Lòng người khó lường, Hàn Phi đã bị người khác ám toán một lần, cẩn thận thế này cũng không xem là quá đáng.
Vân thị, Vân Ngạo Thiên, Hàn Phi thu hồi tinh thần chi tức, trong hai tròng mắt hiện lên ánh sáng vô cùng lãnh lẽo, lần này nếu hắn thành công hoàn thành nhiệm vụ, sau khi quay về nhất định sẽ được thăng chức, cũng xem như tát vào mặt đối phương một cái.
Nhưng vậy vẫn chưa đủ, có một ngày, ta phải dẫm nát Vân thị dưới chân mình.
Ốc Kim ngồi chồm hổm canh cửa cảm nhận được sát ý của Hàn Phi, lập tức đứng dựng dậy vẫy đuôi rống lên, Hàn Phi phóng dẫm một chân lên nó
- Được rồi, ta biết tâm ý của ngươi, đừng giả...
Tiếng rống phẫn nộ lập tức thấp giọng nũng nĩu nức nở, Hàn Phi cũng không để ý nó, ngồi vào phòng khách lât xem vật phẩm của gia tộc La Lạc cho hắn.
Là kim vệ cấp cao nhất trong võ sĩ gia tộc, Hàn Phi ngoại trừ nhận được linh tinh truyền thừa ra, còn nhận được bộ thiết bì giáp đen, một thanh loan đao màu bạc và hàng trăm tiền vàng Thái Thản.
Man tộc và nhân tộc lấy chiến thần sơn mạch phân làm ranh giới, nhưng phân nữa chiến thần sơn mạch rộng chừng mấy trăm dặm do man tộc chiếm giữ, tài nguyên khoáng sản trong núi vô cùng phong phú, do đó vũ khí của man tộc tạo luyện vô cùng phát đạt, thiết bì giáp đen dùng thiết đen mà luyện thành, phân lượng trầm nhưng rất mạnh, vũ khí bình thường không thể chém đứt.
Loan đao linh võ màu bạc cũng rất tốt, so với vũ khí trước đây Hàn Phi dùng cao cấp hơn nhiều.
Truyền thừa linh tinh cấp huyền được Hàn Phi hấp thụ dung hợp, bên trong khối linh tinh này có chứa một viên man đấu kỹ gọi là huyết hồn chi mâu, có thể tập hợp đấu khí thành mâu trạng công kích kẻ địch, có năng lực hộ giáp bài trừ đấu khí rất mạnh, đấu khí càng mạnh uy lực càng lớn.
Võ sĩ man tộc ngoại trừ có thể nắm bắt được mười hệ đấu khí bình thường ra, man đấu kỹ là chiếc kỹ đặc có của họ, chủng loại tuy không nhiều nhưng uy lực không tầm thường.
Sau khi chờ Hàn Phi trở về phòng ngủ nằm lại trên giường, Na Lệ Á “ư” một tiếng tỉnh dậy sau giấc ngủ say, nhìn Hàn Phi với đôi mắt tràn đầy ý xuân.
Hàn Phi cười hắc hắc, xoay người đè lấy thân nàng...
...
Hai ngày sau, Hàn Phi nhận được nhiệm vụ đầu tiên kể từ khi gia nhập vào gia tộc La Lạc đến nay, hộ tống nghi trượng trưởng lão Khắc Lý Ân tuần sát sản nghiệp gia tộc.
Là hào môn đại gia làm ăn lâu đời ở Cuồng Lan Yếu Tắc, sản nghiệp của gia tộc La Lạc nằm ven hồ Cách Lực Mộc, nhà xưởng, hiệu buôn, đồng cỏ, trang viên, quáng tràng, vân vân, thu nhập từ những sản nghiệp này đủ nuôi sống cả một gia tộc lớn, căn bản là là gia tộc La Lạc tồn tại, do hầu tước Bàng Ân làm gia chủ đã từng phái nghi trượng trưởng lão tới công xưởng đồng cỏ trọng yếu dò xét giám sát.
Nhưng gần đây gia tộc La Lạc và gia tộc Thiết Kỳ tranh đấu không ngừng, do đó dò xét như vậy tuy không có dư thừa nhưng lực lượng hộ vệ lớn càng thêm mạnh, để phòng ngừa gia tộc Thiết Kỳ phái thích khách tiến hành ám sát, mà Khắc Lý Ân chính là một trong những trưởng lão được hầu tước Bàng Ân tín nhiệm nhất, quyền cao chức trọng nhất trong gia tộc.
Mười tên hộ vệ kỵ sĩ, hai mươi kim vệ, ba mươi ngân vệ và trên một trăm đồng vệ thiết vệ tạo thành một đội quân hộ vệ, bảo vệ ba chiếc xe ngựa vừa ra khỏi phủ đệ, men theo con đường rộng thênh thang hướng về khu nam, điểm đến của chuyến đi lần này là quáng tràng ngoài phía đông hai mươi dặm Yếu Tắc.
Trưởng lão Khắc Lý Ân chỉ có thể ngồi một chiếc xe ngựa, hai chiếc kia là để đánh lừa thích khách, chỉ có kỵ sĩ hộ vệ và bao gồm cả kim vệ như Hàn Phi mới biết rốt cuộc chính chủ ngồi ở chiếc xe nào.
Hàn Phi cưỡi Ốc Kim đi phía bên phải cuối cùng của đoàn xe, ba kỵ sĩ hộ vệ đi trước mở đường, do tất cả mọi người đều ngồi xe ngựa hoặc cưỡi chiến sủng, do đó tốc độ của đoàn xe tương đối nhanh.
Khu bắc Yếu Tắc tuy náo nhiệt nhưng hỗn loạn, người đi trên đường vô cùng đông đúc, tốc độ của đoàn xe không vì tránh né mà đi chậm, người đi đường nhìn thấy đội xe như vậy đi qua cũng sáng suốt tránh đường, có những người dân bình thường tránh hơi chậm bị kỵ sĩ mở đường dùng roi da quật vào người.
- Mọi người đề cao cảnh giác, cẩn thận thích khách, mệnh lệnh của đội trưởng đội hộ vệ nhanh chóng truyền đến tai mọi người.
Trên đường ngư long hỗn tạp, thích khách dễ dàng công kích nhất, kẻ địch có thể ẩn núp trong đám đông cải trang thành người đi đường hoặc là tiểu thương, là khó phòng bị nhất, cho nên mỗi người phải đề cao cảnh giác.
Nhưng chuyện làm người ta lo lắng lại không xảy ra, đoàn xe đi thẳng trên con đường được hơn nữa tiếng, tường thành bắc của Yếu Tắc dần hiện ra trước mắt mọi người.
Mọi người không khỏi ầm thầm thở dài một cái, ra khỏi Yếu Tắc là thảo nguyên, phía đông là khu tập trung của bộ lạc, con đường trống trải muốn đánh lén hoàn toàn là chuyện không thể.
Hàn Phi lại hơi nheo nheo mắt, trực giác nói cho hắn biết hôm nay tuyệt đối không bình thường, nhất định xảy ra chuyện gì đó.
Đối với trực giác của mình Hàn Phi không hề nghi ngờ, không vì rời khỏi khu vực nguy hiểm mà buông lỏng cảnh giác.
Đoàn xe chậm rãi vào thành, ba kỵ sĩ hộ vệ dẫn đầu tiến vào trước, trong lòng Hàn Phi chợt báo động.
Hắn vừa ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy một con hoàng long dũng mãnh từ trên tường thành đánh thẳng xuống, mục tiêu công kích bất thình lình chính là chiếc xe ngựa bên cạnh hắn, mà chiếc xe ngựa thứ ba này chính là chiếc trưởng lão Khắc Lý Ân ngồi.
Đối phương làm sao biết? đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Hàn Phi, nhưng hắn cũng không nghĩ ngôi lâu, trầm quát một tiếng từ trên lưng Ốc Kim nhảy xuống, bỗng nhiên giơ tay đánh ra một chưởng, một mặt đấu khí hộ thuẫn bao trùm cả chiếc xe, khó khăn lắm mới chặn được một kích kinh thiên động địa của đối phương.
Ầm!
Hỏa long và thủ hộ hung hăng đụng vào nhau, lập tức phát ra âm thanh dữ dội, hỏa long biến thành những hỏa vũ khắp cả bầu trời ào ào rơi xuống, nhưng lại không thể công phá được phòng ngự hộ thuẫn.
- Địch tập kích!
Hàn Phi vững vàng ngồi trên nóc toa xe ngựa, vừa nhìn thì thấy trên tường thành có một thân ảnh chớp động, đối phương mặt áo bào tro tay cầm pháp trượng, rõ ràng là một vu sư man tộc.
Công thủ đầu tiên thất bại, vu sư liền huy động pháp trượng, vô số hỏa cầu từ không trung rơi xuống, lần này công kích cực kỳ nhanh!
Mà hình như cùng một lúc, kỵ sĩ trước mặt cũng bị công kích
Một đội buôn đang chuẩn bị vào thành đột nhiên biến thành đội chiến, chiếc xe ngựa dùng vải bạc phủ kín đột nhiên mở ra, chiến sĩ ẩn núp bên trong sớm giơ cung tên nhắm vào đoàn xe mà bắn, và bọn võ sĩ của đội buôn đó rút vũ khí ra hét điên cuồng công kích vào đoàn xe.
Mười mấy mũi tên đồng lượt bắn ra, cửa thành lập tức loạn lên, do sự phòng ngự không giống nhau, ở cửa thành bắc chỉ có một ít chiến sĩ và võ sĩ phụ trách, thấy tình cảnh như thế này lấp tức cuốn cuồn rút lui, mấy người đi qua đường gặp họa, bị cung tên bắn trúng biến thành như con nhím, không minh không bạch làm quỷ chết thay.
Ba kỵ sĩ hộ vệ ở phía trên cùng không phải yếu thế, trước khi mũi tên nhọn hoắc bắn tới dùng vũ khí và đấu khí đón đỡ, cho dù cá sa vào lưới cũng bắn không trút thiết khải giáp đen của bọn họ, chỉ là mấy thiết vệ bình thường ở phía sau thực lực không tốt, bị cung tên bắn trúng ngã xuống đất, kêu gào thảm thiết.
Cảnh tượng này giống như tổ ong vò vẽ, bọn hộ vệ đoàn xe lần lượt khai mở đấu giáp, có một số người đang bảo vệ xung quanh xe ngựa, càng còn phần lớn võ sĩ đánh lại quân địch, một trận chiến vô cùng kịch liệt chợt bạo phát.
Trên nóc toa xe ngựa, Hàn Phi hừ lạnh một tiếng, chiến đao trong tay phát ra trăm ngàn tia sáng, chỉ nghe thấy âm thanh khì khì không ngừng vang bên tai, toàn bộ hỏa cầu đột kích đều bị đánh tan nát.
- Ốc Kim
Ốc Kim lui lại mấy bước, bỗng nhiên phát lực nhảy vọt lên xe, vẫn chưa hạ xuống thì bị Hàn Phi chìa tay nâng nhẹ một cái, dĩ nhiên là mượn lực nhảy tới bức tường thành cao hơn sáu thước, thét gào hướng về tên thích khách phát ra hỏa long và hỏa cầu - đó là một vu sư áo bào tro.
Sự xuất hiện bất thình lình của Ốc Kim làm cho vu sư áo bào tro thất kinh, nhất thời không công kích tiếp, từ ống tay áo của cánh tay trái phóng ra một lớp khói màu xanh!
Vu sư của man tộc đều có bản lĩnh dùng bùa chú và dùng độc, rất khó đối phó, nhưng Ốc Kim lại không trực tiếp tránh làn khói đó, bất thình lình phóng vào người của vu sư, nanh vuốt sắc bén lập tức cắn thủng pháp thuẫn hộ thân của y!
Sau khi Ốc Kim phóng tới, Hàn Phi không quan tâm đến tình hình của tường thành nữa, thực lực của Ốc Kim có thể so với võ sĩ ngũ giai, có lực lượng tam hệ và linh lực hộ thể, đối với một gã vu sư hèn mọn này tuyệt đối không thành vấn đề.
- Bảo vệ đại nhân!
- Lui, chúng ta lui về trước
Ở cửa thành vô cùng hỗn loạn, quang man đấu khí đan thành một mãnh, địa hình tương đối chật hẹp bọn hộ vệ đoàn xe rất khó triển khai công kích, chỉ có thể bị động chống cự tiến công tập kích của đối phương.
- Rắc
Bỗng nhiên, trên mặt đất hiện lên một thanh địa thích rất sắc nhọn, không ít võ sĩ hộ vệ không có đấu giáp bảo hộ bị đâm trúng, kêu thảm gã xuống, những con ngựa kéo xe cũng bị đâm trúng, phát ra tiếng hí thê thảm rồi ngã xuống đất.
Thế này thì không được! tập trung đông đúc ở cửa thành hoàn toàn trở thành bia cho quân địch bắn, hắn lập tức phóng xuống xe ngựa, một tay nắm lấy cái giá xe giơ lên, bỗng nhiên hất vun lại phía sau, dĩ nhiên toàn bộ xe ngựa ngay cả thùng xe và hai con ngựa đều rống lên suýt ngã quỵ xuống đất, tránh được đoàn tấn công trực tiếp của kẻ địch.
Xe ngựa ầm ầm rơi xuống đất, nhưng chiếc thùng xe lại không bị sao cả, Hàn Phi cũng không lo lắng cho sự an toàn của trưởng lão bên trong, bởi vì trở thành người của trưởng lão gia tộc La Lạc tuyệt đối không phải là người yếu thế.
Hắn vừa điều khiển chiếc xe ngựa chạy đi, một đám lửa cuộn trào mãnh liệt dọc theo từ cửa thành cuồn cuộn chạy đến, hai chiếc xe ngựa phía trước và võ sĩ bị thương té ngã xuống đất, chỉ có kỵ sĩ và võ sĩ dùng đấu giáp mới có thể tránh được nạn này.
Dòng lửa vọt tới Hàn Phi, nhưng bị luyện thạch hộ giáp của hắn chặn lại
Thịch! Cửa chiếc xe ngựa bên cạnh đột nhiên mở ra, trưởng lão Khắc Lý Ân không chịu nỗi cuối cùng cũng phóng ra, bên ngoài đánh nhau như vậy lão cũng không thể ngồi trong đó làm ngơ.
Mà lúc này, tốc độ của cái bóng đen đó bay ra rất nhanh, từ một hiệu buôn bên cạnh bay vút ra, loan đao màu vàng đẹp mắt, chém thẳng vào đầu trượng lão.
-o0o-