Diệp Lãng không hề phát hiện vẫn vừa đi vừa nói:
- Hổ Nữ, vài năm này ngươi làm gì, vì sao không hồi âm?
- Lúc đó ta ở trong Băng Phong Cốc tu hành để sau này bảo hộ thiếu gia ngươi tốt hơn, gần đây ta mới xuất quan! Thư của ngươi ta đều đọc qua, thiếu gia ngươi thật sự nhớ ta như vậy sao?
Cuối cùng Hổ Nữ còn không quên hỏi lại một chút, nàng muốn nghe chính đáp án mà nàng khẳng định từ miệng Diệp Lãng.
- Ừ!
Diệp Lãng gật gật đầu.
- Hi hi...
Hổ Nữ nghe vậy tất nhiên sẽ rất cao hứng.
- Không đúng, không phải ta để ngươi về để đoàn tụ người một nhà sao, sao ngươi lại chạy đi tu hành? Như vậy thì về có nghĩa gì đâu!
Đột nhiên Diệp Lãng nghĩ đến điểm này.
- Chúng ta đoàn tụ rồi, bất quá phụ thân càng muốn cho ta đề cao thực lực hơn, nói ta hầu hạ ngươi tám năm, thực lực thua kém rất nhiều nên đuổi ta đến nơi tu luyện nghiêm khắc nhất là Băng Phong Cốc! Sau khi đi vào, không luyện đến một trình độ nhất định, là không được đi ra.
Hổ Nữ có điểm bất đắc dĩ nói.
- Vậy trình độ bây giờ của ngươi là gì?
Diệp Lãng thuận miệng hỏi.
- Có thể đánh thắng Địa cấp!
Hổ Nữ thực không thèm để ý hồi đáp.
- Ừ!
Diệp Lãng cũng không hỏi tiếp, vốn hắn rất mơ hồ về khái niệm này, cấp bậc gì cũng không quan trọng với hắn.
Nếu đổi thành người khác nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, có thể đánh được Địa cấp, còn không nói giai đoạn gì tức là bao gồm cả Địa cấp cho thấy nàng đã là Thiên cấp rồi.
Nếu nói nàng đã là Thiên cấp thì tựa hồ bên cạnh Diệp Lãng đã có hai thiếu nữ có thực lực Thiên Cấp rồi, không biết nói sao về điều này nữa.
Vốn, cỡ tuổi như nàng không thể thăng Thiên cấp được, trừ phi là thiên tài trong thiên tài, hơn nữa gặp phải kỳ ngộ mới được nhưng hiện tại lại lập tức xuất hiện hai cái, điêu này làm người ta khó lòng tiếp thụ.
Cũng may người biết chuyện này không nhiều, Hiên Viên Băng là Thánh Nữ, rất ít người gặp, kể cả gặp cũng không thể biết được. Mà Hổ Nữ vẫn chưa từng xuất hiện trên những nơi khác nên cũng không ai biết cả.
Nếu Diệp Thành Thiên biết chuyện này thì chắc hắn sẽ buồn chết, mình còn đang tiếp cận giai đoạn Thiên cấp, hai cái hồng nhan tri kỷ của con mình đã bước vào Thiên cấp rồi, bảo hắn sau này sao có mặt mũi đi dạy dỗ đây.
Long An Kỳ sẽ quan tâm điều khác, nếu bên cạnh Diệp Lãng có hai cái hồng nhan tri kỷ như vậy thì có áp bức vị hôn thê Thất công chúa này không, dường như nàng còn chưa bước vào cả Địa cấp. tuy rằng điều này cũng chỉ là sớm muộn.
Long An Kỳ cảm thấy dường như chuyện này không có khả năng, trong nhận thức của nàng, có lẽ cũng chỉ có Long Cát công chúa mới có thể miễn cưỡng tính vào, còn có... Diệp Chỉ Tình!
Vì sao lại nói đến Diệp Chỉ Tình? Rất đơn giản, chỉ cần nhân cách thứ hai của nàng xuất hiện thì dù là Thiên cấp cũng phải kiêng kị ba phần...
Đương nhiên nếu Long An Kỳ nhìn thấy Phi Phi thì có lẽ sẽ thêm một người nữa, Phi Phi cũng thuộc loại thiếu nữ có thực lực khủng bố. Nhưng tin rằng nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Phi Phi và Long An Kỳ hẳn sẽ không gặp mặt bởi nàng cũng rất ít xuất hiện trước mặt Diệp Lãng, chỉ trùng hợp mà gặp mặt thôi chứ không phải hai người muốn gặp mặt đối phương.
- Sau khi ta xuất cốc thì ngươi đã rời khỏi Tường Không rồi... Thiếu gia, Bát công chúa điện hạ thật sự giết cha đoạt vị sao?
Hổ Nữ vẫn có điểm không tin vào điều này.
- Đúng vậy, nàng là một biến thái, may mà trước kia ta không liên quan gì đến nàng cả, nếu không nhất định sẽ bị nàng nhìn chằm chằm!
Diệp Lãng gật gật đầu nói.
Hắn nói rất nhẹ nhàng, tuyệt không cảm thấy kỳ thật mình đã bị Bát công chúa nhìn chằm chằm rồi, từ rất lâu trước kia đã bắt đầu theo dõi rồi, sau đó hắn lại dẫn theo mọi người thoát đi thì càng không phải nói.
- Ngươi còn không liên quan với nàng à? Chẳng lẽ ngươi quên trước đây ngươi từng khi dễ nàng sao?
Hổ Nữ tò mò nói, nàng tin rằng thiếu gia mình đã quên chuyện đó rồi.
- Ta nhớ, bất quá rất mơ hồ, rốt cuộc ta khi dễ nàng như thế nào?
Diệp Lãng cũng có chút ký ức về điều này nhưng lại rất mơ hồ, mà hắn tin rằng nhất định Hổ Nữ biết chuyện này.
Từ sau khi năm tuổi mình vẫn luôn ở cùng một chỗ với Hổ Nữ, mà sau khi Hổ Nữ rời đi, dường như mình cũng chỉ gặp mặt Bát công chúa điện hạ hai lần, một lần là ra đề, một lần là nàng mưu phản thôi!
Trước năm tuổi? Lúc đó Bát công chúa còn được người bồng bế, sao có thể bị hắn khi dễ. Nguồn: http://thegioitruyen.com
- Lúc đó không phải ngươi đang chơi cùng Thất công chúa điện hạ sao, khi đấy Bát công chúa điện hạ rất thích ở cùng một chỗ với các ngươi, bất quá ngươi cảm thấy nàng rất phiền, vứt bỏ nàng, cái này ngươi còn nhớ rõ chứ.
Hổ Nữ nói.
- Nhớ rồi, lúc đó nàng là một tiểu nha đầu luôn khóc sướt mướt, nhìn rất phiền.
Diệp Lãng trực tiếp nói.
Lúc đó dường như Diệp Lãng chỉ mới sáu bảy tuổi, mà Bát công chúa điện hạ chỉ có ba bốn tuổi.
- Vài lần như vậy thì nàng không theo các ngươi nữa, không xuất hiện trước mặt các ngươi luôn, mãi đến lần đó nàng mới xuất hiện lại!
Hổ Nữ tiếp tục nói.
- ? Lần nào?
Diệp Lãng nghi hoặc hỏi.
- Lần đó không phải các ngươi đùa với nhau à, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, cũng chỉ có ngươi và Bát công chúa điện hạ thôi, ta và Thất công chúa điện hạ đi vệ sinh, không biết ngươi làm gì với Bát công chúa điện hạ làm nàng rất tức giận, lúc đó hỏi ngươi ngươi lại nói không biết.
Hổ Nữ khẽ mỉm cười, nhớ đến bộ dáng mơ hồ đáng yêu ngày xưa của Diệp Lãng làm nàng cảm thấy rất thú vị.
- ? Cái gì chứ, ngươi nói vậy chẳng khác gì không nói.
Diệp Lãng nói.
- Không khác, chỉ nói cho ngươi biết có chuyện này thôi, bất quá chuyện đó là chuyện ngày xưa rồi, hẳn nàng sẽ không để ý.
Hổ Nữ cười nói, nàng cũng không để ý chuyện này lắm, nàng chỉ muốn nhớ về ngày xưa một chút thôi.
- Hổ Nữ, cái kia là cái gì?
Diệp Lãng cũng không để ý, hiện tại hắn đã bị những thứ trong Hổ tộc bộ lạc hấp dẫn, bỏ Hổ Nữ mà chạy đi.
- Thiếu gia, ngươi chạy chậm một chút...
Hổ Nữ đuổi theo.
- Hổ Nữ, hiện tại thương pháp đã đủ mười phần hòa hậu, hơn nữa cũng có biến hóa của bản thân, không sai không sai.
Buổi sáng Diệp Lãng và Hổ Nữ vẫn giống như trước, một người luyện thương pháp, một người uống trà đọc sách, đây là chuyện mấy ngày nay bọn hắn vẫn thường làm, cũng là thói quen của bọn hắn trước kia.
Hiện tại Dương Gia Thương Pháp của Hổ Nữ không hề đơn thuần là Dương Gia Thương Pháp ngày xưa nữa, có thể dùng bốn từ phá kiển trọng sinh để nói về nó, nàng đã có được một bộ thương pháp hoàn toàn thuộc về mình.