Chiến sĩ thú tộc hiển nhiên không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy, bọn họ bay qua bay lại trên thân thể Thiểm Điện Mãng, từ phần lân giáp rất nhỏ tương đối mềm mại trước bụng nó khai đao, vài người phối hợp đã nhanh chóng mở bụng Thiểm Điện Mãng ra.
Từng mảng thịt dày được lột ra, gân mãng lớn chừng ngón tay cái được cẩn thận để ra một bên, các chiến sĩ lại tìm hai ba cây mây tại thành cái khung, sau đó đặt hết những khối thịt mãng vào bên trong, trong thời gian rất ngắn thi thể đại mãng đã bị tách rời hoàn tất.
Thừa dịp này, Hàn Phi cùng Sơn Khâu bắt chuyện với nhau. Từ cuộc nói chuyện giữa hai người, Hàn Phi biết được, thì ra Sơn Khâu cùng mọi người chính là đang tìm đầu Thiểm Điện Mãng này để tiêu diệt, Hàn Phi thật ra giúp bọn họ một việc không nhỏ.
Đầu Thiểm Điện Mãng thành niên này không biết từ nơi nào đột ngột chuyển tới đây, nó đã gây hại cho bộ tộc Cuồng Hùng cách đây không xa không ít.
Thiểm Điện Mãng ăn uống cực lớn, nó thường mượn bóng đêm yểm hộ mà tập kích bộ lạc Cuồng Hùng. Trâu bò mà bộ lạc nuôi dưỡng tổn thất thảm trọng, còn có vài tên chiến sĩ bảo vệ gia viên bị nó sát hại. Bộ lạc Cuồng Hùng tổ chức nhân thủ bao vây tiễu trừ nó vài lần, kết quả bị nó chuồn mất hoặc bị nó đánh lén, tất cả đều không công mà trở về.
Đội ngũ của Sơn Khâu là chi đội ngũ thứ năm được phân tới, mọi người đối với nhiệm vụ này cũng không có hy vọng quá lớn. Thật không ngờ lại thấy được thi thể Thiểm Điện Mãng tại đây, đối với bọn họ mà nói đây tuyệt đối là kinh hỉ ngoài ý muốn, rốt cuộc cũng trừ đi một cái đại họa bên người.
Đợi khi Hàn Phi hiểu được chân tướng, những thú tộc chiến sĩ bên kia cũng đã hoàn tất, mười mấy người lưng đeo một cái sọt lớn, bên trong chứa đầy thịt của mãng xà.
Mọi người lập tức lên đường, dưới chỉ huy của Sơn Khâu, Hàn Phi theo đội ngũ tiến về phía tây nam của khu rừng mưa rậm rạp, đi qua một ngọn núi nhỏ, đại khái hành trình không tới một giờ thì tới được thôn trại của bộ lạc Cuồng Hùng.
Thôn trại của bộ lạc Cuồng Hùng thiết lập giữa một cốc núi nhỏ, lưng dựa vào núi non, phía trước là một bãi cỏ tương đối trống trải và bằng phẳng. Con sông chảy ra từ rừng rậm chảy qua cách đó không xa, vị trí phải nói rất không tồi.
Người bộ tộc dựng nhà tranh cùng nhà gỗ từ trong sơn cốc kéo dài ra bên ngoài, cùng với rào chắn nơi nuôi trâu, dê kéo dài liên tiếp nhau. Mặt khác bên ngoài phạm vi bộ lạc còn dựng lên những hàng rào bằng gỗ thô phòng ngự dã thú công kích, vài tòa nhà hình tháp đơn sơ đứng sừng sững bên trong vòng, thỉnh thoảng lại có chiến sĩ cầm vũ khí đi ngang qua tuần tra.
Từ bên ngoài mà nhìn có thể thấy được bộ lạc này tương đối thịnh vượng. Những chiến sĩ tuần tra nhìn thấy nhóm người Sơn Khâu, Hàn Phi xuất hiện ở gò rừng bên kia, lập tức quơ vũ khí trong tay lớn tiếng quát hô. Vì vậy bên trong hàng rào có rất nhiều người chạy ra nghênh tiếp.
Tuy rằng các thú nhân bộ lạc Cuồng Hùng có chút kinh ngạc khi trong đội ngũ trở về có thêm Hàn Phi. Thế nhưng khi bọn họ biết được Thiểm Điện Mãng đã bị tiêu diệt, thi thể đều bị phân giải cột lên trên lưng đem trở về, tất cả đều hưng phấn mà hoa chân múa tay.
Toàn bộ bộ lạc đều nhảy lên, cả trai lẫn gái trong bộ lạc đều từ chỗ ở của mình lao ra ngoài, nhiệt tình không gì sánh được phát ra những tiếng hoan hô đội ngũ trở về. Một vài hài tử thú tộc còn vui vẻ chạy qua chạy lại những phiến đá trên đường, ánh mắt ngây thơ mở to hiếu kỳ nhìn ngắm những khuông thịt mãng lớn đang được dỡ xuống.
Hàn Phi lần đầu tiên đi tới bộ lạc thú tộc, tuy rằng trước đây hắn từng nghe Man Ngưu tả qua, thế nhưng được tận mắt nhìn thấy lại có cảm giác hoàn toàn khác.
Nếu so sánh với những thành thị phồn hoa của nhân tộc, những bộ lạc thú tộc không thể nghi ngờ là nguyên thủy lạc hậu hơn rất nhiều, các thú nhân dựa vào nhau mà sống, ở chỗ này hầu như không tìm được kiến trúc khác. Đại đa số những thú nhân này chỉ mặc áo da thú thô lậu mà thôi.
Thế nhưng sinh hoạt gian nan cũng không làm cho họ mất đi vẻ cười tươi trên mặt, bất luận người già trẻ nhỏ hay nam nữ trong tộc đều nhìn vô cùng cường tráng, chiến sĩ bộ tộc bưu hãn tùy ý là có thể nhìn thấy được.
Hàn Phi còn thấy vài người phụ nữ đang ôm hài tử đứng xem náo nhiệt bên đường trực tiếp nhấc áo lên, lộ ra bộ ngực lớn cấp sữa cho hài tử uống không chút cảm thấy ngại ngùng gì cả. Mà người ngoài hiển nhiên cũng thành thói quen rồi.
Sơn Khâu mang theo Hàn Phi đi sâu vào trong bộ lạc, tới đầu cuối cùng của sơn cốc nhỏ mới dừng lại, phía trước là một gian nhà gỗ lớn cao hai tầng.
Nhà gỗ nương tựa vào trong vách núi, trong phạm vi mười mét chung quanh đó không có gian phòng ở nào khách. Tòa nhà hiển nhiên đã được xây dựng một cách tỉ mỉ với vườn hoa chung quanh. Một gốc cây đại thụ xanh um tươi mắt đứng sừng sững trên bãi đất trống trước nhà. Tán cây nồng đậm vừa vặn che mưa chắn gió cho ngôi nhà gỗ này. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Đây là nơi ở tốt nhất của toàn bộ lạc Cuồng Hùng, biệt thự của thương nhân tiểu quý tộc nông thôn bất quá cũng không hơn được ngôi nhà này. Sơn Khâu đưa Hàn Phi tới trước nhà gỗ mới nhỏ giọng giới thiệu:
-Đây là chỗ ở của Y Bố trưởng lão, là tế ti của bộ tộc chúng ta.
Tế ti trưởng lão của bộ lạc thú tộc tương đương với tộc trưởng của bộ tộc. Hắn cùng với những dũng sĩ dũng mãnh nhất của bộ tộc đồng quản lý toàn bộ bộ tộc. Một bộ lạc thú tộc không thể không có tế ti tồn tại, người có thể đảm đương tế ti thường thường là những trưởng giả có trí tuệ có từng trải phong phú.
Toàn bộ tế ti thú tộc đều thiện sử dụng tự nhiên phép thuật truyền thừa của thú tộc, bọn họ có thể vận dụng pháp thuật cứu chữa bệnh, có thể chỉ điểm người bộ tộc khai hoang chăn nuôi, cũng có thể khích lệ các chiến sĩ bộ tộc dũng cảm chiến đấu, được mọi người tôn sùng.
Giả như một bộ tộc không có tế ti ở trong, như vậy bộ tộc này cũng không thể duy trì xuống được, chỉ có thể đầu nhập vào một bộ lạc khác mà thôi.
Sơn Khâu vừa dứt lời, một thanh âm già nua từ trong căn nhà gỗ truyền ra:
-Sơn Khâu, ngươi mang theo khách nhân tôn quý trở về sao? Ta nghe thấy tiếng mọi người hoan hô, có phải đầu Thiểm Điện Mãng đã bị tiêu diệt rồi hay không?
Cánh cửa ngôi nhà gỗ chậm rãi mở ra, một lão giả thú nhân tay cầm mộc trượng màu xanh lục chậm rãi từ trong đi ra.
Vị tế ti trưởng lão của bộ lạc Cuồng Hùng nhìn qua phi thường già nua, mái tóc dài trắng như tuyết hầu như đã dài tới vai, nét mặt già nua có thể nhìn thấy những nếp nhăn tang thương cùng năm tháng, nhưng mà ánh mắt vẫn lấp lánh hữu thần phi thường sáng sủa. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thấy hắn, Hàn Phi không khỏi nhớ tới lão đầu Đa Đức ở trong Thánh Đường võ các, hai người niên kỷ như nhau, nhưng mà hình như vị tế ti trưởng lão trước mắt này khí thế có phần hơn lão Đa Đức, làm cho người ta sinh ra cảm giác kính ngưỡng.
-Xin chào, trưởng lão Y Bố tôn kính, ta là võ sĩ Hàn Phi tới từ Tập Thủy thành, rất vinh hạnh được nhìn thấy ngài ở đây!
Hàn Phi đi tới trước thi lễ nói.
Y Bố trưởng lão mỉm cười, hắn nhẹ nhàng phất phất mộc trượng trong tay.
Một quầng sáng màu xanh lục đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Hàn Phi, trong nháy mắt biến thành vô số quang điểm nho nhỏ, rơi xuống thân thể Hàn Phi.