Lưu Manh Lão Sư

Chương 453: Lần sau trả tiền



"Thoải mái quá. Thoải mái quá" Trương Mao nghiến răng kêu lên,
Hắn cảm thấy đồ chơi bên dưới của mình càng lúc càng căng cứng, sắp nổ tung đến nơi.
"Ta muốn, ta muốn" Trương Mao kêu lên.
Bây giờ hắn cảm thấy đồ chơi ở dưới của hắn dùng khẩu kỹ an ủi không hợp nữa rồi.
Nghe Trương Mao hưng phấn kêu lên như vậy, cô ả biết bây giờ bản thân mình có thể bắt đầu lên ngựa. Thực tế lần trước cùng Tá Đằng Mộc ả không thỏa mãn nên bây giờ chuẩn bị cùng Trương Mao, tâm trạng ả cũng khá hưng phấn vì vậy ả ngẩng đầu đứng dậy.
"Thịch" một tiếng, đầu ả đụng vào nóc xe. Ả vẫn tưởng đang ở trên giường mà quên mất đang ở trong xe ô tô.
"Ha, ha, cô em cẩn thận một chút. Chúng ta đang ở trong xe, cô em cứ tưởng trên giường hả, người đẹp. Đụng có đau không? Nếu đau để anh dùng
"đại châm" châm cho cô em"
Trường Mao nhìn đồ chơi của mình giống như một cây châm lớn, hưng phấn nói.
Cô ả vừa vuốt đầu vừa dùng tay kéo quần chíp của mình xuống, khi kéo quần xuống xong, thắt lưng cô ả khẽ xoay một cái, hai tay ả nắm lấy bả vai Trường Mao rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.
Hai người đang ở trong xe, vị trí nằm dưới của Trường Mao cũng không đúng kiểu lắm nên cô ả cố gắng mấy lần mà đồ chơi của Trường Mao không sao tiến vào trong được.
"Anh tới giúp cô em đây"
Trương Mao vừa nói vừa cầm lấy đồ chơi của mình, cô ả liền ngồi xuống lần này có Trương Mao tiếp sức nên mọi chuyện xảy ra thuận lợi.
"A" cô ả hưng phấn kêu lên.
Lúc trước ả không thỏa mãn nên vẫn cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Dù ả bị Trương Mao ép buộc nhưng sau kh chơi đùa một hồi với đồ chơi của Trường Mao ả càng cảm thấy hưng phấn hơn nữa lúc này ả cũng thấy ham muốn.
Bây giờ khi đồ chơi của Trường Mao tiến vào trong người ả, trong ả xuất hiện một cảm giác vô cùng thỏa mãn làm ả không nhịn được phải rên lên.
"Sảng khoái hả? Mẹ kiếp, mới có như thế cô em đã hưng phấn rồi" Trường Mao kêu lên,
Phía dưới hắn cũng vô cùng thoải mái vì vậy đôi tay hắn giống như bắt bóng, ra sức nắm chặt lấy bộ ngực của cô ả.
"Ôi"
Cô ả bị Trường Mao nắm chặt lấy ngực cũng cảm thấy hưng phấn, ả càng vận động mạnh. Lúc này trong xe khẽ rung lên nếu bên ngoài có người nhìn thấy còn tưởng bên trong có quỷ làm cho chiếc xe tự đung đưa.
"Ôi, tôi mệt chết đi được, không còn sức nữa"
Không biết cô ả đã hoạt động trong bao lâu, chỉ biết ả ngồi xổm nhịp nhàng lên xuống đến tê cả hai chân, không có thể chống đỡ được nữa. Điều này cũng khó trách ả những động tác như vậy phụ nữ mất nhiều sức, chóng mệt. Hơn nữa cả hai đang trong xe chật hẹp, động tác khó khăn, nên đôi chân càng mệt mỏi hơn.
Vì thế ả bò xuống khỏi người Trường Mao, ngồi ở bên cạnh thở dốc. Không
phải ả không muốn nữa, phía dưới của ả cũng ngứa ngáy, vô cùng khó chịu, vấn đề là chân ả không chịu được nữa. Lúc này hai gò má ả đỏ hồng, hai gò ngực nhảy lên nhảy xuống theo hơi thở của ả.
"Mẹ kiếp, đồ đàn bà vô dụng. Lão tử ta đang lúc sảng khoái, cô em lại nói không còn sức. hãy để đấy cho lão tử"
Trương Mao tức giận xoay người hắn đè cô ả ra ghế xe sau đó hắn nâng chân phải cô ả lên cửa xe. Sau đó Trường Mao đâm thẳng đồ chơi của mình vào hạ thể cô ả.
"A" cảm thấy phía dưới của mình lại đầy chặt, ả hưng phấn kêu lên.
"Rên nữa đi. Anh sẽ cho cô em rên thoải mái"
Trường Mao vừa nói hắn vừa ra sức đẩy nhanh động tác. Một tay hắn đặt trên người ả, một tay hắn nâng chân ả, cứ như thế hắn ra sức cử động.
"A, mạnh nữa lên" Ả cao hứng rên lên.
Một lần nữa Trường Mao lại tấn công trúng điểm G của ả làm ả cảm thấy cực kỳ vui sướng.
"Thế nào, anh so với gã người Mộc Nhật kia thế nào?"
Trường Mao không còn để ý gì tới thứ bậc. Lúc trước hắn cũng không ngờ chính bản thân Diệp Đại Vĩ cũng còn cúi đầu trước Tá Đằng Mộc. Bây giờ trước mặt cô ả này hắn phải bộc lộ sức mạnh của người, phải làm một người đàn ông chân chính.
"Đồ chơi của anh rất tuyệt, anh tuyệt vời quá. Cứ như vậy, đại ca, mạnh hơn chút nữa. Tôi sảng khoái quá!"
Trước sức tấn công của Trường Mao, cô ả bắt đầu ăn nói lung tung.
Nghe cô ả ca ngợi mình, Trường Mao cười ha hả, hành động tiếp tục mạnh mẽ.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Trương Mao quát to một tiếng, núi lửa phun trào, sau đó hắn ngã xoài trên người cô ả thở phì phò. Ả ôm chặt người Trường Mao, thân thể run rẩy, ả vừa run vừa khẽ nói:
"Tôi, tôi có, tôi có lên thiên đường"
Nhìn vẻ mặt và giọng nói của ả thì hình như rất lâu rồi ả chưa được lên thiên đường.
"Ha, ha. Đã thấy dàn ông là thế nào chưa? Lão tử ta đây chính là đàn ông" Trường Mao vui vẻ kêu lên.
Hắn nghĩ tới chuyện bây giờ ông chủ Diệp Đại Vĩ không được như vậy nữa rồi, mỗi lần gọi gái vào chỉ chốc lát đã phải cho gái đi ra. Kỳ thật Trương Mao không biết bây giờ Diệp Đại Vĩ đã trở thành một thái giám, không thể làm chuyện này, hắn gọi gái vào cũng chỉ để sờ mó, nói chuyện mà thôi.
Trương Mao rút đồ chơi ra rồi hắn ngồi xuống bên cạnh, hắn cầm một cái quần chíp lòe loẹt của phụ nẽ trên ghế sau đó lau đồ chơi phía dưới của mình, hắn muốn lau sạch những dấu vết dâm đãng kia.
"Trời ơi, đây là quần của tôi"
Cô ả thấy Trường Mao cầm quần chíp của mình để lau chùi đồ chơi dơ bẩn bên dưới của hắn, hoảng hốt kêu lên.
"Anh biết đó là quần của cô em nên anh mới dùng để lau. Nếu dùng quần
của anh lau, anh còn mặc được nữa không hả?" Trường Mao cười nói.
"Sao tôi mặc lại được, bẩn như này?" Cô ả bối rối nói.
Ả biết Trường Mao là người tàn nhẫn nên không dám chọc tức hắn. ả sợ một khi chọc tức hắn ngay cả một cái bánh hắn cũng không trả cho mình.
"Anh mặc kệ, cô em có thể không cần mặc. Dù sao cô em không mặc gì cũng
không ai nhìn thấy. Hơn nữa để vậy không phải mát hơn sao? Gió thổi tới, có thể thổi ngay vào người, mát quá còn gì" Trường Mao cười dâm.
Hắn đang nghĩ không biết cô ả này không mặc quần chíp đi lại thì sẽ như
thế nào nhỉ?
Không còn cách nào khác cô ả đành để Trương Mao tùy ý dùng quần chíp của mình để lau chùi hạ thể của mình. Sau khi lau một lát Trường Mao cảm thấy đã sạch sẽ hắn liền vất cái quần lại cho ả:
"Đây trả cho cô em. Mặc hay không mặc tùy cô em, dù gì chỗ nào của cô em cũng giống nhau. Mẹ kiếp, anh còn cảm thấy mình bị lỗ. Lúc trước cô em để cho người khác ăn, anh đây chỉ ăn lại" Trương Mao ra vẻ tức giận nói.
"Đại ca, anh vừa nói rất thoải mái, đúng không?" Cô ả chuyển đề tài hỏi Trường Mao.
"Đúng, rất sảng khoái. Cô em làm tốt lắm, rất có tương lai" Trường Mao vuốt ve hai quả cầu trước ngực ả.
"Vậy anh trả tôi năm trăm được không?"
Ả vừa nói vừa nhìn con dao găm của Trường Mao. Nếu Trường Mao không trả tiền cho ả, ả cũng không biết làm sao đây nữa.
"Trả cái gì? Lần sau anh tìm cô em chơi đùa anh sẽ trả cho cô em. Mẹ kiếp, nghĩ tới chuyện cô em bị gã đàn ông Mộc Nhật chơi rồi mới tới lượt mình, anh vẫn còn khó chịu đây"
Bây giờ hình như trong Trương Mao có cả chủ nghĩa yêu nước nữa.
"Vậy không phải đêm nay tôi là việc không công sao?" Cô ả khổ sở nói.
Phụ nữ ra ngoài làm ăn sợ nhất chính là loại đàn ông như Trường Mao, giết người không chớp mắt, không màng đạo lý, chẳng những không lấy được tiền mà mà tính mạng mình có khi cũng không giữ được.
"Mẹ kiếp, cô em, ai bảo cô em làm không công, không phải anh đã để cô em "chơi" anh hả? Lúc trước cô em ngồi trên anh sảng khoái như vậy chẳng lẽ cô em đã quên? Còn nữa, không phải anh đã nói lần sau sẽ tìm cô em vui chơi sao? Lần này cứ nợ đã, lần sau anh sẽ trả cô em"
Trương Mao nhìn ngực cô ả cười nói.
Lúc nãy vì mải chơi đùa, Trường Mao không kịp cởi váy cô ả, cũng như áo nịt ngực, hắn thật sự cảm thấy đáng tiếc. Bây giờ núi lửa trong hắn đã phun hết, chứ không hắn lại muốn chơi tiếp.
"Như vậy sao được?" Cô ả ấp a ấp úng nói.
Ả nghĩ tới buổi tối hôm nay ra ngoài làm việc vất vả, bị hai người đàn ông chơi đùa thế mà một xu cũng không được, trong lòng ả cảm thấy vô cùng đau xót.
"Cái gì mà không được, anh là người tử tế, lần sau anh sẽ trả cô em. Con mẹ nói, cô em để quan chức chơi mình, tiền không được nhận, còn phải ghi hóa đơn nữa" Trường Mao tức giận nói.
Khi Trường Mao ở huyện J qủn lý câu lạc bộ đêm giúp Diệp Đại Vĩ hắn đã chứng kiến các quan chức như thế. Những quan chức đó tới hộp đêm bọn hắn phải hầu hạ, khi về những quan chức đó còn bảo Trường Mao viết hóa đơn bảo về thanh toán.
"Tôi" Cô ả còn muốn tiếp tục cầu khẩn Trường Mao.
"Tôi cái gì? Cô em có một lựa chọn hoặc cô em xuống xe hoặc anh sẽ đưa
cô em về bang cho các anh em khác hưởng thụ" Trường Mao hung tợn nói.
Xem ra hắn không thể hiện một chút cho ả thấy thì ả không biết hắn lợi hại. Nghĩ vậy Trường Mao vung tay tát cô ả.
"Ba" Cô ả dùng tay ôm mặt không dám lên tiếng.
"Mẹ kiếp, phụ nữ đúng là ti tiện, không đánh không chịu nghe lời"
Trường Mao cầm dao găm bên cạnh, hắn nổi giận đùng đùng mở cửa xe đi ra
ngồi lên ghế lái xe. Hắn lái xe đưa ả đó quay về câu lạc bộ đêm.
"Reng, reng, reng" Chuông điện thoại của Trương Mao vang lên, hắn nhìn qua thì ra Diệp Đại Vĩ gọi tới.
"Ông chủ, khuya thế này vẫn chưa ngủ sao?" Trương Mao nghiêm mặt hỏi.
"Cái gã Tá Đằng mộc đó đã xong việc chưa?" Diệp Đại Vĩ hỏi.
"Vừa mới xong, em đang đưa cô gái đó quay về câu lạc bộ đêm" Trường Mao nói.
"Tốt lắm, mày trả tiền cho cô gái đó rồi quay về bang thanh toán" Diệp Đại Vĩ nói.
"Biết rồi, ông chủ" Trường Mao nói.
Mẹ kiếp xem ra đêm nay hắn tự mình giao dịch lãi năm trăm. Trương Mao hưng phấn thầm nghĩ.
Sau khi nói xong với Trường Mao, Diệp Đại Vĩ cúp điện thoại. Hắn âm thầm tự vạch kế hoạch đối phó với Hoàng Na. Thế nhưng hắn rất khôn khéo hắn sẽ tới hỏi ý kiến Ma Vương, để Ma Vương nói ra chủ ý của mình sau đó hắn sẽ thực hiện. Có như thế thì cho dù có thất bại Ma Vương không thể nào đổ hết trách nhiệm lên đầu hắn.
Nghĩ tới đây Diệp Đại Vĩ ngồi dưới đất, khởi luyện Quỳ Hoa thần công.
Bây giờ hắn cảm thấy chân khí của mình càng lúc càng mạnh. Hôm trước Ma
Vương đã thử qua nội lực của hắn và nói nội lực hiện tại của hắn có khi còn cao hơn Phong Ma. Nếu đúng thế võ công hiện tại của hắn ở Ma Môn là dưới một người, trên vạn người.
Quỳ Hoa thần công cũng thực sự lợi hại mặc dù chính Ma Vương đã giúp hắn đả thông kinh mạch toàn thân, lại truyền cho hắn không ít chân khí của bản thân nhưng nếu không có Quỳ Hoa thần công thì dù hắn có luyện tập thế nào hắn cũng sẽ không đạt tiến bộ lớn như thế.
Kỳ thật nguyên nhân Quỳ Hoa thần công làm võ công hắn tăng tiến là hắn đã trở thành thái giám, trong cơ thể hắn có hai luồng nội lực âm dương khác nhau.
Cũng bởi trước đây Diệp Đại Vĩ là đàn ông trong cơ thể hắn tồn tại luồng dương khí, khi trở thành thái giám, trong cơ thể hắn lại xuất hiện nhiều hơn luồng khí âm nhu. Luồng khí này rất có lợi với việc luyện Quỳ Hoa thần công. Thế nhưng Diệp Đại Vĩ cũng phải trả một cái giá quá đắt, trở thành một thái giám.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv