Editor: Vy Vy
"Ma nữ đại đại, thế giới tiếp theo ta sẽ sắp xếp cho ngươi đến hiện đại, ngươi sẽ có được đáp án mà ngươi muốn." Nháo Nháo thở dài nói.
"Hiện đại?" Hoàng Yêu bắt lấy từ ngữ mấu chốt.
"Đúng, hiện tại chúng ta đang làm nhiệm vụ ở thế giới cổ đại có xu hướng hiện đại hóa. Chờ đến thế giới mới rồi, ngài liền biết nhân loại vì sao lại sinh sản nhanh như vậy." Hoàng Yêu bị phong ấn đã lâu. Nháo Nháo lựa chọn bối cảnh thời dân quốc để giúp Hoàng Yêu có thể thích ứng được.
"Tốt, ta muốn biết rõ nguyên nhân này rốt cuộc là gì." Hoàng Yêu đối với cái thế giới hiện đại kia rất tò mò, vốn tưởng rằng thời đại dân quốc này cũng đã đủ đặc biệt.
"Quân nhân, nên chết ở trên chiến trường thì tốt hơn." Thời điểm Hoàng Yêu rời đi cũng mang Lục Thanh Việt theo.
Dân quốc năm xx, đại quốc từ chiến trường trong nước lui lại.
Dân quốc năm xx, chiến tranh trong nước cuối cùng cũng ngừng hẳn.
Dân quốc năm xx, thành lập tân quốc gia. Người gánh vác trọng trách, Lâm Thiếu Viêm vì quốc gia mà trở thành Thủ tướng. Mà Tổng tư lệnh cư nhiên là một người phụ nữ, cả nước trên dưới không một ai phản đối.
Trên Quốc tế đánh giá rất cao vị Tổng tư lệnh nữ này. Cuộc đời nàng được viết lại thành tiểu thuyết truyền bá rộng rãi, xây dựng thành phim nổi tiếng.
Ai cũng không nghĩ tới, một đại tiểu thư khuê phòng của xã hội cũ cư nhiên có thể trở thành công thần cống hiến cho tổ quốc. Binh lính nàng dẫn dắt đều nói nàng lòng dạ cứng như thép.
Nhưng càng khiến cho người ta cảm thấy hứng thú chính là chuyện hôn nhân của vị nữ cường nhân này. Nghe nói Thủ tướng cầu hôn nàng cả đời nhưng vẫn không được chấp nhận.
Có kẻ trộm tin tức nhỏ đem ra, đại tư lệnh có một vị hôn phu là thanh mai trúc mã. Trước đây hắn là đại soái Bắc Dương, sau này bị một nữ đặc vụ giết chết.
Tin tức này truyền đi rất nhanh, bị một lượng lớn quần chúng biết được.
Nghi lễ duyệt binh của tân quốc gia. Hoàng Yêu đứng trên xe tải quân dụng tự mình duyệt binh. Nàng cũng đã bốn mươi tuổi, năm tháng dài lắng đọng lại mị lực cùng khí thế uy nghiêm.
Hơn vạn quân nhân ở đây cùng người xem đều kính trọng, sùng bái nhìn nàng chăm chú, đồng loạt cúi chào.
Có người nói, không có nàng, chiến tranh quốc gia này ít nhất còn kéo dài đến năm mươi năm. Nội chiến ngoại chiến, đều khó có thể kết thúc trong hai mươi lăm năm.
Mục Vân Kiều, tên này được ghi vào sử sách. Được đời sau bầu thành người vĩ đại nhất. Nguyên nhân bởi vì vị nữ cường nhân này, số phụ nữ tham gia vào quân đội không hề ít. Nàng thay đổi những nữ nhân truyền thống, đề cao địa vị phụ nữ ở xã hội.
Năm đó Time Magazine đánh giá nàng như thế này: Một vĩ nhân, nữ nhân vĩ đại, nàng có lực lượng thần kỳ.
"Ma nữ đại đại, tổng cộng hơn một trăm vạn điểm ma lực. Quá lợi hại! Nội trong hai mươi lăm năm ngài đã kiếm lời được một trăm vạn điểm ma lực." Tân quốc gia thành lập, chiến tranh ngừng lại. Hoàng Yêu cảm thấy điểm ma lực cũng không sai biệt lắm, tới lúc nên rời đi rồi.
Hai mươi lăm năm, đối với sinh mệnh không giới hạn của ma nữ mà nói chẳng qua chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
Mà đối với nhân loại, đã là việc nửa đời người.
Lâm Thiếu Viêm một thân trang phục màu đen, năm tháng làm hắn trở nên càng thành thục. Lẳng lặng nhìn chăm chú vào Hoàng Yêu. Nửa ngày sau hắn mở miệng hỏi: "Thật sự không suy xét ta sao?"
Hai mươi lăm năm, hắn từng bước một nhìn nữ nhân này trưởng thành đến dáng vẻ bây giờ. Không thể không thừa nhận, ngay cả việc mà hắn, một người nam nhân không làm được, nàng lại có thể làm được.
Nàng giải phóng một quốc gia to như vậy, có được sự tôn trọng của quốc tế.
Hoàng Yêu cười cười, nhìn xuống tường thành, dân chúng hoan hô còn có tiếng pháo chúc mừng. Thời điểm nàng đọc diễn văn thành lập tân quốc nói: "Nam nhân đối với ta mà nói chỉ là món đồ lạnh. Có cũng được, không có cũng không sao. Nữ nhân không phải là không có nam nhân thì không thể sống tốt."
Hoàng Yêu không phải không có nam nhân. Thời điểm làm ma nữ, nàng có gần gũi với nam nhân, nhưng không phải chỉ có một, hai người. Đối với đối phương mà nói, họ chỉ là món đồ lạnh. Nhàm chán hoặc nghĩ chơi yên lạnh thay đổi* ngày hẹn đối phương. So với nam nhân, Hoàng Yêu càng muốn theo đuổi lực lượng hơn.
- -------------------------------
*Nguyên là biến định: biến là thay đổi, định là yên lặng. (Trong từ điển Hán-Nôm)