Ngự Lâm Quân đang bảo vệ biệt thự của Long Chủ nghe thấy mệnh lệnh, ngay lập tức nổ súng vào đám binh mã lạ mặt.
Người đứng đầu của Ngự Lâm Quân là Quan Hồng đã nhìn thấy rõ bọn họ chính là binh mã của Hàn Hồ!
“Không hay rồi! Đối phương chính là binh mã của Hàn Hồ! Hàn Hồ đã tạo phản rồi! Chúng ta nhất định phải ngăn chặn họ đến gần, thề sống chết bảo vệ Long Chủ!” Quan Hồng hét lên.
Khi Ngự Lâm Quân biết được đó là binh mã của Hàn Hồ, họ cũng vô cùng kinh hãi.
“Pằng, pằng, pằng.”
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Tiếng súng liên tục vang lên.
“A a a.”
Vô số người bị bắn trúng hoặc nổ tung, lần lượt la hét lên.
Thấy tình hình có vẻ không ổn, người đứng đầu của Ngự Lâm Quân là Quan Hồng ngay lập tức chạy vào biệt thự của Long Chủ và đi thẳng đến phòng ngủ của Long Chủ.
Lúc này, Long Chủ cũng bị tiếng súng nổ dữ dội đánh thức, lập tức bật dậy.
Lúc này Quan Hồng vừa chạy vào vừa hét lớn: “Long Chủ không ổn rồi, Hàn Hồ đã tạo phản!”
“Cái gì, Hàn Hồ dám tạo phản sao?” Long Chủ nghe tin Hàn Hồ đã tạo phản cũng rất kinh hãi. Anh ta chưa bao giờ tưởng tượng được tướng bốn sao Hàn Hồ sẽ tạo phản!
“Đúng vậy, những kẻ bao vây bên ngoài biệt thự chính là sư đoàn tinh nhuệ của Hàn Hồ!” Quan Hồng nói.
“Triệu Huấn Minh đâu rồi? Lập tức ra lệnh cho Triệu Huấn Minh tới ứng cứu!” Long Chủ vẫn chưa hết sợ hãi, lập tức nghĩ đến trong chiến trường còn có binh mã của Triệu Huấn Minh.
Bây giờ chiến trường ở phía bắc rất trống trải, chỉ có binh mã của Hàn Hồ và binh mã của Triệu Huấn Minh.
Người có có thể cứu mình chỉ binh mã của Triệu Huấn Minh!
“Long Chủ, tình hình hình bây giờ rất nguy cấp, không bao lâu nữa binh mã của Hàn Hồ sẽ tấn công vào, chúng ta không thể đợi binh mã của trung tướng Minh đến giải cứu được, hay là chúng ta nhanh chóng vào mật thất đi, men theo mật thất chạy ra ngoài!” Quan Hồng nói.
Vì đảm bảo an toàn, trong biệt thự của Long Chủ đã được mật thất.
“Không! Thông báo cho trung tướng Minh đến ứng cứu trước! Mặc dù binh mã của trung tướng Minh ít, nhưng cậu ấy có thể tới, đúng lúc nội công ngoại kích với Ngự Lâm Quân và tiêu diệt quân tạo phản!” Long Chủ nói.
“Vâng!” Quan Hồng không dám làm trái lệnh Long Chủ, đành phải gọi điện thoại cho Triệu Huấn Minh trước.
Khi Triệu Huấn Minh vừa nghe thấy có điện thoại của người đứng đầu Ngự Lâm Quân là Quan Hồng gọi tới, nhất thời cảm thấy có dự cảm không lành nên lập tức trả lời ngay.
“Ngài Hồng, muộn như vậy mới gọi cho mạt tướng, cho hỏi có chuyện gì vậy?” Triệu Huấn Minh hỏi.
“Trung tướng Minh, Hàn Hồ đã tạo phản rồi, quân tạo phản bây giờ đang bao vây biệt thự của Long Chủ! Long Chủ ra lệnh cho cậu lập tức tới ứng cứu!” Quan Hồng vội vàng nói.
Triệu Huấn Minh nghe thấy thế lập tức hoảng sợ!
Không ngờ, mình vừa rời đi, Hàn Hồ đã lập tức tạo phản!
Càng không ngờ hơn nữa, Hàn Hồ lại dám bao vây biệt thự của Long Chủ!
“Ngài Hồng, mạt tướng được lệnh Hàn Hồ dẫn quân lính ra tiền tuyến, bây giờ đang lên đường đi, nước xa không cứu được lửa gần rồi!” Triệu Huấn Minh nói.
“Cái gì? Cậu tự mình dẫn quân tới tiền tuyến?” Quan Hồng cực kỳ sửng sốt.
“Chính là Hàn Hồ ép tôi, tôi không thể không làm theo!” Triệu Huấn Minh nói.
“Đừng có nhiều lời nữa, lập tức quay lại, nhanh chóng cứu Long Chủ! Đây chính là mệnh lệnh của Long Chủ!” Bây giờ tình thế cấp bách, Quan Hồng cũng không muốn nghe Triệu Huấn Minh giải thích nữa.
“Vâng!” Đương nhiên Triệu Huấn Minh cũng biết tình thế cấp bách, cứu Long Chủ mới là ưu tiên hàng đầu!
Sau khi Quan Hồng thông báo cho Triệu Huấn Minh, anh liền thông báo với Long Chủ: "Long chủ, Trung tướng Minh đã được Hàn Hồ điều động khỏi chiến trường, và anh ta đang trên đường ra tiền tuyến."
"Cái gì? Hàn Hồ vậy mà lại điều động Triệu Huấn Minh đi sao?" Long Chủ kinh ngạc một hồi.
"Đúng vậy! Hàn Hồ này xem ra anh ta có vẻ đã lên kế hoạch từ lâu, cho nên mới điều động Trung tướng Minh ra khỏi chiến trường trước, sau đó sẽ đến bao vây biệt thự của Long chủ ngài." Quan Hồng nói.
Lúc này, bên ngoài biệt thự âm thanh của súng pháo càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng đến gần.
“Long chủ, bây giờ quân phản loạn càng ngày càng tới gần, chúng ta cũng đâu còn có cách nào khác nếu không trốn thoát khỏi đây bằng con đường bí mật đây?” Quan Hồng lo lắng sốt ruột nói.
“Hiện tại vẫn còn một chút thời gian, nhanh chóng gọi điện thoại cho người bảo vệ Long quốc đệ nhất Hổ Soái Lê Uy Long, tôi muốn đích thân giao phó cho Hổ Soái Lê một việc!” Long Chủ nói.
“Vâng !” Quan Hồng lập tức gọi điện cho Lê Uy Long.
Lúc này, ở chiến trường miền nam.
Một thị vệ vội vàng chạy tới nói: "Báo cáo với Tổng đốc, Long Chủ gọi điện thoại khẩn cấp!"
Lê Uy Long hơi kinh hãi khi nghe điều này, Long Chủ đã gọi điện vào lúc nửa đêm, vậy thì chắc chắn có một cái gì đó rất quan trọng.
“Hổ Soái Thiên, Hàn Hồ đã tạo phản rồi!” Long Chủ nói.
“Cái gì, Hàn Hồ vậy mà thực sự nổi loạn?” Lê Uy Long cảm thấy kinh ngạc sau khi nghe điều này.
“Đúng vậy, hiện tại Hàn Hồ đang dẫn quân nổi loạn bao vây biệt thự của tôi, quân ngự lâm sắp không thể chống lại được nữa rồi!” Long Chủ nói.
"Long chủ, mạt tướng cách xa hàng nghìn dặm, ngắn tay chẳng với tới trời, ngài hãy nhanh chóng để cho các tướng lĩnh khác trong quân đội chiến trường phía Bắc đến cứu giá!" Lê Uy Long nói.
"Sư Quốc đã tấn công phòng tuyến thứ hai của chúng ta ở phía Bắc với quy mô lớn. Các tướng lĩnh đã được ta cử ra tiền tuyến, không có cách nào để đến cứu tôi!" Long Chủ nói.
Lê Uy Long đột nhiên toát mồ hôi hột: "Long chủ, ngài làm sao có thể chuyển toàn bộ binh lực ra tiền tuyến chứ?"
"Tôi vốn dĩ là để lại Triệu Huấn Minh ở chiến trường, nhưng không ngờ rằng Hàn Hồ lại điều động Triệu Huấn Minh đi trong khi tôi trở về biệt thự để nghỉ ngơi."
Lúc này, Lê Uy Long có thể nghe thấy tiếng súng dữ dội từ điện thoại, trong lòng đột nhiên trở nên lo lắng.