“Ra ngoài...” Cơ thể Đường Hạo Tuấn hơi run rẩy, giọng nói cực kì khàn nhả ra hai chữ mơ hồ không rõ.
“Hả?” Tống Vy không nghe rõ, có chút ngơ ngác: “Tổng giám đốc Đường anh nói gì cơ, anh nói lại đi, tôi không nghe thấy!”
“Đi...” Đường Hạo Tuấn lại nói thêm lần nữa, lần này giọng anh lại càng khàn thêm.
Tống Vy vẫn không nghe rõ, bước lên một bước muốn tới gần để nghe.
Nhưng lúc cô vừa đi tới, Đường Hạo Tuấn ngửi thấy mùi thơm thanh mát tỏa ra trên người cô, con ngươi co rút lại, sợi dây lý trí duy nhất còn sót lại hoàn toàn đứt phựt.