Linh Vực

Chương 631: Trở về?



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Đám người Đường Tư Kỳ, Liên Nhu, Mặc Hải, và Tống Đình Ngọc, Tạ Tĩnh Tuyền cùng ở lại hòn đảo đặt di hài thái cổ sinh linh, khi đám người Tần Liệt, Huyết Lệ tới, mọi người phát hiện Hình Vũ Viễn, Hạng Tây cũng đều tụ tập lại.

Góc tây nam hải đảo, một khu vực khói đặc bao trùm, thế lửa dào dạt, thỉnh thoảng có điện hoa thoáng hiện.

Lúc ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, từng đám khói độc năm màu, theo thế lửa lan tràn nhanh chóng hướng tới tám phương khuếch tán.

“Thành công rồi!”. Đường Tư Kỳ siết nắm tay nhỏ, không ngừng vung, trên gương mặt bừng bừng, toát ra hưng phấn mừng như điên.

Trên áo rộng bó eo của Liên Nhu, điểm xuống đặt bình sứ nọc độc đủ mọi màu sắc, sắc mặt cũng phấn chấn, nụ cười đầy mặt nhìn khói độc nồng đậm bốc lên.

Ở bên cạnh nàng, Dĩ Uyên đầu đầy mồ hôi, vẻ mặt có chút tái nhợt.

“Cách xa một chút!”. Mặc Hải giương giọng quát to.

Sau khi mọi người qua, theo bản năng nhìn về phía những khói độc năm màu kia khuếch tán, phát hiện nơi khói độc đi qua, cỏ cây nhanh chóng chết héo.

Một số con sâu bị hai nàng cố ý ném vào, cũng ở trong phạm vi khói độc bao trùm, ùn ùn chết hết.

“Đều cẩn thận chút!”. Mặc Hải thấy người tới đến gần, vội la hoảng lên: “Ám Vũ Chân Độc có thể thẩm thấu máu, nhập vào xương tủy, đem máu tươi, cốt hài dần dần ăn mòn, làm lục phủ ngũ tạng người ta hòa tan thành máu”.

Một số người còn muốn tới gần tỉ mỉ xem xét, nghe được Mặc Hải quát to, đều cả người khẽ run.

Hình Vũ Viễn, Hạng Tây bọn võ giả Kim Dương đảo, hầu như đã sớm rút lui, Huyết Sát thập lão sau khi ngẩn ngơ, cũng lặng lẽ không lên tiếng lui ra phía sau.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn lại Đường Tư Kỳ, Liên Nhu, không khỏi thêm vài phần ý sợ hãi.

“Ám Vũ Chân Độc này, cũng quá nham hiểm ác độc một chút”. Phùng Dung thở dài.

“Liệt Diễm Huyền Lôi tăng thêm Ám Vũ Chân Độc, chỉ luyện chế ra ba viên, là vì đối phó gia hỏa mất hết nhân tính”. Mặc Hải trầm ngâm một chút, nhẹ giọng giải thích: “Đại đa số Liệt Diễm Huyền Lôi, bên trong tăng thêm đều chỉ là Thất Thải Mê Chướng, Thất Thải Mê Chướng sau khi lan tràn, sẽ làm võ giả thần trí không rõ, đột nhiên sinh đủ loại ảo giác, không thể tiếp tục chiến đấu có hiệu quả”.

“Ừm! Như vậy còn không tệ lắm”. Phùng Dung gật gật đầu.

Lúc này, Tần Liệt và Huyết Lệ hai người đi đến bên cạnh Mặc Hải, do Tần Liệt hỏi: “Mặc lão, đem Ám Vũ Chân Độc cùng Thất Thải Mê Chướng tăng thêm đến Liệt Diễm Huyền Lôi, đều là Đường sư tỷ cùng Liên Nhu sư tỷ đảo cổ đi ra?”.

“Ừm”. Vẻ mặt Mặc Hải bình thản: “Tư Kỳ am hiểu luyện khí, Tiểu Nhu đối với các loại độc tố, độc vật có giải thích độc đáo. Hai nàng liên thủ hợp tác, đã đem độc tố thêm vào Liệt Diễm Huyền Lôi”.

Tần Liệt nhìn quanh.

Hắn phát hiện, ở phụ cận trên cửa sổ mấy ngôi lầu đá, đặt lượng lớn vật tư.

Những vật tư đó bao quát đủ loại linh tài, trong đó một bộ phận là Kim Dương đảo trước kia cất giữ, một bộ phận khác, thì là gần đây vừa mới từ Hắc Vân cung, Thiên Hải các vơ vét mà có.

Kim Dương đảo cùng Huyết Sát tông, sau khi nhận thức được giá trị phương diện luyện khí của Đường Tư Kỳ, Mặc Hải, lập tức đem cất giữ tận lực an bài bên này trước.

Có thể nói, nay Mặc Hải, Đường Tư Kỳ ở Kim Dương đảo thu hoạch vật tư cung ứng, xa xa vượt qua đãi ngộ ở Khí Cụ tông năm đó.

Khí Cụ tông, dù sao chỉ là một thế lực cấp Hắc Thiết của Xích Lan đại lục, thiếu rất nhiều linh tài hiếm lạ, cũng không cách nào cam đoan các loại linh tài đều có thể đưa lên.

Kim Dương đảo là thế lực cấp Xích Đồng, Huyết Sát tông, cũng ít nhiều có chút tích tụ, cộng thêm gần đây từ Hắc Vân cung, Thiên Hải các thu được lượng lớn linh tài, cái này cam đoan linh tài trong tay ba người Mặc Hải, Đường Tư Kỳ, Liên Nhu rực rỡ muôn màu.

Rất nhiều cấu tứ vốn chỉ tồn tại trong ý tưởng của bọn họ, cũng đã ở dưới sự cố gắng của bọn họ, tự nhiên mà vậy thực hiện ra.

Liệt Diễm Huyền Lôi, loại linh giáp hiếm lạ kia, vẻn vẹn chỉ là kết quả nước chảy thành sông.

“Mặc trưởng lầo, gần đây... Đã luyện chế ra bao nhiêu Liệt Diễm Huyền Lôi?”. Huyết Lệ cũng kính trọng hỏi.

“Trước mắt chúng ta đã luyện chế hơn năm mươi viên, trong đó ẩn chứa Thất Thải Mê Chướng có hơn hai mươi, còn lại đều là loại bình thường kia”. Mặc Hải thong dong giải thích: “Một loại linh giáp kia, tạm thời còn chưa khởi động. Nếu Lạc Nhật quần đảo có thể chống đỡ qua một kiếp này, chúng ta có thể luyện chế lượng lớn, nhưng nhân thủ của chúng ta... Vẫn là thiếu”.

“Xích Lan đại lục Khí Cụ tông, đã danh còn thực mất, nay Truyền Tống trận với Huyết Chi tuyệt địa đã xây dựng ra”. Tần Liệt sờ cằm, trầm ngâm một chút, nói: “Chờ vượt qua Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc một ải này, ta nghĩ có thể từ Huyết Chi tuyệt địa, trực tiếp quay về Xích Lan đại lục. Đến lúc đó, đem các nội tông đệ tử Khí Cụ tông trước kia, tận lực hấp dẫn lại, đều đưa tới nơi này, coi như là... Kéo dài truyền thừa Khí Cụ tông!”.

Mắt Huyết Lệ sáng rực lên.

Đối với bất cứ thế lực nào mà nói, nếu phía dưới có một đám Luyện Khí sư có thể dùng, đó luôn là một việc tốt đẹp.

Đám Luyện Khí sư này, nếu phương diện luyện khí tài nghệ trác tuyệt, lại có thể tăng lên trên diện rộng sức chiến đấu của toàn bộ thế lực.

Đem nội tông đệ tử Khí Cụ tông trước kia nhất nhất hấp dẫn lại, ở Lạc Nhật quần đảo ngưng tụ thành một thế lực luyện khí bất phàm, cái này đối với tương lai của Huyết Sát tông, sẽ dựng lên sự giúp đỡ cực kỳ trọng đại.

“Những nội tông đệ tử đó, ở Xích Lan đại lục hiện nay hẳn là cũng không dễ sống, nếu có thể hấp dẫn bọn họ tới, tự nhiên không còn gì tốt hơn”. Mặc Hải cũng lòng tràn đầy đồng ý.

“Tạm thời, vẫn là luyện chế thêm Liệt Diễm Huyền Lôi, những linh giáp kia... Có thể đợi một chút”. Huyết Lệ nói.

Mặc Hải gật đầu tỏ vẻ hiểu.

“Huyết lão, di hài các thái cổ sinh linh trên đảo, có ba cái cần lưu lại, ta cất giúp Cao Vũ. Những cái còn lại, ngươi có thể an bài, giao cho người thích hợp hấp thụ lực lượng trong đó, tiếp nhận truyền thừa”. Tần Liệt nói.

“Được!”. Vẻ mặt Huyết Lệ chấn động.

Sau khi nói lời từ biệt với Mặc Hải, Huyết Lệ, Tần Liệt đi lầu đá chỗ Tống Đình Ngọc, Tạ Tĩnh Tuyền hai nàng.

Trong khoảng thời gian này, hai nàng luôn co đầu rút cổ không ra, đem toàn bộ tinh lực đều dùng ở trong lĩnh ngộ lực truyền thừa thu hoạch từ di hài thái cổ sinh linh.

Đợi đến sau khi hắn bước vào ngôi lầu đá đó, nhìn thấy Tống Đình Ngọc, Tạ Tĩnh Tuyền, mắt lập tức sáng lên.

Hai người Tống Đình Ngọc cùng Tạ Tĩnh Tuyền, cảm giác được hắn đã đến, dừng tu luyện, cùng nhau ở trong phòng chờ.

Trong đôi mắt đẹp của hai nàng thần quang nội liễm, khi giơ tay nhấc chân bày ra khí thế, cho người ta một loại cảm giác kỳ diệu như phù hợp thiên địa, tùy tâm sở dục.

Đó là biểu hiện tự nhiên nhất của võ giả Như Ý cảnh.

“Lực lượng, truyền thừa trong di hài thái cổ sinh linh thúc đẩy chúng ta, làm chúng ta muốn không bước vào Như Ý cảnh cũng không được”. Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tống Đình Ngọc tràn đầy vui mừng: “Hơn nữa, mặc dù là như vậy, ta còn chưa đem lực lượng đạt được từ trong cổ thú, dung nhập toàn bộ vào trong máu thịt xương cốt. Có lẽ, những lực lượng cùng truyền thừa chi lực đó, còn có thể tiếp tục thúc đẩy ta, để ta có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tiến thêm một bước, bước vào Như Ý cảnh trung kỳ cũng nói không chừng”.

Tần Liệt chấn động, lại nhìn về phía Tạ Tĩnh Tuyền.

Ánh mắt Tạ Tĩnh Tuyền bình tĩnh: “Ta cũng không kém nhiều lắm”.

“So với các ngươi, cảnh giới của ta... Tựa như tiến triển thong thả”. Tần Liệt cười xấu hổ nói.

Lời vừa nói ra, ánh mắt hai nàng đều cổ quái hẳn lên, ánh mắt nhìn về phía hắn, làm hắn có chút sợ hãi.

“Lúc ta mới quen ngươi, ngươi chỉ là Khai Nguyên cảnh, khi đó... Ta đã là Thông U cảnh hậu kỳ”. Tống Đình Ngọc nói.

“Lúc ta quen ngươi, ngươi còn là tiểu học đồ của cửa hàng Lý Ký, cảnh giới của ngươi khi đó...”. Tạ Tĩnh Tuyền lắc lắc đầu: “Quả thực không đáng nhắc tới”.

Tần Liệt ngẩn ra.

Cẩn thận nhớ đến, hắn năm đó lúc ở Băng Nham thành mới gặp Tạ Tĩnh Tuyền, cảnh giới quả thực không đáng nhắc tới, thân phận... Càng là một trời một đất với Tạ Tĩnh Tuyền.

Nay, không đến mười năm thời gian, hắn đã bước vào Thông U cảnh hậu kỳ, cách Như Ý cảnh cũng không xa.

Thực lực thật sự, hắn tin tưởng mình tuyệt không yếu hơn Tống Đình Ngọc, Tạ Tĩnh Tuyền, ngay cả thân phận cùng địa vị, cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Vừa nghĩ như vậy, hắn liền hiểu Tống Đình Ngọc cùng Tạ Tĩnh Tuyền sắc mặt quái dị từ đâu mà có.

“Tần Liệt, ngươi biết không... Cùng một chỗ với ngươi, áp lực của chúng ta mới càng lúc càng lớn”. Tống Đình Ngọc bỗng nhiên lặng lẽ thở dài.

Tạ Tĩnh Tuyền cũng là vẻ mặt rất cho là đúng.

“Ta nghĩ, không cần bao lâu, ngươi sẽ vượt qua chúng ta ở trên cảnh giới, sau đó... Chúng ta chỉ sợ cũng chỉ có thể theo không kịp”. Vẻ mặt Tống Đình Ngọc bất đắc dĩ.

“Nghe nói Truyền Tống trận nối liền Huyết Chi tuyệt địa, đã xây dựng ra ở trên Viêm Nhật đảo?”. Tạ Tĩnh Tuyền đột nhiên hỏi.

“Chờ trận này chấm dứt, ta và Đình Ngọc tỷ muốn về Xích Lan đại lục”. Tạ Tĩnh Tuyền thấp giọng nói.

“Về, trở về...”. Tần Liệt đột nhiên ngây người.

“Chúng ta đến từ Xích Lan đại lục, tất nhiên vẫn là phải trở về. Đến Bạo Loạn chi địa, chúng ta là vì tham gia thí luyện Thần Táng tràng, nay thí luyện đã kết thúc, chúng ta đã chiếm được truyền thừa cùng lực lượng chúng ta nghĩ cũng không dám nghĩ, cảnh giới cũng đều đột phá rồi...”. Tạ Tĩnh Tuyền thấp giọng nói: “Tất nhiên cùng nên trở về”.

Tống Đình Ngọc thì là lặng lẽ không lên tiếng.

Tần Liệt trầm mặc tương tự.

Hồi lâu sau, hắn đột nhiên nói: “Muốn đi, thì sớm đi đi”.

Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc run lên, nhịn không được nói: “Ngươi muốn ta đi?”.

Tạ Tĩnh Tuyền cũng là nghẹn trong lòng, không thể nói rõ cảm giác gì, có chút thất vọng đối với Tần Liệt.

“Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc lần này đến xâm phạm, Huyết Sát tông chưa chắc có thể ngăn được, việc này không có một chút quan hệ với các ngươi, các ngươi không cần lưu lại mạo hiểm”. Tần Liệt vẻ mặt nghiêm nghị: “Ta có thể lập tức an bài hai người các ngươi, thông qua Truyền Tống trận tới Huyết Chi tuyệt địa. Trên Huyết Chi tuyệt địa là U Minh chiến trường, nay U Minh giới cùng chúng ta quan hệ cực tốt, các ngươi có thể thong dong quay về Xích Lan đại lục, không cần lưu lại cùng Huyết Sát tông cùng nhau đảm đương phiêu lưu diệt vong”.

Hai nàng không nói một lời, chỉ là lấy một loại ánh mắt lạnh lùng, nhìn thật sâu về phía hắn.

Tần Liệt run rẩy một cái, cay đắng nói: “Ta... Không muốn các ngươi bị sao cả”.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt lạnh lẽo của hai nàng lúc này mới từng chút một tan rã, khóe miệng Tống Đình Ngọc tái hiện ý cười, đột nhiên thúc giục nói: “Ngươi đi trước đi, chờ lúc chúng ta muốn trở về, tất nhiên sẽ thông báo ngươi!”.

Nói xong, không cho phân trần, nàng cứng rắn đem Tần Liệt đẩy ra ngoài.

Tần Liệt ở bên ngoài ồn ào vài câu, trong lúc nhất thời không làm rõ được ý đồ của hai nàng, chỉ có thể phẫn nộ rời khỏi.

Đợi đến sau khi hắn đi xa, Tống Đình Ngọc mới cười khẽ lên, mắng: “Một tên ngu ngốc!”.

“Ngươi sao không nói cho hắn, ngươi sau khi quay về Xích Lan đại lục, còn có thể quay lại lần nữa?”. Tạ Tĩnh Tuyền hỏi.

“Ta vì sao phải nói cho hắn?”. Tống Đình Ngọc cười khanh khách, hỏi ngược lại: “Ngươi thì sao? Sau khi trở lại Huyền Thiên Minh đem sự việc trình báo rõ ràng, ngươi là lựa chọn về sau luôn ở lại Huyền Thiên Minh, hay là trở về Lạc Nhật quần đảo?”.

“Ta còn chưa nghĩ ra”. Tạ Tĩnh Tuyền lắc đầu nhẹ giọng nói.

Khu đá ngầm bờ biển, Tần Liệt ngồi ngay ngắn ở trên một khối đá ngầm hình trứng cực lớn, ở chạng vạng mây đỏ đầy trời, hướng biển tĩnh tọa khổ tu.

Phong Ma Bi cũng lẳng lặng dựng đứng ở trên mặt tảng đá, như một thanh vũ khí sắc bén trực tiếp cắm vào.

Hai tay Tần Liệt nhẹ nhàng đặt ở trên mặt bia.

Từng luồng khí tức huyết sát màu đỏ tươi, như sương mù máu từ trong Phong Ma Bi bay vọt ra, theo đầu ngón tay hắn, từng chút một tràn vào mạch máu hắn.

Tần Liệt vận chuyển Huyết Linh quyết, lấy máu tươi trong cơ thể hấp thụ những khí tức huyết sát đó, chỉ cảm thấy máu tươi sôi trào, như nham thạch nóng chảy cực nóng bỏng.

Chịu đựng đau đớn như nứt ra của mạch máu, hắn bắt đầu lấy Luyện Huyết thuật ngưng luyện tinh huyết, chiết xuất tinh hoa huyết sát linh lực trong máu tươi.

Một ngày một đêm sau, năm giọt máu tươi trong suốt như Kê Huyết thạch, từ trong da thịt lòng bàn tay hắn ứa ra.

Năm giọt tinh huyết, như huyết châu lẳng lặng dừng lại ở lòng bàn tay, từng tia từng luồng huyết chi lực lượng thuần túy, từ trong huyết châu phóng ra.

Môn nhân Huyết Sát tông, đều sẽ ở sau khi đột phá đến cảnh giới tầng thứ nhất định, ngưng luyện ra bản mạng tinh huyết.

Bản mạng tinh huyết, đến từ máu tươi, bên trong có huyết lực lượng nồng đậm sau khi chiết xuất, là tinh hoa của máu tươi.

Đối với môn nhân Huyết Sát tông mà nói, bản mạng tinh huyết có thể thi triển “Huyết Chi Cấm Hồn thuật”, còn có thể lấy tinh huyết đến ngưng luyện “huyết yêu”.

Thúc giục “Huyết Độn thuật” chạy trốn, cùng căn bản mạng tinh huyết để kích phát.

Có thể nói bản mạng tinh huyết diệu dụng vô cùng.

Lúc trước, Tần Liệt ngưng kết ra bản mạng tinh huyết, đều dùng để trộn lẫn sinh mệnh tinh hoa của sáu đại linh thể, do đó lột xác thành Hư Hồn chi linh.

Nay, ở sau khi sáu cái Hư Hồn chi linh đều thành công thai nghén ra hắn rốt cuộc có thể một lần nữa ngưng luyện bản mạng tinh huyết, giữ lại thời khắc mấu chốt tương lai thúc giục bí thuật Huyết Sát tông.

Năm giọt bản mạng tinh huyết từ máu tươi của hắn chiết xuất, sau khi dừng lại ở lòng bàn tay hắn, hắn liền chuẩn bị thu vào trong cơ thể.

“Hô hô hô hô hô!”.

Đột nhiên, năm đạo thần quang từ trong Phong Ma Bi kéo dài ra, một đầu nối liền một đầu khác của mặt bia, như đầu lưỡi phân biệt quấn lấy năm giọt tinh huyết.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv