Editor: Thao Vy
Chúng ta kết hôn đi!!!
Lục Thanh Việt nghe câu nói đó, tưởng mình bị ảo giác, thẳng đến Hoàng Yêu cường điệu lập lại một lần nữa hắn mới hồi phục tinh thần.
Đột nhiên một kinh hỉ lớn như vậy rơi trúng hắn, Lục Thanh Việt trong lúc nhất thời ngây dại.
"Sao vậy? Ngươi không muốn sao?" Hoàng Yêu nghiêng đầu nhìn hắn, đáy mắt sinh ra một tia ủy khuất cùng mất mát.
"Không phải, ta chỉ là cao hứng quá thôi." Lục Thanh Việt nhanh miệng phủ nhận, kích động ôm lấy Hoàng Yêu, lực đạo lớn như muốn đem nàng hòa vào làm một với cơ thể của mình.
Trước đó một khắc Lục Thanh Việt còn đắm chìm trong phẫn nộ Hoàng Yêu thay đổi sau khi về nước. Giờ đây lại đắm chìm trong vui sướng khi Hoàng Yêu đưa ra yêu cầu kết hôn cùng hắn, cảm giác từ địa ngục đến thiên đường này thật sự không cần quá kích thích như vậy.
Hoàng Yêu đem đầu vùi trong lòng ngực Lục Thanh Việt, nghe mùi hương đặc biệt của nam nhân, khóe môi gợi lên ý cười.
Lục Thanh Việt làm việc hiệu suất thần tốc, nhanh chóng cùng Lục lão gia đưa sính lễ đến Mục gia định ngày kết hôn, sau đó bắt tay chuẩn bị hôn lễ.
Một tháng sau cử hành hôn lễ. Từng nghe nhiều tin tức trong vòng luẩn quẩn của giới thượng lưu, mọi người cũng không có quá mức kinh ngạc, rốt cuộc Lục Thanh Việt cùng Mục Vân Kiều từ nhỏ đã có hôn ước.
Bất quá hai nhà hiện tại đang bắt đầu thảo luận nên tổ chức hôn lễ kiểu Tây hay là hôn lễ kiểu Trung Quốc. Rốt cuộc hiện tại người trẻ tuổi đều theo đuổi phong cách Tây hóa, hôn lễ nên được tổ chức theo hướng Tây Dương vào giờ ngọ*. Hai nhà thảo luận nửa ngày, cuối cùng vẫn là hỏi người trong cuộc tốt hơn.
*giờ ngọ: từ 11 đến 12 giờ. ( Nó ghi là thời gian mao, tui thì không rõ vụ này lắm, nghĩ có lẽ nó là giờ ngọ. Nếu có thấy tui sai thì hãy góp ý tui sẽ tiếp thu học hỏi ngay. Cảm ơn nhiều ^.^)
"Kiều Kiều thích cử hành hôn lễ như thế nào?" Lục Thanh Việt không có tỏ thái độ, hỏi trước Hoàng Yêu.
"Kiểu Tây a!" Hoàng Yêu nghe vậy, khóe miệng hơi hơi nhếch lên: "Bởi vì ta thích áo cưới màu trắng!"
Lục Thanh Việt hơi giật mình, bởi vì trước khi Vân Kiều xuất ngoại cũng đã từng cùng hắn thảo luận qua việc cử hành hôn lễ. Khi đó Mục Vân Kiều ríu rít đi theo phía sau hắn, nói cho hắn nơi nào làm mũ phượng* tốt hơn, nơi nào tú nương* thêu công* tốt, làm áo cưới đẹp như thế nào.
Ngay sau đó, Lục Thanh Việt liền nghĩ tới nguyên do. Lúc trước hắn từng nói nàng quá truyền thống rồi. Nghĩ đến đây, Lục Thanh Việt trong lòng có chút hụt hẫng, hận không thể cấp chính mình một cái miệng tốt hơn.
*mũ phượng: có nhiều loại, tui không biết là loại nào nên chỉ đành lấy hình mà tui nghĩ là phù hợp nhất vậy.
*tú nương: cách gọi những người nữ làm nghề thêu thùa.
*thêu công: thêu hình con công lên áo cưới.
"Kiều Kiều, kỳ thật ngươi mặc sườn xám cũng rất đẹp." Lục Thanh Việt nhìn Hoàng Yêu của hiện tại, một thân áo choàng cùng quần tây xinh đẹp. Lúc trước tính nàng trẻ con, trên mặt cũng không có anh khí* cùng cứng cỏi, tuy rằng vẫn là gương mặt kia, nhưng sớm đã không còn là nữ hài ngọt ngào xinh xắn của lúc trước.
*anh khí: Khí khái to lớn, hào khí. (Cảm thấy chú thích cái này thà không chú thích còn dễ hiểu hơn. -_-)
Không biết vì cái gì, Lục Thanh Việt nhìn Hoàng Yêu như vậy, trong lòng đột nhiên không còn, giống như mất đi đồ vật quan trọng.
"Có thể sườn xám đẹp, nhưng cơ hội mặc áo cưới chỉ có một lần a. Thanh Việt, ngươi không muốn xem bộ dáng ta mặc áo cưới màu trắng như thế nào sao?" Hoàng Yêu nhướng mày, ánh mắt bình tĩnh nhìn Lục Thanh Việt.
Lục Thanh Việt nhìn đến cặp mắt sạch sẽ thanh triệt kia, tựa hồ có thể nhìn ra nơi cất giấu bí mật lớn nhất trong tâm hắn vậy. Lục Thanh Việt rũ mắt tránh đi.
"Nếu Kiều Kiều thích, vậy chọn kiểu Tây đi!"
"Thanh Việt, buổi chiều cùng ta đi mua quần áo đi!" Hoàng Yêu ôm lấy cánh tay Lục Thanh Việt, chớp chớp mắt nhìn hắn, lộ ra vẻ nữ tính ngọt ngào, làm cho Lục Thanh Việt có loại cảm giác như trước kia.
"Được." Lục Thanh Việt duỗi tay xoa xoa đầu Hoàng Yêu, tựa hồ làm như vậy, có thể trở lại năm đó, thời gian mà hai người hồn nhiên nhất.
Lục Thanh Việt trực tiếp lái xe đưa Mục Vân Kiều tới cửa hàng may sườn xám mà nàng thường đến. Bất quá hắn không nghĩ tới việc Hoàng Yêu sau khi xuống xe lại kéo tay hắn vào cửa hàng âu phục đối diện.
Mới vừa tiến vào cửa hàng âu phục, bọn họ liền gặp lại người quen.
"Bạch tiểu thư, lâu quá không gặp." Hoàng Yêu nhìn nữ nhân đang chọn lựa quần áo chào hỏi.
Bạch Phi Tuyết nghe vậy ngẩng đầu nhìn nam nhân ăn mặc quân trường* cao lớn soái khí, nữ nhân ăn mặc theo kiểu tây rúc vào bên người hắn, hai người trông rất xứng đôi. Đây quả thực là cảnh đẹp ý vui, cảm thấy giống như đã từng có một màn tương tự vậy.