Ly Hôn Rồi Anh Đừng Mơ Tưởng Tôi

Chương 158





Chương 158: Bị xâm hại

“Rốt cuộc là ai sai anh đến đây?” Vũ Linh Đan hỏi tiếp.

“Cô hỏi nhiều chuyện quá. Chỉ là mỗi ngày đều nhìn thấy cô em xinh đẹp như này phải làm việc vất vả ở công trường, nên mới xót cô em, đêm nay tôi sẽ chăm sóc cho cô em thật tốt.”

Người đàn ông vừa nói xong thì cắn lên cổ của Vũ Linh Đan, hai tay cũng nhanh chóng giở trò.

Vũ Linh Đan cố gắng hết sức giãy dụa cũng phí công vô ích, xung quanh đây chẳng có ai để cầu cứu cả, dù cho mình có mạnh hơn nữa thì cũng không thể nào đối chọi lại với một tên đàn ông.

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi Vũ Linh Đan đã suy nghĩ hết tất cả những điểm lợi và hại, cuối cùng cố giữ bình tĩnh, đẩy nhẹ hắn ra và nũng nịu nói: “Anh thật sự tới đây chăm sóc em sao?”

“Tất nhiên!”

Người đàn ông mặc áo đen không hề nghĩ ngợi, vừa ngửi thấy hương thơm thoang thoảng trên người cô thì gã đã thấy cả người mình như sắp bay lên trời. Bây giờ lại nghe giọng nói mềm mại của Vũ Linh Đan, thì càng lơ lửng phê phê.

“Thế tốt rồi, vừa khéo buổi tối em ngủ một mình cũng hơi sợ, chi bằng sau này ngày nào anh cũng ở bên cạnh em có được không?”

Vũ Linh Đan nháy mắt với gã ta vài cái, thể hiện dáng vẻ yêu kiều quyến rũ, giọng nói nũng nịu như thế này thật sự chính là một con dao đâm thẳng vào trái tim của người đàn ông.

Người đàn ông trợn trắng mắt lên, không khỏi buông lỏng Vũ Linh Đan ra, thấy Vũ Linh Đan vẫn không định bỏ chạy mà còn dựa vào lồng ngực mình thì không kiềm được cười lên đầy thỏa mãn.

“Đã sớm nghe tiếng cô chủ lớn nhà họ Vũ chính là một ả đàn bà dâm đãng ai cũng có thể lấy làm chồng, xem ra tối nay tôi thật sự gặp may rồi, em gái ơi, tối nay tôi nhất định sẽ làm cho em thật thoải mái, làm em mỗi ngày đều sung sướng!”

Người đàn ông nhanh chóng nhào tới, vội vàng cởi áo thun trên người ra, Vũ Linh Đan cố ý ra vẻ ngại ngùng nghiêng đầu sang chỗ khác, sau đó nói tiếp: “Cởi cũng cởi hết rồi, chi bằng tháo khẩu trang ra luôn đi.”

Vừa nghe câu nói này thì tên đàn ông lập tức nghiêm túc, cảnh giác nhìn Vũ Linh Đan.

Thế mà kém chút nữa gã đã quên mất chuyện quan trọng rồi.

Vũ Linh Đan vội vàng chữa lời: “Em không có ý gì khác cả, chỉ là hai ta đã ở bên nhau rồi, chẳng lẽ em không nhìn mặt mũi anh được sao?”

“Bây giờ không được, muốn nhìn thì sau này hãy nhìn, hôm nay cứ chơi cho đã trước đi, chắc cô chủ lớn nhà họ Vũ không chịu nổi rồi chứ gì?”

Tên đàn ông nở nụ cười dâm đãng, bàn tay to lớn kéo một cái đã muốn xé rách cả áo sơ mi của cô, trái tim của Vũ Linh Đan càng đập mạnh hơn nữa, nhanh chóng nắm chặt tay của người đàn ông lại.

Người đàn ông nhíu mày, rất không vui: “Cô lại muốn cái gì nữa?”

“Em không muốn làm gì cả, em cũng biết tối nay em không thoát nổi, còn không bằng hưởng thụ một chút, có điều anh như này, em thật sự không hứng thú được, hay là chúng ta cùng nhau tắm trước đi?”

Vũ Linh Đan cố gắng kéo dài thời gian.

Cô nghĩ tới vừa rồi có người gọi điện, nếu cứ mãi không tìm ra cô, nhất định sẽ đến đây tìm.

Cô đang đánh cược!

“Tắm sao?”

Người đàn ông hoàn toàn không ngờ tới có cả đoạn này.

Với lại, chỉ cần phá hoại danh dự của Vũ Linh Đan, hắn ta sẽ có một đống tiền, nhưng không được có bất kì sai sót gì.

“Sao, không dám à, hay là sợ em sẽ chạy mất?”

Vũ Linh Đan như có như không vuốt ve đùi người đàn ông, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, cười sâu xa.

Người đàn ông đã sớm không chịu được nữa, nay lại bị trêu chọc đến toàn thân nóng bừng, người đẹp trong lòng còn chủ động như thế, làm một người đàn ông thì không cách nào cự tuyệt.

“Vậy được rồi, nhưng cô đừng hòng giở trò gì!”

Người đàn ông nói một câu uy hiếp, sau đó mới từ trên người Vũ Linh Đan đứng dậy.

Vũ Linh Đan dựa vào giường, giơ cánh tay trắng nõn ra, tỏ ý muốn hắn kéo cô dậy.

Tim người đàn ông đều mềm cả ra, thầm nghĩ hôm nay lợi dụng được cô gái này, trong lòng lập tức thoải mái bảy tám phần.

“Vậy anh đi vào trước, giúp em chuẩn bị nước, em cởi quần áo xong sẽ đi vào.”

Vũ Linh Đan liếm liếm cái miệng khô khốc, đôi mắt rủ xuống, giọng dịu dàng.

“Không được, cô vào cùng tôi.”

Người đàn ông khôi phục lại cảnh giác.

“Được thôi.”

Vũ Linh Đan cũng không thất vọng, lúc hai người song song đi vào phòng tắm, Vũ Linh Đan len lén cầm dao gọt hoa quả trên bàn lên.

“Cô nói…”

Người đàn ông đang nói chuyện, vừa quay đầu lại, con dao trong tay Vũ Linh Đan đã đâm về phía cổ hắn, kết quả lại bị hắn nắm được cánh tay, trong mắt lộ ra vẻ hung dữ.

“Tôi biết ngay người phụ nữ như cô sẽ không an phận mà, dám giở trò với tôi, bây giờ bị tôi bắt được rồi.”

Người đàn ông hổn hển, tay thêm chút sức khiến tay Vũ Linh Đan mềm ra, con dao cũng rơi xuống dưới đất.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv