Chung Hướng Lượng nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, ông ta cười cười, nói:
"Thiên Minh, em nghĩ đi đâu thế, anh làm sao có được quốc bảo chứ, hơn nữa, cho dù anh có, cũng sẽ giao cho quốc gia."
"Vậy anh nói với em làm gì, tiến hành giáo dục quốc tính cho em sao?"
Trần Thiên Minh câu hiểu câu chăng với ý của Chung Hướng Lượng.
"Không phải, anh muốn giao cho em một nhiệm vụ, nhiệm vụ này chính là về Kính Tây Thi, không biết em muốn nhận không?" Chung Hướng Lượng lắc
đầu, nói.
"Nhiệm vụ về Kính Tây Thi? Sư huynh, anh có thể cụ thể một chút không?" Trần Thiên Minh hỏi.
Chung Hướng Lượng nói: "Một tuần sau, thành phố M sẽ cử hành một lầm triển lãm văn vật 10 năm một lần, mà bên trong đó, có Kính Tây Thi."
"Vậy anh muốn em bảo vệ văn vật này sao?" Trần Thiên Minh nghe xong cũng rõ ràng hơn.
"Cụ thể mà nói, chỉ là bảo vệ Kính Tây Thi, không để người khác trộm mất, đây chính là bảo vật có giá trị liên thành, nếu bị người ta trộm mất, đến lúc đó đúng là tổn thật vô cùng lớn lao." Chung Hướng Lượng nói.
"Kính Tây Thi này là quốc bao sao?" Trần Thiên Minh hỏi Chung Hướng Lượng.
"Hiện tại Kính Tây Thi thuộc về quốc gia sao?" Trần Thiên Minh hỏi tiếp.
"Không phải, nó thuộc về một người sưu tầm tư nhân, hắn trong một lần ra nước ngoài mua được về, lúc ây hắn còn tưởng chỉ là một cái gương thanh đồng bình thường, sau đó lại phát hiện ra là Kính Tây Thi, vì thế hắn quyết định trong lần cử hành triển lãm ở thành phố M này, hướng thế giới giới thiệu về kinh Tây Thi này, sau đó bán đấu giá." Chung Hướng Lượng nói.
"Bảo vật như vậy để truyền lưu ra nước ngoài sao?" Trần Thiên Minh khó hiểu nói.
Chung Hướng Lượng lắc đầu, nói: "Cái này anh cũng không biết, có thể là sẽ giống như trước kia, bị truyền ra nước ngoài. Bởi vì lần triển lãm lần này vô cùng trọng yếu, cho nên, quản lý muốn mời cảnh sát bảo vệ. Nhưng mà, quản lý sợ vẫn không an toàn, vì thế muốn mời công ty bảo ản của em bảo vệ, ra giá 1 triệu."
Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút, nói: "Một trăm vạn trong mười ngày, số tiền này cũng tốt nha."
Một ngày thu vào mười vạn, hiển nhiên là nhiều người muốn làm rồi.
Thần sắc Chung Hướng Lượng ngưng trọng nói: "Thiên Minh, chuyện này cũng không đơn giản như em tưởng tượng đâu, vốn là một kiện đồ vật của
tư nhân, quốc gia không nên quản vào, nhưng mà, chúng ta lại thu được tin tức liên quan, bởi vì Kính Tây Thi này có giá trị liên thành, vì thế có một số người có chủ ý với nó. Một số đạo tặc nổi danh, người Ma môn, đặc biệt là con gái Ma Vương Phương thúy Ngọc, nàng ta chuyên môn tiến hàng trộm bảo vật rồi bán lại. Nghe nói nàng ta đã trộm rất nhiều văn vật ở ngoại quốc, trong giới đạo tặc còn có biệt danh "Phi Thiên Ma Nữ", lừng danh.
"Cũng đúng, một đồ vật giá đến 800 triệu, đương nhiên là nhiều người muốn rồi, khó trách ban quản lý lại khẩn trương như vậy." Trần Thiên Minh nói.
"Chẳng qua, ban quản lý lần này cũng là thương hội rất lớn, rất nhiều người của các nước đến tham gia, người kia muốn đấu giá Kính Tây Thi lần này, ngoài ra còn bán thêm cả một số bảo vật châu báu của hắn nữa." Chung Hướng Lượng nói.
"Sư huynh, ý anh là muốn bọn em bảo vệ an toàn tất cả sao?" Trần Thiên Minh hỏi Chung Hướng Lượng.
"Đúng vậy, bởi vì lần này quan hệ trọng đại, nếu như Kính Tây Thi bị người ta đánh cắp, khẳng định là sẽ được vận chuyển ra nước ngoài, đối với nước ta ảnh hưởng tổn thất rất lớn. Đặc biết lần này còn có cả cao thủ Mộc Nhật đến đây, muốn trộm đi Kính Tây Thi." Chung Hướng Lượng lo lắng nói.
"Mộc Nhật quốc?" Trần Thiên Minh tức giận nói.
Không nói đến thì thôi, nhắc đến mấy con cho nước N này là hắn lại tức giận, hận không thể tự mình giết chết.
Chung Hướng Lượng gật đầu, nói: "Đúng vậy, Mộc Nhật quốc vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nước ta, mặc dù trước kia kháng Nhật thắng lợi, nhưng mà
bọn chúng vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn luôn muốn quay lại làm loạn nước ta, vẫn muốn Đông Sơn tái khởi. Hiện giờ, nước ta đã cường đại rồi, chúng không dám minh đấu, nhưng ám chiêu vẫn dùng rất nhiều, liên tục lén lút ám hại chúng ta."
"Sư huynh, bọn chúng dám đến, em sẽ giết chết hết, dù sao thời gian này em cũng đang ngứa tay, vừa lúc lấy đám chó N này để khai đao, giết chết bọn hắn." Trần Thiên Minh oán hận nói.
Nhớ lại đám chó N này trước đây khi nam phách nữ, tàn bạo với nhân dân, hắn chỉ hận không thể tiến hành chém giết số lượng lớn đám chó N này, nam thì giết chết, nữ thì bán đi Châu Phi làm kỹ nữ, chuẩn bị có thêm một đám chó N tạp giao, đem bán đi kiếm một khỏan lớn.
Nghĩ đến đây, Trần Thiên Minh cũng thống khoái hơn nhiều, đây đúng là một vụ làm ăn lớn nha.
"Thiên Minh, em hiện giờ không nên làm xằng bậy, nước ta và Mộc Nhật đang bang giao, nếu như chúng ta chính mặt mà làm thế, vậy thì trên đạo lý là không đúng. Nhưng mà, nếu bọn chúng dám lén làm chuyện xấu, em cứ gặp một giết một, không cần lưu tình, dù sao giết bọn chúng, bọn chúng cũng chẳng dám lộ ra, bọn chúng lén phải người tới, dám chắc là đã chấp nhận chết rồi."
Chúng hướng Lượng hai mắt lóe hung quang, xem ra, ông ta cũng vô cùng căm hận đám Mộc Nhật, chẳng qua là vì vấn đề thân phận mà không hạ thủ được.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Chung Hướng Lượng để Trần
Thiên Minh mở công ty bảo an, có một số việc quốc gia không thể ra mặt, nhưng Trần Thiên Minh lại có thể làm được, mà nếu không phải võ công cao cường, vậy thì không thể bảo vệ được Kính Tây Thi, hiện giờ người muốn cướp lấy Kính Tây Thi thật sự là quá nhiều!
"Sư huynh, em hiểu rồi, em sẽ thận trọng xử lý, đáng xuống tay thì sẽ không nương tay." Trần Thiên Minh hung hăng nói.
Xem ra, mười ngày này có thể đại triển thân thủ rồi.
"Thiên Minh, anh biết võ công em giờ cao cường, nhưng mà em cũng không
được coi thường bọn họ, như Phương Thúy Ngọc chẳng hạn, võ công của nàng ta còn trên tứ ma, nàng ta lại còn là trộm đạo, không ngạnh kháng cùng em, cho nên em phải đặc biệt cẩn thận." Chung Hướng Lượng nói với Trần Thiên Minh.
"Oh," Trần Thiên Minh gật đầu.
"Còn nữa, lần này người của Mộc Nhật quốc đến, chính là người của gia tộc Liễu Sinh, bọn họ có ba bốn người dùng thân phận hợp tác làm ăn để qua đây, nhưng mà anh phỏng đoán là bọn họ sẽ còn cho người lén lút sang đây." Chung Hướng Lượng nói.
"Liễu Sinh gia tộc của Mộc Nhật quốc?" Trần Thiên Minh lẩm bẩm.
"Đúng, Mộc Nhật quốc có tam đại gia tộc, phân biệt là Tỉnh Điền, Tá Đằng, và Liễu Sinh, ba gia tộc này chính là tay sai trung thành của Thiên hoàng bên đó, bọn họ vốn là tam đại tập đoàn ninja, sau này vì muốn bọn họ che dấu thân phận, Thiên hoàng đã cho họ trở thành tam đại gia tộc buôn bán." Chung Hướng Lượng nói.
"Ninja, thật tốt quá, em trước kia chỉ xem qua trên Tv, còn chưa thấy được tận mắt?"
Trần Thiên Minh cao hứng nói, xem ra, lần này có trò hay chơi rồi.
"Thiên Minh, em không nên xem nhẹ đám ninja này, bọn họ đều dùng những
võ công đặc biệt của chúng để ám sát, một số người võ công mạnh mẽ đều
chết trong tay bọn chúng, Nhẫn thuật của bọn chúng rất lợi hại, vì để giết một người, có thể không ăn uống vài ngày mà vẫn bình thường, người khác căn bản là không làm được."
Chung Hướng Lượng thấy Trần Thiên Minh có chút coi thường, vì thế nhắc nhở.
"Em sẽ cẩn thận, sư huynh, anh cứ yên tâm đi." Trần Thiên Minh gật đầu, nói.
"Mặc dù gia tộc Liễu Sinh đang là gia tộc ninja yếu nhất của Mộc Nhật quốc, nhưng võ công của bọn chúng cũng rất lợi hại, lần này đến thành phố M chính là vì chúng được Thiên hoàng của Mộc Nhật quốc sai đi trộm Kính Tây Thi. Con mẹ nó, đám Mộc Nhật quốc này thấy chúng ta có gì tốt, chúng đều muốn cướp ngay." Chung Hướng Lượng tức giận mắng một câu.
Trần Thiên Minh cứ như là phát hiện ra đại lúc mới vậy, hắn nhìn Chung Hướng Lượng, nói:
"Sư huynh, không ngờ anh cũng biết chửi người đó."
Bị Trần Thiên Minh nói vậy, Chung Hướng Lượng mặt cũng hơi đỏ lên :
"Haha, cái loại đó là phải mắng, anh cứ nhắc đến bọn chúng, trong lòng lại càng thêm hận, nhưng mà bởi vì vấn đề thân phận không thể đối phó với bọn chúng, bọn chúng làm việc quá cẩn thận, căn bản là không lưu lại dấu vết cho chúng ta bắt, cho nên, lần này phải dựa vào bọn em đó."
"Em sẽ dùng hết khả năng của mình." Trần Thiên Minh kiên định gật đầu, nói.
"Thiên Minh, em cũng nên chuẩn bị một chút, sáu ngày sau, em tìm đến ban quản lý, đến lúc đó anh sẽ an bài. Mặc khác, chuyện tình ở trường học, anh sẽ xin phép giúp em, anh sẽ kêu hiệu trưởng để em tạm thời không phải đến phòng đoàn ủy nữa, còn về phần chủ nhiệm lớp, vậy để giáo viên khác thay em một chút, em không còn chuyện gì rồi lại quay lại trường làm tiếp!" Chung Hướng Lượng suy nghĩ một chút nói.
"Chỉ có thể vậy thôi, em cũng không nỡ xa đám học sinh này." Trần Thiên
Minh gật đầu, nói.
Bên đoàn ủy còn có Lý Hân Di trông nom, cũng không có chuyện gì lớn, mà ban cao nhất (1), lúc mình không có ở đấy, còn có tổ trưởng Đặng kia lo, cũng không có trở ngại gì.
"Lần này, bọn em có thể liên thủ cùng cảnh sát, chủ yếu là bọn em đối phó đám võ công cao cường, cảnh sát đối phó đám tiểu tặc cùng với giữ trật tự triển lãm, một câu thôi, chính là không được để Kính Tây Thi gặp chuyện, nếu như Kính Tây Thi bị trộm đi, chiêu bài của công ty em sẽ bị đập bể, mà tổn thất cũng rất nặng nề." Chung Hướng Lượng nói rất nghiêm trọng.
"Em biết rồi, sư huynh, anh cứ yên tâm đi."
Trần Thiên Minh biết nhiệm vụ lần này gian nan vô cùng, không thể khinh thường được.
"Được rồi, chúng ta ăn cơm thôi, anh gọi Tiểu Hạ để cậu ta kêu đồ vào."
Chung Hướng Lượng vừa nói vừa gọi điện, đánh điện cho Tiểu Hạ, để Tiểu
Hạ tiến vào. Chỉ lát sau, Tiểu Hạ đã trở vào, mà người phục vụ cũng bê thức ăn lên.
"Nào, Thiên Minh, lần này trước tiên chúc em hòan thành nhiệm vụ thành
công," Chung Hướng Lượng giơ chén lên, nói với Trần Thiên Minh.
"Được, sư huynh, Tiểu Hạ ca, chúng ta cụng ly." Trần Thiên Minh giơ chén rượu lên, cùng hai người Chung Hướng Lượng cụng ly.
"Thiên Minh, đây là Kính Tây Thi, em xem qua một chút, khỏi đến lúc đó lại nhìn lầm." Chung Hướng Lượng vừa nói vừa lấy từ trong túi đựng tài liệu ra một cái gương màu vàng.
"Cái gì? Đây là Kính Tây Thi giá trị 100 triệu USD?"
Trần Thiên Minh nhìn cái Kính Tây Thi kia, bàn tay cũng hơi run lên, trong tay mình hiện giờ đang cầm 100 triệu USD, trong lòng tất nhiên là có chút khác thường.
"Không, đây chỉ là Kính Tây Thi giá 10 vạn đồng thôi, đây là đồ dỏm, nhưng dù là đồ dỏm, trên thị trường vẫn bán giá 10 vạn, anh mượn của người khác, ngày mai còn phải trả cho người ta!" Chung Hướng Lượng vừa nói vừa cười.
"Làm em sợ giật cả mình, em còn tưởng chánh phẩm đang nằm trong tay sư
huynh, nếu vậy không biết đêm nay anh có ngủ được không đây?" Trần
Thiên Minh cũng cười ha hả nói.
Chung Hướng Lượng chỉ vào phía sau Kính Tây Thi giả, nói với Trần Thiên Minh:
"Thiên Minh, em xem một chút, gương giả này hình Tây Thi đằng sau không tốt lắm, không có thật sự truyền thần. Chẳng qua, giả cũng có giá trị thưởng thức vô cùng."
Trần Thiên Minh lật gương lại, phát hiện phía sau quả thật có một hình mỹ nữ cổ đại, mỹ nữ này đang cười với mình, khóe mắt thu ba, khuôn mặt hàm xuân, tư dung quốc sắc thiên hương, so với Tiểu Trữ còn xinh đẹp hơn một hai phần.
Trần Thiên Minh vốn tưởng không có mỹ nữ nào trên đời hấp dẫn hơn Tiểu Trữ, không ngờ Tây Thi này lại xinh đẹp như vậy, khó trách nàng chính là một trong tứ đại mỹ nhân Trung Quốc.