Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 459: Lãnh Huyết Ngũ(3)




"Ừ, đúng là Thiên Cơ Giáp, hiện tại nó đang ở trên người của Lý Nguyệt! Thứ này không cởi sạch thì không thể lấy ra, nếu không quần áo cũng sẽ bị nó phá hỏng." Diệp Lãng nói.

Hóa ra là vậy, ta còn tưởng hắn biến thân thành tiểu sắc quỷ chân chính...

"Tốt lắm, chuyện này Lãnh Huyết Thất sẽ giúp ngươi, lập mưu lừa người là nghề của nàng, ta cũng sẽ âm thẩm trợ giúp!" Lãnh Huyết Ngũ nói.

"Uy uy Lãnh Huyết Ngũ, ngươi cứ như vậy quên đi sao? Còn giúp hắn đi lừa nữ hài tử?" Lãnh Huyết Thất lập tức nói, lời này làm nàng có điểm không hiểu nổi.

"Có vấn đề gì sao?" Lãnh Huyết Ngũ nghi hoặc nói.

Đương nhiên có vấn đề, chúng ta đi giúp tiểu sắc quỷ này lừa nữ hài tử, nói thế nào cũng có điểm quái quái...

Lãnh Huyết Thất thực bất đắc dĩ, nàng phát hiện Lãnh Huyết Ngũ ngoài lãnh huyết ra còn có chút trì độn, chuyện như vậy cũng không để trong lòng, hơn nữa còn đi hỗ trợ.

Đương nhiên lời này nàng cũng không nói ra, nàng cũng không đám đắc tội nữ ma đầu giết người không chớp mắt này.

"Ngươi nói không thành vấn đề thì không thành vấn đề, tiểu sắc quỳ, chờ ta tra tư liệu của Lý Nguyệt xong sẽ giúp ngươi lập mưu lừa nàng..." Lãnh Huyết Thất bất đắc dĩ nói, sau đó phái người đi lấy tư liệu của Lý Nguyệt. Làm Lãnh Huyết Tố thì những tư liệu này nhất định sẽ có.

"Đúng rồi, sao các ngươi đều ở đây?" Đột nhiên Diệp Lãng nhớ đến các nàng vẫn chưa trả lời mình.

"Còn không phải vì ngươi!" Lãnh Huyết Thất nói.

"Ta? Các ngươi biết ta sẽ đến sao?" Diệp Lãng kỳ quái hỏi, "Hành tung của ta rất bí ấn, không có ai biết a!"

Đương nhiên Diệp Lãng không chú ý đến khi nhìn thấy hắn, đám người Lãnh Huyết Ngũ kinh hỉ biết bao, tuyệt đối không phải biết trước!

"Không có, chúng ta không biết ngươi sẽ đến đây!" Lãnh Huyết Thất lắc đầu nói.

Diệp Lãng tiếp tục hỏi: "Vậy tại sao ngươi nói là vì ta?"

"Vì ngươi chứ ai, ngươi quên luyện kim phòng thí nghiệm của ngươi rồi à, vốn ta còn không biết có cái phòng thí nghiệm này nhưng viện tử trước kia của ngươi bây giờ đã trở thành tiêu điếm của toàn bộ đại lục, chúng ta cũng muốn đến xem trong đó có cái gì, có thu hoạch gì không!" Lãnh Huyết Thất nói.

Đúng vậy, đám người Lãnh Huyết Ngũ Lãnh Huyết Thất đến đây cũng vì cái viện tử kia của Diệp Lãng, mà lúc này các nàng vẫn chưa có hành động gì, vẫn đang quan sát mà thôi.

Làm Lãnh Huyết Tổ với kinh nghiệm phong phú, bọn họ tất nhiên sẽ biết chỗ này sẽ có trọng binh canh gác, trước khi điều tra ra hư thật thì bọn họ sẽ không động thủ.

Mà các nàng cũng cảm thấy may mắn khi không hề động tay, nếu không bây giờ đã biến thành tù nhân của Tường Không Đế Quốc rồi!

Bất quá hiện tại dường như các nàng đã không quan tâm chuyện này bởi các nàng đã có được thứ tốt hơn! Diệp Lãng cũng đã ở đây rồi, các nàng có cần phải đi coi nơi đó là cái gì không? Trực tiếp hỏi Diệp Lãng là được.

Từ đó cũng có thể giải thích vì sao tiểu Linh lại một mình xuất hiện ở đây bởi nàng căn bản không phải một mình, đám người Lãnh Huy ầ Ngũ đi cùng nàng.

Vốn Lãnh Huyết Ngũ tính để tiểu Linh nhận được một ít kinh nghiệm lịch lãm, sẽ ngăn cản trước khi sự tình phát sinh, bất quá lúc đấy Diệp Lãng xuất hiện đã đánh tan tính toán của nàng.

Mà lúc ấy nàng cũng không ở đây nên không biết Diệp Lãng, mãi đến khi Diệp Lãng truyền tin tức cho Lãnh Huyết Tổ thì nàng mới biết Diệp Lãng đã đến đây.

"Hóa ra là vậy, kỳ thật ở đấy cũng không có gì hay, có cần lao sư động chúng như vậy không?" Diệp Lãng xem như đã hiểu, đồng thời lại có chút khó hiểu. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com

"Ngươi không biết ngươi mang đến bao nhiêu rung động cho mọi người đâu, Quảng Trường Thần Tích chỉ vài giờ hoàn thành, nếu ai có thể nắm giữ được loại luyện kim thuật này thì có thể mang đến lợi ích rất lớn!" Lãnh Huyết Thất nói.

"Không ai nắm giữ được, hơn nữa cái loại luyện kim thuật này cũng không phải nói dùng là dùng, cần điều kiện nhất định." Diệp Lãng lắc lắc đầu, hắn cũng không để ý với điều này lắm, không cho là luyện kim thuật này có cái gì đặc biệt hơn người.

"Dựa vào, tiểu Ngũ, ngươi đừng lắc qua lắc lại đuôi của ta, đó là giả!"

Nãy giờ Lãnh Huy ả Ngũ vẫn không lên tiếng bởi nàng vẫn đang ở bên cạnh Diệp Lãng, vuốt cái "đuôi hồ ly" của hắn, còn có sờ sờ cái tai hồ ly, vuốt vuốt cái đầu bạc.

"Không khác thật là mấy, tiểu ngu ngốc, dạy ta cái này đi, như vậy giết người sẽ tiện hơn nhiều." Lãnh Huyết Ngũ lãnh đạm nói, bắt hai chữ giết người ở trước miệng, hơn nữa còn bình thản như vậy, cả thế gian này cũng chỉ có nàng.

"Cái này à, không phải ta đã dạy Dịch Dung Thuật cho ngươi rồi sao, kỳ thật cũng không khác lắm, chỉ là lợi đụng một ít luyện kim trận làm đạo cụ mà thôi. Ta giúp ngươi làm một chút, ngươi muốn bộ tộc gì?" Diệp Lãng hỏi.

"Giống ngươi đi!" Lãnh Huyết Ngũ cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp muốn biến thành Hồ tộc như Diệp Lãng.

"Cái này đơn giản, ta có chuẩn bị trước, vốn định dùng cho tiểu Nhị..." Diệp Lãng vừa nói vừa lấy ra một đôi tai hồ ly gắn lên đầu Lãnh Huyết Ngũ, sau đó là cái đuôi, lại sửa sang mái tóc.

Chỉ trong chốc lát Diệp Lãng đã biến Lãnh Huyết Ngũ thành một Hồ tộc xinh đẹp đáng yêu, nếu bị Athena nhìn thấy thì sẽ rất ngạc nhiên không biết xuất hiện một đồng bạn như vậy từ đâu ra.

Đối với sự thay đổi này, Lãnh Huyết Thất là kinh ngạc, tiểu Linh là hưng phấn mà Lãnh Huyết Ngũ lại rất lạnh nhạt lấy ra một cái gương, nhìn nhìn mình trong gương, sau đó lãnh đạm nói: "Không sai!

"Lãnh Huyết Ngũ, ngươi như vậy sẽ làm người ta chú ý, bây giờ còn không cần dùng đến, tiểu sắc quỷ, làm làm cho ta với!" Lãnh Huyết Thất cũng có chút nóng lòng muốn thừ.

Bất quá nàng nói cũng có một ít đạo lý, Lãnh Huyết Ngũ là sát thủ, đây là địa bàn của nhân tộc, dùng bộ dáng Thú Nhân quả thật rất rêu rao, mà Lãnh Huyết Thất thì khác, nàng là một kẻ lừa đảo, cần các loại thân phận khác nhau để gây sự chú ý với người ta.

Cũng vì vậy mà sự hóa trang dịch đung của Lãnh Huyết Thất cao minh hơn Lãnh Huyết Ngũ nhiều, thậm chí còn cao hơn Diệp Lãng. Tất nhiên cao thì cao, về mặt lợi dụng luyện kim thuật thì tuyệt đối kém hơn Diệp Lãng nhiều.

"Dù sao ta đều núp ở một nơi bí mật, không ai sẽ chú ý ta cả..." Lãnh Huyết Ngũ không thèm để ý chút nào nói.

"Tiểu Linh, ngươi có vấn đề gì thì mau hỏi a, ta còn muốn đi nữa." Diệp Lãng cũng không có để ý đến Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất nữa, chỉ quan tâm đến đệ tử của mình.

"Ừ! Ta có rất nhiều vấn đề..." Tiểu Linh gật gật đầu, hỏi một hơi tất cả những gì mình không hiếu, nàng sợ Diệp Lãng lại đột nhiên biến mất mà mình lại chưa kịp hỏi.

Diệp Lãng cũng rất kiên nhẫn nghe hết, sau đó giải đáp từng vấn đề một, đương nhiên trong đó cũng xuất hiện không ít vấn đề mới, mà Diệp Lãng vẫn rất kiên nhẫn giải đáp hết, nếu không thể hiểu thì hắn sẽ trực tiếp làm mẫu.

Làm một lão sư, Diệp Lãng vẫn rất xứng chức, trên cơ bản những câu giải đáp của hắn đều là nội dung sâu sắc, lời lẽ dể hiểu, dùng phương pháp đơn giản nhất giải quyết các vấn đề phúc tạp!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv