Ngay khi Tử Nguyệt Đạo sư vừa công bố kết quả khảo thí của Phạm Vĩnh Ân khiến cho đám đông môn sinh đều nhao nhác nghị luận, có người sợ hãi trước thành tích của Phạm Gia công tử này. Cũng có người xuýt xoa ao ước bản thân mình cũng lợi hại như vậy, ngay cả một trong năm vị tân thiên kiêu năm nay của học viện như Trần Phong, Đỗ Kim Bá và Lý Gia Bình cũng vì thành tích của Phạm Vĩnh Ân mà kiêng dè.
Còn Phạm Vinh Ân là trung tâm của đám người được nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, khiến cho hắn tuy đang ở trong bộ dạng hết sức thê thảm nhưng cũng ưỡn ngực, ngẩng đẩu kiêu ngạo hưởng thụ sự hâm mộ của người khác.
Lý Gia Bình đứng ở một bên nhìn vậy mà hừ mũi coi thường, tuy hắn thấy thành tích của đối thủ cao như vậy, đúng là đáng kinh ngạc và thán phục. Nhưng với thái độ của Phạm Vĩnh Ân khiến cho Lý Gia Bình rất ghét vì quá hống hách, không coi ai ra gì.
Kế sau Phạm Vĩnh Ân khảo hạch cửa thứ ba thì cũng đến lượt của Đỗ Kim Bá, Đỗ Kim Bá là thiên kiêu mới nổi của Đỗ Gia, cũng có thiên phú cấp bậc Huyền Cấp Trung Phẩm. Dáng người hắn cao lớn khôi ngô, toàn thân cơ bắp nổi lên nhìn rất cường tráng và mạnh mẽ, khi hắn đi lên, nhiều môn sinh đều tỏ vẻ sợ hãi mã chánh ra thành một hàng dài, tạo lên một con đường đi thẳng tới gần Tử Nguyệt đạo sư.
Môn sinh trung quanh đều nhìn Đỗ Kim Bá với ánh mặt kiêng dè và lảng tránh, bởi vì hung danh của hắn ở kinh thành này đã sớm vang xa. Là một kẻ hung hãn, nóng tính, chỉ cần một lời không hợp liền động tay động chân với người khác, không chỉ như vậy mà những kẻ không may từng giao đấu với Đỗ Kim Bá này thường sẽ bị thương rất nặng, không gãy tay, gãy chân thì cũng gãy vài cái sương sườn.
Bởi vì tên này không những nóng tính như nửa mà cũng là kẻ ra tay rất mạnh không hề nương tay với kẻ thủ, từng có nhiều thiên kiêu của các đại thế lực vì bênh vực cho những kẻ không may bị Đỗ Kim Bá đả thương đều có kết cục hết sức thê thảm, nhưng không ai dám làm gì hắn vì e ngại thế lực của Đỗ Gia ở kinh thành.
Trần Phong nhìn tên nam tử to con phía trước, âm thầm đánh giá thực lực của đối phương, khiến cho Trần Phong dật mình hắn cảm nhận được bên trong cơ thể Đỗ Kim Bá có một luồng năng lượng rất mạnh đang được ẩn giấu trong đó. Giống như một con quái thú có sức mạnh vô biên đang ngủ đông bên trong vậy.
“Kẻ này thật không đơn giản chút nào, Đỗ Gia, đúng là thế lực hàng đầu của Vương Chiều, không thể xem thường”
Trần Phong âm thầm cảm thán rồi nhìn đối phương được trận pháp đưa vào trong gian phòng đá kia. Bên trong gian phòng đá, ngay khi Đỗ Kim Bá vừa vào tới nơi, nhìn thấy hàng trăm con mộc nhân đang đứng trước mặt mà hưng phấn gầm lên một tiếng rồi lao đến như mãnh thú đang tấn công tới con mồi của mình.
“Gào, gào”
“Ầm, uỳnh, uỳnh”
Những âm thanh va chạm liên tiếp vang lên, Đỗ Kim Bá như một con mãnh hổ lao vào một bầy dê mà hung hăng cắn xé, hai cánh tay to lớn, cứng rắn như trụ đá của hắn mỗi lần vung lên thì khiến cho một con mộc nhân bị đánh bay đi như bao cát. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, ngày càng nhiều mộc nhân vậy quanh và tấn công tới Đỗ Kim Bá mà hắn cư như một chiến thần hung hăng không gì cản nổi đánh cho đám mộc nhân trước mặt tan tác.
Nhưng dù sao Đỗ Kim Bá có lợi hai hơn nữa nhưng hai tay cũng khó địch lại số lượng mộc nhân đông như vậy, khiến cho hắn cũng bị ăn không ít quả đắng từ đám mộc nhân đó. Rồi chừng hơn một giờ đồng hồ trôi qua, tiếng âm thanh va chạm quen thuộc của kim loại và máy móc trong cửa đá lại vang lên, Đố Kim Ba vừa bước ra được vài bước đã ho sặc sụa phun ra một đám bụi đất bắn tứ tung.
Những môn sinh và khách mời tham quan của buổi chiêu sinh đều im lặng dõi theo mỗi cử chỉ hành động của hắn.
“Đám mộc nhân chết tiết, đúng là khó đối phó, lần sau có cơ hội Bá Gia ta nhất định phải xé chúng ra hàng trăm mảnh”
Đỗ Kim Bá khó khăn bước từng bước về vị trí của mình, trên miệng con mang theo tiếng mắng chửi tức giận. Nhưng nhìn về phong thái mà so sánh thì Đỗ Kim Bá có vẻ dễ nhìn hơn Phạm Vĩnh Ân, sau khi về tới vị trí của mình nhưng Đỗ Kim Bá không lập tức ngồi đả tọa khôi phục tu vi mà hắn có chút thấp thỏm đưa mắt nhìn Tử Nguyệt đạo sư, chờ đợi nàng công bố thành tích.
Mà đám đông cũng như Đỗ Kim Bá, đều chờ mong kết quả thành tích của hắn, dường như Tử Nguyệt đạo sư cũng nhận ra chờ mong của đám đông, nàng khẽ mỉm cười một cái rồi giơ tay lên thì cuộn vải màu vàng liền bay từ xa tới rơi vào tay nàng. Tử Nguyệt đạo sư khẽ đảo ánh mắt nhìn vào nội dung bên trong rồi ánh mắt của nàng khẽ đảo tỏ vẻ kinh ngạc một cách rõ ràng.
Có điều đám môn sinh kia nhìn qua sắc mặt của nàng cũng không phân biệt được là nàng đang vui hay buồn, chờ vài giây sau khi Tử Nguyệt đạo sư hạ tay đem cuốn vải ghi chép thành tích của Đỗ Kim Bá thu lại rồi điềm tĩnh cất giọng hô to.
“Đỗ Kim Ba, mười tám tuổi, tu vi võ sư tam trọng, chiến tích đánh bại sáu mơi năm mộc nhân”
Lời vừa nói ra khiến cho toàn trường chấn kinh, nhất là Phạm Vĩnh Ân đang ngồi đả tọa khôi phục tu vi bên cạnh nghe được cũng kích động đến đứng bật cả lên tỏ vẻ không thể tin nồi nhìn về phía Tử Nguyệt Đạo sư, tỏ vẻ kích động lên tiếng chất vấn.
“Tử Nguyệt đạo sư, người vừa nói là thật? Đỗ Kim Bá hắn đánh bại tới sáu mơi năm tên mộc nhân”
Còn Tử Nguyệt đạo sư nghe được lời chất vấn của Phạm Vĩnh Ân thì sắc mặt hòa ái ban đầu trở nên sạm lại rồi một hồi lâu sau mới cất tiếng.
“Đây là ngươi đang chất vấn ta sao? Kết quả của việc khảo hạch không chỉ bổn tọa, mà còn có những đạo sư khác tổng kết được. Người nếu có ý kiến gì có thể tìm tới Viện Trưởng kiến nghị”
Giọng nói của nàng tràn đầy vẻ khó chị và ý khiển trách với Phạm Vĩnh Ân. Tuy Phạm Vĩnh Ân hắn có thiên phú kinh người, bản thân hắn lại có xuất thân hiển hách, thuộc dòng dõi trâm anh thế phiệt, khiến nhiều người kính ngưỡng nhưng hắn lại nói với giọng không coi ai ra gì với một vị cao thủ Vương Cấp như Tử Nguyệt đạo sư.
Khiến nàng có cái nhìn rất không hài lòng với Phạm Vĩnh Ân. Phạm Vĩnh Ân bị nói như vậy lập tức im lặng không giám phản bác. Nhưng trong lòng hắn lại như nổi dông tố tức giận thầm mắng.
“Chết tiệt, vì cái gì tên đần Đỗ Kim Bá đó lại có thực lực lợi hại như vậy”
Bên phía Trần Phong tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Đỗ Kim Bá mà âm thầm đánh giá hắn lại lần lữa, tuy thành tích của Đỗ Kim Bá không khác biệt nhiều so với dự đoạn của Trần Phong, nhưng trạng thái của hắn khiến cho Trần Phong không thể ngờ tới được.
Ban đầu Trần Phong cho rằng với thực lực của Đỗ Kim Bá thì khi đi ra khỏi thạch thất cũng biến thành đầu heo, hay trở nên thật thê thảm. Nhưng không ngờ trạng thái của Đỗ Kim Bá chỉ như trải qua một chận chiến vất vả chứ không như Trần Phong dự tính trước.