Thanh Ngọc nhớ lại một chút, rồi vội vã gật đầu. Chân Bá Thiên lại nói:
- Trên cái bảng ghi chữ gì thì chính là phong hào của Chân Thân ngươi.
Thanh Ngọc nhớ rõ ràng khi hắn tấn thăng Kiếm Vương, cái Hắc Long Bảng kia xuất hiện, đính ở giữa cổng tòa Ma cung trong thức hải. Trên đó chỉ ghi có đúng một chữ “Ma”.
Vậy hóa ra Chân Thân của hắn có tên là “Ma”?
Ma?
Nghe ngắn gọn nhưng cũng không tệ!
Chân Bá Thiên lại nói tiếp:
- Ta phải sửa sang lại pháp tắc Vạn Hồn Chiến Trường một thời gian, để tránh cho lũ rác rưởi kia lại nhòm ngó tới nơi này. Thời gian tới ngươi an an ổn ổn mà tu luyện ở ngoài đi.
Thanh Ngọc hỏi:
- Chân lão, Thái Phi đâu rồi ạ?
- Phi Nhi có nhân quả của nó, sớm muộn gì hai đứa các ngươi cũng sẽ gặp được nhau, nhưng bây giờ thì chưa.
Thanh Ngọc cũng không dám hỏi han gì nhiều cả, bởi vì những tồn tại như Chân Bá Thiên sẽ không bao giờ nói cho hắn biết quá nhiều thông tin.
Lúc này, Chân Bá Thiên lại nói:
- Hài tử, nhiệm vụ lần này đã thành, đây là phần thưởng của ngươi.
Tức thì, lão kéo ra thanh hắc kiếm từ thức hải Thanh Ngọc, sau đó quẳng vào trong không gian. Thanh Ngọc sững sờ, đây gọi là cái loại phần thưởng gì?
Chân Bá Thiên cười cười, vuốt râu nói:
- Lúc ngươi ra ngoài, thì hai thanh kiếm mẻ của ngươi sẽ trở thành Hồn khí rồi đấy. Thanh hắc kiếm này ta thu lại.
Thanh Ngọc trợn mắt há mồm, nhưng cũng không nói được câu nào. Trảm Thiên và Huyễn Diệt mà trở thành Hồn khí là chuyện tốt, sau này hắn có thể đem chúng vào Vạn Hồn Chiến Trường.
Hơn nữa, hắn còn có thêm một vài đại sát chiêu ở thế giới thực. Ở ngoài kia, trong đám tu sĩ đồng cấp ai có thể kháng cự nổi Hồn kỹ?
Thậm chí họ còn không biết đến Hồn kỹ là cái gì!
Thanh Ngọc mang Vô Ngã Vô Kiếm và Kiếm Phi Kình Thiên về Hằng Thiên tinh sử dụng, đó không phải là đại sát chiêu sao?
Một đống lôi kiếm từ trên trời lao xuống là cái khái niệm gì?
Thực ra ở Hằng Thiên tinh Thanh Ngọc cũng có thể triển khai Hồn kỹ, do hắn có Ma Vương mục, tuy nhiên Kiếm Hồn kỹ được sử dụng bằng Hồn khí dạng kiếm thì vẫn là uy lực mạnh mẽ hơn nhiều đấy. Có điều, hắn cũng hoàn toàn không biết đôi mắt của mình là Hồn khí mà thôi, nên trước giờ ở Hằng Thiên tinh chưa bao giờ thi triển ra Hồn kỹ cả.
- Đinh! Chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Tạo Hóa chi giao”, nhận được phần thưởng là một Đế trận hộ môn Liên Hoàn Kích, 20000 điểm tích lũy.
Thanh Ngọc vừa mới nghe thông báo của Hệ thống xong, thì Chân Bá Thiên lại nói:
- Giao ước đã hoàn thành. Bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết làm sao để tấn thăng tu vi.
Thanh Ngọc im lặng lắng nghe, hắn rất quan tâm đến vấn đề này.
- …Ngươi không giống người thường. Ngươi mang trong mình Thôn Thiên Ma Thần Thể, từ sau Nguyên Anh kỳ trở đi, mỗi lần đột phá ngươi phải có thêm một loại phù văn trong mình, nếu không sẽ không tài nào tấn cấp được. Bản thân ngươi đã có sẵn Hồng Mông, Hỗn Độn, Thiên Diễn, ba loại phù văn, nên ngươi mới có thể tiến lên Hóa Thần sơ kỳ. Tiếp theo, ngươi phải có thêm một loại phù văn nữa, thì mới tiến cảnh được.
Thanh Ngọc nghe xong cũng âm thầm kinh hãi, vậy là ngoài tu luyện chân khí ra, hắn còn phải bỏ thời gian đi tìm phù văn. Cứ mỗi một đại cảnh giới lại đòi hỏi ba loại phù văn mới.
Lão thái thái nói phù văn bản nguyên rất khó tìm, nếu không có cơ duyên thì không tài nào mà sở hữu được. Bây giờ thực lực của Thanh Ngọc quá yếu, biết đi tìm phù văn ở đâu đây?
Tính ra, bây giờ hắn phải có thêm đến hai mươi loại phù văn, thì mới đạt được tới Độ Kiếp đỉnh phong?
Còn tấn thăng lên nữa thì sao?
Thanh Ngọc cảm thấy con đường tu luyện càng ngày càng gánh nặng, tài nguyên cần gấp nhiều lần người khác cũng thôi, giờ lại còn phải có cả phù văn?
Phù văn là bản nguyên của chân ý Đại Đạo, nói tìm là tìm dễ vậy sao?
Nhưng hắn cũng không hề để đạo tâm của mình bị lay động chút nào cả, bởi vì con đường Thanh Ngọc đi chính là nghịch thiên chi lộ, nếu không vất vả gian nan hơn người, làm sao có ngày bước tới đỉnh phong?
Muốn ngồi ở vị trí không ai ngồi được thì phải làm qua những chuyện không ai làm được!
Chân Bá Thiên quan sát diễn biến tâm lý của Thanh Ngọc, rồi mỉm cười vuốt râu, vô cùng hài lòng. Nếu như gặp phải người khác, có khi đạo tâm đã sớm có vết nứt rồi.
Tiểu tử này không tệ!
Chân Bá Thiên nói:
- Được rồi, coi như ta lại làm việc mua bán lỗ một lần vậy. Ai, đây! Cho ngươi, Hồn phù văn! Thôi về đi, tu luyện cho tốt, khi nào Vạn Hồn Chiến Trường mở ra thì lại vào!
Chân Bá Thiên nói xong, lập tức cong tay bắn ra một đạo linh quang màu bạc rực rỡ, trực tiếp chui vào trong hồn linh của Thanh Ngọc. Chưa để hắn nói gì, lão phất tay, mắt hắn lại tối sầm.
…
Ngọc Viện.
Thanh Ngọc mở mắt ra, cảm thấy đầu óc quay cuồng một chút.
Lúc nội thị vào trong thân thể, hắn trực tiếp phát hiện ra trong đầu mình vậy mà lại có thêm một đoàn phù văn mới đang điên cuồng diễn sinh, bao bọc lấy thức hải!
Ba loại phù văn Hồng Mông, Hỗn Độn, Thiên Diễn đã dung hợp thành phù văn Đạo Nguyên kia cũng không có chút động tĩnh nào cả, mà chỉ tránh né ra một chút, nhường chỗ cho người bạn mới tới này.
Thanh Ngọc cũng không biết Hồn phù văn có tác dụng gì cả, bởi vì trước đây lão thái thái chưa từng dạy qua loại phù văn này.
Có Hồn phù văn, vậy là Thanh Ngọc có thể tấn thăng Hóa Thần trung kỳ.
Xem ra vẫn là gánh nặng đường xa, biết đi đâu tìm thêm mười chín loại phù văn khác bây giờ?
Bây giờ hắn mới để ý, hình dáng của Chân Thân đã có sự thay đổi rõ rệt sau khi tấn cấp Địa Ma kỳ. Thân thể nó to lớn hơn, cũng sắc nét hơn, không mờ ảo như một làn hắc khí nữa.
Hỏa diễm từ trên người Ma bốc ra vẫn là màu đỏ huyết tinh, nhưng bây giờ có vẻ như còn mang theo một ít lôi điện lập lòe ở trong đó.
Hai cánh tay, móng vuốt của đôi ma trảo cũng dài hơn, sắc bén hơn, trên đó còn mang theo vài đạo phù văn đang lưu chuyển, mạnh mẽ vô cùng.
Quan sát Chân Thân hồi lâu, Thanh Ngọc cũng vô cùng hài lòng. Nó đứng đó, im lìm trong thức hải, đằng sau lưng là Cửu Đỉnh Tháp đang tỏa ra linh quang nhàn nhạt.
Thanh Ngọc sắp xếp một chút, rồi kiểm tra Trảm Thiên và Huyễn Diệt trong đan điền. Trông chúng vẫn y như cũ, không có chút thay đổi nào cả.
Hắn thử bước ra ngoài Ngọc Viện, sau đó cầm Trảm Thiên vung ra một chiêu Vô Ngã Vô Kiếm vào hư không, quả nhiên là được thật!
Thanh Ngọc mừng rỡ, xem ra Chân Bá Thiên không lừa hắn, Trảm Thiên và Huyễn Diệt đã chân chính trở thành Hồn khí rồi!
Hắn đạp phi kiếm ngự không bay lên trời, sau đó bố trí đại trận Liên Hoàn Kích ra bao lại toàn bộ Nguyễn gia thủ phủ, nhưng chưa kích hoạt vội.
Thanh Ngọc biết chắc chắn là mấy lão bất tử kia sẽ không để yên cho Nguyễn gia, nên hắn đang chờ cá mắc câu. Lần này, xem ra phải thu thêm một chút lợi tức!
Thanh Ngọc lướt một vòng trên không trung, rồi hạ xuống nơi Nguyễn gia đang xây dựng phường thị mới. Tất cả mọi người đang nô nức làm việc, kiến thiết thêm đình viện, lầu các…
Cung Hà Âu trưởng lão và Phong Chu Hải trưởng lão đang nhanh chóng đôn đốc xây dựng. Thanh Ngọc ngó qua một chút, mới thấy Trọng Khải lâu và Vân Y quan đã chuyển vào trong thủ phủ từ lúc nào!
Xem ra hai tòa lầu các này cũng là pháp bảo loại kiến trúc, nên Trọng Tần lão nhân gia và lão thái thái thích dọn đi đâu thì dọn!
Dĩ nhiên Nguyễn gia cũng không dám có ý kiến gì với việc này cả, vì Nguyễn Anh và Nguyễn Trường tiểu công tử, kể cả Lạp Ma Phó Uyển chủ còn đang bận rộn đi lau bàn ở trong Trọng Khải lâu đấy!
Thanh Ngọc đứng trên không nhìn ngắm, tính toán sơ qua một chút, ở dưới đây đã đang xây dựng được khoảng hơn vạn tòa đình viện. Nhưng số lượng này có lẽ vẫn chưa đủ.
Lúc này, lão gia tử và Nguyễn Nhật trưởng lão cũng phi hành đến bên cạnh hắn. Ở trong Nguyễn gia thì chỉ có cao tầng và đệ tử dòng chính được phép bay đi bay lại mà thôi, còn gia nhân và đệ tử khác họ thì không. Tất cả mọi người đang lao động ở bên dưới nhìn thấy ba người đứng trên không thì cũng chắp tay hành lễ.
Thanh Ngọc gật đầu xua tay, để họ tiếp tục làm việc.
Phong Chu Hải trưởng lão cũng bay lên trên, nói:
- Lão gia tử, thiếu gia, hiện nay chúng ta đã bán được hơn hai vạn tòa đình viện, nhưng có vẻ sẽ vẫn còn có người tiếp tục mua nữa. Tình trạng này khéo phường thị phải cần hơn hai tháng nữa rồi mới có thể hoàn thành được. Nhân khẩu chuyển vào Nguyễn gia thủ phủ đã có tới gần mười vạn người rồi.
Thanh Ngọc nói:
- Đi, tất cả mọi người theo con lên trên cao ngắm nhìn một chút.
Bốn người tức tốc phi hành thẳng lên trời, rồi đứng từ trên đó mà quan sát xuống Trung Đô. Phải nói rằng nơi đây vô cùng rộng lớn, nhìn khuất tầm mắt mà vẫn còn chưa tới điểm cuối ở đâu.
Thành thị đỉnh cấp này của Hằng Thiên tinh, xem ra cũng không phải chuyện đùa. Nhân khẩu ở Trung Đô tính cả tu sĩ và phàm nhân, có khi phải hơn mười ức. (Một ức: 100 triệu, mười ức: 1 tỷ)
Đứng trên tầng mây chiều, từ khoảng không nhìn xuống Trung Đô phồn hoa náo nhiệt, Thanh Ngọc nói:
- Con mới bố trí một đại trận Đế cấp xuống khuôn viên Nguyễn gia ta, nhưng chưa kích hoạt. Con nghĩ chỉ trong vòng tối nay hoặc tối mai, ắt có dị động.