Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 369: Hỗn hợp tổ so đấu (2)




Nói gì thì nói Diệp Lãng xuất hiện ngoài ý liệu mọi người nhưng lại ở trong tình lý, Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa ở cùng một chỗ thì ngoài Diệp Lãng ra còn ai nữa đây?

Muốn hỏi Diệp Lãng có cảm thấy ngoài ý muốn với việc này không thì hẳn là không, ít nhất trước mắt là không bởi hắn căn bản không nghĩ đến mình và Diệp Lam Vũ cùng một đội không nghĩ đến trận đấu này cũng có phần của mình nữa.

"Ừ, là hỗn hợp tổ à, ta đi nhầm rồi, cáo lỗi, ta về khán phòng trước, các ngươi cố lên!" Diệp Lãng quay đầu lại, để lại một câu rồi chuẩn bị chạy lấy người.

Nếu không phải luyện kim tổ thì nhất định là mình đi nhầm rồi, khi nào luyện kim tổ mới bắt đấu? Lúc này Diệp Lãng đang nghĩ trong lòng như vậy.

"Quay lại!" Diệp Lam Vũ tóm lấy Diệp Lãng.

"Làm gì vậy?" Diệp Lãng nghi hoặc hỏi.

"Hì hì, đệ đệ, ngươi cũng là một thành viên trong đội ngũ của chúng ta!" Diệp Lam Vũ rất rõ ràng nói thẳng, với Diệp Lãng, nàng cho rằng nên dùng biện pháp trực tiếp nhất.

Diệp Lãng trầm mặc một hồi nhìn Diệp Lam Vũ đang cười cười, còn có đối thủ hung hãn, nhìn nhìn Chân Tiểu Yên, cuối cùng hắn làm ra một cái quyết định! "Ngươi với tiểu Thất cố lên, ta sẽ cổ vũ các ngươi!"

Phản ứng và lựa chọn của Diệp Lãng quả nhiên không ngoài dự liệu của mọi người, hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn gì, rất bình tĩnh chọn đứng một chỗ với Chân Tiểu Yên, cổ vũ cho hai người.

Hành vi này làm mọi người lâm vào ngẩn ngơ, đều cảm thấy Diệp Lãng làm như vậy rất kỳ cục, sao có thề ngồi một bên xem diễn chứ?

Rất nhiều người đều đang đợi một sự kiện là Diệp Lam Vũ sẽ bão nổi với Diệp Lãng, bọn họ cảm thấy nếu mình ở vào vị trí của nàng nhất định sẽ bão nổi mắng Diệp Lãng!

Có điều bọn họ đều sai rồi, sai cả mười phần!

Diệp Lam Vũ không những không bão nổi ngược lại rất ôn nhu nói: "Ừ, ngươi đứng xa ra một chút, đừng để bị thương!"

Đây là nói mát sao? Không phải- tuyệt đối không phải!

Diệp Lam Vũ kéo Diệp Lãng lại đây không phải vì để hắn chiến đấu cùng nàng, nàng mới không nỡ để Diệp Lãng đi chiến đấu cùng người khác, người khác chiến đấu với Diệp Lãng thì nàng sẽ là người đầu tiên đứng ra chống đỡ!

Nàng báo danh cho Diệp Lãng chỉ là muốn hắn ở cùng mình thôi, không cho Diệp Lãng lấy cớ không rảnh vân vân.

Trước không phải Diệp Lãng nói hắn ở luyện kim tổ, sẽ không ở cùng một chỗ với ma pháp tổ các nàng sao? Cũng vì những lời này mà nàng với Thất công chúa mới đến đây báo danh, có lý do để Diệp Lãng ở cùng mình.

Kỳ thật, nếu các nàng bắt Diệp Lãng đến xem trận đấu thì Diệp Lãng cũng sẽ đi bởi hắn vốn cũng rất thích vị tỷ tỷ và vị hôn thê này.

Bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất cũng có thể tác chiến với nhau, tốt hơn đứng ở khán đài nhìn rất nhiều, dù sao mọi người đều rảnh mà, cũng khó có cơ hội như vậy, chơi đùa một chút cũng tốt.

Ừ, với bốn người bọn họ mà nói trận đấu lần này quả thật chỉ đùa đùa cho vui mà thôi! Tuy rằng nói như vậy có điểm không tôn trọng đối phương nhưng sự thật là như vậy.

Bốn? Không phải là năm sao?

Ê ê, vì sao tiểu đội bốn người lại xuất tràng đến năm? Các ngươi làm như vậy chẳng phải làm bừa sao?

Ngoài Diệp Lãng - người thứ tư ra mọi người còn cảm thấy kỳ quái với người thứ năm nữa, người thứ năm trong tổ đội bốn người - tiểu Nhị!

Bất quá, thoạt nhìn tiểu Nhị không có chút lực sát thương nào, hẳn đều thuộc loại bài trí như Chân Tiểu Yên, dùng để bổ sung cho vui thôi, cho dù thêm vào cũng không sao cả, huống chỉ thêm vào tiểu Nhị cũng chỉ là năm người mà thôi với giải đấu mà nói cũng không có quá đáng gì cả.

"Mụ béo, có đồ ăn ngon không?" Diệp Lãng ngồi bên cạnh Chân Tiểu Yên, uống trà ngon nàng pha, rất nhàn nhã hỏi.

Mà vô hại Tiểu Nhị vẫn đứng bên cạnh Diệp Lãng, lẳng lặng đứng, trước sau như một!

"Có, đây là ta vừa nướng xong đó!" Chân Tiểu Yên đưa đến một cái bánh nói.

"Vừa mới nướng xong? Hóa ra vừa rồi ngươi dùng thứ kia nướng bánh à?" Diệp Lãng đã sớm nhìn thấy bên cạnh Chân Tiểu Yên có một cái luyện kim đạo cụ, trước hắn còn không biết là cái gì, hiện tại thì biết rồi.

Nếu để người ta biết lúc này Chân Tiểu Yên đang ngồi nướng bánh thì không biết họ sẽ nghĩ gì? Chắc chắn bọn họ sẽ ngơ ngác nói -

"Ngươi cũng quá nhàn nhã đi!"

Ở một bên ngồi uống trà đã làm người ta hết chỗ nói rồi lại còn nướng bánh nữa... Chân Tiểu Yên gật gật đấu, nói: "Ừ! Dù sao cũng không có chuyện gì làm, thế nào, Ăn ngon không?" Hai mắt nàng nhìn chằm chằm Diệp Lãng, rất chờ mong Diệp Lãng sẽ nói ngon, sẽ khen mình!

"Ừ, ăn ngon!" Diệp Lãng miệng đầy bánh trả lời, tựa hồ hắn muốn dùng hành động để nói lên rằng bánh này ăn rất ngon.

Kỳ thật chỉ cần là Chân Tiểu Yên làm, cho dù khó ăn một chút Diệp Lãng cũng sẽ nói vậy, hắn không yêu cầu cao với thức ăn, mà với trình độ của Chân Tiểu Yên thì không thể làm ra thứ gì khó ăn được.

Bởi vậy mỗi lần Chân Tiểu Yên chờ mong đều nhận được đáp án mà nàng mong muốn, những lần nào Diệp Lãng khen nàng cũng cảm thấy vui vẻ, mà đó cũng là chuyện nàng cảm thấy vui nhất!

"Ăn từ từ thôi, không ai cướp đoạt của ngươi đâu! Lại đây, uống miếng nước!" Chân Tiểu Yên cười nói cũng đưa đến một ly nước.

Diệp Lãng ăn xong một dĩa bánh, nhìn cái "thùng nướng" kia, suy nghĩ một hồi trong đầu đột nhiên nhảy ra một thứ: "Mụ béo, ngươi có mang lò nướng không, đột nhiên ta muốn ăn thịt nướng!"

"Lò nướng? À, ta có!" Chân Tiểu Yên lấy một thứ từ trong không gian túi ra, đó là một vật hình chữ nhật, phía trên bằng phẳng, bên dưới có bốn chân.

Nếu đổi thành người khác nhất định sẽ không rõ thứ này là gì, sẽ hoài nghi không biết có phải Chân Tiểu Yên lấy nhầm rồi không nhưng Diệp Lãng lại không.

Không chỉ vì Diệp Lãng tin tưởng Chân Tiểu Yên mà còn vì hắn biết thứ này là gì! Thứ hình chữ nhật này là một lò nướng luyện kim thuật, chỉ cần phát động luyện kim trận thì mặt ngoài sẽ nóng lên, trở thành một cái lò nướng ngay. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Thứ này dùng làm thiết bản thiêu cũng không sai!" Diệp Lãng gõ gõ cái lò nướng được Chân Tiểu Yên bảo dưỡng không có một hạt bụi kia.

"Thiết bản thiêu?" Chân Tiểu Yên không phải rất hiểu biết thứ này, "Ừ; chính là bỏ thực vật lên trên tấm sắt đốt, kỳ thật không khác gì với bỏ vào trong nồi cả, có điều bỏ gia vị khác một chút, thủ pháp cũng khác một chút." Diệp Lãng nói.

"À, bỏ gia vị gì? Dùng thủ pháp nào?" Chân Tiểu Yên nhìn Diệp Lãng, nàng muốn biết hết thảy nhưng gì liên quan đến nấu nướng.

"Ta cũng không biết... Chỉ biết là ăn nó sẽ..." Diệp Lãng bắt đầu tự thuật, nói ra những gì mình biết, cũng nói ra cái loại cảm giác về hương vị này.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv