Cô gái nhỏ thất thần ngồi giữa bệ ghế ở sân thể dục. Bạn học đi ngang qua còn nghị luận với nhau, tưởng đâu cô bạn nhỏ này có vấn đề về đầu óc, ai đời giữa trưa ngồi phơi nắng ở đây.
Tổ Nhi từ sau khi nghe được lời tỏ tình đầy bất ngờ của Tang Niên, cô vẫn cứ ngồi thẫn thờ một chỗ, ai hỏi gì cũng không nói.
Nhớ lại 15 phút trước....
Tang Niên thành thật tỏ tình, Tổ Nhi cứng rắn cự tuyệt, đẩy cậu ra xa, sau đó một mạch xoay người rời đi.
Cô cứ chạy xa tránh mặt Tang Niên, tìm đến góc ghế ở giữa sân thể dục, mặc cho trời đang nắng gắt cô vẫn ngồi lặng người tại chỗ.
Đến khi Cung Ân Tố đến gần, Tổ Nhi mới chịu phản ứng lại.
Tổ Nhi lao vội vào lồng ngực của Cung Ân Tố, chẳng biết vì sao mà khóc nấc lên:
- Ô....ô....ô, Tố Tố, mình phải làm sao bây giờ? Tang....Tang Niên tỏ tình với mình.
Lời vừa nói ra, tuy còn mang âm đứt quãng không rành mạch, nhưng Cung Ân Tố vẫn có thể hiểu được.
Miệng khẽ cười, tay vuốt vuốt lưng an ủi Tổ Nhi, cô nhẹ nhàng nói:
- Thế tại sao cậu lại khóc thành bộ dạng như này?
- Thì tại....mình chưa từng nghĩ cậu ấy sẽ thích mình.
Tổ Nhi ngồi thẳng lưng trở lại, mũi khịt khịt, bắt đầu suy nghĩ kỹ càng về vấn đề oan trái này.
Cứ nghĩ đến tâm tư càng rối loạn...!
Cung Ân Tố ngồi cạnh nhìn thấy bộ dạng suy tư của Tổ Nhi, thầm cười trộm, nhưng không dám phô trương.
Hồi sau Cung Ân Tố mới lên tiếng tiếp:
- Với cậu thì sao? Cậu có cảm giác gì với người tên Tang Niên đó không?
- Mình ....
Tổ Nhi ngẫm nghĩ ngập ngừng. Môi nhẹ nhẹ mím chặt lại, gắt gao nhìn thẳng vào Cung Ân Tố, dứt khoát nói:
- Cậu ấy luôn hung dữ với tớ, tớ rất ghét...!
Nói xong Tổ Nhi liền đứng dậy về lớp, để lại Cung Ân Tố ngồi một mình ở giữa sân thể dục.
Chẳng biết lý do gì, mà Cung Ân Tố cứ cười mãi, dường như là đã hiểu được sâu xa trong lời nói của Tổ Nhi.
Cô khẳng đỉnh, Tổ Nhi chính là cũng có cảm giác trên mức tình bạn đối với Tang Niên.
Ngoài mặt luôn tỏ vẻ ghét bỏ, nhưng thực chất giọng điệu, ánh mắt của Tổ Nhi luôn ẩn chứa bóng hình của Tang Niên.
Cung Ân Tố thật sự khẳng định điều mình nghĩ luôn chính xác.
Ngồi thêm được một lúc, Cung Ân Tố cũng nhanh chóng đứng dậy về lại lớp học của mình.
Hai ngày tiếp theo, Tổ Nhi luôn cố gắng mọi khả năng tránh né Tang Niên.
Cậu vẫn luôn duy trì thái độ nghiêm túc và thành khẩn. Mỗi lần có tiếng chuông reo ra chơi và nghỉ trưa, ra về, Tang Niên luôn là người có mặt sớm nhất đứng trước cửa lớp 12-5 chờ đợi.
Chỉ là dù thế nào vẫn chẳng bẳng cô sóc nhỏ Tổ Nhi kia.
Chuông còn chưa reo, Tổ Nhi đã chuẩn bị đứng dậy chạy ra khỏi lớp.
Nhìn bộ dáng hối hả của cô như thế, Cung Ân Tố thật muốn cười to, mặc kệ có gạt bỏ đi nét mặt lạnh lùng vốn có của mình.
.......
Đêm nay vô cùng đặc biệt, là ngày diễn ra đám cưới của Ngọc Mỹ Liên.
Đáng lý là phải đến tháng một năm sau, nhưng chẳng biết vì nguyên do gì, lễ cưới bị dồn lên tận một tháng.
Chính vì ngày đặc biệt hôm nay, "Mẹ kế tái hôn", Cung Ân Tố thân phận con kế, ít nhiều gì cũng phải tặng quà cáp cho "mẹ kế" thì mới đúng lễ nghĩa, phép tắc.
Thế nên đêm nay, hẳn là món quà của Cung Ân Tố chắc chắn sẽ góp phần làm tăng không khí lễ cưới của "mẹ kế cũ".
Tối 7h, tại khách sạn 5 sao có tiếng của thành phố A, ánh đèn sang trọng lấp loé giữa một đêm phố xa hoa.
Trước khách sạn Rintle, hàng loạt những siêu xe sang chảnh đậu trước khách sản, có thể thấy được tầm ảnh hưởng to lớn của chủ bữa tiệc.
Cung Ân Tố là người đến nơi đầu tiên, vì phải dành chút thời gian chuẩn bị quà dâng lễ.
Hứa Hiên Trạch tuy không đi cùng Cung Ân Tố tham gia bữa tiệc, nhưng với tư cách chú nhỏ, anh vẫn rất nghiêm túc lái xe xịn chở cô đi, trước hết cũng là vì sự an toàn của cô.
Chở đến trước sảnh khách sạn, nhìn bóng dáng xinh đẹp lấp lánh của Cung Ân Tố khi đã đi vào trong, Hứa Hiên Trạch lúc này mới an tâm đạp chân ga, di chuyển bánh lái trở về nhà.
Tiệc cưới tối này của Ngọc Mỹ Liên hết phần xa hoa, được xem như là bậc nhất ở khu phố lúc này.
Ai cũng biết rõ, cô dâu Ngọc Mỹ Liên hôm nay diện cho mình bộ váy cưới vô cùng sang chảnh, được nhà thiết kế có tiếng trong nước thiết kế riêng.
Khách mời cũng biết, tuy Ngọc Mỹ Liên đã 30, nhưng bề ngoài vẫn còn trẻ trung, lại mang thêm nét đẹp mặn mà sắc sảo.
Tối nay, chắc rằng Ngọc Mỹ Liên sẽ tự mình diện chiếc váy vô cùng quyến rũ, ngực khoét sâu cổ phía trước, sau lưng cũng hở cả một tấm lưng trắng, chân váy đuôi cá, ôm sát cái vòng 3 to tròn của bà ta.
Chỉ là... dù thế nào đi nữa, Ngọc Mỹ Liên vẫn chưa thật sự sánh bằng vẻ đẹp kiều diễm của thiếu nữ mới lớn Cung Ân Tố.
Bởi vì hôm nay cô nhân cơ hội diện cho mình một cánh váy dài xuống gót chân, váy màu đỏ tươi, thuộc loại vải lụa mềm, bó sát cả cơ thể.
Đặc biệt hơn chính là Cung Ân Tố chơi bạo, hở cả vùng lưng phía sau, lưng con ong cũng rãnh lưng quyến rũ, tất cả vẻ đẹp đều được phô bày ra.
Khách mời ai nấy đều phải ngước nhìn, xúyt xoa khen ngời. Lấn át luôn cả nhân vật chính hôm nay, cô dâu Ngọc Mỹ Liên.
Ngọc Mỹ Liên hiện đang ở bên trong phòng nghỉ, nào có biết được sự hiện diện lúc này của Cung Ân Tố.
Nếu biết, chắc chắn bà ta sẽ hận không thể khoét cổ áo trước ngực càng sâu càng tốt, chỉ như thế vẻ quyến rũ chết người của bà ta mới bộc lộ ra được.
Nói thế nào đi nữa, thì cái Ngọc Mỹ Liên tự hào nhất chính là bộ ngực sữa cup D to tròn của mình.
Phàm là đàn ông nhìn thấy, ai lại chẳng nổi lên khao khát thèm thuồng.
Người tiếp đón Cung Ân Tố thế mà chính là Nghiêm Hùng. Ông ta vốn đang trên đường đi đến phòng chờ của Ngọc Mỹ Liên, vô tình đi ngang qua hai người phục vụ nam, họ bàn tán nói về một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp lại mang vóc dáng gợi cảm.
Nghe thấy lòng liền nổi lên cơn khao khát, mong chờ.
Nghiêm Hùng cười gian xảo, xoay người đi đến sảnh trước của khách sạn.
Ông ta muốn thử xem, thiếu nữ yêu kiều trong lời đồn đại kia rốt cuộc là ai.
Nào nghĩ chính là Cung Ân Tố, con gái riêng chồng trước của Ngọc Mỹ Liên.
Phút chốc tâm tư sinh ra ý nghĩ thích thú, nhưng nhớ đến mục đích sắp tới của mình, Nghiêm Hùng đè nén cảm xúc, vẻ mặt hơi khó coi, chân nhanh chóng đi đến chỗ của Cung Ân Tố.
Vừa tới gần cô, một cõi hương thơm thanh mát của thiếu nữ trong trắng sọc vào khứu giác của ông ta.
Càng nghĩ càng thấy quá đáng tiếc....!
- Ân Tố, con đến rồi đấy à.
Nghe thấy có người gọi tên mình, Cung Ân Tố vốn đang nhìn vào điện thoại, vội ngẩng mặt quay đầu về phía sau.
Phát hiện người gọi mình là Nghiêm Hùng, mày cô khẽ nhăn lại. Sắc mặt lạnh lùng không chút cảm tình với người trước mặt:
- Ừm, mới tới.
Trước đó xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, khó trách thái độ của cô đối với ông ta thập phần chán ghét.
Nghiêm Hùng dù thế nào cũng là trưởng bối, đành phải nhường nhịn, nể mặt Cung Ân Tố, miệng cười cười nói tiếp:
- Cháu mau đi vào trong đi, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi đấy.
Vừa nói ông ta vừa tiến lại gần Cung Ân Tố, tay đưa ra phía trước, tỏ ý muốn ôm eo của cô.
May mắn Cung Ân Tố nhanh nhẹn, bắt kịp được hành động lẫn suy nghĩ của ông ta, vội né tránh, không nói năng câu gì liền đi thẳng vào trong.
Bản thân bị làm ngơ, ông ta cũng là chủ của bữa tiệc, nên trên mặt căng cứng khó chịu.
Cũng may làm sao, khách khứa ra vào vẫn còn ít, không nhiều người nhìn thấy màn vừa rồi giữa hai người. Nếu không người bẽ mặt nhất đêm nay chính là Nghiêm Hùng ông ta.