“Ngươi đến!”. Kỉ Hồng khinh thường nhìn Long Tại Vũ: “Quá mức tự tin cũng không tốt!”.
“Phải không? Vậy ngươi phải cẩn thận a”. Long Tại Vũ cười trộm một chút. Xem ra tính tình người này không được tốt lắm thôi!
“Hãy bớt sàm ngôn đi. Xem chiêu”. Kỉ Hồng chỉ còn kém không giận sôi lên. Bị một tên tiểu tiểu coi nhẹ cho dù là ai cũng sẽ giận đi!
“Vậy ngươi phải chú ý a! Ông nội!”. Long Tại Vũ nhìn thấy Kỉ Hồng tức giận bộ dáng tiếp tục cố gắng làm “tức chết” hắn! ( em độc miệng quá aaaaaaa, ta thích chọc chết nó đi em)
Kỉ Hồng rống giận một tiếng, cầm đao hướng Long Tại Vũ phóng đi. “Từ từ sẽ đến, ngươi như vậy sẽ tăng huyết áp vỡ động mạch a”. Long Tại Vũ một bên trốn tránh một bên tiếp tục “nghiệp lớn” của hắn —– tiếp tục làm giận!
“Bảo bối. Cao huyết áp vỡ động mạch là cái gì?”. Đang bận rộn Hiên Viên Thiên Hành còn không quên chú ý Long Tại Vũ.
“Ngươi quản cái gì!”. Long Tại Vũ xem đúng thời cơ, lợi dụng “Tán hoa thủ” đem tay Kỉ Hồng mở ra, rồi sau đó vứt đao của hắn trên mặt đất!
“Ta ta thua?”. Kỉ Hồng không dám tin nhìn hai tay rỗng tuếch. Hắn cư nhiên thua! Cùng tỷ tỷ giống nhau thua cùng một chiêu! style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});“Đúng vậy. Đao của ngươi đã rớt không phải thua thì là cái gì?”. Long Tại Vũ nhìn Kỉ Hồng khó hiểu mở miệng: “Khó tin như vậy sao?”.
“Bảo bối ”. Hiên Viên Thiên Hành không nói gì nhìn Long Tại Vũ. Trên giang hồ tối chú trọng chính chính thành bại. Kỉ Hồng thân là một truyền nhân của “Quỷ nguyệt” Cư nhiên thua trên tay một cái hậu bối “Chưa ai biết danh”, nếu truyền ra sẽ bị người cười chết!
“Ngươi có thể nói cho ta biết, ta đến tột cùng là thua làm sao?”. Kỉ Hồng đột nhiên sửa bộ dáng uể oải vừa rồi, hai mắt tỏa sáng nhìn Long Tại Vũ.
“Ngươi ngươi có bệnh a?”. Long Tại Vũ nhìn thấy Kỉ Hồng đột nhiên điên nuốt nuốt nước miếng. Hắn sẽ không bị tức đến điên chứ?
“Mời ngươi nhất định phải nói cho ta biết”. Kỉ Hồng tiến lên hai bước, ánh mắt càng thêm nóng bỏng.
“Ta ta đã biết! Ngươi đừng tiếp qua đây”. Long Tại Vũ bị Kỉ Hồng dọa thật, chẳng lẽ lại giống như cách nói của người Nhật Bản “tinh thần võ sĩ đạo”?”.
“Khải nhi”. đem địch nhân giải quyết xong, một tay nhắc áo của thành chủ Than Thở lôi đến, đưa hắn đến trước mặt Long Tại Vũ: “Xử lí hắn như thế nào?”.
“Hỏi ta? Ta làm sao biết!”. Long Tại Vũ tức giận liếc mắt trắng Hiên Viên Thiên Hành một cái.
“Vậy giết hắn được rồi”. Hiên Viên Thiên Hành không sao cả nhún nhún vai, tay hướng tới cổ thành chủ Than Thở đánh đến.
“Từ từ. Ngươi nếu giết hắn vậy thành Than Thở làm sao bây giờ?”. Long Tại Vũ đột nhiên nhớ tới Than Thở còn phải thủ. ( chiến tranh liên miên, Than Thở cần phải có thành chủ). Nếu hắn chết thì Than Thở chẳng phải sẽ chắp tay dâng tặng người khác?
“Vậy a. Vậy lưu lại mạng chó của hắn được rồi”. Hiên Viên Thiên Hành buông tay đang bắt lấy thành chủ Than Thở. Thuận tiện lấy áo xoa xoa tay.
“Ta đây cho… hắn chút “điểm tâm” đi”. Long Tại Vũ xấu xa cười, lấy ra một cái bình dược, lấy một viên dược lấy ra một viên dược nhét vào miệng thành chủ Than Thở: “Kia. Ngươi hãy nghe cho kỹ, dược này, cách nửa năm phải uống thuốc giải một lần, nếu ngươi dám phản bội ta đây không có biện pháp! Còn có a. Dược tính của dược này có điểm đặc biệt, nếu ngươi nửa năm không có giải dược, trong bụng ngươi sẽ có con sâu rất nhỏ sẽ dần dài ra cắn thịt của ngươi một chút, ngẫm lại cũng rất đau a!”
Hiên Viên Thiên Hành theo bản năng sờ soạng bụng, hiện tại mới cảm giác niên niên xinh đẹp này nguyên lai cos một vai diễn rất tàn nhẫn a!
“Thất hoàng tử tha mạng a. Thuộc hạ không dám. Ngài tha ta đi”. Thành chủ Than Thở kêu khóc ôm lấy chân Long Tại Vũ. Bất quá có người phải kháng nghị!
“Buông tay ngươi ra ”. Hiên Viên Thiên Hành gương mặt biến đen nhìn thành chủ Than Thở ôm chân Long Tại Vũ. Nếu không vì Khải nhi nói hắn đã sớm giết tên kia!
Thành chủ Than Thở vội vàng buông tay ra. Tên kia còn khủng bố hơn vị tổ tông này!
“Ngươi còn chưa nói cho ta biết như thế nào phá giải chiêu thức kia của ta!”. Kỉ Hồng một bên không kiên nhẫn, bọn họ nói dài như vậy, đem hắn thành người tàng hình a!
“Như vậy đi. Hai người các ngươi ở trong thành đốc xúc. Về ta như thế nào phá giải chiêu thức của ngươi. Còn có dược của thành chủ Than Thở nếu có thời điểm thích hợp ta sẽ đưa cho các ngươi!”. Long Tại Vũ nghĩ lâu mới tìm được phương pháp!
“Không được! Ngươi hiện tại liền nói cho ta biết”. Kỉ Hồng không thuận theo không buông tha tới gần Long Tại Vũ, hắn đợi lâu như vậy mới đợi được truyền nhân của Long gia. Như thế nào có thể không “lưu” hắn lại na!
“Hoặc là chờ chúng ta xong việc rồi nói cho ngươi, hoặc là vĩnh viễn không nói cho ngươi!”. Long Tại Vũ không hiểu, Tuổi rõ ràng đã lớn như vậy, hắn như thế nào có thể tùy hứng?
“Vậy nếu ngươi không trở lại làm sao bây giờ?”. Kỉ Hồng đem chuyện thành chủ Than Thở lo lắng nói ra. Hiện tại hai người họ bị người đuổi giết, nói không chừng ngày nào đó đã bị người xử lý rồi! Khi đó bọn họ làm sao bây giờ?
“Chúng ta dễ bị giết như vậy sao?”. Hiên Viên Thiên Hành không duyệt mở miệng. Hai người kia không nghĩ bọn họ quá yếu chứ?
“Chúng ta không phải ý tứ kia a”. Thành chủ Than Thở vội vàng quỳ trên mặt đất, hắn hiện tại nói cái gì cũng sẽ đi đắc tội hai tên sát tinh này!
“Được rồi! Ta nhất định sẽ trở về!”. Long Tại Vũ không kiên nhẫn mở miệng: “Ta cần một ít quần áo, quần áo trên người đều đã bih phá!”.
“Thất hoàng tử chờ, thuộc hạ lập tức đi làm”. Thành chủ Than Thở kéo lê thân thể mập mạp chạy vội về phía trước!
Long Tại Vũ xem thành chủ Than Thở chạy vội mà thở dài. Hắn thật sự khủng bố như vậy sao?
“Nhớ kỹ lời ngươi nói!”. Kỉ Hồng đột nhiên mở miệng: “Ta ở nơi này chờ ngươi nửa năm. Nếu trong nửa năm ngươi không trở lại trên giang hồ ta lập tức phát lệnh truy nã. Đến lúc đó đem ngươi bức ra!”.
“… … … … “. Long Tại Vũ không nói gì nhìn Kỉ Hồng, người này tư tưởng căn bản là có tật xấu!
“Được rồi chúng ta đã biết”. Hiên Viên Thiên Hành phất phất tay.
“Vậy là tốt rồi. Mong rằng Hiên Viên đế lời nói có chữ tín!”. Kỉ Hồng nhìn Long Tại Vũ sau đó nhìn đến Hiên Viên Thiên Hành: “Có đôi khi không cần gấp gáp để đạt được thành quả”.
“Hắn có ý gì?”. Long Tại Vũ nhìn thấy Kỉ Hồng xoay người nghi hoặc mở miệng. Hắn như thế nào cảm giác Kỉ Hồng nói lời có hàm ý khác a!
“Không có gì. Chúng ta tới trước ngồi chút đi”. Hiên Viên Thiên Hành ý tứ hàm xúc cười cười, là nói hắn phải từ từ tiếp cận sao? Nhưng thần kinh của Khải nhi phát triển chậm như mã a! Cho nên nói a, có thời điểm vẫn nên “ngạnh” thì tốt hơn!