Hai tháng sau...
Cuối cùng, Khương Tịch Ngôn đã kết hôn với Lê tô Tô. Thay vào đó, Khương Tịch Ngôn và Lê Tô Tô dọn vào sống trong ngôi nhà ở thành phố S, chung với bố mẹ chồng. Điều đó có nghĩa là Lê tô Tô sẽ chung sống với mẹ chồng trong suốt thời gian về sau.
Tối qua Lê Tô Tô phải tăng ca, thế nên hôm nay khi mặt trời đã lên cao cô mới tỉnh giấc.
"Mấy giờ rồi, anh?" Lê Tô Tô
mới vừa thức dậy và hỏi chồng, cô đã quên để đặt báo thức trên điện thoại.
"Ừm, giờ đang là... sáu rưỡi sáng, em yêu à." Khương Tịch Ngôn trả lời.
Ngay khi nghe thấy bây giờ đã sáu giờ ba mươi phút, Lê Tô Tô liền bật dậy, chạy đi như bay. Cô nhanh chóng lao vào phòng tắm để tắm rửa và sau đó vội xuống nhà để vào bếp.
"Chào buổi sáng, thưa mẹ." Lê Tô Tô chào khi thấy mẹ chồng của mình đang ở trong bếp.
Nhìn thấy Lê Tô Tô đến, Hoàng Thu Hạ nhìn cô rồi nhếch môi trong thoảng rất ngắn.
"Phận làm dâu sao mà ngủ trễ đến tận giờ hả, Tô Tô? Còn đòi ngủ thi với gà gáy nữa cơ à?" Hoàng Thu Hạ trả lời với giọng đầy hờn trách.
"Xin lỗi mẹ... tối qua con phải làm thêm giờ, làm bảng phân tích cổ phiếu." Lê Tô Tô nói và ngay lập tức bắt đầu thái rau củ như khoai tây, cà rốt và bông cải xanh để nấu súp.
"Phân tích cái gì cơ? Nếu con không thể chăm sóc cho chồng mình, lao ra ngoài đi làm có ích gì, chỉ suốt ngày dậy muộn.“
Nghe thấy sự không tin tưởng của mẹ chồng, thậm chí Lê Tô Tô còn cảm thấy có lỗi vì mình đã thực sự dậy muộn. Thế nhưng đúng là cô phải ngồi phân tích cổ phiếu tới tận nửa đêm chứ không phải thức đêm mà chẳng có mục đích.
"Xin lỗi mẹ, con quên đặt đồng hồ báo thức trên điện thoại." Cô trả lời.
Đến lúc ăn sáng, Khương Tịch Ngôn
đã xuống tầng và đi tới bàn anh. Ngay lúc đó anh quan sát khuôn mặt của vợ mình có vẻ khác lạ.
"Sao vậy, Tô Tô?" Khương Tịch Ngôn hỏi.
"Hmm, không có gì đâu anh." Cô trả lời.
Khương Tịch Ngôn biết bầu không khí trong bếp đã trở nên khác lạ. Trong khi đó, Lê Tô Tô cũng có biểu cảm u uất. Vì vậy, Khương Tịch Ngôn hỏi ngay mẹ của mình.
"Mẹ, sáng nay có chuyện gì vậy?"
Anh lần lượt nhìn sang mẹ mình rồi lại nhìn về phía vợ mình. Không khí trong bếp đã trở nên khó chịu.
"Hỏi cô vợ của con đi. Ai đời làm vợ mà lại dậy muộn. Phải dậy sớm hơn. Ngày xưa, bà nội con đã nói làm dâu còn phải dậy sớm hơn nữa kìa, không được trễ hơn gà gáy. Còn đây con bé đến gần 7 giờ sáng mới dậy, mải mê công việc của mình mà quên đi bổn phận làm vợ."
"Mẹ, Tô Tô cũng làm việc cả đêm mà." Khương Tịch Ngôn trả lời.
"Công việc thì phải làm... nhưng chồng cũng phải chăm sóc và hầu hạ chứ." Hoàng Thu Hạ đáp lại.
Lê Tô Tô chỉ có thể cúi đầu. "Con xin lỗi mẹ... ngày mai con sẽ dậy sớm hơn." Cô trả lời.
Trước đây, Lê Tô Tô cứ nghĩ sống chung nhà với mẹ chồng thì mọi chuyện không quá khó khăn. Cô sẽ được yêu thương, được xem như là con gái của bà. Nhưng bây giờ, ngay từ ngày đầu tiên về làm dâu, Lê Tô Tô đã phải chấp nhận những lời nói cay đắng từ mẹ chồng của mình.