Lưu Manh Lão Sư

Chương 586: Quý nhân tương trợ



Mây mộc thi sát thủ thấy Trần Thiên Minh bị đánh ngã ra đất, trong lòng mừng thầm, vội chạy tới muốn giết Trần Thiên Minh.
Đúng lúc này, bên trong bay ra một đám người, người nọ thân ảnh như chớp giật, hướng Trần Thiên Minh bay qua, trong quá trình bay, vừa vung song chưởng, hai đạo chưởng phong như bão cấp 15, mấy kẻ đang định hạ thủ với Trần Thiên Min đều bị đánh bay ra xa.
"Tiểu tử thối, con không chết chứ?" Một giọng nói xấu xa vang lên bên tai Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh ngẩng đầu, nhìn, người trước mặt không ngờ là đại bá, kỳ quái là đại bá hôm nay ăn mặc chỉnh tề, trước ngực cũng không quấn phật châu thật to.
"Đại, đại bá, là người hả? Người sao lại ở đây?" Trần Thiên Minh có chút hoài nghi hỏi, người trước mặt có phải đại bá không? Nếu phải sao lại sạch sẽ đến vậy?
"Tên tiểu tử thối, muốn vong ân phụ nghĩa hả? Chú con lớn lên anh tuấn tiêu sái, anh minh thần võ, vậy mà con nhìn không ra?" Đại bá thấy Trần Thiên Minh hoài nghi thân phận mình không khỏi mắng. Lúc này có một mộc thi giết qua, bị đại bá đá cho một chưởng bay ra ngoài.
Trần Thiên Minh đứng đậy, cam thấy phía sau lưng đau nhức, biết là mình bị thương, "Đại bá, con lát nữa sẽ nói với bá, chúng ta trước tiên hãy đánh đánh mộc thi sát thủ này đã.'' Trần Thiên Minh nói xong cố sức kích thích khí hộ huyệt, nội lực hắn lập tức được tăng cương. Từ khi hắn ăn thiên sơn tuyết liên, sẽ không lo tẩu hỏa nhập ma, hắn không sợ nữa. Mà đại bá vừa thi triển nội lực cao hơn hắn nhiều, có ông ấy giúp, tình thế hẳn là lạc quan.
"Tiểu tử thối, con muốn chết hả, không được.'' Đại bá thấy Trần Thiên Minh kích thích khí hộ huyệt, trong lòng sốt ruột kêu, tác dụng phụ của việc kích thích khí hộ huyệt, lão biết rõ.
"Đại bá không sao, chúng ta nói chuyện sau, trước hết giết xem ai giết nhiều mộc thi sát thủ hơn đã?" Trần Thiên Minh khích tướng nói. Kỳ thực đánh lâu như vậy, một mộc thi sát thủ cũng không giết nổi... nhưng con mộc thi này quá biến thái, quá lì đòn.
"Được, chúng ta thi đấu." Đại ba bay tới, hai tay cùng vung hia đạo phong nhận bay tới hai mộc thi sát thủ, rõ ràng hai mộc thi bị bắn trúng, nếu là người thường sớm đã về gặp ông bà tô tông mười tám đời, nhưng mộ thi sát thủ như không việc gì tiếp tục lao tới công kích.
"Bọn chúng là người sao?" Đại bá kì quái hỏi.
"Đại bá, bọn họ không phải người là mộc thi." Trần Thiên Minh la lớn.
Đại bá liếc mắt nhìn hắn nói: "Con nghĩ lão nhân gia ta không biết gì hả? Ta chửi..." Nói xong, lão một chưởng chộp tới hai mộc thi, đại bá giật mình, mộc thi sát thủ lao tới vô cùng vô tận, không nên kéo dài, nếu không lúc hết nội lực chỉ có nằm chờ bị thịt.
Tuy rằng hiện tại thêm đại bá, nhưng Lạp Đạt bên kia vẫn chiếm thượng phong, Lạp Đạt cùng hai mộc thi đối phó với Trần Thiên Minh, sáu một thi sát thủ quấn lấy đại bá, mà mộc thi khác thì đánh với đám Ngật Tang Đạt Kiệt, căn bản bọn họ không có cơ hội đánh trả.
"bốp." Đại bá một chưởng định đánh vào ngực mộc thi sát thủ, chỉ là năm mộc thi kia lao vào công kích, địa bá đành thu chiêu, một mộc thi còn lại lập tức công tới, năm đạo phong nhận quỷ dị đánh lui đại bá về sau. Hiện tại đại bá biết bọn chúng cũng có chiến thuật, cọn họ dùng thân thể mộc thi để hấp dẫn đối thủ công kích, nếu đối phương đánh trúng thì mộc thi khác lập tức đánh lén, như vậy sẽ không sợ đối phương đánh trúng, vừa rồi Trần Thiên Minh là bị vây đánh như vậy.
"Đại bá vội vung một chưởng lên người năm mộc thi nhưng bọn chúng chỉ bay ra một chút, đại bá lập tức bay đi.
"Ta ***, tiểu tử thối, những mộc thi sát thủ này không ngờ biến thái như vậy, đánh tới đánh lui cuối cùng vẫn như cũ không việc gì." Đại bá chật vật lau mồ hôi, không ngờ mấy con mộc thi này khó đối phó như vậy.
"Đại bá, người xem những mộc thi sát thủ này có chỗ nào trí mạng không, con cũng không chịu được lâu nữa." Trần Thiên minh kêu thảm. Vừa rồi hắn dây dưa một mực nghĩ biện pháp, hiện tại đại bá xuất hiện đánh gửi hi vọng lên người đại bá.
Đại bá nghe Trần Thiên Minh nói, hướng giữa đám mộc thi bay ra, hiện tại thân thể đại bá như tháy đổi, trở nên vô cùng mờ nhạt, như gió cuốn đến đám mộc thi.
"Bốp bốp bốp" Đại bá ở bên trong nhắm một mộc thi xoay tròn xung quanh, tốc độ xoay nhanh vô cùng, mộc thi bị hắn xoay tròn muốn động thủ với hắn nhưng lại không tìm được vị trí cụ thể, mà đại bá không ngừng tìm tòi trên người mộc thi.
"Vù" Đại bá đá bay mộc thi, thở dốc một hồi nói với Trần Thiên Minh: "Tiểu tử, Mộc thi sát thủ này thật tà môn, huyệt đạo đều bị che lại, ta vừa điểm tất cả huyệt vị trên người hắn, hắn một chút phản ứng cũng không có."
Trần Thiên Minh thất kinh, mộc thi này thật quá trâu rồi, huyệt vị đều bị che lại vậy đánh kiểu gì?
"Giết hết bọn chúng." Mộc thi sát thủ cười lớn, con mắt lóe hồng sắc.
Đại bá thấy vậy ánh mắt sáng lên, tiếp tục bay tới, hai tay một trước một sau, đánh tới con mắt mộc thi trước mặt.
Lần này, mộc thi hình như có chút e ngại đại bá đánh trúng mắt hắn, nên hắn vội tránh né, lấy tay che mắt không để đại bá đánh trúng.
"Con mắt, tiểu tử, mắt là nhược điểm của mộc thi." Đại bá vui vẻ hét.
Trần Thiên Minh nghe xong lập tức đánh tới con mắt của một mộc thi, mộc thi vốn không e ngại công kích của Trần Thiên Minh, lần đầu lắc tránh phong nhận.
"Đúng, ha ha, mọi người nghe đây, mộc thi nhược điểm là con mắt, các người cứ đánh vào mắt chúng là được." Trần Thiên Minh cao giọng nói, thấy đại bá liền nháy mắt: "Đại bá, người thật cáo già a."
"Cái gì! Tiểu tử thối, con dám ăn nói như thế với ta?" Đại bá tức giận đến râu mép vểnh ngược.
Trần Thiên Minh cười ha ha nói: "ha ha, đại bá con dùng sai từ, lão gia người thực sự là thông minh tuyệt đỉnh anh hùng cái thế." Trần Thiên Minh một chưởng đánh đến con mắt một mộc thi, mộc thi này vội vã thối lui.
"Cũng gần đúng đó."Đại hán một chưởng đánh đuổi hai mộc thi, nói.
"Trời! Ta thông minh thế nhỉ? Tóc ta sao lại dài thế, đẹp trai như vậy?" Đại bá đột nhiên hỏi chuyện Trần Thiên Minh.
"ặc, đại bá, không nghe người nói bừa nữa, đừng mải nói chuyện mà phân tâm." Trần Thiên Minh dùng bốn đạo chân khí trong cơ thể, đánh cho Lạp Đạt liên tiếp lùi về sau, vừa rồi Lạp Đạt phối hợp với mộc thi, đánh cho Trần Thiên Minh chật vật, hiện tại thời thể đổi thay.
Lạp Đạt nóng lòng, hắn không ngờ nhược điểm duy nhất của mộc thi lại bị lão già kia phát hiện. Mộc thi khi gặp cao thủ hơn mình, sợ nhất là đối thủ công kích hai mắt, con mắt là nơi yếu nhất của chúng, nếu như võ công đối phương không cao, căn bản không có cơ hội công kích bọn chúng, nhưng bọn họ gặp đại bá và Trần Thiên Minh đều là cao thủ tuyệt đỉnh.
"Bày trận, mộc tinh hợp trận." Lạp Đạt quát lớn một tiếng, mộc tinh hợp trận do tám mộc thi sát thủ tạo thành, chuyên môn đối phó với cao thủ tuyệt đỉnh, hiện tại Lạp Đạt thấy mình bị vây vào hoàn cảnh xẩu, chỉ có thể dùng trận pháp này với đánh được với hai người Trần Thiên Minh và đại bá.
Vù, tám mộc thi sát thủ chia nhau vây lấy Trần Thiên Minh và đại bá, tám người nhưng là 2 người một hướng.
"Giết!" Một mộc thi sát thủ kêu lên, bốn mộc thi phía trước công kích Trần Thiên Minh, bốn đạo chưởng phong quấn lấy Trần Thiên Minh. Bốn người đầu công kích xong, bốn người sau lại tiến lên tiếp tục phát ra bốn đạo phong nhận, luận phiên công kích.
"trời, là xa luân chiến." Trần Thiên Minh kêu lớn, cứ tóp bốn người công kích liên miên không dứt, nếu cứ thể không bao lâu nữa hắn sẽ không chịu nổi.
Mà bên đại bá cũng không tốt hơn Trần Thiên Minh bao nhiêu, tám mộc thi thay phiên nhau công kích, từng đạo phong nhận đều đánh tới chỗ trí mạng, nếu sơ sẩy liền bị băn trúng.
"Tiểu tử thối, con đánh xong bên đó thì qua đây cứu ta." Đại bá vừa né tránh vừa la lớn, phong nhận này xé rách ý phục không còn hình dạng nữa.
"Đại bá, con cũng muốn nhưng con không có cơ hội phản kích, bọn họ đã công tới, con muốn bay ra khỏi cái trận pháp kì quái này nhưng không được.
"Loại công kích này giống như trận pháp, con mau bảo người tình bé nhỏ của con giúp a, nàng không phải biết dùng trận pháp sao?" Theo lời đại bá chắc là đang nói Ích Tây Dát Mã,
Đại bá nói lớn như vậy, người bên cạnh cũng nghe thấy, đặc biệt là Ích Tây Dát Mã nghe được cả mặt đỏ lên, nàng không ngờ người mà Trần Thiên Minh gọi là đại bá kia lại tùy tiện đùa giỡn như vậy. Nhưng hiện tại ko phải lúc nghĩ nhiều, nàng nhìn mộc tinh trận pháp một lát sau nói lớn với Trần Thiên Minh: "Trần tiên sinh, trái hai bước, lùi ba bước, sau đó bay thẳng ra."
Trần Thiên Minh nghe xong, biết Ích Tây Dát Mã nói phương pháp thoát trận, vì vậy vội án theo lời nàng mà lam, chỉ lát sau, hắn đã bay khỏi mộc tinh trận pháp, khi hắn bay ra, còn một chưởng đẩy hai mộc thi sát thủ vào trong.
"Uy, thánh nữ, mau nói cho ta phương pháp thoát khỏi trận này." Đại bá sốt ruột nói, hắn cũng thử cách Ích Tây Dát Mã vừa nói với Trần Thiên Minh, nhưng không ra được, xem ra phương pháp khác nhau, hắn không giống với Trần Thiên Minh.
Thánh nữ không nói gì, vì nàng vừa bị đại bá làm cho xấu hổ.
"Trời ah, mau lên ta tốt xấu gì cũng là sư phụ của tiểu tử thối kia, sau nàng cô cũng phải gọi ra là sư phụ đó." Đại bá bị mấy mộc thi đánh cho thảm thiết.
Trần Thiên Minh len nhìn Ích Tây Dát Mã, Ích Tây Dát Mã nói với Trần Thiên Minh: "Trần tiên sinh, anh tới công kích hai mộc thi sát thủ vào trong, trận pháp sẽ tự phá."
Thực sự là một lời tỉnh giấc người trong mộng, Trần Thiên Minh vỗ đầu, mặc kệ là dùng trận pháp gì, chỉ cần đánh tan vật dẫn trận, trận pháp sẽ bị phá, vừa rồi cũng thế hiện tại cũng vậy. Trần Thiên Minh nghĩ xong vội vàng chạy tới trận pháp đang vây đại bá, hai chưởng đánh tới hai mộc thi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv