Fate: [Tôi an toàn.]
Fate: [Trước kia sức khỏe có vấn đề nhỏ, giờ đã ổn rồi, cảm ơn anh đã quan tâm.]
Căn cứ Biệt động.
Ký túc xá Biệt động.
Bỗng chốc Anouchka mất kiểm soát cảm xúc.
Không sao? Không sao?! Lần nào cũng không sao, lần nào cũng là giọng điệu bình tĩnh như vậy.
Nỗi lo lắng, nghi ngờ, suy đoán và tức giận tích tụ nhiều ngày qua như ngọn lửa bùng cháy dữ dội trước thái độ bình thản đến vô cảm của Fate.
Từ năm ngày trước, hắn không thể trò chuyện với Fate quá mười câu.
Lúc livestream bắt đầu lại, gặp thêm thằng đăng hộ dám xem trộn tin nhắn riêng của Fate. Anouchka nhịn đến giờ chưa bùng nổ chỉ vì đang nắm trong tay bản ghi âm nhịp tim của Fate.
Giờ Fate đã quay lại nhưng thái độ lại bỗng dưng xa cách lạ thường, lời nói lấp lửng giống từ chối lại giống ám chỉ, phớt lờ hắn cả một thời gian dài chưa từng có, khiến cho những suy đoán trước đây của hắn dần lung lay.
Anouchka không phải kẻ ngốc. Trái tim hân hoan xen lẫn lo lắng của hắn bám víu vào những suy nghĩ lạc quan, nhưng sự im lặng và phớt lờ của Fate lại dễ dàng đẩy trái tim đó xuống vực thẳm thất vọng.
Anouchka ấn nút ghi âm trên vòng tay trí não, một đoạn tin nhắn thoại dài được gửi đi.
...
Black Shield.
Hệ thống vội nói: "Thời sensei đừng nghe! Ổng mắng anh đó! Chuyển sang dạng văn bản đi!"
Thời Tấc Cẩn nhướng mày, khẽ nói: "Hiếm thấy đấy."
Anh mở tin nhắn thoại.
SVIP Standard A567: [Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Anh có thể tin tưởng tôi một chút được không? Tôi đã quay lại biệt động, không thể nào ở khu vực hành tinh của Liên minh Thủ đô, cũng chưa từng nói với bất cứ trùng nào khác rằng tôi biết anh. Fate, rốt cuộc anh muốn tôi làm thế nào? Anh có thể thở nhiều hơn hai hơi, đừng giống như một trùng chết được không? Rốt cuộc tôi phải chứng minh thế nào anh mới thể hiện chút cảm xúc cá nhân ngoài tài khoản streamer cho tôi xem? Ngoại trừ thái độ tốt khi giảng giải, anh không bao giờ bộc lộ nhiều hơn thế. Anh đã nói sẽ không khiến tôi cảm thấy dằn vặt..."]
Trái tim Thời Tấc Cẩn vốn chai sạn, dễ dàng giữ bình tĩnh và buông bỏ. Việc che giấu cảm xúc với anh dễ dàng như hít thở, nhưng giọng nói trẻ trung vang lên trong vòng tay trí não lại run rẩy vì phẫn nộ, nóng rực như muốn thiêu rụi sợi dây khô khan và kiên cố của anh.
Giọng nói dồn dập đến câu cuối cùng bỗng chốc dịu lại, hệt như tiềm thức nhận ra điều gì, đột nhiên trở nên u uất: [Câu này là lừa gạt tôi sao? Nếu vậy, đổi câu khác đi, tôi có rất nhiều thứ quý giá.] Rồi giọng nói ấy lại bùng cháy, nói từng câu từng chữ như gầm lên: [Hay anh chẳng hề coi tôi là bạn? Nếu anh không xem tôi là bạn, vậy tôi cũng không cần giữ lời hứa làm gì.]
Trong tin nhắn thoại, giọng nói trẻ tuổi hít thở sâu mấy lần, Thời Tấc Cẩn có thể nghe thấy tiếng thở ra nhẹ nhàng, khe khẽ, như tiếng răng va lập cập của người bị lạnh trong mùa đông: [Tôi sẽ tìm được anh, anh lừa tôi cũng được, nhưng nếu anh không cho tôi vào danh sách bạn bè, tôi mà tìm ra anh thì anh tiêu đời rồi, Fate.]
Thời Tấc Cẩn vừa nghe xong tin nhắn thoại, A567 đã lập tức thu hồi. Hệ thống khóc thét bên tai, ầm ĩ nói rằng A567 thật đáng sợ.
Tay Thời Tấc Cẩn lướt nhẹ trên vòng trí não, nét mặt điềm tĩnh như thường nhưng hàng mi dài ánh bạc lại khẽ cụp xuống, che giấu đi cảm xúc thật trong mắt.
Âm thanh trong tin nhắn thoại lúc bổng lúc trầm, lúc thì nghiến răng ken két, thể hiện cảm xúc vô cùng mâu thuẫn, chẳng khác nào một người mắc chứng rối loạn lưỡng cực nghiêm trọng đang lên cơn.
Nhưng Thời Tấc Cẩn chỉ im lặng lắng nghe, dễ dàng nhận ra điều Anouchka thực sự muốn nói.
... Nào có ai dọa nạt người khác mà run rẩy đến mức sắp khóc như vậy?
... Nào có ai tức giận còn nói lừa dối cũng được?
... Nào có ai cảm thấy tổn thương, khổ sở, dằn vặt đến mức không kiềm chế được cảm xúc mà vẫn tiếp tục đưa vết thương ra cho người ta chà đạp dày vò?
Thật là...
Thời Tấc Cẩn nhấn nút ghi âm.
...
Căn cứ Biệt động.
Ký túc xá của sĩ quan.
Anouchka khuỵu xuống sàn nhà, căn phòng bừa bộn, hắn hít sâu điều chỉnh nhịp thở, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nhưng khi bình tĩnh, hắn đột nhiên nhận ra tình huống tương tự như vậy đã xảy ra một lần trước, lần trước... hậu quả của lần trước là... ?
"Hẹn gặp lại, A567." Câu nói ấy như tiếng chuông ma lực báo hiệu kết thúc lúc nửa đêm, vang lên mạnh mẽ trong đầu hắn khiến hắn toát mồ hôi lạnh cả sống lưng.
Ngay lúc này! Vòng tay trí não của Anouchka rung lên với âm báo đặc biệt.
"Ting ting, ting ting."
Trên thế gian này, hiếm khi Anouchka biết sợ hãi nhưng lúc này hắn thực sự cứng đờ mất nửa phút, đầu và cổ cứng như đá không thể cúi xuống nhìn tin nhắn mới nhất từ Fate.
"Ting ting, ting ting." Trí não lại rung lên, tin nhắn mới lại tới.
Anouchka hơi gồng cơ hàm, lập tức cúi đầu xem tin nhắn nhưng lần này Fate không nhắn những câu ngắn gọn.
Đó là hai tin nhắn thoại, một tin dài 1 giây, một tin dài 3 giây.
Anouchka mở to mắt, cặp râu vốn cứng đờ bỗng run lên, hắn không chần chừ một giây nào lập tức mở tin nhắn đầu tiên.
Giọng nói từ vòng trí não khiến Anouchka khựng lại. Giọng nói ấy rất..., rất...
Trong vòng tròn xã giao của Anouchka, không ai có giọng nói như vậy. Giọng quân thư thường cao vút hoặc trầm thấp, còn quý ngài mà Anouchka từng gặp thì giọng điệu thanh nhã, chậm rãi có chút ra vẻ.
Giọng của Fate như chiếc lông vũ, nhẹ nhàng, thanh thoát, dứt khoát lại có chút dịu dàng. Anouchka không thể đoán được tuổi của Fate. Ánh mắt của hắn vô định, ngọn lửa giận dữ trong phút chốc tan biến thành hơi nước, hòa vào làn gió dịu nhẹ này.
Giọng nói ôn tồn, êm ái vang lên: "Anouchka."
Anouchka cứng nhắc đáp lại với vòng tay trí não: "... Ừm."
Hắn lại ấn thêm lần nữa, vòng tay trí não phát ra âm thanh: "Anouchka."
Anouchka đáp: "Ừm."
Lặp đi lặp lại khoảng bảy tám lần như vậy, Anouchka mới nhớ ra còn có một tin nhắn thoại thứ hai.
Mở tin nhắn thứ hai.
Fate hỏi: [Anh có tiện gọi thoại không?]
Anouchka: ?!?!?!
Hắn bỗng siết chặt tay, chiếc vòng trí não đột ngột rớt khỏi tay.
Hóa ra, sau khi tỉnh dậy, Anouchka vẫn chưa đeo vòng trí não lên cổ tay. Vỏ trí não mới được thay thế bằng titan, trơn nhẵn, bền bỉ nhưng cũng dễ tuột.
Vòng tay trí não bị bóp bay ra ngoài, lăn lông lốc dưới sàn nhà. Ngay sau đó, chiếc giường sắt gắn chặt vào sàn nhà bị Anouchka bẻ cong rồi hất tung lên, món đồ nội thất cuối cùng trong phòng ngủ cũng bị phá huỷ.
Anouchka tìm ra trí não nhanh chóng trả lời: [Tiện, vừa khéo chỗ tôi là 7 giờ tối.]
Bên ngoài ban công ký túc xá, trời tờ mờ sáng. Chiếc đồng hồ treo tường trong phòng ngủ điểm báo giờ: "Bảy giờ sáng, bảy giờ sáng, còn một tiếng nữa họp, còn một tiếng nữa họp... két."
Anouchka nhặt mảnh vỡ của đèn bàn, giơ tay đập vỡ chiếc đồng hồ treo tường.
Vòng tay trí não rung lên một lần nữa, Fate trả lời: [Được, tôi sẽ gọi lại sau năm phút.]
Anouchka lập tức đứng dậy, đi đến văn phòng, ngồi vào bàn làm việc, đặt trí não lên bàn tập trung nhìn vào nó rồi bắt đầu chờ đợi. Khi thời gian đến, gọi thoại vừa kết nối, Anouchka đã lập tức bắt máy.
...
Black Shield.
Tầng hai.
Cuộc gọi kết nối, ban đầu Thời Tấc Cẩn không nói gì, nhưng mười mấy giây trôi qua, anh cũng không nghe thấy một tiếng nào.
Thời Tấc Cẩn: ?
Vòng trí não của anh là phiên bản mới nhất trên thị trường, hiệu quả thu âm rất tốt, trừ khi không có ai ở đầu dây bên kia, nếu không thì không thể không có một chút tiếng động nào.
Bỗng nhiên Thời Tấc Cẩn hiểu ra điều gì, giọng anh mang theo ý cười dịu dàng, nói: "Anouchka, đừng nín thở nữa."
Vòng tay trí não im lặng một lúc rồi đột nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp: "Ừm."
Thời Tấc Cẩn chờ một lát, ho nhẹ che giấu ý cười.
Tiếng thở từ loa thông báo của vòng trí não vô cùng đều đặn, vài tiếng dài vài tiếng ngắn, y như tiếng hô khẩu hiệu trong quân huấn, chỉ là không nói gì cả.
Mười phút trước, chủ tài khoản này còn gào thét dữ dội giờ lại câm như hến.
Phải đến khi Fate khẽ ho một tiếng như mã kích hoạt, A567 mới chịu lên tiếng.
SVIP Standard A567: "... Nói là khỏe rồi mà? Sao còn ho? Anh thay bộ phận nào? Cấy ghép từ hành tinh y học nào?"
Thời Tấc Cẩn: ...
Hình tượng anh trai ngầu giờ chỉ còn là thẻ trải nghiệm 3 giây thôi sao?
Thời Tấc Cẩn nói với vòng tay trí não: "Thật sự ổn rồi lát nữa ghi âm tiếng tim để chứng minh nhé."
SVIP Standard A567: "..." (tiếng hít thở)
SVIP Standard A567: "À."
Bên kia im lặng vài giây, lại thốt ra một câu lạnh lùng: "Được."
SVIP Standard A567: "..." (tiếng hít thở)
SVIP Standard A567: "Tôi không có ý ép anh gửi nhịp tim."
Thời Tấc Cẩn cười khẽ.
...
Căn cứ Biệt động.
Anouchka đưa tay che tai, lòng bàn tay lạnh buốt áp vào vành tai nóng bừng. Tiếng cười của Fate vang lên từ loa phát thanh, nhẹ nhàng, êm ái như chiếc lông vũ chỉ nghe thôi đã khiến tai nóng bừng, mặt đỏ ửng.
Hệt như đang trả đũa Anouchka vậy. Fate tiếp tục nói: "Anh là trùng đầu tiên trên mạng nghe thấy giọng của tôi, cũng là trùng đầu tiên thân thiết với tôi đến vậy, anh là bạn của tôi, điều này sẽ không thay đổi, đừng giận nhé?"
Anouchka: "..." (tiếng thở bỗng chốc dồn dập!)
Fate nói tiếp: "Lúc trước bận rộn với công việc, không có thời gian trả lời tin nhắn của anh. Tôi đã đọc hết tin nhắn, cảm ơn anh đã gửi cho tôi những báo cáo kiểm tra sức khoẻ và hình ảnh minh họa về loài có cánh, những tài liệu này rất hữu ích cho việc sáng tác sau này của tôi."
Anouchka: "... Hả? À, không cần cảm ơn."
Mất vài giây hắn mới nhớ ra, lúc livestream vừa mở lại, thấy miêu tả cánh vẩy của Joshua, hắn nhất thời phấn khích, tìm một đống tài liệu mẫu cánh vẩy của tộc bướm gửi cho tài khoản của Fate, tin nhắn trong năm phút đã vượt quá 99+.
Fate tiếp tục nói qua vòng tay trí não: "Hiệu quả điều dưỡng rất tốt, sau này tôi không cần điều dưỡng nữa, cảm ơn anh đã cho tôi thẻ thành viên hành tinh nghỉ dưỡng, không phải lúc nào tôi cũng từ chối anh đâu, sau này tôi sẽ rất khoẻ mạnh, không cần dùng đến nữa mới là tốt nhất."
Anouchka ngẩn ra một chốc rồi nhận ra câu nói của Fate là để đáp lại câu hỏi của hắn vài tiếng trước.
Lúc này hắn không biết phải làm thế nào, Fate không giận vì tin nhắn thoại hung hăng kia, sau khi kết nối cuộc gọi, anh luôn giữ thái độ hoà nhã, nghiêm túc trả lời từng câu hỏi của hắn. Có một số điều thực ra không cần giải thích rõ ràng như vậy, nhưng từ khi cuộc gọi bắt đầu, Anouchka đã tin rằng Fate không hề qua loa với hắn.
Fate vẫn bình tĩnh trả lời từng câu hỏi một cách từ tốn. Giọng nói có thể tiết lộ về bản thân trùng đó nhiều hơn là câu chữ lạnh lẽo. Giọng của Fate rất độc đáo, trong trẻo nhẹ nhàng không yếu mềm. Khi anh ân cần dịu giọng, giọng nói ấy có thể khiến trùng nghe đến mức ngẩn ngơ.
Fate nói: "Về con của tôi, khi cần thiết tôi sẽ hỏi ý kiến của anh."
Anouchka bịt miệng lại để chặn tiếng thở hổn hển.
Giọng nói dịu dàng trong vòng tay trí não vang lên, pha lẫn tiếng cười: "Đến lúc đó, mong thầy Anouchka kiên nhẫn một chút, bọn nhỏ hơi vụng về."
...
Black Shield.
Tầng 2.
Thời Tấc Cẩn chờ khoảng năm phút, không thấy A567 trả lời, anh có hơi khó hiểu: "Anouchka?"
Giọng nói từ vòng trí não bỗng trở nên khàn khàn, càng ngày càng nhỏ: "... Bọn nhỏ muốn vào Quân đoàn 1 hay biệt động, chọn một. Dù là á thư hay cấp bậc thấp cũng không sao, tháng sau tôi điều về Quân đoàn 1, tôi sẽ có một chi đoàn riêng."
Thời Tấc Cẩn: ...
Anh không nhịn được nói: "Vẫn còn sớm mới tốt nghiệp, đừng suy nghĩ nhiều, đừng lúc nào cũng rộng rãi như vậy."
Bên kia vòng tay trí não trở nên yên tĩnh.
Thời Tấc Cẩn nhìn thời gian trên vòng tay, 5 giờ 55 phút.
Anh hỏi Anouchka: "Anh hết giận chưa?"
Một lát sau, giọng Anouchka vang lên từ loa có hơi khàn: "Tôi không nghe thấy tiếng thở thứ hai bên cạnh anh, trùng đăng hộ không sống chung với anh à?"
Hệ thống cuống cuồng giải thích trong đầu Thời Tấc Cẩn: "Lần trước yêm quét nhầm, không phải cố ý, sao ổng còn méc nữa vậy!"
Thời Tấc Cẩn im lặng một lát rồi khẽ gọi: "Anouchka..."
Giọng nói từ vòng trí não vang lên cắt ngang: "Nói cho tôi biết."
Giọng điệu trẻ trung, cao ngạo ban đầu nhỏ giọng xuống, run run lặp lại từng chữ từng câu: "Xin hãy nói cho tôi biết."
Weibo: 想撕月亮吃
Weibo: 巫山雨洗i
Artist minh hoạ: 江茗