Tu vi của nhị trưởng lão thâm hậu như vậy y vận chân khí nói vang cả đại điện đều nghe thấy, những đệ tử Trần gia còn đang kích động hô hoán kia cũng lập tức im lại không ai nói câu nào.
"Sau đây là danh sách mười vị trí đầu của buổi luận võ Trần gia năm nay. Người đứng thứ nhất là Trần Linh, tiếp đó thứ hai là Trần Lâm thứ ba là Trần Phong, thứ tư Trần Côn, thứ năm Trần Lộc, thứ sáu Trần Phúc, thứ bẩy Trần Thi Thi, thứ tám Trần Dao, thứ chín Trần Vũ và thứ mười xép hạng là Trần Thiên Hạo. Sau đây mời mười người có tên sau tiến lên võ đài đề đích thân tộc trưởng ban thưởng"
Trần Đức vừa nói song khiến không ít người chầm chồ trước mười vị thiên kiêu Trần gia được nhận giải thưởng phong phú kia, phải biết là như tộc trưởng Trần gia đã nói giải thưởng năm nay gấp đôi năm ngoái khiến bao người dưới võ đài hâm mộ đỏ mắt không thôi.
Có nhiêu ánh mắt hâm mộ có, ghen ghét có nói chung là có rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn về phía mười người trên đài. Có người hâm mộ không nhịn được nói.
"Không biết năm nay mười vị trí đầu được ban thưởng thứ gì? Năm ngoái mười người có thực lực lớn nhất thế hệ trẻ Trần gia được thưởng mười viên đan dược nhị cấp phẩm. Thậm chí người mạnh nhất còn được thưởng một viên đan dược nhị cấp thượng. Năm nay họ hẳn là được gấp đôi đi"
Niên tiếp có không ít những lời xi xào bàn tán khắp nơi vang nên.
Ở Bách Linh Giới nói chung cũng như Phong Vân Vũ Vực này nói chung thì những lại vật phẩm tiêu hao, phụ giúp tu luyện hay tăng cường thực lực thực rất ít mà người làm ra chúng là những Đan sư, khí sư kia càng ít hơn. Muốn chở thành Đan sư hay Khi sư cần có yêu cầu rất khắt khe cùng tốn rất nhiều tài nguyên mới có thể đào tạo ra được.
Như hiên tại ở Vọng Long Thành này nhưng đan sư và khí sư rất ít dấn đến đan dược và huyền binh đã hiếm lại càng hiếm, những thứ như đan dược hay huyền binh đó đều là những thứ vạn đồng vàng không mua nổi. Những đệ tử con em của những gia tộc như Trần gia thì những người có tu vi võ sĩ trở nên hàng tháng chỉ nhận được một viên đan dược nhị cấp, về phần là nhị cấp hạ phẩm hay trung phẩm hay thượng phẩm phải phụ thuộc và thân phân cùng tu vi mỗi người.
Trần Thừa Thiên nhìn mười người xếp hàng ngang trên võ đài một lượt lạ nhìn về phái Trần Linh và Trần Phong gật đầu hài lòng nói.
"Năm nay biểu hiển của cá ngươi rất tốt bồn gia chủ rất hải lòng. Như đã nói từ trước thì phần thưởng năm nay của các ngươi sẽ gấp đôi năm ngoái. Cụ thể là người đứng vị trí thứ mười sẽ được thưởng hai mươi nhị phẩm đan dược hạ phẩm, người thứ chín cũng như vậy nhưng được nhận thêm một viên nhị cấp trung phẩm, cứ như vậy người đoạt giải nhất năm nay sẽ nhận được một viên nhị cấp thượng phẩm không những vậy mà còn nhận được một thanh huyền binh nhị cấp thượng phẩm lữa"
Trần Thừa Thiên vừa nói vừa đem giải thưởng chia lần lượt cho mười người. Dưới đài không chỉ con em đệ tử của Trần gia nhìn thấy mà hâm mộ mà ngay cả những đệ tử khác của những thế lực lớn trong thành đên như Văn gia, Bạch gia chông thấy cũng hâm mộ mà ghen ghét không thôi.
Nhìn những nét mặt đang hưng phấn cùng kiêu ngạo của mười người đúng trên võ đài kia Trần Thừa Thiên lại lần lữa không nhanh không chậm nói.
"Lần chước ta cũng đã nói hôm nay ta có chuyện quan trọng muốn tuyên bố. Như đã hứa hôm đó, quả thật hôm nay ta có đem tới cho những đệ tử Trần gia ta biết một thông tin chính là vào tháng sau dưới sự thông nhất của nhiều thế lực lớn trong thành thì bốn thế lực gồm phủ thành chủ, Văn gia, Bạch gia, Trần gia sẽ cùng tổ chức một đại hội so tài cho tất cả thanh niên tuấn kiệt trong Vọng Long Thành so tài, gọi là “Vọng Long tiềm Long hội”. Hôm đó sẽ có vị khách quý tới từ Xích Long Học Viện tới thành chúng ta tuyển bạt đệ tử, các ngươi hãy cố gắng và chỉ cần trong số các ngươi ở đây là thổ dân của Vọng Long thành lọt vào mắt của vị khách đó, các ngươi sẽ có cơ hội tới đô thành tham gia xích long học viện chở thành cường giả"
Nhận được tin động trời như vậy cả đại điện gần như vỡ òa vì vui mừng. Ở đấy vốn không nhiều người biết Xích Long học viện là gì nhưng chỉ cần tới đó là liên quan tới vương đô thì họ cũng đã kích động không thôi rồi.
Vọng Long thành lần đầu tổ chức “Vọng Long tiềm long hôi” chọn ra nhân tài tham gia đăng ký vào học viện lớn nhất Đô thành, nơi đây hàng nắm đào tạo ra không ít cao thủ trong toàn bộ vương triều.
Vì có tuổi đời lớn và hiểu nhiều hiểu biết hơn những tiểu bối đệ tử thì những trưởng lão kia nghe đến vương đô Xích Long Học viện đều nhao nhao biến sắc sợ hãi.
Phàm là đệ tử của Xích Long Học viện đều có cơ hội rất lớn đột phá võ vương cảnh, chỉ cần con em đệ tử của họ may mắn vào đó học sau này ắt sẽ chở thành cường giả một phương, nghe đồn đâu chính thành chủ Vọng Long Thành này cũng là cựu học viên ở đó.
Trên đại điện Trần gia đại trưởng lão Trần Vô Cực không dám tin vào tai mình mà quay ra nhìn gia chủ hỏi lại.
"Gia chủ điều người nói là thật sao? Truyện này nếu là thật quả là cơ hội tốt cho gia tộc chúng ta những đệ tử có thiên phú tốt có cơ duyên không nhỏ"
"Đại trưởng lão yên tâm, điều ta nói là thật thành chủ đại nhân cùng hai vị gia chủ Văn gia, bạch gia cũng biết rõ điều này, ta nghĩ không mấy ngày nữa truyện này sẽ lan ra cả thành đều biết"
Trần Thừa Thiên rất kiên nhân nói rã chi tiết cho mọi người Trần gia ở đây hiểu rõ cũng như những thế lực khác nghe được. Tin tức oanh động đó không chỉ làm những người của Trần gia mà còn làm tất cả những người của thế lực khác có mặt tại đây khiếp sợ cũng như vui mừng. Đây cũng là cơ hội cho nhiều thế lực Vọng Long thành quật khởi mạnh mẽ.
Nhìn những thế lực kia đang ngơ ngác kích động cùng những người của Trần gia đang hưng phấn Trần Thừa Thiên vận chân khí nói khiến tất cả mọi người vội tỉnh táo lại mà giải tán đi.
"Tất cả mọi ngưởi ở đây hẳn đã hiểu chuyện gì sắp xảy ra, vậy ta tuyên bố đại hội luận võ Trần gia hàng năm tới đây là kết thúc, mọi người mau giải tán về chuẩn bị cho buổi đại hội tháng sau đi"
Mọi người vội vàng giải tán đi hết, những khách mời là những thế lực trong thành cũng nhao nhao cáo từ rời đi, tin tức hôm nay họ nhận được quá chấn động họ cần về gia tộc gấp để thương thảo chuyện này.
Bên này những đệ tử cùng tộc nhân của Trần gia cũng giải tán gần hết chỉ còn ở lại số ít người trong đó có Trần Phong và Trần Linh hai người. Trần Linh đỡ Trần Phong đang bị hao hụt chân khí từ chận chiến mà ân cần lo lắng nói.
"Sao đệ có thể làm điều mạ hiểm như vậy Trần Con dù sao cũng có tu vi cao hơn đệ một trọng cảnh giới đệ làm như vậy rất nguy hiểm đến bản thân. Đệ không biết lo cho bản thân mình nhưng cũng không lên làm người khác lo lắng chứ"
Trần Phong nhìn khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ của Trần Linh mỉm cười nói, tuy nàng đeo khăn nhưng vẫn có thể nhìn ra được vẻ đẹp thánh khiến của nàng.
"Tỷ đệ không sao đâu. Đệ rất có chừng mực sẽ không có nguy hiểm gì tới bản thân đâu. Đệ xin lỗi đã làm tỷ lo lắng nhưng tỳ à chúng ta là người tu luyện không thể chánh khỏi chường hợp bị nguy hiểm tới tánh mạng như chúng ta nhất định phải dũng cảm đối mặt"
Bị Trần Phong nói có vẻ thuyết phục nhưng xuất phát tự sự quan tâm của nàng, nàng không thể không nói.
Đệ đừng già mồm cái cố, những chuyện nguy hiểm như vậy mai sau đệ chánh được thì hãy tận lực chánh đi"