Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 760: “Dằn vặt Hạo Tuấn?”



Tống Vy khẽ nhắm mắt: “Tôi đã biết rồi, cứ thế đi.”

Nói xong cô liền cúp điện thoại, cả người mỏi mệt đi lên lầu, cô nhốt mình trong phòng, cơm tối cũng không xuống ăn.

AdvertisementDì Vương cực kỳ lo lắng, bà đi lên gõ cửa, Tống Vy cũng không mở cửa, chỉ nói đây là việc của mình.

Dì Vương nghe giọng nói nghẹn ngào của cô, sao có thể tin cô không sao được. Nhưng bà khuyên cô không nổi nên chỉ có thể lắc đầu, thở dài xuống lầu.

Hai ngày sau, Tống Vy vẫn luôn mất hồn mất vía, bản thiết kế giao cho khách hàng xảy ra sai sót rất nhiều lần.

Advertisement Nếu không phải có Giang Hạ phát hiện ra, chặn những bản thiết kế lại thì hậu quả vô cùng khôn lường.

Giang Hạ nhìn Tống Vy tựa như cái xác không hồn, vừa đau lòng vừa tức giận. Cô ấy thật sự không nhịn được nữa, đẩy cửa vào phòng làm việc của cô: “Vy Vy, cậu xem hiệu suất làm việc hai ngày nay của cậu đi!”

Giang Hạ quẳng một đống bản thiết kế lên bàn Tống Vy: “Nên sửa thì không sửa, nên vẽ không vẽ, nên đóng tập thì không đóng, thậm chí văn kiện nhà máy đưa tới cho cậu ký cậu cũng không ký. Làm việc rối tinh rối mù, đây còn là Tống Vy làm việc như sấm rền gió cuốn trước kia sao?”

“...” Tống Vy nhìn những bản thiết kế trên bàn, tự biết đuối lý cúi đầu không nói gì.

Thái độ của Giang Hạ lập tức mềm mỏng hơn rất nhiều: “Vy Vy, cậu xem cậu bây giờ đã thành dạng gì rồi. Trước đây cậu chuyên nghiệp bao nhiêu, bây giờ cả người cậu đều tản ra năng lượng tiêu cực, cũng không chú ý ăn mặc như trước. Không phải chỉ là một người đàn ông thôi à? Sao lại khiến cậu dằn vặt bản thân thành thế này!”

Tống Vy bụm mặt: “Giang Hạ, cậu không hiểu đâu...”

“Có gì mà tớ không hiểu, cũng chẳng phải tớ chưa từng đau khổ vì tình. Vì yêu Kiều Phàm, chuyện gì tớ cũng trải qua, nhưng tớ cũng không như cậu, dằn vặt mình tới mức này, ít nhất tớ vẫn luôn rất kiên cường.” Giang Hạ lạnh giọng cắt ngang lời cô.

Tống Vy khẽ mím môi, cô muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng không nói được câu nào.

Giang Hạ nói không sai, cho dù đau lòng hơn nữa, cô ấy cũng chưa từng sa sút thế này.



Điểm này, quả thật cô không bằng cô ấy.

“Được rồi mà Vy Vy, cậu nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của mình đi.” Giang Hạ bước tới ôm Tống Vy, dịu giọng an ủi: “Trước đây cậu chói mắt bao nhiêu hả? Cậu của bây giờ khiến tớ cũng chẳng nhìn nổi nữa. tớ biết cậu rất yêu tổng giám đốc Đường, anh ta khiến cậu đau lòng, nhưng cậu cũng không thể hành hạ bản thân được, muốn dằn vặt cũng phải dằn vặt tổng giám đốc Đường chứ?”

“Dằn vặt Hạo Tuấn?” Tống Vy ngẩng đầu.

Giang Hạ trịnh trọng gật đầu: “Không sai, anh ta khiến cậu khó chịu, không phải nên dằn vặt anh ta sao? Tự dằn vặt mình không đáng, cũng không phải là một cách thông minh. Hơn nữa đàn ông mà, có thiếu gì đâu. Nếu tổng giám đốc Đường vẫn cứ đối xử với cậu như thế, cậu cứ ly hôn với anh ta đi, tìm một người khác là xong.”

Tống Vy bị cô ấy chọc cười: “Cậu cho rằng đơn giản thế sao.”

“Sao lại thành không đơn giản. Dù sao thì thái độ bây giờ của tổng giám đốc Đường, chỉ sợ cũng không trở lại như trước kia được nữa rồi. Cậu dứt khoát cắt đứt sớm cho xong chuyện đi, rơi vào đau khổ là cậu, cho dù cậu không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho hai đứa nhỏ chứ.”

“Hai đứa...” Mắt Tống Vy hơi lóe lên.

Giang Hạ ừm một tiếng: “Đúng thế, không thể cứ để hai đứa nhỏ sống trong bóng ma cậu và tổng giám đốc Đường không hòa hợp được, đúng không? Sẽ có hại cho sự trưởng thành của hai đứa. Hơn nữa, trước đây cậu và tổng giám đốc Đường không kết hôn, lúc hai đứa nhỏ không có ba, không phải chúng cũng rất vui vẻ đó sao?”

Đúng là thế.

Tống Vy không thể phản bác.

Hơn nữa Giang Hạ nói đúng. Nếu cô và Đường Hạo Tuấn vẫn cứ luôn không hòa hợp với nhau, khiến bầu không khí trong nhà trở nên cứng ngắc, quả thật sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hai đứa trẻ.

Vì hai con, cô cũng không thể thế này được.

Nhưng nếu bảo phải rời khỏi Đường Hạo Tuấn...

Lòng Tống Vy đau nhói, cô không cầm lòng được mà lấy tay che ngực, trên mặt toàn là vẻ không nỡ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv