Tại Ba Tư Đặc thành này, Áo Nhĩ Đức Tư là một thiếu niên võ sĩ thiên tài.
Hắn là hậu duệ của một thương nhân phổ thông trong thành Ba Tư Đặc này. Cha mẹ trong một lần đi buôn bán thì bị sa đạo tàn sát, mà hắn may mắn được một đoàn dong binh cứu sống. Từ nhỏ đã đi theo đoàn dong binh mạo hiểm trong biển cái Tây Lục này. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Theo tuổi tác tăng trưởng, thiên phú võ sĩ của hắn dần dần được lộ ra. Lúc mười hai tuổi xông mạch đấu khí thành công trở thành một võ sĩ. Mà thực lực cũng được đề thăng vô cùng nhanh, mười tám tuổi tấn chức đại địa võ sĩ. Sau đó mất gần bốn năm đã đạt được tới trạng thái đỉnh phong rồi, trở thành sủng nhi của chiến thần, được mọi người chú mục xưng là võ sĩ thiên tài.
Nhân vật như vậy đương nhiên không thể né được lời mời chào của các thế lực lớn trong thành Ba Tư Đặc. Nguyên muốn bị gia tộc La Tư Nhĩ Đức thu vào trong lòng, thế nhưng không ngờ nửa đường lại bị gia tộc Sát Tâm Tư cưới đi, trở thành người khiêu chiến có lực nhất cạnh tranh danh ngạch đi vào thâm uyên với gia tộc La Tư Nhĩ Đức.
Chuyện này làm cho thượng tầng của thành Ba Tư Đặc sôi lên sùng sục, mọi người đều mở to mắt xem hai nhà cuối cùng sẽ bộc phát ra kích đấu gì. Mà Áo Nhĩ Đức Tư khi gia nhập vào gia tộc Tát Sâm Tư thì liên tiếp bảo trì không bại ở chiến thần luận võ trường này. Làm cho gia tộc Tát Sâm Tư có nhiều hơn danh vọng, tướng mạo của hắn lại anh tuấn trở thành tình nhân trong mộng của nhiều phu nhân thiếu nữ.
Mà tối này là trận quyết đấu cuối cùng, lần cuối cùng va chạm với Áo Nhĩ Đức Tư cũng chính là một lần va chạm hung mãnh giữa hai gia tộc. Rất nhiều người xem trọng hắn thắng cuộc, cho rằng hắn sẽ rằng thắng lợi cuối cùng đạt được tư cách thăm dò thế giới thâm uyên.
Trước đó, gia tộc Tát Sâm Tư đã phát ngôn sẽ đánh cược cho Áo Nhĩ Đức Tư 500 vạn đồng vàng. Biểu hiện ra quyết tâm giành chiến thắng!
Hàn Phi bỗng nhiên mở mắt, người phụ trách đưa tin đi tới đẩy cửa phòng nghỉ của hắn ra nói:
-Các hạ, xin mời sẵn sàng, lập tức tới phiên người lên đấu trường rồi.
Hàn Phi gật đầu đột nhiên hỏi:
-Tên võ sĩ trước ta thế nào rồi?
-Hắn đã trở về trong vòng tay của chiến thần rồi, hài tử đáng thương!
Người võ sĩ đưa tin thở dài nói:
-Ta cũng thua mất 10 đồng vàng.
Một mạng người, mười đồng vàng tiền đặt cược, trong mắt võ sĩ đưa tin này dường như không khác nhau là mấy. Nhưng mà Hàn Phi cũng không có ra vẻ đạo mạo mà chửi bới đối phương lãnh huyết.
-Tất cả những võ sĩ từ nơi này đi ra ngoài, ta đều đánh cược hắn thắng lợi.
Người võ sĩ đưa tin nói thêm.
-Tuy rằng tất cả mọi người đều xem trọng Áo Nhĩ Đức Tư thế nhưng ta vẫn như cũ đặt cược cho ngươi. Chân thành mong muốn ngươi có thể đánh bại cái tên làm bẩn vinh dự võ sĩ kia!
Thú vị! Hàn Phi không nhịn được nở nụ cười, hắn tiến tới vỗ vai đối phương nói rằng:
-Nếu như ta là ngươi, ta sẽ dùng tất cả tiền của mình đánh cược vụ này!
Người võ sĩ đưa tin mở to hai mắt, đối với tự tin của Hàn Phi hắn không cho rằng đúng. Mà Hàn Phi cất bước đi ra khỏi phòng, tiến vào trận quyết đấu cuối cùng!
-Người khiêu chiến của chúng ta là…
Trên không trung thanh âm vang vọng cả luyện võ trường…
-Đến từ gia tộc La Tư Nhĩ Đức, Hàn Phi, đồng thời cũng là đại địa võ sĩ đỉnh cấp!
-Thưa các tiên sinh tôn quý, các phu nhân, các vị khán giả, xin mời các vị đặt cược. Đây là một hồi quyết đấu cuối cùng đặc sắc nhất của tối ngày hôm nay, nếu ai không đặt cược sẽ hối hận cả đời!
Tiến vào giữa trường quyết đấu, Hàn Phi nhìn thấy đối thủ đứng cách hơn trăm mét. Đối thương đang hưởng thụ tiếng hoan hô của khán giả, hoa tươi, khăn tay cùng nhưng đồng vàng như mưa rơi vào người hắn, phảng phất như hắn đã giành thắng lợi rồi vậy.
So sánh lại, Hàn Phi có vẻ không có bao nhiêu người quan tâm. Một pháp sư của pháp sư công hội đi tới, bưng lên linh tinh đặc chế dùng để trắc nghiệm lực lượng đấu khí.
Sinh tử quyết đấu ở chiến thần luyện võ trường đều giới hạn võ sĩ dưới ngũ giai. Hải Dương võ sĩ không cần phải thông qua phương thức này để đột phá bình cảnh. Nhưng mà thu tiền tài, vinh dự cùng mỹ nhân thì rất có thể, Thiên không võ sĩ thì không cần phải nói.
Trải qua trắc nghiệm, lại có võ sĩ mang vũ khí tới cho Hàn Phi chọn lựa. Để đảm bảo công bằng, song phương quyết đấu không được dùng vũ khí của mình.
Hàn Phi tuyển chọn trường kiếm của võ sĩ theo thói quen của mình. Vũ khí lúc quyết đấu không phải là linh vũ khí, thế nhưng đều được rèn từ loại tinh thiết tốt nhất, không chỉ sắc bén không gì sánh được, còn có khả năng chịu đựng đấu khí quán thâu vào rất mạnh mẽ.
Trước khi quyết đấu, Phỉ Qua đã cung cấp toàn bộ tư liệu của đối thủ cho Hàn Phi. Áo Nhĩ Đức Tư là võ sĩ song tu lôi hệ cùng phong hệ. Hai hệ đấu khí đều tăng trưởng tới tốc độ. Áo Nhĩ Đức Tư đã phát huy ưu thế tốc độ tới cực hạn rồi. Hơn nữa kiếm kỹ của hắn xuất thuần nhập hóa, cùng giai võ sĩ chiến đấu chưa bao giờ thua. Hắn sử dụng vũ khí cũng là võ sĩ trường kiếm!
Năm trận chiến đấu trước, Áo Nhĩ Đức Tư chiến thắng đối thủ phi thường thoải mái. Trong đó còn có một cao thủ thân kinh bách chiến, bản thân còn chưa thụ thương một lần. Thực lực mạnh tới làm người khác phải ghé mắt nhìn.
Lúc song phương chọn vũ khí quyết đấu, thì khán giả bên trên cũng đang đặt cược với khí thế ngất trời.
Trận quyết đấu này, tỉ lệ đặt cược của Hàn Phi là một ăn hai còn của Áo Nhĩ Đức Tư là một ăn một. Mặc dù như vậy số người đặt Áo Nhĩ Đức Tư thắng lợi vẫn đông như cũ. Bởi vì nhiều người đã xem Áo Nhĩ Đức Tư quyết đấu rồi.
-Hàn Phi này là ai vậy? trước đây ta chưa từng nghe nói tới hắn. Nếu không đặt cược cho hắn thử coi?
Một tiểu thương nhân ngồi trong phòng cầm túi tiền có chút do dự.
-Ngươi là ném tiền qua cửa sổ mà thôi! Võ sĩ cùng giai có ai là đối thủ của Áo Nhĩ Đức Tư chứ?
Bạn hắn lớn tiếng cười nhạo nói:
-Tuy rằng nói chúng ta đặt cược tối đa cũng chỉ có 3000 đồng vàng. Khấu trừ thuế cũng chỉ có 270 đồng vàng lợi nhuận. Nhưng ngươi khổ cực một tháng cũng không kiếm được số tiền nhiều như vậy à! Ngươi ngốc vừa thôi!
Đồng bạn cười nhạo không ngờ lại làm cho tiểu thương nhân này nổi máu cá cược. Hắn cắn răng ném toàn bộ túi tiền lên trên bàn nói:
-Ta không tin, muốn chơi thì phải chơi lớn, đặt Hàn Phi thắng lợi, 2000 đồng vàng!
Đồng bạn hắn nhìn hắn như nhìn người ngu ngốc, miệng nói:
-Ngươi sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận cho coi. Ta xem lúc về người sẽ nói với gia đình thế nào!
- Áo Nhĩ Đức Tư tất thắng!
Đây chỉ là một nốt nhạc đệm nho nhỏ trong hơn năm vạn người tối nay. Quyết đấu cuối cùng của đêm nay có ý nghĩa to lớn làm cho bầu không khí trở nên cao triều. So với náo nhiệt ở khu bình dân cùng thương nhân thì khu quý tộc không thể nghi ngờ là bình tĩnh hơn nhiều. Thế nhưng mặt ngoài bình tĩnh như sóng ngầm bên trong đã nổi lên dữ dội. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Trong một hàng ghế xa hoa, một trung niên quý tộc trên mặt lộ ra vẻ trầm tư, đột nhiên mở miệng hỏi:
-Hàn Phi, tên này hình như chưa từng nghe nói tới, lẽ nào gia tộc La Tư Nhĩ Đức muốn buông tha sao? Hay người này là kỳ binh mà bọn họ che dấu?
Một võ sĩ khác đứng bên cạnh cung kính trả lời hắn:
-Ta nghe nói nửa tháng trước có một dong binh tự do tới thành. Đây rất có thể là đệ tử của Hàn thị ra ngoài đi lịch lãm, thực lực không thể khinh thường, hẳn là lúc tới đã được La tư Nhĩ Đức lựa chọn.
-Đại nhân, ngài có muốn đặt cược không?
Trung niên quý tộc suy nghĩ một chút, mỉm cười nói:
-Lần này không chơi, chúng ta chờ xem kịch vui đi, nói không chừng còn có kết quả ngoài ý muốn thật.
Một gã quý tộc mập mạp ở phòng sát vách đang ôm một thiếu nữ, tay sờ loạn cười ha ha nói:
-La Tư Nhĩ Đức gia tộc lần này không may rồi, xem ra bọn họ chó cùng rứt giậu. Một tiểu tử vô danh tiểu tốt cũng dám phái lên đấu trường chịu chết, ha ha, đặt cược Áo Nhĩ Đức Tư cho ta, 300 vạn đồng vàng!
Mà trong hàng ghế của gia tộc La Tư Nhĩ Đức, bầu không khí có chút ngưng trọng, một trưởng lão mấy máy môi vài cái, cuối cùng cố lấy dũng khí nói rằng:
-Lôi Mông, 500 vạn đồng vàng có phải nhiều lắm không? gần đây gia tộc phải chi trả rất nhiều, còn có chuẩn bị hành trình thâm uyên nữa.
Đối với chất vấn của nghi trượng trưởng lão, trong mắt Lôi Mông hiện lên quang mang khó hiểu. Hắn nhàn nhạt nói rằng:
-Chính là chi ra khá lớn, cho nên ta mới muốn kiếm tiền trở về. Tát Sâm Tư đặt cược 500 vạn, chúng ta kém hơn so với họ sao? Nếu không chỉ thu tới đây là cao nhất thì ta còn muốn đặt nghìn vạn cơ!
Gia tộc tích lũy ngàn năm phú xưng địch quốc, Lôi Mông cũng không có mạnh miệng, nhưng mà 500 vạn quả thực là con số kinh người, có gấp đôi nữa thì cũng không dám tưởng tượng.
Dưới uy áp của hắn, không ai dám hé răng, 500 vạn đặt cược, ngoại trừ Lôi Mông ra, trong lòng đám nghi trượng trưởng lão của La Tư Nhĩ Đức gia tộc đều cảm thấy như một hòn đá nặng đè lên trên người.
Giả như thua, tuyệt đối là một lần thất bại lớn nhất của gia tộc vài chục năm nay.
Đánh cược còn đang tiếp tục, dưới đấu trường, Hàn Phi đã chọn xong vũ khí chuẩn bị chờ quyết đấu chính thức bắt đầu.
Đối thủ của hắn cũng ở đó không xa, cách khoảng một trăm mét, ánh mắt hai người gặp nhau trong không trung.
Áo Nhĩ Đức Tư nhìn qua tuổi còn trẻ hơn so với Hàn Phi một chút, mái tóc vàng sáng láng cực kỳ bắt mắt, đôi môi mỏng có chút hơi cao ngạo, tròng mắt màu lam hiện ra thần sắc vô cùng tự tin. Khuôn mặt tuấn tú mang theo vẻ thân thiết.
Nhìn Hàn Phi, hắn hơi khẽ nhếch môi lên, dường như muốn chê bai đối thủ không biết lượng sức mình.
-Tiểu tử của La Tư Nhĩ Đức gia tộc, nếu như ngươi hiện giờ tuyển chọn chấp nhận thất bại thì còn có cơ hội rời khỏi đây.
Đột nhiên, trong tiếng gió nhẹ thổi tới tai Hàn Phi có một thanh âm kiêu ngạo vang lên: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Không nên vì gia tộc La Tư Nhĩ Đức mà chôn vùi sinh mệnh của mình.
Hàn Phi thấy được môi Áo Nhĩ Đức Tư mấp máy, hắn hiển nhiên đã vận dụng lực lượng của phong để truyền âm tới bên tai Hàn Phi. Trong thanh âm hò hét khắp nơi thế này mà không có chút tạp âm nào cả.
Chiến thuật tâm lý sao? Hàn Phi mỉm cười, Áo Nhĩ Đức Tư quả nhiên khéo léo. Người khác nếu như muốn đáp lại phải la lên to mới được, như vậy rất dễ bị trúng chiêu làm tức giận.
Nhưng mà đối với Hàn Phi, căn bản là vô dụng!
-Ta chưa bao giờ nói lời vô ích đối với một võ sĩ đánh mất đi vinh dự của mình!
Hàn Phi nhàn nhạt nói rằng.
Thanh âm của hắn đồng dạng rất nhẹ, thế nhưng lại rơi vào trong tai Áo Nhĩ Đức Tư vô cùng rõ ràng. Dùng kình khí ngưng tụ thanh âm truyền tới một phương hướng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.
Sắc mặt của Áo Nhĩ Đức Tư nhất thời thay đổi, hắn không làm cho Hàn Phi tức giận được mà ngược lại bị Hàn Phi đánh trúng chỗ đau!