Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 218: Nếu không sẽ bị viêm nhiễm



Tống Vy biết anh muốn băng bó tay cho cô, lắc đầu, đưa tay về sau lưng: “Không cần đâu Sếp Đường, chỉ là vết thương ngoài da thôi, không nghiêm trọng.”

“Không nghiêm trọng?” Ánh mắt Đường Hạo Tuấn đột nhiên trở nên lạnh lùng, trực tiếp cầm cổ tay cô kéo qua, lật lòng bàn tay cô lên. Máu và da thịt trong lòng bàn tay cô lẫn lộn, da ở bên ngoại bị lật lên, trông rất dọa người, Trình Hiệp cũng không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.

“Em nói cho tôi biết, cái này gọi là không nghiêm trọng?” Đường Hạo Tuấn lạnh mặt nhìn Tống Vy.

||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi |||||

Giang Hạ ngồi cách anh một vị trí nghe được lời nói của anh, cuối cùng không nhìn chằm chằm vào cửa phòng cấp cứu nữa, quay đầu nhìn lòng bàn tay của Tống Vy.

Nhìn thấy lòng bàn tay của Tống Vy gần như bị mảnh vỡ thủy tinh cứa đến mức không có chỗ nào lành lặn, nhếch môi khuyên bảo: “Vy Vy, cậu nghe lời Sếp Đường, băng bó lại đi, cậu là nhà thiết kế, tay không thể bị thương.” Câu nói nhà thiết kế, lập tức khiến Tống Vy thỏa hiệp, gật đầu, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống vị trí mà Đường Hạo Tuấn vừa mới vỗ.

Khuôn mặt lạnh lùng của Đường Hạo Tuấn tốt hơn rất nhiều, mở túi lấy đồ ra bắt đầu rửa sạch và sát trùng vết thương trong lòng bàn tay của cô.

Trình Hiệp và Giang Hạ cũng không nhàn rỗi, một người giúp đưa tăm bông, một người giúp cắt băng gạc, ngược lại Tống Vy trở thành người duy nhất nhàn rỗi, được phục vụ.

Sau khi băng bó xong, Đường Hạo Tuấn buông tay Tống Vy ra: “Được rồi, trong một khoảng thời gian ngắn không được chạm vào nước, nếu không sẽ bị viêm nhiễm.”

Tống Vy sờ mu bàn tay của mình, liên tục gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Bây giờ cô vẫn còn mơ hồ cảm nhận được, nhiệt độ trong lòng bàn tay anh lưu lại trên mu bàn tay của mình.

“Cậu đi điều tra một chút về vụ tai nạn xe của Kiều Phàm, xem xem rốt cuộc là sự cố ngoài ý muốn hay là cái gì, ngoài ra, đi đến phía công an chào hỏi một chút, xử lý chuyện tai nạn xe của Kiều Phàm.” Đường Hạo Tuấn đưa cái túi đã được buộc chặt cho Trình Hiệp, dặn dò Trình Hiệp.

Trình Hiệp nhận lấy, sau đó trả lời một tiếng, Giang Hạ đẩy anh ta ra, đứng trước mặt Đường Hạo Tuấn, cúi mình thật sâu trước Đường Hạo Tuấn: “Cảm ơn Sếp Đường.”

Đường Hạo Tuấn nhìn Giang Hạ có phản ứng lớn như vậy, không khỏi nhướng mày.

Người phụ nữ này, lẽ nào có loại tình cảm kia với Kiều Phàm?

Dường như Tống Vy đọc được suy nghĩ của Đường Hạo Tuấn, Tống Vy gật đầu với anh.

Trong mắt Đường Hạo Tuấn lóe lên một tia sáng rõ, nháy mắt đã mất đi, thờ ơ trả lời: “Không cần.”

Đường Hạo Tuấn mặt không biểu cảm nhìn cảnh tượng này, đặc biệt nhìn thấy vị trí mà Giang Hạ đang vùi đầu vào, sắc mặt lập tức trở nên u ám, khí áp quanh người cũng giảm xuống không ít.

Mạnh Ngọc cảm nhận được, mắt kính phản quang, cười như không cười nhìn anh, trong ánh mắt tràn đầy sự trêu đùa.

“Hạo Tuấn, thật sự không nhìn ra cậu còn ghen với phụ nữ.” Mạnh Ngọc ghé vào tai Đường Hạo Tuấn, nhỏ giọng nói.

Đường Hạo Tuấn lạnh lùng dùng khuỷu tay đập vào anh ta.

Mạnh Ngọc bị va vào xương sườn, đau đến mức gào khóc một tiếng, che chỗ kia và cong eo lại.

Tống Vy và Giang Hạ nghe thấy, sau khi tách ra hai người đều nhìn về phía anh ta.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv