Ma Long Phiên Thiên

Chương 699: Thiên long kình



Đúng vậy, nếu mọi người cùng lên thì đã không phải so đấu mà là chém giết.

Hắn và Thủy Vô Khuyết khác với Kim Sở Ngạn, hai người không có thù hận cá nhân, chỉ là so đấu giữa võ giả với nhau. Hai người biết rõ điều này, thậm chí có cảm giác anh hùng tích anh hùng.

Dù sao trên đời này người có thể từ đầu đến cuối giữ trái tim võ giả thuần chính là cực kỳ ít ỏi.

Dần dần, trong thiên địa sát khí xảy ra biến đổi, tất cả nguyên khí thiên địa đều tụ tập hướng hai người.

Đám thần võ viện và Diệp Thiên Tử, Tiểu Ma Nữ dưới đất tự động lùi ra hơn mười dặm, nhìn chằm chằm trên bầu trời hai người giao phong, trong mắt lộ vẻ hưng phấn và mong chờ.

Một người là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ đại lục nỏi danh như còn, một người là thần võ vệ phó chỉ huy sứ, được công nhận đệ nhị cao thủ thế hệ trẻ đại lục, kết quả trận giao phong này rất đáng mong chờ.

Phong Liệt và Thủy Vô Khuyết cách nhau mười dặm lạnh lùng nhìn đối phương, quanh thân hai người dàn hình thành hai nguyên khí vòng xoáy hùng hồn, mãnh liệt dâng trào.

Khí thế của hai người dần tăng lên đến đỉnh.

Phong Liệt không lơ là, hắn biết Thủy Vô Khuyết thói quen phòng thủ là chính nên không khách sáo ra tay trước.

Bây giờ hắn không sử dụng thánh kiếm, không dùng thần khí, hắn chỉ muốn dùng đạo cảnh đợt mình vào vị trí đệ nhất cường giả không thể lay động.

- Minh dạ hàng lâm!

*Ầm!*

Không khí rung lên.

Màn đêm đen đặc dâng lên quanh người Phong Liệt, khuếch tán bốn phương tám hướng, rậm rạp che trời, khiến ban ngày nóng cháy đột nhiên biến thành đưa tay không thấy được năm ngón.

- Chúng sinh tịch diệt!

*Ong ong ong ong!*

Màn đêm đen đặc, từng thiên tai uy thế hùng hồn hiện ra, phạm vi mấy ngàn dặm tất cả đều bao phủ tầng tầng thiên tai mạt thế.

Trong phút chốc thần võ viện phía xa mọi người biến sắc mặt, tinh thần rung động, ánh mắt vô cùng nghiêm trọng.

- Đây...đây là đạo cảnh, Phong Liệt lại có được đạo cảnh cường đại đến thế.

- Hừ, cường đại thì sao chứ? Ta thấy chưa chắc đâu, tuyệt chiêu của Thủy huynh còn chưa xuất hiện mà.

- …

Thủy Vô Khuyết nhìn cảnh tượng tận thế xung quanh, mặt lạnh như tiền. Lúc ở thiên long vực gã sớm thấy đạo cảnh của Phong Liệt rồi, rất là vừa lòng hắn dốc hết sức.

*Ầm! Ầm! Ầm!*

Trong màn đêm, một ám hà tỏa tính ăn mòn dày đặc tuôn trào, chớp mắt vọt đến gần Thủy Vô Khuyết, như muốn nhấn chìm bóng người nhỏ bé.

Thủy Vô Khuyết con ngươi co rút, đột nhiên duỗi đôi tay ra.

*Ong!*

Một màn sáng vàng đường kính năm mươi trượng, cao đạt trăm trượng hiện ra, bao kín gã.

Vô địch Kim Chung Tráo.

Thủy Vô Khuyết trời sinh đã có đại thần thông, nhiều năm nay dần lĩnh ngộ thiên địa thuẫn ngự chi đạo đến cực độ, có thể xưng là xưa nay chưa từng có.

Từ lúc gã ra đến đến nay, Kim Chung Tráo một lần duy nhất bị đánh bại là ở Ma Long giáo thua vào tay Phong Liệt.

Không tính là sỉ nhục, có một ít tiếc nuối mà thôi. Text được lấy tại Truyện FULL

Mười ba năm sau, hôm nay, Phong Liệt còn có thể đánh bại phòng ngự của gã hay không? Thủy Vô Khuyết rất mong chờ.

Ngay sau đó ám hà hùng dũng ập đến đổ ụp xuống màn sáng.

*Ầm!*

Một tiếng vang thật lớn.

Màn sáng vàng hõm xuống một lúc, ngay sau đó rung lên bắn ngược ám hà.

*Ầm! Ầm! Ầm!*

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ám hà bắn ngược về, tốc độ càng nhanh hơn trước vọt tới chân trời.

Phong Liệt sừng sững đứng giữa không trung, quần áo phấp phới, quanh người tỏa ra ánh sáng đen mông lung, mặc kệ ám hà lướt qua, không nhúc nhích.

Mấy tên thần võ vệ thiếu niên đứng sau lưng Phong Liệt thì hoảng sợ muốn chết, cuống quýt trốn hướng hai bên, e sợ bị ám hà dính vào một chút.

Theo đó tiếng gầm chấn động thiên địa từ phí xa vang lên, vài chục ngọng núi to bị san bằng, đất cát đầy trời, đất đai bốc lên, tiếng ầm ầm xông thẳng chín tầng trời.

Thủy Vô Khuyết nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Phong Liệt, hãy lấy ra thực lực thật sự của ngươi. Ngươi đang nhục nhã ta ư?

- Được thôi, như ngươi mong muốn.

Phong Liệt khẽ quát một tiếng, phất tay, một ngọn núi tuyết nguy nga ẩn giấu trong màn đêm sụp đổ.

*Ầm!*

Dường như khung trời sụp xuống, núi tuyết cao mười vạn trượng mang theo uy thế không thể ngăn cản mạnh đập hướng Thủy Vô Khuyết, không khí bị đè ép biến hình, dao động tầng tầng gợn sóng.

Mọi người phía xa thấy tình hình này thì lòng co rúm.

Mấy tên lúc trước kêu gào đòi khiêu chiến Phong Liệt đều ngậm miệng lại, trong mắt lộ ra kinh hoàng.

Giờ phút này biểu tình Thủy Vô Khuyết cực kỳ nghiêm trọng, hai tay nhanh chóng kết ấn.

- Vô địch Kim Chung Tráo chi không gian!

Thoáng chốc lồng chụp vàng quanh thân gã xảy ra biến đổi, vốn là một Kim Chung Tráo đột nhiên biến thành sáu cái, vòng quanh sáu hướng, xoay nhanh, ở ngoài người gã hình thành vầng sáng vàng đường kính ngàn trượng.

Ngay sau đó, núi tuyết uy thế hùng vĩ đánh vào sáu Kim Chung Tráo.

*Ong ong ong ong!*

Liên tiếng sáu tiếng vù vù chấn mọi người điếc tai, sắc mặt tái nhợt.

Sáu Kim Chung Tráo cũng vặn vẹo biến hình, cơ hồ bị đè bẹp, chậm rãi thu nhỏ lại.

Nhưng sáu Kim Chung Tráo vẫn đang nhanh chóng xoay tròn, không ngừng tách áp lực từ núi tuyết.

Khi uy thế núi tuyết cạn thì sáu Kim Chung Tráo chưa vỡ nhưng đã thu nhỏ đến mười trượng, hơn nữa trong đó ẩn chứa ánh sáng bạc rực rỡ, từng đợt hơi thở hủy diệt khủng bố chậm rãi tràn ngập trong thiên địa.

- A? Thú vị đây.

Ánh mắt Phong Liệt co rụt, thực lực của Thủy Vô Khuyết khiến hắn hơi ngoài ý muốn.

Hắn có thể cảm giác được sáu Kim Chung Tráo chẳng những hoàn toàn mượn uy thế của núi tuyết, thậm chí còn chuyển hóa thành một lực lượng có tính hủy diệt tích góp ở trong đó, không thể khinh thường.

Lúc này không để cho hắn nghĩ nhiều.

Ánh mắt Thủy Vô Khuyết sắc bén, hai tay chậm rãi giơ lên, lực đỡ thiên quân, sáu Kim Chung Tráo ẩn chứa ánh sáng bạc bay ra khỏi tay, đánh hướng Phong Liệt. Tiếng *ù ù* xé gió điếc tai.

Không trung ngoài mười dặm, Phong Liệt nheo mắt, mặt lộ vẻ nghiêm trọng.

Lúc này cảm nhận được hơi thở hủy diệt trong Kim Chung Tráo, hắn dần nhận ra nếu mình không dốc hết sức thì có lẽ hôm nay sẽ thật sự lật thuyền trong mương.

Sáu Kim Chung Tráo biến thành sáu luồng sáng bạc bỗng xẹt qua không gian, xé nát màn đêm, nhanh chóng tới gần Phong Liệt, thế không thể đỡ.

Phong Liệt biểu tình nghiêm túc, không dám chậm trễ, hai tay hư đỡ từ từ đẩy tới trước.

Tùy theo động tác của hắn, chỉ thấy trong bóng đêm thoáng hiện sáu cuồng bạo gió lốc, gào rít giận dữ đón tới mạnh va chạm vào sáu đoàn sáng.

*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*

Trời đất chấn động, không khí rung rinh.

Không gian vặn vẹo sóng gợn lan tràn bốn phương tám hướng.

Sóng gợn đi qua đâu thì tất cả đá núi cỏ cây, sông suối đều thành bột phấn cả.

Cảm nhận uy thế khủng bố bên trong, đám thần võ vệ thiếu niên phía xa hoảng sợ thụt lùi mãi đến mấy trăm dặm mới dám ngừng lại, từ xa quan sát.

Phong Liệt và Thủy Vô Khuyết ở trung tâm bão tố thì như con thuyền trong cơn sóng dữ lắc lư.

Thủy Vô Khuyết ở trong Kim Chung Tráo dốc sức vận chuyển nó, bài xích cuồng bạo cương khí loạn lưu không ngừng ập đến ra ngoài, bên người tiếng tạc nổ liên miên không dừng.

Khóe môi gã tràn máu, khuôn mặt tuấn tú hơi tái nhợt.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv