Thời tiết rõ ràng đã sang thu mà trong không khí vẫn tràn ngập tàn dư nóng bức của mùa hè. Biện Bạch Hiền vuốt vuốt mái tóc vì mồ hôi mà đã bết thành một túm trước trán, đồng phục cũng ướt dính chặt lấy người, biểu tình phiền chán tới cực điểm.
Trong lúc đang đứng nói chuyện cùng người bạn thân đúng lúc đó anh cảm thấy có một lực mạnh đẩy nhào anh đến phía trước lúc ngó lại thì ra là một nam sinh mặc đồng phục năm nhất, tay áo dài rộng rãi, áo khoác lùng thùng rộng mở cùng áo ngắn đen bên trong nhìn rất đẹp trai. Đó là tân sinh viên từ lần đó trở đi Bạch Hiền thường xuyên thấy cái tên tiểu tử láo toét kia, giống như âm hồn không siêu thoát trôi dạt khắp nơi.
Anh ta là Kim Chung Nhân được mọi trai gái trong trường yêu mến nhưng hắn trong mắt Bạch Hiền là một tên đáng ghét nhết nhát chẳng ra gì nhưng có lẽ ghét của nào trời trao của đó khi Chung Nhân lại để mắt đến Bạch Hiền suốt ngày lảng vãng trêu ghẹo anh. Một cuộc tình đầy mùi oan gia đã nổ ra.
Bình luận truyện