Lưu Manh Lão Sư

Chương 706: Giả lợn ăn thịt cọp



"Anh không nên ở chỗ này nói chuyện bảo tàng, chờ chúng ta ra ngoài rồi sẽ bàn sau." Liễu Sinh Lương Tử nói. Nàng cũng viết lên tay Trần Thiên Minh, "Chúng ta đi ra ngoài bằng cách nào?"
"Tôi và cô cứ xông ra thôi, bọn người của chúng ta đang ở bên ngoài, bọn họ sẽ tiếp ứng chúng ta." Trần Thiên Minh viết vào lòng bàn tay Liễu Sinh Lương Tử mấy chữ. Từng làn hương thơm ngát tràn tới khiến hắn mê say không thôi, nữ nhân như nước này trong lúc trong lúc bất tri bất giác đã đi vào trái tim mình. "Tiểu thư, tôi sợ chúng ta không giữ được bí mật này, cô còn không biết, có người đã biết cô đang giữ một cái chìa khóa trị giá mười vạn đôla đó."
Trong quá trình nói chuyện Trần Thiên Minh đã giải khai huyệt đạo cho Liễu Sinh Lương Tử. Kinh mạch của Liễu Sinh Lương Tử bị trói buộc lâu ngày sợ rằng chân khí của nàng lúc này không thông nữa.
Vì sợ đêm dài lắm mộng, Trần Thiên Minh dứt khoát cầm lấy cổ tay của Liễu Sinh Lương Tử, một cỗ chân khí hướng vào tay nàng ùn ùn xông vào cơ thể. Vừa bắt đầu Liễu Sinh Lương Tử còn cho rằng Trần Thiên Minh có ý khinh bạc chính mình, thế nhưng luồng chân khí này vừa tới tay, nàng liền biết Trần Thiên Minh đang giúp mình khơi thông kinh mạch.
Một lát sau Liễu Sinh Lương Tử nhẹ gật đầu với Trần Thiên Minh,, ám chỉ là mình đã ổn. Hiện tại trong lòng Liễu Sinh Lương Tử có thể nói là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nàng cho rằng mình cuối cùng sẽ phải chết, thế nhưng thật không ngờ hiện tại mình có thể thấy người mà mình muốn thấy nhất, lại là người mà mình bận tâm nhất. Hơn nữa hắn không phải là từ Z quốc tới đây cứu mình sao? Tại sao hắn lại tới cứu mình? Trong lòng Liễu Sinh Lương Tử đưa ra rất nhiều nghi vấn.
"Tôi hỏi cô một hồi, cô hãy cố kéo dài thời gian nhé." Trần Thiên Minh viết lên lòng bàn tay Liễu Sinh Lương Tử vài chữ, Liễu Sinh Lương Tử cảm giác được ngón tay Trần Thiên Minh dường như đang gãi trong lòng bàn tay mình vậy, khiến cho hai gò má của nàng có điểm ửng hồng. Nàng không ngừng nói với chính mình, ngươi không nên có cảm xúc, biểu hiện cảm xúc trước mặt người đã từng thương tổn ngươi.
"Tiểu thư, cô hãy nói cho tôi biết chìa khóa để ở nơi nào? Nếu như trong một người chúng ta có thể thoát được, người đó sẽ đi tìm bảo tàng, lúc đó có thể khiến cho Liễu Sinh càng thêm lớn mạnh." Trần Thiên Minh nói.
Liễu Sinh Lương Tử suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi tôi phải suy nghĩ một chút, dù sao chìa khóa này cũng có quan hệ rất trọng đại, ngoại trừ tôi ra ai cũng không biết nó để ở nơi nào."
Tỉnh Điền Đại Lang cùng Thạch Căn ở bên ngoài nghe lén âm thầm cao hứng, đây chính là thời khắc mấu chốt nhất, phỏng chừng không tới một hồi, Liễu Sinh Lương Tử sẽ nói cho Cổ Minh biết chìa khóa ở nơi nào, sau đó mang Cổ Minh đi Z quốc đoạt lấy đống châu bảo, đó chính là mười tỷ đô la a.
Trần Thiên Minh kéo Liễu Sinh Lương Tử hướng ra ngoài, thế nhưng Liễu Sinh Lương Tử lại đỏ mặt nhẹ nhàng giãy ra. Trần Thiên Minh quay đầu lại nhìn nàng, trong ánh mắt nhu hòa còn chứa theo tình ý khiến Liễu Sinh Lương Tử thẹn thùng cúi đầu. Hiện tại nàng có cảm giác trong lòng mình như con nai nhảy loạn, đáng lẽ mình không nên kiêng kị gì nữa mới phải bởi vì Trần Thiên Minh hắn có võ công cao cường, chỉ hắn mới có thể cứu mình ra.
"Phật tổ a, mau cứu tôi đi!" Trần Thiên Minh đột nhiên kêu lên một tiếng. Một tiếng này chính là ám hiệu để bọn người Lâm Quốc ở bên ngoài tấn công vào.
"Mày, bọn mày tại sao lại đi ra?" Mười tên Ninja ở bên ngoài trông chừng thấy Trần Thiên Minh kéo Liễu Sinh Lương Tử từ phía dưới chạy tới, bọn này thầm nghĩ chẳng lẽ bọn họ không muốn sống nữa.
"Ra cái cm nhà mày, nhốt nữ nhân của tao vào đây, bây giờ lại còn hỏi tại sao tao lại mang nàng ra?" Trần Thiên Minh vừa nói vừa buông tay Liễu Sinh Lương Tử ra, sau đó hai tay dồn nội lực phóng tới đám người kia.
Trong đám Ninja có người kêu lên: "Mau giết chết hắn, võ công của hắn không có bị khống chế." Nhìn Trần Thiên Minh thi triển ra võ công, đám Ninja kia liền xông lên một lượt, bọn chúng đều vận khỏi toàn bộ nội lực công kích tới Trần Thiên Minh.
Nhưng bọn chúng đã tính sai, khi nội lực vừa phát ra mới phát hiện một cỗ lực lượng lớn hơn rất nhiều so với bọn chúng đang đánh tới. Hiện tại trong mắt Trần Thiên Minh hoàn toàn toát ra sát ý, nếu như trong thời gian ngắn mình cùng Liễu Sinh Lương Tử không thể thoát ra khỏi gian phòng này, vậy càng về sau sẽ càng trở nên khó khăn khi muốn rời khỏi...
"Rầm" đám Ninja bị đánh cho lùi lại. Bọn chúng đang nghi hoặc, vừa rồi Trần Thiên Minh có võ công không cao, sao thoáng cái võ công của hắn lại cao như vậy, bọn chúng tự so sánh vừa nãy hắn một người có thể đẩy lui mười người, bây giờ mười người bọn mình nhất định cũng không phải là đối thủ của hắn a!
"Ha ha bọn mày chết đi!" Trần Thiên Minh lại giơ song chưởng ra, một chưởng dời núi lấp biển này là hắn đã dồn toàn bộ nội lực vào đó, tám đạo chân khí tựa như tám con rồng nhỏ giận dữ bung ra, đánh bay mười tên Ninja bay ra khỏi phòng.
"Không tốt, võ công của người này quá lợi hại, chúng ta cần người hỗ trợ." Một tên Ninja trong nhóm móc một quả đạn tín hiệu từ trong ngực ra sau đó chỉ lên trời.
Trần Thiên Minh vội kéo Liễu Sinh Lương Tử phi ra bên ngoài. "Mau bọn chúng rất nhanh sẽ tới cầm chân chúng ta đó." Vì muốn đi nhanh hơn, Trần Thiên Minh gắt gao ôm lấy vòng em mảnh khảnh dường như không đủ nắm chặt trong tay của Liễu Sinh Lương Tử.
Hiện tại Liễu Sinh Lương Tử có chút chóng mặt, đây có phải là Trần Thiên Minh không thế? Sao võ công của hắn lại trở nên lợi hại như vậy? Vừa mới chứng kiến một mình hắn đánh lại mười tên Trung Nhẫn, dường như võ công của hắn còn cao hơn rất nhiều so với bọn chúng. Hiện tại nàng cảm thấy cái gì cũng không cần, chỉ cần làm theo lời của hắn là được.
Liễu Sinh Lương Tử cảm giác mình rất mệt mỏi, từ khi phụ thân nàng gặp chuyện không mau, sau đó chuyện gì cũng đều muốn nàng tự tay giải quyết, khó khăn dồn dập đè nặng khiến nàng không thở nổi. Khi Trần Thiên Minh xuất hiện khiến nàng có cảm giác như có một người để nhờ vào...Bây giờ ở trong lồng ngực của hắn, nàng có cảm giác như muốn cả đời đều dựa vào hắn cả đời làm một tiểu nữ nhân của hắn.
Tỉnh Điền Đại Lang cùng Thạch Căn ở bên nghe lén, lúc này cũng nghe ra thanh âm đánh nhau ở bên ngoài, bọn chúng thầm hô không ổn, vội vàng chạy ra ngoài, vừa lúc thấy Trần Thiên Minh đánh bật mười tên thủ hạ của mình, mà Liễu Sinh Lương Tử lại ở bên cạnh nhìn bốn phía.
"M nó, cái tên Cổ Minh kia lại dám lừa gạt chúng ta." Thạch Căn tức giận đến nỗi nhảy dựng lên, trong lòng hắn lúc này đang hoài nghi, chẳng phải là mình đã phong bế huyệt đạo của hắn rồi sao? Còn nữa, võ công của hắn không phải là rất kém sao? Sao hết thảy đều bị đảo ngược vậy.
"Thạch Căn, con m ngươi, nhìn xem ngươi mang đến loại người gì thế này, còn nói là đã phong bế huyệt đạo của hắn, sao bây giờ hắn lại có thể đánh lại chúng ta vậy?" Tỉnh Điền Đại Lang đứng ở một bên mắng.
Thạch Căn cúi đầu nói: "Tông chủ, tôi cũng không biết là có chuyện gì xảy ra lúc đó xác thực là như vậy, thế nhưng hiện tại không biết như thế nào lại thành ra như vậy."
"Ngươi còn nói." Tỉnh Điền Đại Lang tức giận mắng.
Vừa rồi không phải là ngươi cũng phong bế huyệt đạo của hắn sao? Thạch Căn thầm nghĩ. Nhưng mà hắn hắn không dám nói lời này với Tỉnh Điền Đại Lang.
Tỉnh Điền Đại Lang nói: "Thạch Căn ngươi còn không mau tới hỗ trợ, chẳng lẽ ngươi muốn để cho hai người bọn chúng chạy thoát sao?"
Nghe Tỉnh Điền Đại Lang nói như vậy, Thạch Căn vội vàng xông tới cùng đám Ninja đối phó với Trần Thiên Minh. Mới vừa rồi còn thượng phong, hiện tại có thêm Thạch Căn nữa khiến Trần Thiên Minh có chút áp lực. Mà đám Ninja của Tỉnh Điền gia tộc nhận được tín hiệu cầu cứu cũng đã chạy tới.
Tỉnh Điền Đại Lang chứng kiến bên mình đang chiếm ưu thế, hắn cao hứng nói với Liễu Sinh Lương Tử ở bên kia: "Liễu Sinh Lương Tử, m nó, cô còn không biết phân biệt, hiện tại bắt được cô, tôi nhất định phải xé toang quần áo của cô, xem cô còn có bướng như vậy nữa hay không."
Chứng kiến kẻ cừu nhân đi tới Liễu Sinh Lương Tử lập tức vung chưởng lên công tới Tỉnh Điền Đại Lang, trên tay nàng xuất hiện từng đạo phong nhận sắc như lợi đao chém tới những vị trí trí mạng của Tỉnh Điền Đại Lang.
Tỉnh Điền Đại Lang thấy công lực của Liễu Sinh Lương Tử đã khôi phục, hắn cũng không dám khinh thường, nội lực của hắn ngang cơ với Liễu Sinh Lương Tử, lần trước bắt Liễu Sinh Lương Tử là hắn cùng hợp lực với Thạch Căn mới dễ dàng khống chế được nàng. Hiện tại một mình hắn đối phó với Liễu Sinh Lương Tử, nhất thời không thể thủ thắng.
"Tùng Tỉnh." Tỉnh Điền Đại Lang phát hiện ra Tùng Tỉnh đã chạy tới, hắn vui vẻ hô nhỏ, bởi vì Tỉnh Điền Đại Lang không muốn xấu hổ gọi kẻ dưới tay tới hỗ trợ, thế nhưng Thạch Căn cùng Tùng Tỉnh lại không giống nhau, hắn nhiều năm đi theo mình nên rất hiểu ý tứ của chủ.
Tùng Tỉnh nghe Tỉnh Điền Đại Lang gọi tên mình, hắn lại nhìn thế cục hiện tại, biết là lúc này Tỉnh Điền Đại Lang đang cần mình hỗ trợ. Thế cho nên hắn phi thân tới chỗ Tỉnh Điền Đại Lang cùng đối phó với Liễu Sinh Lương Tử.
"Tùng Tỉnh, đối phó với một nữ nhân, chỉ mình ta là đủ rồi." Tỉnh Điền Đại Lang nháy mắt ra vẻ nói với Tùng Tỉnh.
"Tông chủ đề phòng định nhân đánh lén cho nên chúng ta phải cẩn thận quyết chiến." Tùng Tỉnh há lại không rõ ý của Tỉnh Điền Đại Lang, hắn lập tức nói một câu để Tỉnh Điền Đại Lang xuống nước.
"Được, trước tiên chúng ta hãy bắt lấy bọn chúng rồi tính sau." Tỉnh Điền Đại Lang gật đầu nói. Hắn lập tức xuất ra tuyệt chiêu đối phó với Liễu Sinh Lương Tử, hắn nghĩ trong mừi chiêu sẽ bắt được nàng.
Trần Thiên Minh cũng chứng kiến Tỉnh Điền Đại Lang được người giúp đỡ, càng lúc càng nhiều người tới hơn, đặc biệt tình cảnh của Liễu Sinh Lương Tử càng lúc càng nguy hiểm, nếu như tiếp tục như vậy, bọn Điền Cát còn chưa tới bọn họ đã bị Liễu Sinh Lương Tử bắt lại rồi. Nghĩ tới đây Trần Thiên Minh giận dữ quát lên một tiếng, chân khí trong cơ thể lập tức mạnh mẽ vận chuyển.
Hiện tại Trần Thiên Minh muốn đem tám đạo chân khí kết hợp thành một đạo sử xuất ra chiêu Vạn Phật Triêu Tông, chiêu này sẽ làm cho nội lực toàn thân Trần Thiên Minh tan ra làm một thể đánh thẳng vào nhược điểm của cao thủ, đám cao thủ sẽ không cách nào ngăn được một chiêu này của hắn.
"Lượng Tử anh tới cứu em đây." Trần Thiên Minh chụm hai tay lại khua một vòng, một quang cầu khổng lồ chợt xuất hiện. Quang cầu này dươi sự vận chuyển của hắn càng lúc càng lớn, chỉ chốc lát sau đã lớn bằng một gian phòng. "Phá." Trần Thiên Minh hô lên một tiếng, chân khí cầu rốt cuộc cũng được ném đi.
"Nguy hiểm, mọi người mau tránh ra." Dù sao cũng là người có võ công cao nhất trong đám người này, hắn nhìn ra một chiêu này của Trần Thiên Minh cực kỳ lợi hại, thế cho nên hắn vội hô to để mọi người tránh ra, mà hắn đã sớm bay ra xa cách đó vàu mét.
"Oành" Ba tên Ninja chạy chậm bị chân khí cầu của Trần Thiên Minh đánh vỡ đầu, óc tương bắn tung tóe, máu nhuộm đỏ khắp nơi. Mấy tên nhẫn giả khác cũng bị chân khí của Trần Thiên Minh gây thương tích chẳng qua là bị thương không có nặng.
Lúc này Thạch Căn mới biết được Trần Thiên Minh lợi hại như thế nào, nguyên lai Cổ Minh này lại giả bộ làm heo ăn thịt cọp, võ công của hắn thâm bất khả trắc, chẳng qua là cố ý lừa gạt mọi người đem hắn tới chỗ Liễu Sinh Lương Tử, sau đó để hắn cứu thoát Liễu Sinh Lương Tử mà thôi.
Đánh lui mấy tên Ninja đang vây chính mình, sau đó Trần Thiên Minh lập tức xông tới Tỉnh Điền Đại Lang ở bên này, khi hắn phi tới bên này, Tỉnh Điền Đại Lang cùng Tùng Tỉnh cũng tung ra một chưởng. Tỉnh Điền Đại Lang đám người thấy chường kình sắc bén của Trần Thiên Minh đánh tới, vội vàng lùi về phía sau, bọn chúng thấy tính mạng của mình quan trọng hơn, cho nên không thèm công kích Liễu Sinh Lương Tử nữa. Mà vừa rồi bọn chúng cũng thấy một mình Trần Thiên Minh đánh lui nhiều cao thủ như vậy, hai người bọn chúng thực sự không phải là đối thủ của Trần Thiên Minh.
"Lương Tử, em sao rồi?" Trần Thiên Minh thấy Liễu Sinh Lương Tử đổ mồ hôi đầm đìa, tóc có chút rối loạn, biết nàng vừa rồi đã trải qua một hồi ác chiến, mà hồi ác chiến này suýt chút nữa đã khiến nàng rơi vào tay giặc.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv