" Tư Ân là người phụ nữ của tôi, hiện chúng tôi là đang trong mối quan hệ yêu đương!!" Triết Hạo không hề tỏ ra giận dữ khi có người dám dùng thái độ như vậy để chất vấn mình, lúc này anh chỉ điềm nhiên cao giọng lên tiếng thẳng thắn thừa nhận mối quan hệ tốt đẹp giữa mình và cô.
Lâm Tư Chính liếc mắt sang nhìn Lâm Tư Ân, cô đang dùng tay xoa xoa cái trán bị đau của mình nên tạm thời vẫn chưa nhận ra được sự thay đổi kì lạ trong căn phòng này.
" Lâm Tư Ân!! Em và lão đại nghiêm túc chứ?"
" Hả!? Nghiêm túc gì cơ?" Lâm Tư Ân mang khuôn mặt ngơ ngác nhìn Lâm Tư Chính xong lại nhìn về phía Triết Hạo đang ngồi.
Bay giờ cô mới chợt phát hiện ra trong căn phòng lúc này lại tràn ngập khí lạnh. Chẳng lẽ nãy giờ cô đã bỏ qua chuyện gì đó rất quan trọng rồi sao.
" Phì!! Qua đây" Triết Hạo không nhịn được nên đã phì cười trước cô người yêu ngốc nghếch này của mình. Anh đưa tay ra hiệu bảo cô đi lại phía mình.
Lâm Tư Ân vẫn cứ theo quán tính mà đi thẳng về phía Triết Hạo, nhưng còn chưa đi được bao bước thì đã bị Lâm Tư Chính ở phía sau kéo lại.
Anh ta không dùng lực mạnh, nhưng đủ để giữ chân em gái mình lại.
" Chuyện anh hỏi, em vẫn chưa trả lời!!" Lâm Tư Chính hắng giọng, thái độ của anh ta khi nói chuyện với em gái cũng không quá cáu gắt và khó chịu.
" Hả.. À!? Có phải ý anh là đang định hỏi em và anh ấy có đang nghiêm túc không chứ gì?... Em và anh ấy rất nghiêm túc, vậy nên anh đừng lo lắng nữa, được chứ?" Lâm Tư Ân cũng chắc nịch thừa nhận rằng mình và Triết Hạo thật sự nghiêm túc muốn ở bên nhau.
Lâm Tư Ân vừa nói vừa nắm chặt lấy đôi tay của anh ta, hành động này giống như là đang trấn an Lâm Tư Chính, cô biết rõ trong lòng anh trai mình là đang lo lắng điều gì. Nhưng cô thật sự mong rằng anh ấy có thể tin tưởng quyết định của cô lần này.
" Em có biết làm người phụ nữ đi bên cạnh lão đại ít nhiều gì thì nó cũng sẽ khiến cho em gặp nguy hiểm không hả?"
Đây mới chính là điều mà Lâm Tư Chính lo sợ, anh ta chỉ có một đứa em gái duy nhất, nếu Lâm Tư Ân thật sự xảy ra chuyện gì thì anh ta nhất định sẽ không tha thứ cho bản thân mình.
" Em biết chứ!! Nhưng em không sợ đâu, bởi vì em hoàn toàn tin tưởng rằng anh ấy sẽ bảo vệ em thật tốt" Lâm Tư Ân nói rồi nhìn về phía Triết Hạo với ánh mắt tràn ngập sự tin tưởng.
Sau lần Triết Hạo liều mình bất chấp tất cả để cứu cô khỏi vụ tai nạn thì cô đã không còn nghi ngờ gì về tấm lòng của anh dành cho mình nữa rồi.
" Tư Chính... Tôi biết bây giờ bản thân tôi có nói gì thì vào tai cậu cũng đều là lời nói suông, nhưng tôi nhất định sẽ dùng hành động để chứng minh cho cậu thấy, tôi sẽ dùng cả tính mạng này của mình để bảo vệ Tư Ân một cách tốt nhất có thể, tôi nhất định sẽ không phụ lòng cô ấy!!"
Triết Hạo dùng ánh mắt kiên định để nói, trong mắt anh ánh lên một thứ gì đó rất chân thật và mãnh liệt, điều đó khiến cho Lâm Tư Ân vừa nhìn vào thì trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc ngọt ngào khó tả.
"..." Lâm Tư Chính vẫn im lặng không nói gì, nhưng tay anh ta đang từ từ buông xuống, lần này anh ta sẽ thử tin tưởng vào quyết định của em gái mình.
" Thôi được rồi, lần này tôi giao đứa em gái ngốc này của tôi lại cho ngài đấy!! Mong rằng ngài sẽ thật sự yêu thương con bé!!" Lâm Tư Chính đi đến và đặt bàn tay nhỏ bé của Lâm Tư Ân vào bàn tay của Triết Hạo. Anh ta thật sự mong rằng đứa em gái này của mình sẽ thật sự hạnh phúc với lựa chọn lần này.
Lâm Tư Chính cũng không lo lắng gì nhiều về lão đại của mình, Triết Hạo chưa từng đối xử tệ bạc với anh ta dù chỉ là một lần. Anh ta thừa biết con người thật sự của Triết Hạo là như thế nào.
" Được!! Tôi nhất định sẽ không phụ lòng sự tin tưởng của hai người" Triết Hạo nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lâm Tư Ân, khóe miệng anh lại không tự chủ được mà mỉm cười.
" Anh mà dám phụ lòng em, em nhất định sẽ khiến cho cuộc sống của anh không được yên ổn, mỗi ngày em đều sẽ chạy đến để làm phiền anh" Lâm Tư Ân dụi đầu vào người Triết Hạo nữa thật nữa đùa nói.
" HaHa... Vậy là suốt đời này anh đều phải ôm chặt lấy cục phiền phức này rồi, nếu không sau này anh nhất định sẽ phải chịu khổ" Triết Hạo cưng chiều dùng tay nhéo nhẹ vào chóp mũi của Lâm Tư Ân, sau đó anh còn đặt lên nhẹ lên trán cô một nụ hôn.
Lâm Tư Ân cũng đáp lại nụ hôn vừa rồi của anh, cô hơi hướng người lên và hôn lên má anh một cái.
" E hèm...khụ khụ!!" Lâm Tư Chính đứng bên cạnh không thể chịu nổi được cảnh tượng cẩu huyết này nữa, nhịn không được mà ho nhẹ để nhắc nhở hai con người đang yêu nhau kia bớt làm mấy hành động âu yếm đó lại tránh làm tổn thương những người độc thân như anh ta.
" Thôi khuya rồi, em về phòng trước đây... Hai người cũng nghỉ ngơi sớm đi" Cô vừa rồi vậy mà lại quên mất sự hiện diện của anh trai mình, không kiêng dè gì mà thể hiện tình cảm trước mặt anh ấy.
Nên bây giờ Lâm Tư Ân có chút hơi ngại ngùng, cô tìm cách đánh trống lảng rồi sau đó chạy nhanh như bay ra khỏi phòng. Để lại Lâm Tư Chính cùng với Triết Hạo đang không ngừng cười lớn trong phòng.