Tống Vy cũng không từ chối.
Bởi cho dù Đường Hạo Tuấn không sắp xếp thì cô cũng sẽ kiểm tra.
Trong giai đoạn đầu của thai kỳ, thai nhi có rất nhiều vấn đề, không thể không đi khám thai được.
“Tôi đi lái xe.” Trình Hiệp cầm lại điện thoại của mình, nhận trách nhiệm làm tài xế.
Không bao lâu sau, họ đã đến bệnh viện.
Đường Hạo Tuấn đưa Tống Vy tới thẳng khoa phụ sản.
Mạnh Ngọc đã chờ sẵn họ ở đó, nhìn thấy họ đến, anh ta lập tức dừng cuộc trò chuyện với một bác sĩ khác rồi đi sang.
Anh ta nhìn bụng Tống Vy trước rồi nhìn Đường Hạo Tuấn như cười như không, nói đùa: “Hạo Tuấn, thật sự không ngờ, tốc độ của cậu cũng nhanh thật. Hai người mới ở bên nhau không bao lâu mà đã có con luôn rồi.”
Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!
Tống Vy vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, cô cúi đầu không nói gì.
Đường Hạo Tuấn khẽ liếc mắt sang phía Mạnh Ngọc: “Được rồi, khi nào thì bắt đầu?”
“Bây giờ bắt đầu luôn. Cậu chờ ở bên ngoài đi, cô theo tôi nào.” Bốn chữ cuối cùng là Mạnh Ngọc đang nói với Tống Vy.
Tống Vy “ừ” một tiếng, cô nhìn Đường Hạo Tuấn lần nữa rồi mới đi theo Mạnh Ngọc vào khoa phụ sản.
Đường Hạo Tuấn ngồi ghế bên ngoài hành lang, kiên nhẫn chờ đợi.
Trong thời gian chờ, anh cũng thấy nhiều thai phụ vác chiếc bụng to đi ra đi vào.
Khuôn mặt của những thai phụ ấy đều toát lên vẻ dịu dàng của người mẹ.
Mặc dù vóc dáng của họ không được như trước nữa, nhưng trong mắt Đường Hạo Tuấn, họ mới là những người đẹp nhất.
Anh nghĩ, đến khi bụng của Tống Vy to lên nhất định cũng sẽ rất đẹp!
“Hạo Tuấn!” Anh đang suy nghĩ thì tự nhiên có một giọng nữ mềm mại vang lên.
Đường Hạo Tuấn thu lại những suy nghĩ của mình, bình tĩnh trở lại. Anh quay đầu nhìn sang trái, thấy Lâm Giai Nhi mặc quần áo bệnh nhân bước đến. Anh chợt cau mày, sau đó đứng dậy dìu cô ta ngồi xuống ghế băng.
“Sao cậu lại ở đây?” Anh ngồi trở lại vị trí vừa rồi, cảm thấy không vui lắm: “Sức khỏe cậu không tốt thì đừng đi lại lung tung.”
Lâm Giai Nhi lè lưỡi: “Tôi nghe y tá nói cậu và cô Tống đến bệnh viện nên mới tới xem thử. Hạo Tuấn, cô Tống có thai rồi sao?”
Cô ta liếc nhìn tấm biển khoa phụ sản đối diện, sâu trong ánh mắt xuất hiện sự ghen tị và điên cuồng.
Nhưng nó cũng nhanh chóng biến mất, nhanh đến mức không ai có thể nhìn thấy.
Đường Hạo Tuấn không hề có ý muốn giấu Lâm Giai Nhi, đôi lông mày đang chau lại dần thả lỏng: “Ừ.”
Nhìn thấy sự dịu dàng trong mắt anh, trong lòng Lâm Giai Nhi cảm thấy nhói đau, sự ghen tị sâu trong mắt cô ta càng trở nên rõ ràng hơn, nhưng không hề thể hiện chút nào ra bên ngoài. Cô ta còn làm như vui mừng thay cho anh: “Như vậy thì hay quá rồi, Hạo Tuấn. Chúc mừng cậu, sắp làm ba rồi.”
Khóe môi Đường Hạo Tuấn khẽ nhếch lên: “Cảm ơn.”
Lâm Giai Nhi xua tay: “Không cần cảm ơn, là điều nên làm thôi. Hạo Tuấn, cậu thích con trai hay là con gái?”
“Tôi thích cả.” Nghĩ đến Hải Dương và Dĩnh Nhi, khóe miệng Đường Hạo Tuấn càng cong lên nhiều hơn.
Hải Dương và Dĩnh Nhi đáng yêu như vậy, đứa bé này nhất định cũng sẽ như thế.