Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 4 - Chương 291: Giáo hội Quang Minh



Đế đô Thánh Kinh là hùng thành nhất nhì của Cửu Thiên Đại Lục. Có hơnhàng trăm pháp linh tháp và tháp võ hồn trong thành thị cực lớn sừngsững, vô cùng độc đáo ở thành thị đại lục. Đây không chỉ là vì ThánhKinh tọa lạc ở nơi hội tụ linh khí trời đất, quan trọng hơn là trong đếđô hội tụ nhiều hào môn quý tộc, các công hội và tổng bộ tôn giáo. Bấtluận tài lực hai là nhân lực chỗ khác khó có thể sánh được.

Tuy chi phí xây dựng một tòa linh tháp là cao như vậy, nhưng tất cả thếlực chiếm cứ ở đế đô đều có thể xây dựng lên, có quy mô kết cấu xây dựng tương đối nhỏ. Kích cỡ của tháp linh pháp và tháp võ hồn về trình độrất lớn cho thấy thực lực của người sơ hữu .

Một nơi tươngđối hẻo lánh ở góc đông bắc của Thánh Kinh. Trong một nhóm giáo đườngxây dựng thấp bé, một tòa linh tháp màu trắng cô linh sừng sững caokhông quá bốn năm chục thước. Trong số tháp cao ở đế đô, nó có vẻ yếunhỏ và không bắt mắt, càng xa rời tiếng động ầm ĩ cô đơn chiếc bóng.

Cư dân lân cận đều biết. Tòa linh tháp thuộc sở hữu giáo hội Quang Minh đế đô. Giáo hội Quang Minh tín ngưỡng thần ánh sáng truyền thừa ngànnăm. Tuy đã từng trải qua thời cực kỳ huy hoàng, nhưng bây giờ sớm đãthành một giáo hội nhỏ. Tòa linh tháp này vẫn còn tồn tại mấy trăm nămnay.

Lịch sử hưng suy của giáo hội Quang Minh có thể nói làmột thu nhỏ của nhiều giáo hội trên lịch sử Cửu Thiên Đại Lục. Ngàn nămtrước, sau khi Dạ Võ Đế thành lập thống trị một đế quốc đại lục, thế lực thần quyền giáo hội bị chèn ép tới cực hạn, tới bây giờ cũng chưa khôiphục lại.

Nhưng đêm nay, tòa linh pháp nhỏ bé này chợt tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Vì do vị trí chỗ này, trước tiên nó nghênh đoán thánhlực Quang Minh từ tòa thành Úc Kim Hương truyền đến, dưới kích động củalực tương đồng, linh pháp trận dưới linh pháp tự động khai mở, đại quang minh phóng ra vang vọng ngoài tòa thành mấy chục km.

Tầngcao trên đỉnh của tháp linh pháp, mười mấy mục sư bào trắng thần sắckích động chen đứng ở cửa sổ phía đông, nhìn xa xa tòa tòa thành Úc KimHươngtrong bóng tối phát ra ánh sáng thanh khiết. Hình như trên mặt mọingười đều chảy dòng nước mắt kích động.

- Lực lượng tà ác xua tan, sách Quang Minh tái hiện! Giáo hội Quang Minh chúng ta có hi vọngchấn hưng rồi! một mục sư trung niên vui mừng nói:

- Đạo sư, ngày mai chúng ta đi đón sách của Quang Minh về đi!

- Đúng vậy, đúng vậy! chúng ta phải lấy lại sách Quang Minh, đây làthánh vật của giáo hội chúng ta, mọi người cùng sôi nỗi theo nói

Trong đám mục sư này, vẻ mặt tỏ ra trấn tĩnh nhất là một lão mục sưđứng trước nhất. Lão trong có vẻ rất lớn tuổi, tóc trắng dài tới vai,tay cầm pháp trượng đi chân trần đứng trên sàn nhà lạnh lẽo nhìn chămchú về phương xa, thần sắc khá bình tĩnh.

Chỉ là mặt ngoàiyên tĩnh lại ẩn chứa chuyện vô cùng kích động. Trong tròng mắt già nuacủa lão lộ ra ánh sáng khiến người ta kinh hãi. Trong ánh mắt chứa sựkinh ngạc, vui mừng, sung sướng và chút chợt hiểu ra điều gì đó.

- Đây là pháp thuật Quang Minh cấp thần. Quang Minh Thần Chi Tức, lão mục sư chậm rãi nói:

- Nó có thể an ủi siêu độ vong linh sống mãi, nó có thể làm tất cả tàác nhân gian mất đi, nó có thể là vong hồn phạm tội được giải thoát. Vuyêu cường đại các hạ đã ngã xuống rồi.

- Cái này thật sự là quá tốt rồi! gã mục sư trẻ tuổi nghiến răng nghiến lợi nói:

- Hai trăm năm qua, chúng ta vì lấy sách Quang Minh từ trong tay y, tất cả mất đi một trăm hai mươi sáu mục sư cao giai. Kẻ địch của Quang Minh này nên sớm kết thúc như vậy.

- Ngươi còn chưa hiểu ý của ta, Lai Áo Nạp Đa, lão mục sư mỉm cười nói:

- Có thể thi triển ra Quang Minh Thần Chi Tức, chỉ dựa vào sách QuangMinh là không đủ. Người phóng ra pháp thuật này không chỉ đánh bại vuyêu đoạt về sách Quang Minh, càng giành được thừa nhận của sách QuangMinh.

- Cho nên cuốn sách này chúng ta không lấy về được

Thánh vật không lấy lại được? các mục sư nhất thời đỏ hai mắt khôngkhỏi nhìn nhau đỏ mắt, bầu không khí sôi trào lúc đầu nhất thời lạnhngắt, mục sư trẻ tên gọi Lai Áo Nạp Đa vội vàng nói:

- Cái nàysao không thể! sách Quang Minh là thánh vật của giáo hội chúng ta, cũnglà khát vọng của giáo hội chúng ta quật khởi, sao có để để loạt vào tayngười khác.

Lão mục sư xoay người nhìn mục sư trẻ tuổi, hai mắt chớp động quang mang cơ trí, lão mỉm cười nói:

- Lai Áo Nạp Đa, ta hiểu tâm tình của ngươi, ta biết ngươi hứa với mụcsư Ái Lệ Ni phải đem cuốn sách Quang Minh giao tới tận tay nàng, chỉ làta kiến nghị ngươi đổi cách khác theo đuổi nàng ấy đi!

Sắcmặt của mục sư trẻ đó nhất thời đỏ lên, còn các mục sư khác xung quanhphát ra tiếng cười thiện ý. Vì bọn họ đồng thời cũng có thời trẻ tuổikiêu ngạo, lời hứa không có khả năng thực hiện được đó là chuyện rấtbình thường.

Mục sư Ái Lệ Ni là một tài nhân ưu tú nhất trẻtuổi giáo hội chúng ta. Nàng vốn là có cơ hội có thể có được thừa nhậncủa sách Quang Minh. Nhưng vận mệnh lại không lựa chọn nàng, lão mục sưtiếp tục nói:

- Nhưng không sao, không lấy được sách Quang Minhkhông có nghĩa giáo hội chúng ta mất đi khả năng quật khởi. Ta nghĩ tình hình xuất hiện buổi tối và thiên tài võ sĩ thiếu niên đó chính là tânlãnh chúa của Úc Kim Hương Lĩnh.

- Ta nghe nói hắn và giáohội Bóng Ma sẽ thành kẻ thù. Kẻ thù của tà ác chính là bạn của giáo hộiQuang Minh chúng ta. E rằng giáo hội Bóng Ma sẽ sản sinh xung đột lớnvới chúng ta, vị lãnh chúa này phải cần giúp đỡ của chúng ta. Mà ta cũng có một cảm giác, đây có lẽ chính là bước ngoặt cho giáo hội chúng taquật khởi.

- Vài bữa nữa ta muốn đích thân đi gặp lãnh chúaÚc Kim Hương. Trước đó chúng ta chuẩn bị một phần lễ vật, ta nghĩ hắnnhất định sẽ vô cùng thích thú đối với giáo hội Bóng Ma… lão mục sư uynghiêm hạ mệnh lệnh:

- Bắt đầu từ đêm nay, các ngươi nên bắt tay chuẩn bị!

- Hiểu rồi, đạo sư đại nhân! Tất cả mục sư nhất tề khom lưng đáp lời.

Chỉ là lão mục sư này nằm mơ cũng không ngờ. Sách Quang Minh thánh vậtcủa giáo hội Quang Minh rơi vào trong tay Dạ Võ Đế. Mà còn ngàn nămtrước, chính là Dạ Võ Đế một tay chèn ép giáo hội đại lục. Ngoại trừchiến thần giáo hội ra giáo hội khác đều bị khống chế của Khổng Tiền,giáo hội Quang Minh chính là một trong số đó.

- Lão Uy, ngươi thế nào, không sao chứ?

Trong không gian dưới lòng đất lâu đài Úc Kim Hương, lực lượng sánhsáng dần dần tắt đi, căn phòng dần dần trở lại trạng thái ban đầu.

Hàn Phi xoay người đi tới hỏi lão quản gia đó. Lúc nãy tấn công của sức mạnh ánh sáng lúc cuối cùng không phải là mạnh bình thường, hắn khônghoàn toàn chống đỡ nỗi.

Hộ thuẫn hắc ám của lão quản gia dưới tấn công của sức mạnh ánh sáng đã không còn sót lại gì. Bào đen trênngười lão thất tinh bát lạc vô cùng tàn tạ, trên mặt trên da chi chitnhững vết bỏng, thoạt nhìn dáng vẻ vô cùng thê thảm.

Nhưngvết thương của hắn với mắt thường nhìn thấy có thể khỏi rất nhanh, chắclà không có trở ngại gì lớn. Sau khi nghe thấy câu hỏi quan tâm của HànPhi, lão quản gia này cuối đầu thi lễ nói:

- Chủ nhân của tôi, cảm tạ nhân từ giúp đỡ của ngài. Tôi không sao, ngược lại ngài phải lập tức trị thương!

Hàn Phi mỉm cười, nhìn lão vu yêu trung thành đã quy thuận mình rồi, không uổng hắn chịu vết thương nghiêm trọng này.

- Ngươi yên tâm đi, tên này mạng rất lớn, thế nào cũng không chết, đừng nói chút vết thương nhỏ này. Một giọng nói từ sau lưng Hàn Phi truyềnlại, trong giọng nói còn có mùi vị của trêu chọc.

Chỉ thấy Dạ Võ Đế đang ôm cuốn sách Quang Minh đi tới bên cạnh hai người, nhìn vết thương của Hàn Phi gật đầu nói:

- Ừ, vừa nhìn vết thương cũng không nhẹ. Ta xem trong cuốn sách này có pháp thuật gì có thể trị thương không.

Hệ Quang Minh, hệ Thủy và hệ Sinh Mệnh đều có pháp thuật trị liệu siêucường. Pháp thuật có chút quá mạnh có thể làm tử vong, người thần hồnvẫn chưa mất hồi sinh sống lại.

Nhìn thân thể mới của Dạ VõĐế, trong lòng Hàn Phi có cảm giác là lạ, cũng ít nhiều có chút thấtlạc. Dù sao hắn đã quen với sự tồn tại của đối phương, thói quen nàythậm chí có chút ỷ lại.

Nhưng Hàn Phi càng hiểu. Thoát ly của nàng đối với hắn mà nói là có lợi. Vì với cảnh giới thực lực của hắnbây giờ, tiến lên nữa chính là thần giai. Mà từ không trung nhập vàothần giai cửa ải này là khó qua nhất. Cường giả Cửu Thiên Đại Lục nhưmây, cường giả cấp thiên không nhiều vô số kể, nhưng có thể nhập vàothần giai lại không có bao nhiêu.

Một đệ nhất danh cường giảthần giai nhập vào tất nhiên có con đường thuộc về của riêng mình. Dạ Võ Đế giúp hắn cũng sinh ra ảnh hưởng đối với hắn. Ảnh hưởng này chắc chắn là một trở ngại để Hàn Phi tiến lên cấp thần giai.

Cho nên, tình hình bây giờ đối với Hàn Phi mà nói là tốt nhất, thoát ly của Dạ Võ Đế có thể nói là vừa đúng lúc.

- Cám ơn người, ừ, võ đế đại nhân. Hàn Phi do dự nói:

- Cảm ơn người dạy tôi thêm lần nữa!

- Ta vẫn quen gọi ngươi gọi ta là Dạ đại tỷ…Dạ Võ Đế thản nhiên cười nói:

- Chúng ta là giúp đỡ lẫn nhau, không cần khách khí như vậy. Ta lạikhông ngờ thân thể này lại vừa hợp với thần hồn của ta như vậy. Hiếmthấy tồn tại hai trăm năm còn có cơ hội trước khi chết. Tuy là quá gầyyếu, nhưng cảm giác có lại thân thể thật rất tốt!

- Kỳ lạ, ta nhớ hầu tước Úc Kim Hương nói thần hồn của Phượng Y Y bị mai một. Người tuy có thân thể của nàng, sao có thể thành thục sử dụng sách Quang Minh phóng ra pháp thuật Quang Minh? Hàn Phi không hiểu hỏi:

- Người lại là một võ sĩ !

- Vâng, cái này quả thật là một vấn đề…Dạ Võ Đế gật đầu nói:

- Ta mượn dùng thể xác của nàng chứ không phải chiếm đoạt thần hồn củanàng, cho nên không có được bất cứ ký ức gì của nàng, chắc là khôngđược. Nhưng cuốn sách Quang Minh ta đang cầm này tự nhiên hiễu rõ đạo lý của thi pháp, thoạt nhìn trong cuốn sách này còn có không ít bí mật.

- Thì ra là vậy. Thế giới này có quá nhiều chuyện không thể giải thích, Hàn Phi gật đầu không hỏi nữa

- Tìm được rồi, Dạ Võ Đế lật tới một trang trong cuốn sách Quang Minh, một tay đè lên mặt:

- Đại Quang Minh khôi phục pháp thuật!

Theo sau chú ngữ vang lên, lực lượng quang minh xông lên, đương nhiên so với thanh thế trước mặt nhỏ hơn rất nhiều….

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv