Vào lúc giữa trưa, mưa phùn vừa dứt, phía chân trời bớt u ám, không khí trong lành. Người người tấp nập trên U Cát Nhĩ sơn. Từ nam bắc đại lục các tộc cường giả hiếm thấy kéo đến tụ tập!
Bởi vì thần quang Liệt Diễm sáo trang gần đây nhất trên U Cát Nhĩ sơn liên tục hiện ra ba lần, khiến cho hết thảy sanh linh nam bắc đại lục đều nhận định Liệt Diễm sáo trang tất ở phía trong U Cát Nhĩ sơn.
Đáng tiếc, cường giả lúc ban đầu tiến nhập vào núi đã tìm tòi ba ngày mà vẫn như trước không phát hiện ra hạ lạc của Liệt Diễm sáo trang. Giờ phút này đa số các cường giả đều đang nghị luận địa điểm của sáo trang, tình hình có vẻ náo nhiệt dị thường!
Loại thần khí Liệt Diễm sáo trang cực kỳ hấp dẫn này xuất hiện, cùng với cường giả các nơi đều cảm thấy hứng thú, vương giả của Nam Bắc đại lục bảy quốc gia cùng với Quang Minh giáo hoàng, tự nhiên cũng sẽ không coi nhẹ và bỏ lỡ.
Nhưng Liệt Diễm sáo trang xuất hiện tại phía bắc của Hỗn Loạn hoang nguyên, mà đó không phải là địa hạt của bọn họ, thêm nữa cường giả các nơi đối diện với Liệt Diễm sáo trang loại thần khí chí bảo này căn bản không có khả năng vì quốc gia mà bỏ qua. Các quốc gia trong lúc đó không muốn trước khi đoạt bảo phải xảy ra chiến loạn, cũng đều điều động tinh anh bộ đội tới bảo vệ. Trừ Mạt La đế quốc, sáu quốc gia còn lại cũng tại biên cảnh tập trung binh lực, chuẩn bị tuỳ thời trợ giúp!
So với Quang Minh, ải nhân, thú nhân, dực nhân, cự nhân, tinh tinh xuất quân đội tinh anh của sáu nước, Mạt La đế quốc tới đây chỉ có Diệp Phong, Khải Đặc, Ai Đức ba tên lưu manh.
Đêm hai ngày trước đó, Diệp Phong thoát khỏi trói buộc, đem Á Sắt Lâm lên giường bắt đầu cưỡi điên cuồng. Á Sắt Lâm với vóc dáng, thân hình ma quỷ mê người của mình làm cho hắn kích thích chưa từng có, để hắn làm đủ các trò hoa dạng đến sáng, đưa Á Sắt Lâm lên đến cao trào, dục tiên dục tử, mồ hôi đầm đìa, tiêu hồn vô lực cầu xin tha thứ.
Để có thể hoàn toàn chinh phục thục nữ chủ giáo. Hừng sáng, Diệp Phong không lập tức buông tha nàng mà vẫn giữ tư thế kết hợp ôm lấy nàng đi tới cửa để nàng cách cửa gọi một tên kiếm sĩ tới, tỏ vẻ không thoải mái, cần phải nghỉ ngơi một ngày. Không cho quấy rầy, sao đó cứ như vậy xích lõa đưa nàng tới phòng ngủ của Đế Na ở Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn.
Có Đế Na tình phụ phong tao hiệp trợ, Diệp Phong đùa bỡn dực nhân thục nữ dục tiên dục tử càng là đắc tâm ứng thủ, hiểu quả rõ ràng. Á Sắt Lâm đáng thương mặc dù vẫn còn phương diện bất mãn, nhưng đối mặt với loại điên cuồng như Diệp Phong, nàng thật sự là không thể chịu được, rên rỉ cầu xin tha thứ mặc dù vô dụng, cuối cùng không còn biện pháp nào khác chỉ còn cách nghe theo Đế Na, hướng Quang Minh thần khởi thệ trở thành tình phụ của Diệp Phong.
Đối với loại thần chức nhiệt trung với Quang Minh thần Á Sắt Lâm này, hướng quang minh nữ thần khởi thệ, thì tuyệt đối không thể phản lại lời thề.
Diệp Phong thấy Á Sắt Lâm hướng Quang Minh thần khởi thệ, lúc này mới buông tha nàng, chuyển mục tiêu qua Đế Na lúc này đã dục hỏa thiêu thân mà thỏa mãn, cuối cùng không quên nâng cặp đùi trắng nõn của Á Sắt Lâm mà lần đầu cho nàng tinh hoa của nam nhân, cảm giác tuyệt vời!
Bề ngoài thánh khiết, nội tâm của Á Sắt Lâm lại rất phong tinh, bình sinh lần đầu thể nghiệm nam nữ giao hoan, đã bị làm cho không thể dậy nổi, trong lòng đối với tư vị tiêu hôn khi cao trào thật khó có thể quên. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Nếu nói nàng "Tự mạc" chỉ sinh ra khoái cảm như tế tiểu hà lưu ( dòng sông nhỏ), vậy việc bị Diệp Phong ở hạ thân cuồng kỵ ( cưỡi lên điên cuồng ) thì khoái cảm quả như là uông dương đại hải, kì diệu không thể nói hết. Nàng vốn không phải là xử nữ, hơn nữa đối với việc bị Diệp Phong lấy làm mục tiêu ngược đãi cảm thấy ngập tràn hứng thú. Đương nhiên Diệp Phong để nàng dục tử dục tiên, thể nghiệm niềm khoái cảm muốn chết này. Nàng hướng tới Quang Minh thần mà phát thệ, trở thành tình phụ của Diệp Phong, một nửa là thật vì không thể chịu được sự công kích của hắn, còn có một nửa là nàng tham luyến cái tư vị tiêu hồn này.
Cuối cùng Diệp Phong dùng điềm ngôn mật ngữ cùng với sự mạnh mẽ cuồng kỵ, hoàn toàn thuần phục Á Sắt Lâm luôn bất mãn phía dưới người hắn. Đôi môi anh đào, ngọc nhũ phong mãn, cấm địa cúc hoa, đều để cho hắn chơi đùa , thưởng ngoạn, đến nổi phải nghiện luôn!
Đồng thời, Diệp Phong vì ngại ba hũ giấm chua trong nhà cãi nhau, Á Sắt Lâm thì cố kỵ thân phận của chính mình, nên trong lúc đó hai ngươi đạt thành hiệp nghị chính là tình nhân âm thầm. Khi không có ngoại nhân, Á Sắt Lâm sẽ cho Diệp Phong tùy tiện mặc sức đùa bỡn, khi có ngoại nhân Diệp Phong sẽ để cho mỹ nữ xinh đẹp này mặt mũi của một vị giáo chủ, tuy nhiên sự tình này không thể tiết lộ.
Không thể phủ nhận, Á Sắt Lâm quả là dực nhân thục nữ, là một mỹ nữ của trong mắt của Diệp Phong. Ngẫm lại bề ngoài thánh khiết của nàng với thân phận chủ giáo của Quang Minh giáo đinh, Diệp đại sắc lang mười phần cười thầm, cảm khái việc này nếu như Quang Minh giáo đồ mà biết, thì khẳng định họ sẽ giật mình mà sùi bọt mép đến thiên hôn địa ám!
Tắc Tư nói ra việc Diệp Phong sở hữu Hắc Ám ma kiếm, cùng với ma nữ U Nguyệt Nhi - Mễ Lạp, cho Tuyết Lị, để rồi nàng tố cáo với Á Sắt Lâm. Nhưng Á Sắt Lâm vì không có bằng chứng sợ thông báo cẩu thả có thể gây ra sự rắc rối, cũng không có hướng tới giáo hoàng bẩm báo. Nói cách khác sự tình nay chỉ có Tuyết Lị cùng với Á Sắt Lâm biết.
Diệp Phong dẫn Á Sắt Lâm đến phòng của Đế Na, khiến cho nàng kiến thức được Truyện Tống Trận, ngẫm lại mục đích ban đầu của nàng tìm đến chính mình, liền đem sự việc của Hắc Ám ma kiếm và Nguyệt Nhi kể cho Á Sắt Lam nghe, rồi muốn nàng giữ bí mật.
Á Sắt Lâm đã hoàn toàn bơi vào con sông của tình ái và nhục dục, biết rõ sự tình, đối với kinh nghiệm cỉa tiểu tình nhân này thập phần hướng thú, rồi quấn lấy Diệp Phong mà vũ mị cầu khẩn. Biết rằng nữ nhân của Diệp Phong đều được rõ hết các bí mật, trong lòng không ngờ, cuống quít khen đi khen lại tiểu tình nhân thật tuyệt. Kết quả Diệp Phong nghe xong mừng rỡ, thiếu chút nữa đã làm nàng.
Vô luận là vì tình nhân, hay là vì chính mình, Á Sắc Lâm khi biết bí mật đều không có khả năng tiết lộ ra ngoài. Hơn nữa thân là cấp trên của Tuyết Lị, hoàn toàn có thể dùng lý do không đủ chứng cứ, nhắc nhở Tuyết Lị không được tiết lộ sự việc này ra ngoài!
"Hắc hắc, nữ vương lão bà, chủ giáo tình phụ, lão tử thật sự có càng nhiều cảm thụ a!"
Trong vùng của U Cát Nhĩ sơn, có một ngọn đồi cao khoảng năm mươi thước, Diệp Phong mặc một bộ y phục quý tộc màu đen, bên ngoài khoác một áo choàng màu đen đầy khí phái, ngồi ở trên đó, cúi đầu quan sát xuống phía dưới, nhìn ba vị Quang Minh chủ giáo đang chung một chỗ với Á Sắt Lâm tình phụ, trong đầu đắc ý cười xấu xa.
Á Sắt Lâm đối với sự xuất hiện của Liệt Diễm sáo trang cảm thấy rất hứng thú. Cộng thêm tiểu tình nhân tham gia góp vui, giáo đình cũng có phái người đến tham gia, nàng liền dẫn dực nhân kiếm sĩ hộ vệ, bay tới núi U Cát Nhĩ để hội hợp với ba vị chủ giáo phụ trách tham dự lần này, nhằm nắm rõ tình hình nơi náo nhiệt mà báo cho tiểu tình nhân biết!
Tiểu sắc lang chắc chắn sẽ tới đây tìm kiếm… Á Sắt Lâm cùng ba vị chủ giáo năm mươi, sáu mươi tuổi, bàn luận về tình hình trong núi. Hai mắt nhìn nhìn về phía trên cao, nên tiểu tình nhân đang ngồi, tâm trạng không ngừng hồi tưởng lại tình cảnh tiểu tình nhân cưỡi nàng.
"Ai Đức, ngươi xem, phía tây bắc bên kia có nhiều tinh linh thật. Ân? Phỉ Phỉ của đoàn trưởng chúng ta cũng ở trong đó kìa phải không?" Khải Đặc mặc một bộ y phục quý tộc màu đỏ, con mắt dâm không nhìn đảo qua đảo lại tìm kiếm mỹ nữ hợp mắt ở phía dưới, đã thấy tinh linh mĩ nữ Phỉ Phỉ ở phía tây bắc, đang đi thoe phụ thân La Luân – Cát Lôi Mỗ, đến trong núi, liền lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Ta khinh, ngươi đừng làm ra vẻ bất ngờ như vậy? Phỉ Phỉ đại tẩu đã nói qua sẽ đến nơi này, chỉ có điều lúc đó tiểu tử ngươi đang phong lưu ở Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn, không có ở đây mà thôi!" Tên mập mạp bỉ ổi toàn thân một màu tím, đang ngồi trên đỉnh đồi, miệng ngậm Thanh sảng tiêu hồn, không nhịn được trợn mắt với Khải Đặc.
Trong dãy núi U Cát Nhĩ, không ít các đỉnh đồi đều được các cường giả chiếm cứ, để dễ quan sát tình huống quanh mình. Cái chỗ ba người Diệp Phong bất quá chỉ là một cái nhỏ trong số đó mà thôi. Cộng thêm bọn họ chỉ có ba người, không có mang theo vũ khí gì, cho nên không có ai để ý đến bọn họ.
Núi U Cát Nhĩ tuy lớn, nhưng số người hiện giờ đến đây quá nhiều, khiến càng ngày hỗn loạn. Tinh anh các nước được phái ra, chiến sĩ hay pháp sư không có được thoải mái, chia làm ba, hai người một nhóm từ từ tiến đến. Cho nên chỉ có một số ít tiến vào, số còn lại thì lưu lại bên ngoài đợi mệnh lệnh.
Hỏa tinh linh La Luân, phụng mệnh tinh linh nữ vương tiến đến tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang. Dựa theo binh lực các nước xuất ra, ông dẫn theo một đội lục giai Liệt diễm xạ thủ đoàn, cùng đi với ông là nữ nhi bảo bối. Bây giờ tiến vào trong núi, đi theo một đại đội Liệt diễm xạ thủ.
Diệp Phong nghe Khải Đặc nói Phỉ Phỉ tới, lập tức đứng dậy đi tới phía tây bắc, vừa vặn Phỉ Phỉ đang tìm kiếm tình nhân, bốn mắt tương giao, nội tâm tương y, lộ ra vẻ mặt cười.
So sánh với lực lượng đến từ Tây Bắc của La Luân, Quang Minh, thú nhân, dực nhân, cự nhân, ải nhân năm nước đều phụng mệnh, mang lực lượng tinh anh đến, cũng đều mang một số nhỏ quân lính vào trong núi.
Phía đông, lực lương dực nhân vương quốc do đệ nhất mĩ nam nam bắc đại lục, cửu giai Quang Minh ma kiếm sĩ tóc bạc Áo Ni Khắc – Bảo Luân thống lĩnh, mang theo một đại đội lục giai Quang Minh ma kiếm. Ma kiếm đoàn để lại ở bên ngoài.
Phía đông bắc, lực lượng thú nhân vương quốc do thú nhân đệ nhất dũng sĩ, mình người đầu sư tử, toàn thân lông vàng, cao gần hai thước Hoàng Kim hùng sư Nộ Nham – Trác Lập Nhĩ thống lĩnh, mang theo một đội Hoàng Kim hùng sư. Hùng sư đoàn để lại bên ngoài.
Phía đông nam, lực lượng cự nhân vương quốc do thủ lĩnh dong nham cự nhân bộ lạc, thân cao tám thước Khắc Lạp Khắc – Uy Nặc thống lĩnh, dẫn một trung đội dong nham cự nhân. Đại đội để lại ở ngoài.
Phía bắc, lực lượng ải nhân vương quốc do cửu giai cuồng sa chiến sĩ, tóc xanh lá cây, lão nguyên soái Mễ Cách – Lạp Tề thống lĩnh, mang theo một đại đội cuồng sa cương chùy. Cương chùy đoàn để lại ở bên ngoài.
Phía nam, lực lượng Quang Minh đế quốc do cửu giai tật phong kỵ sĩ, trung niên, tóc vàng, Trác Lâm – Khang Đặc thống lĩnh, cùng với hồng ưng đoàn đoàn trưởng, bát giai Liệt diễm kỵ sĩ, tuấn nam tóc hồng Nam Tát Đức – Cáp Nhật, mang theo một đại đội hồng ưng kỵ sĩ. Kỵ sĩ đoàn dừng lại bên ngoài.
Ngoại trừ lực lượng sáu nước không chênh lệch lắm, nam bắc đại lục, mười dong binh đoàn lớn nhất cùng với Mỹ nữ nô đãi đoàn, Tật phong cường đạo đoàn ở Hỗn Loạn hoang nguyên, cùng với đủ loại thế lực lớn nhỏ đều muốn thừa dịp chiếm lấy Liệt Diễm sáo trang.
Các lực lượng mạnh tìm kiếm Liệt Diễm sáo trang trong núi không ra, đều bắt đầu đào bới, nhận định rằng, nếu Liệt Diễm sáo trang không có ở trong núi, nhất định phải nằm dưới mặt đất.
"Hắc hắc, quả thật các lực lượng cường hãn của nam bắc đại lục đều có được điều động tới, có ý tứ, thật là có ý tứ. Lần này phần thưởng quả không nhỏ, nhưng không biết bên trong có thế lực nào âm thầm hành động?"
Diệp Phong trong miệng thả ra một ngụp khói xanh, nhìn bốn phía binh lực tinh anh của sáu nước cùng với các lực lượng mạnh ở khắp nơi, hai mắt đảo qua lại, lộ ra thần sắc buồn cười, chuẩn bị xem vở kịch quần hùng khắp nơi tranh đoạt.