Lục Xuất Phi Hoa

Chương 3: Hàn cận



Lạnh đến gần, tâm chơi vơi.

*****

Hôm nay trên triều, An Cảnh Đế có nói về buổi đua ngựa diễn ra hôm qua, đây cũng là một chủ đề đã được thảo luận suốt từ hôm qua đến giờ trong kinh thành. Không biết là đã tạo lên được mấy thoại bản đặc sắc thu hút người nghe trong dân gian rồi.

Trước mặt tất cả đại thần, Tư Đồ Cẩn Khiêm có giải thích thể lệ thi năm nay có chút thay đổi, để tránh việc bị biết trước rồi mọi người có sự chuẩn bị nên đã không thông báo để gây kích thích cho cuộc thi. Và đúng là đã gây được một màn kích thích cho tất cả mọi người. Quần thần nghe thấy vậy thì cũng tỏ vẻ ra là đã hiểu, đây là một cuộc thi lớn hàng năm do triều đình tổ chức làm sao mà có thể có vấn đề được chứ. Kết thúc buổi chầu, khi mà chỉ còn mấy vị hoàng tử vẫn đứng lại trong điện, Quang Vương Tư Đồ Cẩn Hiên là người lên tiếng trước:

- "Nghe nói hôm qua Nhị ca đã đi điều tra sự việc ở hội đua ngựa, nay lại bảo là do thể lệ mới của ban tổ chức đúng là khiến cho người ta bất ngờ."

- "Đúng vậy, đến ta cũng cảm thấy bất ngờ."

Tư Đồ Cẩn Khiêm không mặn không nhạt đáp lại. Tư Đồ Cẩn Hi là người đơn giản, cứ nghĩ mọi người đang nói vui thế là cũng thêm câu cho có vẻ:

- "Đúng vậy, vẫn chưa chúc mừng Tô huynh hẳn hoi, chiều nay đệ phải rủ huynh ấy đi hội du thuyền mới được."

Tư Đồ Cẩn Lạc nghe thấy vậy cũng sôi nổi hưởng ứng:

- "Thất ca nói đệ mới nhớ, chiều nay có hội du thuyền trên sông Trường Giang, các huynh có tham gia không?"

Chủ đề sôi nổi giữa 2 vị hoàng tử này đã thành công chuyển rời sự chú ý của chủ đề trước. Tuy nhiên ai đã có tâm để ý thì vẫn sẽ để ý thôi. Trước khi rời đi, Cảnh Vương Tư Đồ Cẩn Dương có quan tâm nói một câu:

- "Nghe nói A Cửu bị Vương Quý Phi cấm túc 3 ngày rồi, chiều nay lại có hội du thuyền muội ấy không được đi chắc sẽ buồn lắm đây."

Một câu nói rất vu vơ nhưng lại gây được sự chú ý gần như của tất cả người còn lại. Mỗi người đều sẽ hiểu theo một cách khác nhau.

Tư Đồ Cẩn Hiên cười cười một tiếng cũng về ngay sau Tư Đồ Cẩn Dương, khi đi qua có liếc nhìn Tư Đồ Cẩn Khiêm một cái. Giờ trong điện chỉ còn 4 người: Nhị - Tứ - Thất - Bát. Thất và Bát vẫn đang bàn chuyện chiều đi du thuyền, Tứ từ nãy đến giờ vẫn im lặng như đứng ngoài cuộc rốt cuộc cũng chỉ nói một câu "Về thôi" không biết là nói với ai hay nói với chính mình nữa rồi đi.

Trên đường, Tư Đồ Cẩn Khiêm sánh vai với Tư Đồ Cẩn Chi.

- "Huynh nói xem, cấm túc 3 ngày liệu có đủ không?"

Câu nói này khiến Tư Đồ Cẩn Khiêm cảm thấy buồn cười.

- "Đệ không biết, ta sao biết?!"

Rồi cả 2 người cùng cười. Phải nói trong tất cả các vị hoàng tử, 2 người là thân với nhau nhất và cũng là người hiểu đối phương nhất.

- "Nhưng đệ chắc chắn một điều là chiều nay con bé sẽ có mặt ở hội du thuyền."

*****

Tô Phủ:

Tô Cẩm Ninh đang viết chữ ở trong phòng thì Tô Cẩm Nguyệt sang tìm. Thấy trên bàn đã có rất nhiều giấy viết rồi, cô nàng liền cầm lên xem. Vừa xem vừa không quên buông lời khen ngợi:

- "Không biết đến bao giờ muội mới có thể viết chữ đẹp được như tỷ đây?"

Đúng lúc cô viết xong tờ nữa, Tô Cẩm Ninh liền dừng bút đi đến bàn trà ngồi xuống rót trà cho cả mình và Tô Cẩm Nguyệt. Cô nhấp xong một ngụm trà rồi mới nhìn Tô Cẩm Nguyệt ngồi bên cạnh:

- "Nói đi, đến tìm ta có chuyện gì?"

- "Chiều nay có hội du thuyền trên sông Trường Giang, tỷ có đi không?"

Tô Cẩm Nguyệt háo hức hỏi, nhưng...

- "Không đi."

...lại nhận được một câu trả lời rất dứt khoát không cần suy nghĩ gì từ cô. Cô nàng ngạc nhiên và có hơi thất vọng:

- "Sao tỷ lại không đi, mãi hôm nay sương mù mới ít, thời tiết lại cũng rất đẹp nữa rất thích hợp để đi du thuyền ngắm cảnh. Chắc chắn hôm nay ở đấy rất vui rất náo nhiệt cho mà xem ạ."

Nghe cô nàng thao thao bất tuyệt ỉ ôi, cô chỉ biết nhìn cô nàng và mỉm cười trêu:

- "Ngoài những cái đó ra thì còn cái gì thú vị nữa không?"

- "Còn... còn đồ ăn ngon, còn có nhiều người. À đúng rồi chắc chắn Tĩnh Như tỷ tỷ cũng sẽ đi ạ."

Cô hài lòng mỉm cười, con bé đã biết tìm được đúng lý do để thuyết phục người khác rồi.

Đúng lúc Tô Cẩm Đình từ ngoài bước vào cười bảo:

- "Lục tỷ tỷ gửi lời mời rủ chúng ta chiều nay đi hội du thuyền đấy."

- "Quá tốt rồi, Tĩnh Như tỷ tỷ thân với tỷ như vậy, tỷ ấy đã gửi lời mời rồi chẳng lẽ tỷ lại không đi gặp tỷ ấy sao?"

Tô Cẩm Nguyệt như vớ được cứu cánh, gật đầu liên tục cười năn nỉ.

*****

Hội du thuyền lần này là do Đàm Gia tổ chức, Đàm Gia là kinh thương giàu có nhất ở kinh thành. Tuy không tham gia vào triều chính nhưng lại rất được triều đình trọng dụng.

Để tổ chức Hội du thuyền, Đàm Gia đã không tiếc tiền vung tay đóng 50 chiếc thuyền phục vụ cho ngày hôm nay. Thật ra đây cũng là chiêu thức kinh doanh đã được Đàm gia tính toán từ lâu, 50 chiếc thuyền này chắc chắn không chỉ sử dụng cho ngày hôm nay mà nó sẽ trở thành công cụ gặt hái ra tiền cho Đàm Gia về sau.

Chưa đến giờ hội mở mà đã tập trung rất nhiều người rồi, có rất nhiều người đến sớm để có thể thuê được con thuyền như ý. Lúc này trên một con thuyền có tên là Cửu Phụng Lai có 5 nam tử với diện mạo bất phàm đang ngắm nhìn phong cảnh xung quanh. Nam tử mặc trang phục màu xanh ngọc lên tiếng:

- "Cũng may là đệ đến sớm mới tranh được chiếc thuyền này. Các huynh xem trời hôm nay cũng rất đẹp đáng để đi ngắm mây ngắm nước như thế này."

Nam tử mặc trang phục màu lam sẫm nghe thấy vậy gật gù:

- "Đàm Gia quả thật phong nhã, đến cả thuyền cũng đặt tên cho từng chiếc đúng là khiến cho người ta cảm thấy hứng thú."

- "Đúng vậy, Thanh Thuỷ Túc trước mặt nghe cũng thật trang nhã."

Nam tử trang phục màu huyết dụ liền đáp lại. Bọn họ lại nhìn những chiếc thuyền xung quanh xem cái tên của chúng.

- "Toái Hoài Dương, Dực Xuân Phong, Bạch Mã Xuý,... tên hay."

Nhìn ngắm các thuyền xung quanh một chút bỗng như phát hiện ra điều gì, nam tử mặc trang phục màu tím khói liền hô lên:

- "Các huynh nhìn xem kia có phải là A Cửu không?"

Sau tiếng hô đó, mọi người đều nhìn về phía chiếc thuyền đấy. Đúng là nhìn thấy cái người mà đáng ra giờ này là đang bị cấm túc trong cung. Lúc này nam tử trang phục màu huyết dụ cũng chính là Chiêu Vương Tư Đồ Cẩn Khiêm quay lại nhìn cái người đang ngồi nhàn nhã uống trà từ nãy đến giờ cười nói:

- "Đúng là không cấm túc được muội ấy mà."

Nghe thấy vậy, cái người đang ngồi vô cùng thong thả thưởng thức trà cũng ghé mắt nhìn Tư Đồ Cẩn Khiêm một cái cười nói:

- "Đệ đang nghĩ là có nên cho người về bẩm báo với Mẫu Phi một tiếng hay không? Nhưng mà nghĩ lại thì thấy thôi đi, cứ để cho nó chơi một chút rồi về để cho nó bị cấm túc thêm mấy ngày nữa."

Nghe thấy Tứ đệ mình nói vậy, Tư Đồ Cẩn Khiêm chỉ biết cười bất đắc dĩ:

- "Đệ ác lắm."

Lại nói trên Cửu Phụng Lai có 5 người đó là màu xanh ngọc Tư Đồ Cẩn Hi, lam sẫm là Tô Trì Bắc, huyết dụ là Tư Đồ Cẩn Khiêm, tím khói là Tư Đồ Cẩn Lạc và cuối cùng đang ngồi là Tư Đồ Cẩn Chi.

*****

Trên chiếc thuyền tên Vãn Lai Tuyết lúc này, Lục Tĩnh Như, Tô Cẩm Đình, Tô Cẩm Ninh và Tô Cẩm Nguyệt đang ngồi trong khoang thuyền thưởng thức trà và tán dóc với nhau. Bỗng bên ngoài có chút ầm ĩ, Lục Tĩnh Như thấy vậy liền gọi người vào hỏi xem có chuyện gì thì ra là có thuyền muốn đi trước nên muốn xin họ nhường đường. Nhưng xung quanh cũng có rất nhiều thuyền đang đậu chưa đi nên việc di chuyển nhường đường cho họ là rất khó khăn. Cơ hồ bên kia nhất quyết không chịu dừng lại vẫn cứ lớn giọng ra lệnh cho họ nên Lục Tĩnh Như đành phải ra ngoài xem sao.

Tô Cẩm Đình và Tô Cẩm Nguyệt cũng đứng dậy đi ra theo, dù gì họ cũng đang ở trên thuyền này nếu có vấn đề gì thì họ cũng nên ra mặt cùng giải quyết. Tô Cẩm Ninh thì không thèm để ý, ra hiệu cho Lã Y - tỳ nữ thân cận đi làm một việc còn mình vẫn cứ tiếp tục ngồi bên trong uống trà. Lục Tĩnh Như và 2 tỷ muội Tô Gia ra ngoài thuyền thì nhìn thấy cảnh một nữ tử ăn mặc rực rỡ biểu cảm ngông cuồng được thị nữ của mình cầm ô đứng che bên cạnh. Bên cạnh 2 người họ còn có 2 tên thị vệ đeo bội đao bên người trông rất dữ dằn. Đây không phải là Cửu Công Chúa cành vàng lá ngọc danh chấn thiên hạ Tư Đồ Mặc Nghiên thì còn ai vào đây.

- "Thì ra là Cửu Công Chúa, hạ nhân không biết là ngài nên đã đắc tội rồi, mong Công Chúa thứ lỗi ạ. Vì bây giờ xung quanh đang có rất nhiều thuyền nên ngài muốn vượt trước thì phải chờ một chút ạ."

Đối với vị Cửu Công Chúa này cả kinh thành không ai muốn dây vào chứ không phải chỉ mỗi mình các cô. Chính là được ân sủng quá nên tính tình không ai ngấm được.

- "Tưởng là kẻ nào dám ngang nhiên cản trở bổn công chúa, thì ra là các ngươi. Nhanh nhanh tránh đường để thuyền của bổn công chúa còn đi."

Tư Đồ Mặc Nghiên hống hách ra lệnh mặc cho mấy thuyền xung quanh cũng có nhiều người ra hóng chuyện. Càng đông người nàng ta càng ra sức diễu võ dương oai.

- "Chỉ chưa đầy một khắc nữa thôi là thuyền sẽ di chuyển rồi, Công Chúa xin chịu khó chờ một chút ạ."

*****

Ở bên này, 5 người của Cửu Phụng Lai cũng thấy được một màn vừa rồi. Tuy không nghe thấy rõ ràng nhưng cũng hiểu là đã xảy ra vấn đề gì. Tư Đồ Cẩn Hi hóng từ nãy đến giờ liền vỗ vai Tô Trì Bắc:

- "Kia chẳng phải là 2 muội muội nhà huynh sao. A Cửu vẫn suốt ngày đi gây sự như vậy."

- "Chắc cũng không có chuyện gì đâu, hội nữ tử gặp nhau xã giao một chút thôi ấy mà."

Tô Trì Bắc nói vui thể hiện cậu không quá để ý đến chuyện này nhưng kỳ thực trong lòng cậu đang rất không vui. Kể cả không so với 3 muội muội nhà mình hay với các tiểu thư nhà khác thì thực sự cũng không ai thích nổi tính khí của vị công chúa này. Tư Đồ Cẩn Chi rốt cuộc cũng đứng lên đi ra chỗ họ đứng lên tiếng:

- "Ta thấy là nó càng ngày càng không hiểu chuyện, về ta nhất định sẽ giáo huấn một phen cho chừa cái tính tình ngang ngược của nó đi."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv