Xử lý xong hai vị Kim Đan, Dương Tuấn cùng Tử Lân Ưng lập tức rơi đi nơi này.
Bọn hắn chiến đấu gây ra động tĩnh quả thực không nhỏ, chắc chắn sẽ thu hút đến không ít người tiếp cận điều tra.
Nghĩ tới Đế Đô bên trong gặp được bốn cái Kim Đan đỉnh phong, Dương Tuấn hơi chút rùng mình.
Đợi rời xa chiến đấu vị trí sau đó, cả hai lúc này hạ xuống dưới một ngọn núi nhỏ.
Nhìn xem bộ dáng chật vật Tử Lân Ưng, Dương Tuấn mỉm cười nói: -" Ngươi con này đầu ưng quả thực biết gây chuyện, thế mà trực tiếp lôi kéo hai vị Kim Đan đuổi đánh. "
Nghe những lời này, Tử Lân Ưng lập tức nhảy dựng lên, vẻ mặt oan ức xen lẫn phẫn nộ phản bác: -" Ta thế nhưng không có làm gì a, là con lừa trọc cùng thằng đen thui kia tự dưng đuổi đánh, xem chút nữa ta cái mạng nhỏ này đều không giữ được. "
- " Hahaha! Ai bảo toàn thân của ngươi đều là bảo, ngay cả ta cũng thèm nhỏ dãi đây. " Dương Tuấn châm chọc nói.
Kim Đan yêu thú, từ yêu đan, máu thịt, da lông hay xương cốt tất cả đều là những vật cực kỳ trân quý.
Trong đó yêu đan có thể luyện dược, máu thịt có thể trực tiếp cắn nuốt đến tăng tiến tu vi, xương cốt, da lông dùng luyện chế pháp khí, pháp bảo,... quá nhiều phương diện có thể vận dụng.
Dương Tuấn nếu không phải đã giàu đến nứt đố đổ vách, sợ rằng cũng đối với Tử Lân Ưng có ý tưởng.
- " Được rồi, không đùa nữa, ngươi trước dưỡng thương một lát đi, đế đô bữa tiệc này còn chưa ăn xong đây! "
Vừa nói Dương Tuấn hai mắt khẽ híp lại nhìn về phía Đế Đô khưỡng hướng.
...
Đế Đô, hoàng thành!
Bên trong không khí lúc này cực kì nặng nề, có thể nói là cường giả tụ tập.
Bất quá lại chia thành hai phe, một bên do Lê Trọng dẫn đầu, theo ở phía sau là thần bí trung niên, n công công, đại đô đốc Triều An cùng Huyền Không Ngụy ba vị đô đốc.
Đối diện thì lại do Bạt Ma dẫn đầu, bên cạnh là Lê Tuyệt Thiên, Tạ Chính ba vị ma giáo giáo chủ.
Mặc dù nhìn qua Bạt Ma một bên số lượng ít hơn, thế nhưng so về thực lực tổng thể lại mạnh hơn rất nhiều, trực tiếp có bốn vị Kim Đan đình phong cùng nửa bước Nguyên Anh Lê Tuyệt Thiên.
Còn Lê Trọng bên này thì chỉ có hắn, Triều An cùng sau lưng thần bí trung niên ba người là Kim Đan đỉnh phong.
- " Nghịch tặc, có biết đây là nơi nào, dám tại đế đô làm loạn, các ngươi là muốn chết! " Lê Trọng lúc này cao giọng quát.
- " Hahaha! Bản ma thích, ngươi quản được sao! " Đáp lại, Bạt Ma cười lớn một tiếng châm chọc.
Tại Bạt Ma trong mắt, nhân tộc chỉ là một cái thấp kém chủng tộc mà thôi, cùng sâu kiến không khác là mấy.
Nếu không phải phương thiên địa này pháp tắc ảnh hưởng, nó sớm đã bộc lộ ra thực lực chân chính, cái gì Kim Đan? Đều có thể một ngón tay nhấn chết.
- " Hừ! Lớn mật. "
Nghe những này, Lê Trọng nổi giận đùng đùng, xong không có bộc phát mà ánh mắt nhìn về Bạt Ma bên cạnh Lê Tuyệt Thiên mở miệng nói: -" Lê Tuyệt Thiên, ngươi quả thật làm ta vô cùng thất vọng, uổng cho ta năm nó tin tưởng giao hoàng vị cho ngươi. "
- " Hắc hắc! Lão già, ngươi năm đó không có nhìn sai, mà còn vô cùng đúng đắn là đằng khác. " Lê Tuyệt Thiên nhếch miệng, giọng nói khàn khàn vang lên: -" Ngươi không thấy sao, đế quốc tại trong tay ta phát triển phồn thịnh đến mức nào, so với ngươi năm đó mạnh hơn rất nhiều, chỉ cần cho ta thêm thời gian, nhất định có thể thống nhất toàn bộ phiến đại lục này. "
- " Vậy sao… " Lê Trọng khẽ lắc đầu thất vọng nói: -" Ngươi hiện tại nhìn lại bản thân mình xem, người không ra người, ma không ra ma, làm sao có thể làm được chuyện gì. "
- " Hắc hắc hắc! Lão già, ngươi sai rồi, thế gian này chỉ có thực lực mới là hết thảy, chỉ cần có thực lực, tất cả đều phải nghe ngươi. " Lê Tuyệt Thiên cười lên một tiếng điên cuồng.
Tu chân thế giới từ xưa đến nay chính là cá lớn nuốt cá bé, công bằng luôn luôn nằm trong tay cường giả.
Chỉ cần Lê Tuyệt Thiên có thực tuyệt đối, thống nhất phiến đại lục này là chuyện sớm muộn, đến lúc đó còn có ai quan tâm hắn như thế nào.
- " Được rồi, bớt nhiều lời. " Một bên Bạt Ma lúc này ngăn lại hai người đối thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm Lê Trọng lạnh giọng nói: -" Ngoan ngoãn giao ra Lê Huyền tiểu tử kia, bản ma hôm nay sẽ rộng lượng buông tha cho các ngươi một lần. "
Đúng vậy, Bạt Ma đám người quay trở lại đây không phải vấn đề gì khác, chính là vì Lê Huyền.
Thực hiện Cửu Huyết Trùng sinh tế yêu cầu phải đủ chín loại thân cận máu huyết, Lê Tuyệt Thiên chỉ hấp thụ tám loại nên mới thất bại, hiện tại nếu như có thể thôn phệ Lê Huyền máu tươi chắc chắn sẽ thành công đột phá Nguyên Anh cảnh giới.
Mà việc Lê Tuyệt Thiên Đột phá Nguyên Anh chính là một phần không thể thiếu trong kế hoạch của Bạt Ma.
- " Muốn người, vậy hỏi qua trong tay ta đao trước đi! "
Triều An lúc này rốt cuộc không nhịn được quát, quan đao vung lên hước về Bạt Ma đánh tới.
Hỏa diễm trùng thiên, bầu trời nháy mắt bị bao phủ trong màu đỏ rực.
- " Triều An, để ta chơi đùa với ngươi. " Không nhìn ra nam nữ áo đỏ người kia lúc này đứng ra ngăn cản.
Chỉ thấy hắn cánh tay đồng dạng vung lên, vô biên huyết hà lập tức ào ạt mà ra.
" Oành! "
Huyết hà cùng hỏa diễm va chạm trong nháy mắt, phong vân biến sắc, mặt đất các loại công trình bị dư chấn quét sạch, tựa như vừa trải qua một trận thiên tai.
- " Viêm Minh, ngươi đến hay lắm, tên bất nam bất nữ như ngươi bản đô đốc ngứa mắt đã lâu, hôm nay liền nhân dịp miễn phí tiễn ngươi lên Tây Thiên đi. " Triều An cầm quan đao giọng quát lớn.
- " Hừ! Bớt nhiều lời, hươu chết còn chưa biết vào tay ai đâu. "
Viên Minh hừ lạnh một tiếng, tiếp sau đó một lời đều không nói khống chế huyết hà hướng về Triều An đánh tới.
So với Huyết Y, Viêm Minh huyết hà lớn hơn rất nhiều, uy lực cũng khủng bố gấp đôi có thừa, đây không chỉ là tu vi cách biệt nguyên nhân mà còn bởi Viên Minh đã đem công pháp luyện đến tận cùng.
Đối diện Triều An cũng không thua kém, quan đao mỗi một lần vẽ ra liền đem theo cuồn cuộn hỏa diễm như muốn thiêu cạn huyết hà.
Xong ngoài Viêm Minh cùng Huyết Hà, những người khác cũng không có rảnh rỗi, tất cả đều xông lên, sau đó riêng mình lựa chọn đối thủ giao chiến.
Trong đó Lê Trọng ứng phó Lê Tuyệt Thiên, mặc dù Lê Tuyệt Thiên cảnh giới cao hơn xong Lê Trọng nhờ một kiện nhị phẩm pháp bảo Hỏa Linh Đăng liền thành công kiềm chế cùng nhất thời chiến được thế thượng phong.
Tiếp đến liền là thần bí trung niên cùng Bạt Ma, cả hai đều là Kim Đan đỉnh phong tuy nhiên so sánh thực lực Bạt Ma lại nhỉnh hơn rất nhiều.
Cuối cùng còn lại hai vị Kim Đan đỉnh phong giáo chủ, n công đám người lập tức chia ra vây công giữ chân.
Nhất thời hoàng thành bên trong náo loạn thành một bầy, vô số kiến trúc bị dư ba tỏa ra đem phá hủy thành một vùng phế tích, Kim Đan cảnh cơ hồ đã vượt qua nhân thể phạm trù, uy lực tàn phá cả thể nghĩ.
Tại trong mắt thường nhân, đây đã chẳng khác nào là thần tiên.
- " Trấn Ngục Hỏa! "
Lê Trọng mở miệng quát lạnh, theo đó trên không trung Hỏa Linh Đăng khẽ rung.
Ngay lập tức, Hỏa Linh Đăng sáu mặt phun ra sáu đạo ngón lửa màu tím giống như sáu đạo sợi xích hướng về Lê Tuyệt Thiên quấn đến, cơ hồ đem mọi đường lui phong tỏa.
Đối mặt Lê Tuyệt Thiên một chút tránh né ý định đều không có, ngược lại trực tiếp ngạnh kháng.
Hắn khuỷu tay, đầu gối, gót chân gai nhọn vung vẩy, vô số phong đao bắn ra mang theo sắc bén chi ý chặt lên sáu đạo do ngọn lửa ngưng tụ dây xích.
" Keng! Bang! "
m thanh giống như tiếng sắt thép va chạm vang lên chói tai.
Sáu đạo sợi xích bên trong có hai đạo hứng chịu nhiều công kích nhất bị chặt đứt, còn lại bốn đạo vẫn như cũ hướng về phía Lê Tuyệt Thiên quấn tới.
Không kịp phản ứng Lê Tuyệt Thiên nhất thời tay chân bị bắt lấy, đồng thời màu tím ngọn lửa theo đó nháy mắt lan tràn lên hắn thân thể, nóng rực ngọn lửa đem Lê Tuyệt Thiên toàn thân đốt lên một trận mùi khét.
Bất quá như vậy chưa có ngừng lại, Lê Trọng vào lúc này lại bắt quyết đọc chú ngữ: -" Tĩnh, Phong, Tâm, Bình! "
Dứt lời, Hỏa Linh Đăng lập tức xoay trong đem từng sợi xích kéo trẻo về, bị sợi xích trói lấy Lê Tuyệt Thiên đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Xong Lê Tuyệt Thiên làm sao có thể đứng yên chịu chết, hai cánh sau lưng huy động đem sợi xích thu về tốc độ chậm lại, tiếp sau đó liền hít một hơi thật sâu rồi phun ra một ngụm âm ba đánh thẳng tới Hỏa Linh Đăng.
" Oành! "
Hỏa Linh Đăng bị trúng mạnh mẽ công kích liền chấn động nghiêng ngả, tuy nhiên nhị phẩm pháp bảo danh xưng cũng không phải trưng.
Mặc dù là công kích hệ, xong đã tấn thăng làm nhị phẩm pháp bảo phòng ngự vẫn phải có, đồng thời độ cứng rắn có thể nghĩ, không phải Kim Đan cảnh có thể dễ dàng phá hủy.
- " Hừ! Vô Ích mà thôi. " Lê Trọng hừ lạnh một tiếng nói: -" Hôm nay đích thân ta sẽ nhốt ngươi vào Hỏa Linh Đăng đem trấn trụ một trăm năm, để cho ngục hỏa tra tấn thanh tẩy linh hồn. "