Trần Thuận lại lướt sóng mà đi, quay trở lại đình nghỉ chân ban đầu.
Chín gia tộc lớn ở thủ đô tiến lại gần, sợ hãi.
Trần Thuận đã đánh bại chín đại tông sư đỉnh phong trong một chiêu, đối mặt với lực lượng tuyệt đối, cả chín đại gia tộc đều cúi đầu!
“Dám hỏi ngài Trần là Thần cảnh sao?”
Chín đại tông sư đỉnh phong run rẩy hỏi.
Không còn khí thế trước đó nữa.
Trần Thuận nhìn họ, cười lạnh một tiếng.
Quả nhiên, cho dù là trong vũ trụ đầy sao hay trên trái đất.
Bất kể lúc nào, ở đâu, chỉ có sức mạnh trấn áp vạn vật mới là đế vương.
“Tôi không phải là Thần cảnh mà các ông hiểu, nhưng tôi chính là vì Thần cảnh cường giả trong miệng các ông mà đến đây, nếu các ông chọc tới tôi, tôi giết các ông!”
Trần Thuận lạnh nhạt nói.
Một sự áp lực vô hình bao trùm toàn bộ hồ Thiên Trì.
Như một vị vua quan sát chúng sinh.
Đám người câm như hến.
Nếu trước đây Trần Thuận nói như vậy, anh sẽ chỉ bị coi là kiêu ngạo.
Nhưng bây giờ, họ lại không thể không tin.
Trần Thuận nhìn bọn họ liền biết từ nay về sau chín gia tộc lớn ở thủ đô không dám khiêu khích anh nữa, cũng không dám khiêu khích nhà họ Trịnh.
Nhưng chỉ có sợ hãi, không có tôn kính là không đủ.
Nếu muốn làm phải làm cho trót, khiến mọi người trong thủ đô tâm phục khẩu phục.
“Vì các ông đã cúi đầu, vậy hôm nay tôi sẽ ban cho các ông một phần thưởng!”
Trần Thuận phát ra âm thanh, rồi búng ngón tay của mình, ngay lập tức, chín đạo lưu quang toát ra khỏi đầu ngón tay của anh, chìm trong chín cơ thể đại tông sư đỉnh phong.
“Cái này?”
Chín đại tông sư đỉnh phong lập tức kinh hãi.
Chẳng lẽ Trần Thuận hạ một số cấm thuật lên họ, muốn kiểm soát họ?
Tuy nhiên ngay sau đó, chín đại tông sư đỉnh phong, ngay lập tức ngây dại.
Sau đó, trên mặt họ hiện lên sự hưng phấn và vẻ mừng rỡ vô cùng.
Sau một cú đánh ở giữa hồ, hầu như chín người bọn họ đều bị thương nặng.
Không phải một hai năm, tuyệt đối không thể khôi phục.
Điều này cần sự phụ trợ của thiên tài địa bảo mới được.
Tuy nhiên, chỉ với một cái búng tay của Trần Thuận, vết thương của họ đã hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Không chỉ vậy, họ thậm chí còn cảm thấy sinh khí trong cơ thể trở nên dồi dào hơn.
Đây… đây là loại thủ đoạn thần tiên gì?
Một tay giết người, một tay cứu người.
Tùy tâm sở dục!
Kinh khủng khiếp!
Đây quả thật là, tôi muốn ông sống, ông sẽ sống!
Tôi muốn ông chết thì ông sẽ chết!
“Bái tạ ngài Trần!”
Đột nhiên, chín đại tông sư đỉnh phong, cúi xuống.
Đối với Trần Thuận, họ tôn thờ như một vị thần, sợ hãi như một ác quỷ!
…
Trận chiến ở hồ Thiên Trì không được công khai.
Kết quả của trận chiến này cũng là tối mật.
Tuy nhiên, chín gia tộc lớn hợp lực phong tỏa hồ Thiên Trì, điều này cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của các gia tộc vừa và nhỏ khác ở thủ đô.
Có những suy đoán cho rằng động thái của chín gia tộc lớn có thể là nhằm vào nhà họ Trịnh.
Tuy nhiên, sau khi chín gia tộc lớn hợp lực, thủ đô gió êm sóng lặng trở lại trong chốc lát.
Một tin đồn bắt đầu lưu truyền.
Chín đại gia tộc hợp lực nhưng thua nhà họ Trịnh!
Mọi người suy đoán không biết có phải là do nhà họ Trịnh ở thủ đô, hay có nhân vật gì dị thường khiến chín gia tộc lớn phải sợ hãi.
Đoán đến đoán đi, chỉ có Trần Thuận, người được Trịnh Đông Dương nhận chủ trước công chúng, là có khả năng nhất!
Tiếng đồn này ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Thậm chí còn bắt đầu lan truyền, liệu Trần Thuận đã là Thần cảnh cường giả hay chưa.
Nếu không thì làm sao chư nhà ở thủ đô có thể bị áp bức gập lưng cúi đầu được chứ.
Đặc biệt, cùng lúc những tiếng xì xào này ngày càng lan rộng.
Không ai trong mười đại gia tộc, bao gồm cả nhà họ Trịnh, đứng ra giải thích.
Giống như chấp nhận tuyên bố này vậy.
Càng thuyết phục một số nhân vật không rõ nội tình ở tầng dưới chót!
…
Đồng thời.
Giới võ thuật nước T bất ngờ lan truyền một danh sách tông sư, tổng cộng 100 người, tất cả những người trong danh sách đều là tông sư đỉnh phong.
Danh sách vừa được chọn ra, giới võ thuật nước T và giới thượng lưu đang xôn xao.
Trong danh sách, ngoài giới võ thuật nước T, ngoài một số cường giả tông sư đỉnh phong đã được công chúng biết đến.
Còn có còn nhiều cái tên xa lạ, nhiều người chưa từng nghe qua.
Thậm chí có một số ít nhân vật già cả đã qua đời nhiều năm trước cũng có tên trong danh sách.
Điều này không phải đang nói họ vẫn chưa chết sao?
Đột nhiên, một số người ớn lạnh sống lưng, đầu đổ mồ hôi thầm cảm ơn, may mà chưa làm gì gia tộc của họ, nếu không thì chết không biết chừng.
Đồng thời cho đến giờ phút này, mọi người mới phát hiện nước T có bao nhiêu tông sư đỉnh phong cấp cường giả.
Có đến cả trăm người.
Thậm chí, rất có thể còn có một số tông sư đỉnh phong cấp cường giả không được xếp vào top 100 về thực lực nên không có tên trong danh sách.
Ngay sau đó, ý tưởng này đã được xác nhận.
Từ Tam Sinh, một tông sư đỉnh phong từ phía đông bắc, giận mà lên tiếng.
Không hài lòng với danh sách này.
Chuẩn bị khiêu chiến đỉnh phong tông sư vị trí thứ 100.
Sau đó, mọi người lần lượt thốt lên muốn khiêu chiến võ thuật.
Những người không có trong danh sách không hài lòng với danh sách này.
Những người trong danh sách không hài lòng với thứ hạng hiện tại.
Đột nhiên, giới võ thuật nước T gió nổi mây phun.
Tuy nhiên, đáng chú ý nhất là vẫn là top mười cường giả.
Đây mới là tâm điểm chú ý của mọi người.
Trước đó, khi gần như được công nhận là cường giả số 1 trong giới võ thuật nước T thì Đông Phương Chính, người đã chạm đến cánh cửa Thần cảnh cách đây mười năm, đã rơi khỏi top ba.
Đứng thứ tư trong danh sách tông sư!
Còn top ba cường giả, nửa tháng trước hầu như không ai nghe đến tên họ.
Lý do tại sao họ nói như vậy là bởi vì, xếp thứ ba: Trần Thuận.
Trong thời gian nửa tháng, danh chấn nước T.
Còn về Lục Kiên, đứng số một, và Thác Bạt Ấn, xếp hạng hai, hầu như không ai nghe đến tên của họ.
Rất nhiều cách nói!
Không nói đến hai người bọn họ, chính là Trần Thuận, trẻ tuổi, thành tựu tông sư, thiên phú kinh khủng, không ai phản đối.
Nhưng nếu Trần Thuận ở độ tuổi 20, anh thậm chí còn mạnh hơn Đông Phương Chính, hầu hết mọi người đều khịt mũi coi thường!
Trong lúc nhất thời, tính xác thực và chính xác của danh sách đã bị hầu hết những người trong giới võ thuật nước T nghi ngờ.
Nhưng nhanh thôi.
Sự nghi ngờ đều biến mất.
Kỷ lục Trần Thuận đánh bại chín đại tông sư đỉnh phong trong vòng một chiêu tại hồ Thiên Trì ở kinh thành.
Trong giới võ thuật đã gây nên sóng to gió lớn.
Trần Thuận, một tông sư trẻ, mới ngoài hai mươi tuổi, thật là đáng sợ!
Nếu đúng là như vậy, chưa hẳn không thể mạnh hơn Đông Phương Chính.
Sau đó, tông sư đỉnh phong Từ Tam Sinh từ phía Đông Bắc nhập quan, thách thức Địch Vĩ Kỳ, người đứng thứ 100.
Bại trận!
Đỉnh phong tông sư Quách Chính Tường, xếp thứ 95, thách đấu Tả Hồng Viễn, xếp thứ 94, tiếc bại nửa chiêu.
Tông sư đỉnh phong Dụ Minh Triết, xếp thứ 78, thách đấu tông sư đỉnh phong Đào Phi Trần, xếp thứ 69 trên bảng xếp hạng, thảm bại!
…
Tin tức liên tiếp được đưa ra đã xua tan sự nghi ngờ của mọi người về danh sách này.
Cuối cùng, không những không còn nghi ngờ gì nữa, mà tất cả mọi người đều phát hiện danh sách này thực sự chính xác một cách đáng sợ.
Giống như trận chiến giữa Tả Hồng Viễn và Quách Chính Tường chính là đánh khó phân thắng bại, nhưng cuối cùng Tả Hồng Viễn chỉ tiếc bại nửa chiêu mà thôi.
Nếu không có trận chiến này, ai có thể xếp hạng chính xác chúng?
Càng nghiên cứu, người trong võ thuật, lại càng suy nghĩ tỉ mỉ đến đáng sợ!
Ai đã lập danh sách này?
Ai có thể đánh giá thực lực của tông sư đỉnh phong rõ ràng như vậy?
Tuy nhiên, một số nhân vật lớn thực sự đứng trong đỉnh phong võ thuật, một số nhân vật cốt cán của một số thế lực lớn siêu cấp, đối mặt với sự xuất hiện đột ngột của danh sách này, họ đều im lặng.
Trước đó, Đông Phương Chính, người được giới võ thuật công nhận là số 1 nước T nhưng lại không gây được tiếng vang nào.
Trần Thuận thì càng giống như biến mất.
Chưa kể đến việc anh không biết danh sách này, cho dù có biết, Trần Thuận cũng hoàn toàn không quan tâm.
Ở hồ Thiên Trì, sau khi khiến các chư nhà kinh thành phải cúi đầu, Trần Thuận đã sử dụng các vật liệu trận pháp mà nhà họ Trịnh thu thập được để tạo ra một phiên bản đơn giản hoá của thất tuyệt sinh tử trận cho nhà họ Trịnh.
Tích hợp tấn công và phòng thủ.
Sau đó, anh mang một số dược liệu quý hiếm có từ hàng trăm đến hàng nghìn năm do chín gia tộc lớn tặng, cũng như một số cổ vật của nhà họ Trịnh trở về Giang Châu.
Sau khi trở về Giang Châu, đầu tiên Trần Thuận tìm Vương Minh Vy.
Anh muốn biết chiếc vòng có khí tức Hỗn Độn kia đến từ đâu.
Sau khi nhìn thấy Trần Thuận, biểu hiện của Vương Minh Vy hơi phức tạp, cô nói khẽ: “Sợi dây chuyền tôi đã có từ khi còn nhỏ, trước khi nhà họ Vương nhận nuôi tôi, hẳn là có liên quan đến thân thế của mình, tôi đã cố gắng điều tra, nhưng cho đến nay vẫn chưa có kết quả!”
Trần Thuận nghe vậy thì khẽ cau mày.
Nhưng sau đó, anh lại giãn ra.
Vương Minh Vy là nguyên âm chi thể, trên người cô có chiếc vòng cổ đặc biệt đó, xem ra thân phận của cô không hề đơn giản!
“Cô muốn biết thân thế của mình sao?” Trần Thuận hỏi.
Vương Minh Vy nâng đôi mắt đẹp của mình lên, nhìn Trần Thuận, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng: “Nếu như có thể, tôi rất muốn hỏi tận mặt cha mẹ tôi, tại sao lại bỏ rơi tôi?”
Trong mắt cô, hiện lên một tia hi vọng.
Trần Thuận thần bí và cường đại như vậy, có lẽ anh sẽ có cách.
“Được, chỉ cần người nhà cô còn sống, sau ba tháng, tôi nhất định sẽ giúp cô tra ra thân thế!”
Trần Thuận trầm giọng nói.
Là chủ của Ma Giới, anh có quá nhiều bí pháp và thần thông để thống ngự một giới.
Chỉ cần cảnh giỏi của anh luyện đến thông thần trung kỳ thì anh có thể sử dụng sức mạnh thần thông “huyết mạch truy tung”.
Miễn là người có huyết thống với Vương Minh Vy vẫn còn, Trần Thuận có thể truy tìm nguồn gốc thông qua huyết mạch của Vương Minh Vy.
Sau đó, Trần Thuận lại vào trạng thái bế quan.
Lần này bế quan, anh muốn thăng cấp lên thông thần trung kỳ.
Đồng thời, Trần Thuận cũng thu thập được mười giọt nguyên huyết từ thể linh hoạt kỳ ảo của Quả Quả, và mười giọt nguyên huyết từ thể nguyên âm của Vương Minh Vy, cộng với huyết mạch của chính anh.
Kết hợp với một số linh dược anh đã tìm thấy trên Trái Đất.
Anh muốn tinh chế một loại thuốc viên gọi là “Huyết Ngưng Đan”.
Trần Thuận muốn nghịch thiên, thu thập huyết mạch của một số thể chất đặc biệt để cưỡng ép thay đổi thể chất của Tống Thiên Hy.
Để cô trở thành một thể chất có thiên phú tu luyện siêu cường.
Trong thời gian Trần Thuận bế quan, nước T, vì xếp hạng Tông sư mà gió nổi mây phun.