Không hiểu tại sao mấy ngày gần đây nạn trộm cắp ở lớp tôi im bặt hẳn.
Nhờ vậy thái độ đề phòng của mọi người cũng hòa hoãn hơn. Dần dần không khí trong lớp đã trở lại bình thường.
À.. trừ một chuyện, ánh mắt của mấy đứa con gái nhìn tôi cùng lớp trưởng đã hoàn toàn khác xưa.
Hết đưa đồ ăn, nhắc bài, trò chuyện lại đến rủ đến nhà nhau chơi.
Thật không thể tin nổi mà. Cái thay đổi này cũng nhanh quá đi thôi!
Chỉ vỏn vẹn có mấy ngày mà tôi cảm tưởng như mình đang ở thế giới khác.
Tuy lúc đầu còn kiêng kị sự thay đổi này, lơ hoàn toàn mấy đứa con gái đó. Nhưng nhìn thấy lớp trưởng cười rạng rỡ trò chuyện với bọn họ, tôi cũng dần ít né tránh sự tốt bụng đáng nghi kia.
* * *
- Này, Hắc Thu Phù! Cậu thấy Hi Minh Du như thế nào?
Tôi đang gặm chiếc bánh mì dành cho bữa sáng, mồm vẫn nhồm nhoàm ăn bỗng Tuệ Trang Hi đứng ngay trước mặt tôi ngượng nghịu hỏi.
- Cậu ấy đẹp trai như vậy nên chắc chắn rất tốt bụng có đúng không? - Tuệ Anh Túc thình lình xuất hiện sau lưng Tuệ Trang Hi hớn hở nói.
- Đúng vậy, đúng vậy a. - Tuệ Trang Hi tiếp lời.
- Hi Minh Du thật đúng là nam thần của lớp mà.
- Vẻ đẹp thần thánh này nhất định phải bảo vệ. Hay chị em mình tạo ra Club Hi Minh Du đi. - Tuệ Trang Hi dường như phát hiện được điều gì bất ngờ nói.
- Hắc Thu Phù, cậu thấy em ấy nói có đúng không? Người vừa đẹp trai vừa tốt tính như Hi Minh Du cần được tôn vinh a~
- Thế nào, cậu có muốn gia nhập Club với tư cách là bạn cùng bàn không?
Nghe đến đây, tôi cảm tưởng cái bánh mì ngon lành lúc trước trong miệng mình thật khó nuốt.
Hai đứa nó đầu bị cụng ở đâu hay sao bỗng dưng lại lên cơn động kinh vậy.
Từ lúc nãy đến giờ tôi chưa nói một câu một chữ nào, hoàn toàn do hai chị em song sinh này tự biên tự diễn nói cho nhau nghe. Thế mà bọn họ lại tưởng tôi đang ngầm đồng ý với ý kiến này.
Đang chuẩn bị phản bác lại, Tuệ Trang Hi nói một câu khiến tôi nín họng.
- Mọi hôm bọn mình đều đưa thức ăn nước uống cho Minh Du nhưng cậu ấy đều bảo không thích ăn, vì vậy đều bảo bọn mình đưa hết cho cậu và lớp trưởng. Còn bảo là ngồi cùng bàn nên thấy rõ hai cậu hình như bị thiếu thốn tình cảm bạn bè. Thật cảm động mà. - Vừa nói Tuệ Trang Hi cảm động không thôi.
Tuệ Túc Anh cũng tiếp lời khen ngợi Hi Minh Du không ngớt.
- Hôm trước tớ thấy Hi Minh Du cầm vở của cậu, thấy lạ tớ liền hỏi thì thấy cậu ấy bảo đang làm bài tập hộ cậu. Dù Minh Du rất tốt cậu cũng không nên bắt cậu ấy làm việc này chứ?
Bị bắt bẻ vô cớ tôi ngớ người ra. Rõ ràng tôi không hề đàn áp hắn như lời hai đứa kia nói. Sự thật, Hi Minh Du tự tiện lấy vở của tôi mới đúng.
Hôm trước, hắn mượn vở chép bài bị tôi từ chối thẳng thừng. Liền hôm sau bị mất vở bài tập tôi đã nghi nghi rồi, ai dè đúng là tên này lấy thật.
Tôi tức giận đứng lên định đi tìm Hi Minh Du hỏi cho ra nhẽ thì bị Tuệ Túc Anh nắm tay ngăn lại hỏi:
- Hắc Thu Phù, cậu định đi đâu vậy?
- Lấy vở về chứ còn làm gì nữa. - Tôi cáu kỉnh trả lời.
- Đây này. - Tuệ Túc Anh không biết đã cầm trên tay vở bài tập lúc nào, đưa đến trước mặt tôi. - Lúc nãy Hi Minh Du bảo hai chị em tớ cho cậu.
- Cậu ấy giúp cậu nhiều như vậy nên cậu phải tham gia Club nhé. Cứ quyết định như vậy đi.
Không chịu hỏi ý kiến của tôi, hai đứa này tùy tiện ra quyết định chắc như đinh đóng cột rồi xoay người bỏ đi luôn.
- Club hả? Tớ tham gia.
Bạch Yết Uyên vừa vào lớp đụng mặt ngay Tuệ Trang Hi cùng Tuệ Túc Anh. Sau một vài câu lôi kéo, lớp trưởng không hề cảm nhận được nét sai sai, ngay lập tức đồng ý luôn.
- Khoan, cậu có biết Club đó là gì không mà quyết định ngay không chịu suy nghĩ kĩ vậy. - Tôi hùng hổ chạy đến bên cạnh lớp trưởng nhắc nhở.
- Tham gia Club cùng mọi người rất vui mà. Tớ thấy Hi Minh Du cũng rất tốt bụng, luôn giúp đỡ bạn bè, ví dụ như làm bài giúp cậu vậy. Vì vậy với tư cách lớp trưởng, tớ nghĩ Hi Minh Du vừa mới vào trường, vẫn còn nhiều bỡ ngỡ nên chúng ta cần giúp đỡ cậu ấy nhiều hơn.
Nhìn thấy lớp trưởng thành một dạng ngốc nghếch lầm tưởng chỉ đơn giản giúp đỡ bạn bè bình thường khiến nội tâm tôi bất lực.
Mọi người trong lớp thật quá tin người rồi!
Tất cả chuyện Hi Minh Du làm chỉ vì mục đích duy nhất là lôi kéo lòng tin của cả lớp.
Đẹp trai, tốt bụng, bỡ ngỡ với trường lớp cái gì chứ? Còn lâu tôi mới tin.
Đáng ghét nhất, tên này còn lấy tôi cùng cô ấy ra làm bệ đỡ nâng cao vẻ nam thần của mình.
Nhất định tôi sẽ không bao giờ tham gia cái Club quái quỷ đó.