Tư lệnh phân đoàn 4 trả lời: "Không có lý do gì cả. Cậu ta chỉ đơn giản từ chối, cố gắng bảo vệ phó quan ngoại giao mà chúng ta đã gài bẫy."
"Các cậu đã lấy lý do gì để gài?" Giọng nói trong trí não hỏi.
"..."
"Sao?"
"Mọi chuyện bắt đầu từ streamer ảo Fate. Có vẻ như phó quan ngoại giao là độc giả của Fate, nên quân thư của quân ta đã mượn cớ này làm lớn chuyện."
Bên kia vòng trí não lập tức im lặng.
Tư lệnh phân đoàn 4 lên tiếng: "Quân đội của Cash gần như không có điểm yếu, chiến công của cậu ta quá chói sang, binh lính của cậu ta cuồng nhiệt sùng bái. Chúng ta rất khó tìm ra lý do Cash ngậm bồ hòn làm ngọt. Lần này vu khống phó quan của cậu ta, cậu ta cũng không làm theo kế hoạch của chúng ta. Thà để phó quan của cậu ta tiếp tục đấu tay đôi nguy hiểm, cũng không chịu dùng phép tắc đơn giản nhất để giải quyết vấn đề."
Tư lệnh phân đoàn 4 im lặng vài giây, nói với vòng tay trí não: "Thưa ngài, nếu ngài muốn chọn thư quân phù hợp cho quý ngài cấp A cao quý, thì Cash không phải lựa chọn tốt. Cậu ta mềm không được cứng không xong, tàn nhẫn lạnh lùng. Binh lính của cậu ta sùng bái cậu ta, tư lệnh biệt động tin tưởng cậu ta, giao cho cậu ta đứa con duy nhất của mình, nhưng cậu ta vẫn có thể đưa ra quyết định khiến cấp dưới Evans Amon rơi vào nguy hiểm."
"Lòng dạ trùng này cứng cỏi như đá, sẽ làm tổn thương bất cứ quý ngài nào."
"Cảm ơn đề nghị của cậu." Trí não bên kia, Gabriel nói.
Ngắt máy xong, y đứng dậy bước ra ban công.
Khu vườn ngoài ban công lại được thay bằng một đợt hoa mới, vô số hoa hồng trắng đua nở trong màn đêm, ánh trăng nhân tạo rọi xuống như tuyết trắng nở rộ trong đêm hè.
Giữa bạt ngàn hoa tuyết, có một bụi hồng mọc sai chỗ.
Nó đứng giữa biển hoa trắng tinh khôi, đỏ thắm rực rỡ, cô đơn khiến trùng thương cảm lại kiêu hãnh đến vậy.
Gabriel lẳng lặng ngắm nhìn một lúc, rồi gọi một cuộc gọi video khác.
Trong lúc chờ kết nối, Gabriel nghĩ về những chuyện không vui gần đây, tất cả những điều không vui đó đều bắt nguồn từ Fate.
Đứa trẻ mà y yêu thương bấy lâu bỗng biết né tránh y.
Mẫu thí nghiệm mà y chú ý nhiều năm bỗng trở nên khác thường.
Gia tộc từng bị đàn áp lại nảy sinh ý nghĩ hèn mọn cầu sống.
Mà ngay cả một phần chi tiết của vụ án 1980 mà y coi là nhục nhã nhất đời mình cũng bị biến thành trò tiêu khiển đầy ẩn ý.
Fate, Fate. Gabriel lẩm bẩm cái tên này, nụ cười kỳ dị nở trên môi.
Đứa trẻ thông minh, chọn phần lớn các thế lực hợp tác đều kiên cố và khó đối phó.
Đứa trẻ yêu khoe khoang, phô trương kiến thức để được tung hô, ngưỡng mộ.
Đứa trẻ ham chơi, coi thế giới như bàn cờ để thỏa mãn thú vui.
Đáng sưu tầm, xứng đáng được trưng bày trong tủ kính lộng lẫy.
Một trùng tràn đầy năng lượng, khiến Gabriel không chờ nổi mà muốn tự tay mổ xẻ, chế tác thành tiêu bản.
Tích. Video kết nối.
"Đúng là tin buồn." Gabriel lập tức thay đổi sắc mặt, nở một nụ cười hiền hoà khách sáo với gia chủ Jeanine bên kia màn hình.
Gabriel có một đôi mắt phượng, khoé mắt dài nhọn, đuôi mắt hơi vểnh lên, lông mi dài, mí mắt sâu. Chỉ cần nheo mắt cũng khiến trùng khiếp sợ.
Do vậy sau khi lên Mắt Mèo, Gabriel luôn mang kính không gọng. Tròng kính thuỷ tinh có thể che giấu vẻ hung hãn của y, đồng thời toát ra vẻ lịch thiệp nhã nhặn. Y bận quan phục màu xám tượng trưng cho tuân thủ lễ nghi và kiềm chế ham muốn, chất liệu vải mềm mại mới tinh, không có nếp nhăn.
Mọi chi tiết làm cho sự dịu dàng mà Gabriel thể hiện ra đều trở thành hình thức cũng thiếu chân thành.
Y nói với gia chủ Jeanine bằng giọng điệu quan tâm: "Chó con nhà ông bị chặt đầu, tôi lấy làm thương tiếc."
Rẹt. Trong video, trên mặt giấy của gia chủ Jeanine bỗng loang ra một vệt mực đen.
Tay gia chủ Jeanine không hề dừng lại, tiếp tục viết dọc theo những dòng chữ sai sót, sau khi viết xong mới tiện tay vứt tờ giấy công văn vào thùng rác bên cạnh bàn.
"Chỉ là một sai sót nhỏ thôi." Gia chủ Jeanine nói, ông xoay ghế, đối diện trực tiếp với camera, nét mặt vẫn lãnh đạm không hề thay đổi.
"Vậy à. Nếu chỉ là sai sót nhỏ, tôi mong lần này ông sẽ giáo dục Vlad nhẹ nhàng hơn." Gabriel dịu dàng nói.
"Đã lâu rồi Valentine không gặp Vlad, đứa trẻ rất nhớ Vlad. Tháng 9 là tháng trưởng thành của đứa trẻ, trước đó tôi muốn mời Vlad lên Mắt Mèo một chuyến."
Gia chủ Jeanine lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Gabriel, lần đầu tiên lộ rõ cảm xúc phiền chán: "Gia chủ Belin gặp tôi đều phải cúi đầu chào hỏi, đừng ở đây chơi trò thương cảm rẻ tiền, ghê tởm của ông."
Gabriel mỉm cười dịu dàng: "Nghe ông nói vậy làm tôi đau lòng lắm đấy."
"Bớt lố lăng." Gia chủ Jeanine nói: "Có chuyện gì, nói."