Lúc này, Lưu Dã dựa vào thất khiếu linh mẫn của hắn, đều có thể nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện của tên kia Ân Phong cùng đám bạn.
- Mẹ nó gái điếm thúi, cũng dám từ chối lời mời của tao!
Ân Phong mặt mày khó coi nói, hắn cảm thấy rất nhục nhã. Bởi vì lúc sáng sớm mời Vân Hi, đều bị cả lớp đồng bạn Lưu Dã chứng kiến.
Tự tin đứng thứ 3 ban kết quả học tập, cùng gia thế tốt. Nhưng bởi vì nàng đều lắc đầu lạnh lùng từ chối, khiến cho hắn cực kỳ mất mặt trước đồng bạn.
Hắn lúc này đều có thể cảm thấy mọi người đang cười nhạo sau lưng của hắn.
- Tao nghe nói cha mẹ ả lúc nhỏ đều chết, hơn nữa chỉ sống một mình cùng bà ngoại. Muốn hay không...
- Mày bị điên a? Đó là phạm pháp!
- Hắc! Không phải phụ mẫu Ân Phong giàu có sao? Đều kết giao với rất nhiều hắc thế lực. Chỉ cần ngươi không nói, ta cùng Ân Phong không nói, ai biết?
- Nhưng mà....
Ân Phong nghe bên cạnh đồng bạn quỷ dị lời nói, cau mày.
Dù sao ở trường Vân Hi nàng mặc dù diện mạo thường thường, nhưng ôn nhu gần gũi tính cách, khiến cho bọn hắn trong đây rất nhiều thiếu niên tâm động.
Vả lại, gia cảnh của nàng đều túng thiếu như Lưu Dã một dạng, không có một tiếng nói trong xã hội này.
Nếu như bọn hắn làm, cũng không có quá nhiều lo sợ tương lai bị cảnh sờ gáy.
- Ân thiếu ngươi quá mềm lòng a! Ả dám từ chối ngươi, lại cặp kè bên cạnh tên kia Thiên Sát danh hào, ngươi thật không có điểm tức?
- Ân, nghĩ lại cũng đúng. Ả từ chối ngươi, nhưng lại gần gũi với thằng kia sát cha sát mẹ, đến ta cũng tức a! Chậc chậc.
- Mẹ nó câm miệng cho ta! Để ta suy nghĩ...
Ân Phong tức giận đến mặt tái xanh.
Cũng đúng thôi, Lưu Dã ở trường độ gần gũi với Vân Hi cao hơn những thiếu niên khác rất nhiều.
Bởi vì hắn cùng nàng đều có điểm chung, phụ mẫu đều chết sớm!
Chỉ may mắn cho nàng là còn bà ngoại chăm sóc yêu thương, còn hắn bị Cô Nhi viện tiếp quản.
Hai mảnh đời bất hạnh gặp nhau, khiến hắn cùng nàng đồng cảm hơn rất nhiều. Dẫn đến bình thường thân cận hơn những thiếu niên khác.
Đây cũng khiến cho Lưu Dã có một thời gian bị bắt nạt, nhưng đều được Mao tử cùng Lý Phi giải vây.
Vì vậy mà hắn trân trọng những người bên cạnh hắn hơn bao giờ hết.
Cũng khiến cho Lưu Dã sát khí mới mãnh liệt như vậy khi biết được cả Vân Hi lẫn Mao tử đều bị những tên súc sinh này giết hại!
Xào xạc!
Hắn thật sự nhịn không được!
Tâm cảnh cho dù vững trãi bao nhiêu, khi mà kẻ thù trước mắt, hơn nữa còn đang thóa mạ hắn.
Khiến cho Lưu Dã khó có thể nhẫn nhịn được!
- Ai?
Ân Phong cùng 2 tên đồng bạn của hắn bị tiếng bước chân làm cho giật mình, vội vàng nhìn lại.
- A? Không phải kia thằng con hoang sao? Mày đến đây làm gì?
Bên cạnh Ân Phong tên đồng bạn trêu chọc nói.
Hắn dáng người vạm vỡ, vì tập luyện thể hình từ nhỏ lấy vốn liếng mà làm quen với các anh đại trong trường, tìm đến chỗ tốt.
Đối với thời này Lưu Dã, thật không khó khăn để bắt gặp những tên đâu gấu như thế này.
Hắn thân thể cao lớn bước đến trước mặt Lưu Dã, xách cổ áo hắn lên nói.
- Hồi nãy mày cũng nghe hết đi? Con bạn Vân Hi của mày thật sự khiến bọn tao thèm khát a! Có hay không muốn cùng cùng đi, dẫn dụ ả đến đây chơi cùng?
Hắn mặt cười chế nhạo, vì khinh miệt Lưu Dã ra mặt.
Cũng đúng thôi, xã hội này là vậy kẻ có tiền mới có chỗ đứng. Lưu Dã bản thân lại mang danh sát cha mẹ, người xung quanh nơi hắn sống đều nhắc nhở hài tử không được chơi với Lưu Dã.
Nên Lưu Dã mạc danh trở nên dị biệt đối với bọn hắn, người người phỉ nhổ tránh xa.
Ầm!
Ọc!
Lưu Dã từ đầu đến đuôi không nói hai lời, hắn tay nắm thành quyền. Mặt luôn treo lấy sát khí, tung thẳng quyền đầu về phía vạm vỡ tên học sinh.
- Aaa! Giết người!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh chóng, khiến cho bên cạnh Ân Phong cùng tên còn lại đều sợ hãi hét lớn!
Bọn hắn thấy gì?
Quyền đầu của Lưu Dã xuyên thủng vào óc của vạm vỡ thiếu niên, khiến cho đầu hắn đều bị nát bấy, máu chảy xối xả trên mặt Lưu Dã lẫn hai người bọn hắn!
- Nhanh! Nhanh chuyển cảnh! Nó sắp nhập ma!
Bên ngoài lúc này nhìn đến Lưu Dã sát khí cao ngút, mặt mày dữ tợn. Thậm chí trên người hắn Huyết chi khí đều nhiễm một chút hắc khí.
10 tên trung niên nhân giật mình, vội vàng hô hào nhau vận công chuyển đi huyễn ảnh, muốn nhanh chóng đánh thức Lưu Dã!
.....
- Ma quỷ! Mày là ma quỷ!
Rắc! Xì!
Phía trong lúc này.
Lưu Dã vì lực đạo quá mạnh mẽ, khiến cho hắn trảo lực đều bóp nát cổ của tên còn lại. Bên cạnh Ân Phong lúc này đầu óc trống rỗng, một cỗ tuyệt vọng không nói nên lời dâng lên.
- L..Lưu đồng học, có gì từ từ nói. Ta cầu xin ngươi...
Ân Phong lúc này quần đều vương vãi khó ngửi mùi, hắn lùi lại phía sau quỳ xuống cầu xin Lưu Dã. Ánh mắt đều tràn ngập tuyệt vọng cùng sợ hãi.
- Tha ngươi? Chết!
Lưu Dã ánh mắt có chút điên cuồng, giận cười khinh miệt.
Hắn bước nhẹ một bước, lấy tốc độ kinh hoàng đã xuất hiện trước mặt Ân Phong, quyền đến muốn bạo đầu hắn!
Thì dị biến bất chợt xảy ra!
Vù!
Ngay khi quyền đều sắp tiếp cận Ân Phong, tràng huyễn cảnh trước mặt bỗng nhiên biến mất.
Lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng, Lưu Dã khung cảnh trước mặt vậy mà đổi mới! Khiến cho Lưu Dã tức giận hét lớn.
Ầm ầm!
- A! Tại sao? Tại sao lại không chậm một chút a?
Hắn quyền tung vào không khí, hòng để phát tiết bên trong lòng bùng nổ sát khí, làm cho thềm đai địa trước mặt đều bị hắn vung ra một cái hố lớn!
- Hô hô!
Lưu Dã từng ngụm thở dốc, hắn nằm ngữa ra nhìn lên thiên không.
....
- Vậy là đến đâu rồi?
Bên ngoài nhìn thấy Lưu Dã điên cuồng vung quyền với mạnh mẽ lực đạo, rồi nằm xuống thềm đại địa.
10 vị Tiên Thiên cảnh đều hai mặt nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ.
Tiểu tử này cố sự, không khỏi quá đáng sợ đi? Hội sẽ gặp như nào tràng cảnh mới có thể sinh ra như thế lớn sát khí? Lại còn suýt nữa nhiễm phải mặt trái cảm xúc.
Tương lai rất dễ lầm đường lạc lối, đi vào Ma đạo đường a!
- Tính cách quá táo bạo chút, nhưng thực lực thì tiểu tử này thuộc vào loại rất mạnh mẽ a!
- Đúng vậy, tâm tình mặc dù cao hơn đồng lứa, nhưng tiêu cực cảm xúc cũng có không ít. Thật, mẹ hắn vừa mừng mà vừa lo a.
Một vị trong đó hỏa bạo nhất tính tình, Hỏa Khí tông sư cũng nhịn không được cười khổ mà bạo nói tục đi ra.
- Là một viên ngọc thô, đáng để bồi dưỡng. Cứ tiếp tục thay đổi huyễn cảnh đi.
- Ân, trước mắt hắn tức giận cùng giết ý cảm xúc đã thất bại. Nhưng vẫn còn lại sầu lo, sợ hãi, thương tâm, đau khổ mấy loại.
Trầm ngâm một lúc, vị này Độc Táng Tông Sư rốt cuộc mở miệng.
- Nếu thành công vượt qua một loại, đều có thể giúp cho nó gột rửa tâm trí. Hi vọng vẫn còn!
- A! Quên nhắc nhở, hơn 300 tiểu tử đã thông qua ải thứ nhất. Vậy nên tiểu tử này chỉ còn 10 canh giờ để vượt qua mà thôi.
- Được rồi, vậy ta chuẩn bị đài cho thử thách 2, các ngươi canh chừng tiểu tử này rồi báo cho ta.
......
- Phát tiết xong xuôi, nên xem tình hình rồi.
Đã rất lâu, Lưu Dã tâm tình mới nặng nề như vậy. Sát không được Ân Phong, để cho hắn trái chiều cảm xúc xuất hiện rất nhiều.
Hơn nữa còn chưa gặp lại Vân Hi nàng một mặt, dù chỉ là trong huyễn cảnh do bí cảnh tạo ra dựa vào ký ức của hắn. Nhưng đã rất lâu rồi, hắn chưa được nhìn thấy nụ cười của nàng.
Làm cho Lưu Dã tâm tình rất khó chịu.
- Ừm? Rất quen thuộc. Là ở đâu?