Du Vân nghe thấy những lời này thì giật mình, nhanh chóng tínhtiền rồi bước ra Lam Tinh Thành gọi ra một con rồng bằng mây sau đó phóng thẳng lên trời, trên tay cầm ngọc giản dùng tinh thần lực quét qua sau đó xác định phương hướng mà đi. Nơi hắn muốnđi là Thái Dương quốc, một quốc gia rộng lớn gấp mấy lần NamViệt quốc, tu sĩ và tông môn cũng nhiều hơn, mà điều làm hắnnhanh chóng đi là nghe được tin hai nước sắp giao chiến với nhau, ai biết được tình hình như thế nào... Tốt nhất là ra đi rồitính tiếp.
Mà cùng thời gian Du Vân bay đi Thái Dương quốc thì ở lối vàokhông gian, dưới mặt đất ngồi một lão già, tóc tai bù xù nhưmột tên ăn mày. Bỗng nhiên trong đỉnh "ông ông" một tiếng, PhươngQuang nghe được cái tiếng này thì mừng rỡ, thu lại ngọn lửavề trong người, mau chóng mở cái nắp đỉnh ra, một luồng hơinóng và hương thơm đập thẳng vào mặt, hương thơm phát ra khắpcả hang động tạo nên những sương mù mỏng manh, Phương Quang nhanhchóng lấy ra đan dược trong đỉnh, đan dược này to như trứng chimbồ câu, có màu đỏ như máu và xen lẫn là màu vàng, viên đandược này đang còn nóng hổi và bốc ra hương thơm ngào ngạt,Phương Quang lấy cái bình sứ ra bỏ viên đan dược này vào rồibỏ vào túi trữ vật sau đó thân hình bỗng nhiên biến mất, màở trên lối vào không gian thì Thắng Hồng và bọn Trần trưởnglão đứng ở đó cung kính ở đó.
"Chúc mừng lão tổ luyện thành đan dược."
"Ha ha ngày ta tấn thăng tu vi đã không còn xa, đi về tông mônthôi, chúng ta cần phải bàn bạc lại kế hoạch chiến tranh lầnnày."
"Vâng."
Sau đó mấy người này bay đi về Huyết Quỷ Tông. Mà không bànlại chuyện này nữa mà nói về Du Vân, Du Vân bay thẳng mộtđường không ngừng nghỉ, hết pháp lực thì hồi phục pháp lựcmà đi.
Nửa tháng sau cuối cùng Du Vân cũng đến được tòa thành thịgần sát biên giới Nam Việt quốc mà ở Tu Tiên Giới Nam Vực cũng truyền ra một tin tức, tin tức này đó là chiến tranh đã nổ ra ở Nam Dương quốc và Nam Việt quốc, chiến tranh rất ác liệt, tu sĩ chết và bị thương vô số, các tông môn và gia tộc vừa phảichiến đấu với tu sĩ Nam Dương quốc vừa phải phòng bị HuyếtQuỷ Tông, mà với tình trạng tổn thất rất nhiều thành viên tinh anh nên chiến lực của các tông môn và gia tộc đã giảm đángkể, với tình trạng này thì không bao lâu ở Nam Việt quốc cáctông môn lớn nhỏ và sáu gia tộc sẽ bị xóa tên.
Lục Sơn thành, trong một khách sạn, Du Vân đang ngồi trên cáigiường với vẻ mặt mỏi mệt, vì không muốn bị liên lụy đếnchiến tranh hắn đã ngày đêm không nghỉ để chạy đến hôm nay mớithôi. Ăn một viên đan dược, trong tay cầm linh thạch mà bắt đầuhồi phục pháp lực.
Hai tiếng sau, Du Vân tắm rửa rồi mặc một bộ đồ khác, vẻ mặtsảng khoái mà đi ra gọi món ăn. Hắn chuẩn bị đi dạo quanh cácthành thị ở Thái Dương quốc, thuê người chế ra đan dược để bắt đầu tu luyện, có thực lực mới không phải như hôm nay, sợ liênlụy mà chết oan mà phải chạy đi, rất mệt mỏi.
Ăn xong và nghỉ ngơi một ngày Du Vân bắt đầu đi sâu vào TháiDương quốc. Thái Dương quốc không hổ là một đất nước rộng lớn, lãnh thổ cũng phải mấy trăm vạn dặm, linh khí nồng đậm, tusĩ khắp nơi, bay trên đường Du Vân có thể thấy top năm top baTrúc Cơ kỳ bay qua, lâu lâu lại có một vị Kết Đan bay qua trênđầu mình thả ra uy áp bao phủ khiến cho mọi người phải dừngchân lại và đáp xuống đất.