Thanh âm vang lên làm cho những người làm nghề nguội lành nghề chung quanh cũng bị hấp dẫn, vài thợ rèn lập tức chạy tới vây quanh.
Tượng sư là tôn xưng cho những thợ rèn xuất sắc nhất, bọn họ tuy rằng không thể so sánh được với sang sư, thế nhưng cũng có kinh nghiệm cùng tài nghệ vô cùng phong phú của riêng mình. Mấy tượng sư này nhìn thấy hai khối tài liệu mà Hàn Phi mang ra tất cả đều tấm tắc khen ngợi.
-Đây là ngược lân sao? Lão Ngũ ta cuối cùng cũng có ngày mở mắt rồi!
-Không sai, không sai! Trước đây ta ở Thánh Kinh cũng nhìn thấy một khối lớn bằng lòng bàn tay, tuy rằng màu sắc khác nhau, thế nhưng tính chất cùng hoa văn bên ngoài, hình dạng nữa đúng y hệt, đúng là long lân không sai rồi!
-Long lân lớn như vậy, chỉ cần mài đi một chút có thể trực tiếp thành tấm chắn à!
-Trước đây trong lúc vô tình lấy được mảnh long lân này, dùng để chế tạo chuôi chiến đao này chắc không thành vấn đề nhỉ?
Hàn Phi mỉm cười nói.
Đây là lễ vật mà đầu ngân long Phí Luân thủ hộ kho báu của Dạ Võ Đế. Tổng cộng có tất cả ba tấm lân phiến, nó vẫn được đặt trong chiếc nhẫn nạp vật của Hàn Phi. Bởi vì Hàn Phi còn chưa có dùng chúng để chế tạo linh vũ khí cấp cao, hiện giờ có cơ hội thì không cần phải giấu nữa.
Đông Phương Không hít sâu một hơi, hắn đưa tay vuốt ve long lân, trong mắt tràn đầy thần sắc kích động:
-Long lân đúng là tài liệu thật tốt khó mà có được, có thể là chủ tài liệu của vũ khí cấp tinh thần hoặc tài liệu phụ trợ cho linh vũ khí cấp truyền kỳ. Hàn Phi các hạ ngài thực sự muốn luyện chế chiến đao này?
Hắn vẫn là chưa từ bỏ ý định, đợi lúc Hàn Phi khẳng định đáp án lần thứ hai, mới giậm chân thở dài một tiếng nói rằng:
-Quên đi, ta mời Đỗ Môn Tạp đại sư tới, ngài chờ chút!
Nói xong, Đông Phương Không vội vã rời đi.
Đỗ Môn Tạp đại sư? Hàn Phi hơi ngẩn người.
Từ trong miệng của một tượng sư bên cạnh, Hàn Phi lúc này mới biết được, Đỗ Môn Tạp đại sư là sang sư thủ tịch phụ trách xưởng vũ khí này. Lão là đại sư duy nhất trong yếu tắc có thể chế tạo được linh vũ khí cấp tinh thần. Có người nói lão có năng lực chế tạo linh vũ khí cấp truyền kỳ, thế nhưng chưa có người từng thấy được lão biểu diễn tài nghệ của mình.
Tài liệu của Hàn Phi quá mức trân quý, Đông Phương Không hiển nhiên không có nắm chắc, cho nên mới đi mời Đỗ Môn Tạp đại sư.
Vài phút sau, Đông Phương Không dẫn một sang sư vội vã trở lại.
Vị sang sư thủ tịch được mọi người tôn kính này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của Hàn Phi. Lão có một thân cơ thể rắn chắc không gì sánh được, da thịt ngăm đen, cái đầu trụi lủi, lông mi đen đặc, cùng đôi mắt to như quả chuông đồng khiến cho mọi người nhìn qua cũng thấy lão là người có tính tình tương đối táo bạo. Đặc biệt nhất là thân hình của lão chỉ cao chừng một mét rưỡi, chỉ đứng tới ngực của Hàn Phi mà thôi.
-Long lân? Thế nào lại có long lân? Đám long tộc chẳng phải đều rất keo kiệt sao? Lân phiến này giống như tính mạng của bọn chúng vậy.
Người còn chưa tới, giọng nói chất vấn hào sảng đã tới, vị đại sư này tính tình quả nhiên nóng nảy.
Đông Phương Không bên cạnh không phản bác chỉ cười nói:
-Đại sư, người xem rồi sẽ biết.
Vừa nhìn thấy hai phiến long lân của Hàn Phi, ánh mắt của Đỗ Môn Tạp lập tức không rời đi. Lão không chút khách khí tỉ mỉ quan sát một chút, điểm lên một chút lửa sau đó mới lộ vẻ thỏa mãn nói:
-Không tồi, đây là lân phiến lấy ra trên người ngân long thành niên, tuy rằng không phải cao cấp nhất, nhưng để chế tạo vũ khí cấp tinh thần là đủ rồi!
Ánh mắt sắc bén của hắn dừng lại trên người Hàn Phi nói rằng:
-Ngươi muốn chế vũ khí gì? Cho ta xem bản vẽ!
Hàn Phi đưa bản vẽ mạch đao đi qua, Đỗ Môn Tạp tiếp nhận nhìn một chút, gật đầu nói rằng:
-Có chút thú vị, loại đao thức này phi thường đặc biệt, có thể huy chém, cũng có thể đâm thẳng, dùng trong lúc kỵ binh xung phong uy lực rất mạnh! Ngươi làm sao nghĩ ra được?
Hàn Phi nhất thời lấy làm kinh hãi, quả nhiên Đỗ Môn Tạp đại sư không phải nhân vật bình thường, không ngờ chỉ liếc mắt một cái là nhận ra được ưu điểm của mạch đao. Lão không hổ là thủ tịch sang sư.
Không đợi Hàn Phi trả lời, Đỗ Môn Tạp đã nói thêm:
-Không nói cái này, chuôi trường đao này ta có thể dùng long lân của ngươi luyện chế ra một kiện linh vũ khí tinh thần đỉnh cấp. nhưng là ngươi tuy rằng được giấy phép đặc biệt của quân bộ, thế nhưng nếu muốn để ta xuất thủ, còn phải trả giá nhiều hơn nữa!
Linh vũ khí tinh thần đỉnh cấp quả thật rất có lực hấp dẫn với Hàn Phi. Hiện tại hắn đang dùng thanh Chích Nhật Tinh Kim kiếm bất quá mới chỉ là linh vũ khí cấp hoàng kim tiêu chuẩn mà thôi, còn kém nhiều lắm so với linh vũ khí cấp tinh thần. Chỉ là cảnh giới võ sĩ cùng sang sư là như nhau, rất khó đột phá được trình tự. Hắn hiện giờ tuy rằng có năng lực chế tạo linh vũ khí cấp hoàng kim, thế nhưng muốn chế tạo ra linh vũ khí cấp tinh thần thì còn phải một đoạn đường dài nữa.
Tuy rằng trong lòng đại động, nhưng Hàn Phi vẫn biểu hiện ra bên ngoài bình tĩnh hỏi dò:
-Đỗ Môn Tạp đại sư, ngài nói cái giá đi, cần bao nhiêu tiền?
Thật không ngờ Đỗ Môn Tạp khoát khoát tay nói rằng:
-Tiền là cái gì, ngươi cho rằng ta thiếu tiền sao? Lấy một chút đồ tốt ra đổi đi… ít nhất cũng phải cùng đẳng cấp với long lân này!
Hàn Phi suy nghĩ một chút vung tay lấy trong chiếc nhẫn nạp vật ra một khối long lân, đây là khối cuối cùng cũng là lớn nhất:
-Khối long lân này đưa cho ngài cầm thế nào?
Đỗ Môn Tạp nhất thời hai mắt sáng ngời, nhưng vẫn lắc đầu:
-Ta còn phải thêm vào một số tài liệu nữa, một khối còn thiếu!
Xem như ngươi lợi hại! Hàn Phi khẽ cắn môi, lấy ra ba khối giáp xác sa trùng nói:
-Đây là giáp xác của linh thú tê giác phệ kim sa trùng ở biển cát phía tây. Là ám viêm sa kim tốt nhất, hơn nữa thì không có rồi!
Phỏng chừng nhìn ra Hàn Phi cũng không lấy ra được cái gì nữa. Đỗ Môn Tạp mới miễn cưỡng nói rằng:
-Quên đi, vụ này ta tiếp nhận vậy!
-Cảm tạ!
Hàn Phi âm thầm thở dài một hơi, may mà đối phương cũng không tham lắm.
Chính lúc này, một võ sĩ Hỏa Phượng quân đoàn vội vã đi tới xưởng. Hắn mang mệnh lệnh từ quân đoàn tới cho Hàn Phi mặt khác còn có lời nhắn: “Áo Đan Ni Nhĩ pháp sư muốn thấy ngươi.”
Tại yếu tắc Hồng Hà này, thủ tịch pháp sư Áo Đan Ni Nhĩ có một tòa tháp pháp sư riêng biệt, cao sừng sững ở nơi dừng chân của đoàn pháp sư ngay quân bộ.
Pháp sư thất giai Áo Đan Ni Nhĩ tuy rằng không bằng quan chỉ huy tối cao của yếu tắc La Tạp Tư Nhĩ thượng tướng, thế nhưng uy nghiêm cũng vang dội cả yếu tắc Hồng Hà này. Không thể nghi ngờ lão ở trong yếu tắc Hồng Hà cũng là một nhân vật được tôn trọng nhất.
Áo Đan Ni Nhĩ tới yếu tắc Hồng Hà này đã ba mươi năm rồi, tới bây giờ vẫn chưa lấy vợ, để toàn bộ tâm huyết vào việc thủ hộ nơi này. Dưới nỗ lực của lão, quân đoàn pháp sư của yếu tắc không ngừng tăng cường lực lượng, nhiều lầy chiến đấu đối kháng Man tộc.
Thái độ làm người của lão thân thiện hiền hòa, môn hạ đệ tử đông đảo, hơn nữa không tham dự vào ân ân oán oán trong gia tộc, cho nên địa vị cao thượng siêu nhiên.
Một nhân vật như vậy nửa đêm triệu kiện Hàn Phi, không khỏi làm cho Hàn Phi suy nghĩ.
Nơi Áo Đan Ni Nhĩ gặp mặt Hàn Phi là một phòng thí nghiệm pháp thuật tầng cao nhất của tháp pháp sư. Nhìn qua cửa sổ bằng thủy tinh có thể nhìn thấy cảnh đêm ở yếu tắc. Lão pháp sư mỉm cười biểu thị hoan nghênh Hàn Phi, sau đó phân phó thị nữ bưng trà nước tới, hoàn toàn theo lễ tiết chiêu đãi khách quý.
Kỳ thật với thực lực thiên không võ sĩ của Hàn Phi hiện giờ, muốn nói thân phận chân chính cũng không kém đối phương nhiều lắm.
Khách sáo vài câu, Áo Đan Ni Nhĩ pháp sư trực tiếp nói rằng:
-Hàn Phi các hạ, có thể để cho ta xem lại pháp trượng thổ hệ đó không?
Ngày hôm qua tại quân bộ, Hàn Phi lấy ra pháp trượng vu sư là minh chứng, nhưng mà cái này là chiến lợi phẩm cuả hắn, đương nhiên hắn được cầm trở về.
-Đương nhiên!
Hàn Phi không chút do dự lấy pháp trượng trong chiếc nhẫn nạp vật ra đưa cho đối phương:
-Áo Đan Ni Nhĩ đại sư, nếu như ngài thích, có thể cầm vài ngày chơi.
Nhân vật giống như Áo Đan Ni Nhĩ sẽ không làm ra chuyện mạnh mẽ chiếm đoạt đồ của người khác. Hơn nữa Hàn Phi nhớ lão cũng không chủ tu thổ hệ, không biết vì sao lại cảm thấy hứng thú với chuôi pháp trượng hệ thổ này.
-Vậy thì không cần!
Áo Đan Ni Nhĩ yêu thích ngắm nhìn pháp trượng một lúc rồi trả lại tay Hàn Phi. Trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của lão hiện lên một tia giảo hoạt:
-Hàn Phi các hạ, ta chỉ có thể hình dung ra các hạ may mắn tới chừng nào. Coi như là ta một vs một cũng không nhất định có thể chiến thắng được Ngả Tát Khắc Sâm, càng không nói tới việc đánh chết hắn!
-Nếu ta đoán không sai, thu hoạch của ngươi không chỉ là căn pháp trượng này đi? Lấy ra cho ta xem được chứ?
-Đại sư mắt sáng như đuốc!
Hàn Phi nửa đùa nói rằng, do dự một chút liền lấy một chiếc dây chuyền thu được trong chiến nhẫn nạp vật ra.
Chiếc Vu Chi Chiến Cổ Hàn Phi không có lấy ra, cũng không thể bởi vì câu nói của đối phương mà lấy hết ra được, chiếc nhẫn nạp vật cùng dây chuyền cũng không phải trọng yếu lắm.
Áo Đan Ni Nhĩ nhận chiếc nhẫn nạp vật kiểm tra một chút, vẻ mặt lộ vẻ kinh hỉ:
-Không tồi, những tài liệu này là thứ tốt, có vài thứ chỉ có ở đế quốc Thái Thản mới có, thu hoạch của ngươi quả thật không nhỏ.
Buông chiếc nhẫn nạp vật ra, lão cầm lấy dây chuyền tán thưởng nói:
-Đây là dây chuyền nguyên tố chi hồn, đối với thổ hệ pháp thuật có hiệu quả tăng phúc uy lực, cũng không tồi!
Hàn Phi cười ha hả, chờ đại sư này nói ra chủ đề chính.
Quả nhiên, Áo Đan Ni Nhĩ do dự một chút, xấu hổ nói rằng:
-Hàn Phi các hạ, những gì ngươi thu được đều là của pháp sư dùng. Mà ta có một vị bằng hữu vừa vặn tu luyện thổ hệ pháp thuật.
-Ta nghĩ muốn dùng một kiện vật gì đó hữu dụng đối với ngươi đổi những chiến lợi phẩm này, không biết ngươi có nguyện ý không? Đương nhiên giá trị của nó tuyệt đối không thấp hơn tổng giá trị của những đồ này.
-Vật gì vậy?
Hàn Phi hiếu kỳ hỏi thăm.
Hắn nguyên muốn chuẩn bị đưa những thứ này cho Đằng Thủy Tú. Nhưng mà Đằng Thủy Tú cũng không phải là thổ hệ pháp sư. Nếu như Áo Đan Ni Nhĩ có thể lấy ra thứ gì tốt mà trao đổi, Hàn Phi tuyệt đối không ngại bán cho đối phương một cái nhân tình.
Áo Đan Ni Nhĩ mỉm cười, tay áo phất lên một cái, một chiếc hộp màu đỏ thình lình xuất hiện trước mặt của Hàn Phi.
Hộp này vừa xuất hiện, chung quanh nhiệt độ tăng lên không ít. Hàn Phi hoàn toàn có thể cảm giác được trong chiếc hộp này ẩn chứa lực lượng hỏa hệ mãnh liệt!