Hàn Nhất cùng Trịnh Hải Dương đang cùng Hàn Thập và Hàn Đình Đình duy trì yên lặng, vẫn luôn ở tỉnh thành bí mật chung sống cùng nhau. Thật ra thì hai nhà ở cạnh nhau, từ nhỏ Trịnh Hải Dương đã dắt theo Hàn Nhất, cho dù có bị phụ huynh đột kích bắt gặp hai người ngủ cùng giường, thì chắc cũng chẳng có ai suy nghĩ hương khác.
Năm 2014, Hàn Đình Đình từ chức ở công ty xuất ngoại ra nước ngoài đào tạo sâu, Hàn Nhất thế chô Hàn Đình Đình đảm nhiệm vị trí CEO của công ty.
cùng năm đó Dư Đông Qua tu thành chính quả cùng Cao Kỳ Kỳ, tháng 9 lãnh chứng, tháng 11 tổ chức hôn lễ.
trong nhà hai người này không thiếu tiền lại còn là con một, hôn lễ tổ chức ở khách sạn năm sao cao cấp, lễ thành hôn đập lần mười mấy vạn. nhẫn kim cương của Cao Kỳ Kỳ đã tới tận bốn mươi vạn, làm cô gái cùng tuổi chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi hâm mộ ghen tị hận.
Trịnh Hải Dương khi nghe nói nhẫn cưới của Cao Kỳ Kỳ tốn bốn mươi vạn, trong lòng có chút chua. không phải việc nhà cô có tiền, dù sao thì anh cũng có tiền mà, so với Dư Đông Qua còn nhiều hơn.
Anh là ghen tị người ta có thể giống trống khua chiêng mà kết hôn, anh cùng Hàn Nhất lại không được.
Năm ngoái anh cùng Hàn Nhất ra nước ngoài du lịch choiw cả tháng, cũng không dám quang minh chính đại nói với người nhà, sau khi mẹ nhắc đến thì anh mới nói ra.
Nhẫn kim cương bốn mươi vạn, hôn lễ xa hoa nhất khách sạn 5 sao, Trịnh Hải Dương tưởng tượng, trong lòng sinh ra chút cảm xúc hâm mộ, khó tránh khỏi trong lòng có chút không cân bằng.
Truyện chỉ có tại Ý VỊ NHÂN SINH.
Dư Đông Qua không biết chân tướng, càng không có nhãn lực, muốn kết hôn, vui vẻ vô cùng, mời Trịnh Hải Dương cùng Hàn Nhất làm nhóm phù rể.
Hàn Nhất cười đến cà lơ phất phơ, mắt liếc qua Dư Đông Qua, Trịnh Hải Dương vừa thấy biểu tình kia liên biết cậu suy nghĩ cái gì —- làm phù rể á? Độc thân mới làm phù rể! có cả vợ cả chồng rồi!
Hàn Nhất vạn cái không vui, nhưng cuối cùng nghe lời khuyên của Trịnh Hải Dương, trở thành phù rể cho Dư Đông Qua.
Hôn lễ hôm đó rất náo nhiệt, nhóm phù rể bị đoàn phù dâu xoay vong vong, Trịnh Hải dương cũng đánh liều cái mặt già, thiếu chút nữa bị nhóm phù dâu lột một tầng da.
Sau tiệc rượu buổi tối, cô dâu ném bó hoa cưới, các phù dâu phù rể đứng cùng nhau trải thành hàng. Bó hoa bị ném giữa không trung, trong tiếng tung hô của khách khứa, Hàn Nhất nhắn tới vị trí của bó hoa, tung người nhảy, trắng tay dài đưa ra, nháy mắt ôm lấy.
Mọi người cười to, các phù dâu che miệng dậm chân, Cao Kỳ Kỳ quay đầu, thấy người bắt được hoa không ai khác ngoài hành nhất, cô chừng mắc cười nói: "Có biết phòng độ không vậy? Muốn kết hôn đến điên rồi à?!! Nhường cho con gái đi! Mau đưa mấy bạn nữ!"
Đám khách nhân cười đùa vây xem, nhóm phù dâu bên cạnh đang chờ Hàn Nhất soái khí đầy người đem hoa tặng cho một người trong bọn họ.
Hàn Nhất lại duỗi tay dài, nhét hoa vào ngực Trịnh Hải Dương ,
Tạm thời bọn họ còn chưa thể đưa đoạn tình cảm này ra ánh sáng, bởi vì bọn họ còn có người nhà phải che dấu.
Một năm nay Hàn Nhất đã lần lượt dùng hành động thực tế tách suy nghĩ để anh đi kết hôn của cả nhà Trịnh Hải Dương, anh càng thêm kiên định, chờ mong tương lai.
mà đối với Hàn Nhất mà nói, trừ bỏ việc come out, thì mọi việc khác đều theo quỹ đạo, cậu bắt đầu bức thiết muốn công khai quan hệ với Trịnh Hải Dương, muốn ra một bước quan trọng kia nhưng càng trưởng thành lại càng hiểu không dễ dàng gì mà mở miệng.
Hàn Đình Đình đã từng ở nước ngoài gọi điện về hỏi Hàn Nhất: "Nếu cả đời đều không có cơ hội come out thì làm sao bây giờ?"
Hàn Nhất trả lời: "Sao có thể là cả đời? Con với anh ấy đều cùng không kết hôn, quan hệ lại tốt như vậy, lại có tiền lệ là cô,nhiều nhất là mười năm, người trong nhà sẽ tự mình phát hiện."
Cô lại hỏi: "Thế lúc đó phải làm sao bây giờ?"
Hàn Nhất cười nói: "Thế không phải càng tốt sao, mọi người đều đã biết, công khai kết hôn luôn."
Nhưng HÀn Nhất và Trịnh Hải Dương kỳ thật đều đang đợi, đợi một cơ hội tốt, mà trên thực tế thì tình huống tốt hơn nhiều so với họ dự đoán. Kinh tế cùng Internet phát triển, tư tưởng trong nước càng thêm cởi mở, bán hủ cùng một ít văn hóa nam nam lại trở thành trào lưu, truyện cười cũng bằng một cách nào đó hạ thấp ngưỡng cửa tiếp nhận đồng tính của người trong nước.
Năm đó Hàn Đình Đình come out, Hàn Trị Quân có thể tức đến đập bàn, Hàn Nhất tốn một khoản thời gian thật dài để mở mang đầu óc cho ba cậu. Hiện tại HÀn Thập lặng lẽ lấy mấy cái truyện cười nam nam ra lót đường giúp hai anh trai, Hàn Trị Quân nghe thế mà hiểu.
Cái gì 'Dưa leo' 'Cúc hoa' 'Tiểu công' 'Tiểu thụ', Trần Linh Linh nghe xong mà đầu đầy chấm hỏi, Hàn Trị Quân trừng con trai một cái, trên mặt tràn đầy uy nghiêm, lặng lẽ lén lút giải đáp cho bà xã, cái gì là tiều công cái gì là tiểu thụ.
Có một lần Trịnh Hải Dương và Hàn Nhất ăn cơm ở Hàn gia, ăn xong Hàn Thập lấy truyện ra đọc, Trần Linh Linh lập tức tỏ vẻ: "Cái này mẹ hiểu!"
Hàn Thập kinh ngạc nói: "Mẹ cái này mẹ cũng hiểu á?"
Trần Linh Linh: "Mẹ đâu hiểu, ba con nói mẹ nghe đó."
Trịnh Hải Dương thiếu chút nữa phun hết nước lên mặt Hàn Nhất.
Nhưng tóm lại, mọi thứ đều lặng lẽ thay đổi, trở nên không giống như trước, trở nên càng tốt hơn.
Chớp mắt đã đến năm 2015.
-end chương 95-