Linh La Giới

Chương 508: Trận So Đấu



Lương Ảnh hiểu rất rõ với địa vị cùng thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, cho dù giết chết ba người bọn họ ngay tại đương trường cũng căn bản không có lo âu quá lớn. Phụ thân của hắn tuy là tộc trưởng Lương gia ở Thánh thành, nhưng chỉ bằng vào một Lương gia chẳng lẽ dám đi lên Thánh sơn tìm Hạ Ngôn báo thù sao?
 
Một đoạn thời gian gần đây, những tin đồn về Hạ Ngôn quả thật không ít. Lương Ảnh thân là con trai Tộc trưởng Lương gia, hiểu biết đối với những tin tức bí mật so với người bình thường nhiều hơn không ít. Thực lực hiện tại của Hạ Ngôn đã gần như tiếp cận cường giả Linh Hoàng rồi, Lương gia cho dù muốn báo thù cho đám người mình cũng cần phải suy nghĩ cẩn thận hậu quả nếu làm như vậy.
 
Hơn nữa, Lương gia cũng không phải do một mình phụ thân định đoạt, trong gia tộc còn có trưởng lão hội. Nội các Lương gia có ba mươi vị trưởng lão, một số quyết sách trọng đại của gia tộc đều phải đặt lên trưởng lão hội bàn bạc mới được.
 
Chúc công tử sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Từ lần gặp Hạ Ngôn trong Trân Bảo Các ở Thánh thành đến lần gặp hôm nay tại tửu lâu Bình An, hắn xem như lần nào cũng đắc tội Hạ Ngôn. Tuy nhiên, Hạ Ngôn đúng là không có ý tứ so đo với mình, điều này khiến cho Chúc công tử cũng cảm thấy có chút may mắn.
 
Hạ Ngôn dẫn Hỏa Phượng Hoàng đi vào trong phòng. Thổ cẩu tự nhiên là từ trong một phòng đi ra ngoài. Gian phòng chỉ có tổng cộng sáu cái, vừa vặn cho sáu người sử dụng. Mà Thổ Cẩu trực tiếp bị ở lại trong phòng khách. Đối với việc ở trong phòng khách Thổ cẩu cũng không có ý kiến gì quá lớn. Yêu cầu của nó về nơi ở cũng không có gì, chỉ cần có đủ thức ăn ngon để ăn cho dù ở trên đường nó cũng không có bất cứ ý kiến gì.
 
Hạ Ngôn hàn huyên với ngũ nữ một hồi, tiểu nhị tửu lâu liền đưa thức ăn đến bên trong phòng khách. Hạ Ngôn tùy ý ăn một chút, liền trở lại trong phòng của mình, cũng muốn ngũ nữ không nên quấy nhiễu mình.
 
Ngũ nữ đương nhiên biết nặng nhẹ, hiểu được Hạ Ngôn đang bế quan lần cuối cùng trước khi tiến hành so đấu, cả đám đều vội vàng gật đầu đáp ứng. Từ lúc này đến ngày Hạ Ngôn so đấu cùng Vương Đông Cực còn thời gian sáu ngày nữa.
 
Hạ Ngôn trở lại trong phòng mình, liền đóng cửa phòng, ngồi xếp bằng trên giường, chậm rãi nhắm mắt lại. Linh lực trong cơ thế dần dần vận chuyển bên trong kinh mạch. Lúc này, bên ngoài thân thể Hạ Ngôn xuất hiện một vầng sáng trắng không ngừng chớp động. Linh lực ôn hòa quanh quẩn xung quanh thân thể Hạ Ngôn, không ngừng phập phồng theo hô hấp của Hạ Ngôn.
 
"Thời gian cách ngày so đấu giữa ta và Vương Đông Cực còn sáu ngày nữa. Trong sáu ngày này ta nếu không có đột phá, vậy trận so đấu sáu ngày sau cơ hội thắng của ta liền gần như bằng không. Vương Đông Cực tất nhiên sẽ nhân cơ hội này giết chết ta. Thánh Hoàng đại nhân cũng không biết có thể tới xem trận so đấu giữa ta và Vương Đông Cực hay không. Cho dù Thánh Hoàng đại nhân đích thân đến xem cũng sợ rằng không thể nhúng tay. Người trong thiên hạ đều biết ta so đấu sinh tử cùng Vương Đông Cực, Thánh Hoàng nếu là nhúng tay vậy tất nhiên sẽ khiến cho rất nhiều người nghị luận. Lần so đấu này ta chỉ có thể dựa vào chính mình!"
 
Vương Đông Cực đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội giết chết Hạ Ngôn.
 
Người trong thiên hạ đều biết trận so đấu này, cho dù hắn giết chết Hạ Ngôn thì Thánh Hoàng cũng không thể nói gì. Nguyên nhân chính bởi như thế Vương Đông Cực mới có thể chờ đợi hơn nửa năm! Hạ Ngôn nhắm mắt lại, trong đầu từng cỗ từng cỗ ý niệm bắt đầu khởi động.
 
Hạ Ngôn hít sâu một hơi, thu liễm tâm thần, bên trong ý niệm, Linh La tâm pháp lập tức vận chuyển. Linh La tâm pháp bộ phận thứ nhất tiếp đến Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai.
 
Linh La tâm pháp bộ phận thứ nhất Hạ Ngôn đã tu luyện thành công nhiều năm, tự nhiên không có bất cứ vấn đề gì. Mà vận chuyển Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai mặc dù cũng cực kỳ trôi chảy, nhưng Hạ Ngôn không cách nào thi triển ra uy lực của bộ tâm pháp thứ hai.
 
Thật giống như một kiện thần khí, tuy rằng người bình thường cũng có thể sử dụng, nhưng không có linh lực cường đại làm nền tảng, người thường căn bản không có khả năng thi triển, ra uy lực chân chính của thần khí. Tình cảnh hiện tại của Hạ Ngôn đúng là như thế. Hắn rõ ràng đã tu luyện Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai, cũng không thể phát huy được uy lực chân chính của bộ phận này.
 
"Cắn nuốt linh lực nào, cắn nuốt linh lực nào"
 
Theo ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động, linh lực bao trùm trong phòng bỗng nhiên bị Hạ Ngôn hút vào trong cơ thể.
 
Người tu luyện bình thường hấp thu linh lực là để linh lực từng tia từng tia một theo da thịt rót vào trong cơ thể, trải qua Tụ linh huyệt chuyển hóa trở thành linh lực của chính mình, tự mình sử dụng. Hấp thu như vậy hiển nhiên sẽ rất chậm chạp.
 
Mà hiện tại, Hạ Ngôn là trực tiếp cắn nuốt hấp thu linh lực, cũng không phải hấp thu từng tia từng tia một, mà bỗng chốc hấp thu trực tiếp một lượng lớn linh lực hút vào trong cơ thể.
 
Thân thể người tu luyện giống như một chiếc bình đựng linh lực vậy. Với người tu luyện bình thường chiếc bình này vốn rất nhỏ, linh lực chỉ có thể chậm rãi từ miệng bình chậm rãi đi vào. Mà chiếc bình Hạ Ngôn này miệng bình lại rất lớn, lập tức có thể hút một lượng lớn linh lực vào trong cơ thể. Sau khi Hạ Ngôn tu luyện Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai mới có biến hóa này. Nhưng loại năng lực này hiện tại Hạ Ngôn mới chỉ nắm giữ được vẻ bề ngoài. Khoảng cách lĩnh ngộ chân chính thủy chung còn một khoảng khá xa. Hiện tại phạm vi Hạ Ngôn cắn nuốt linh lực rất nhỏ, đại khái cũng trong không gian một phòng.
 
Hạ Ngôn có thể cảm giác được nếu chân chính lĩnh ngộ Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai, như vậy có thể cắn nuốt một lượng linh lực kinh người, rất có thể lập tức cắn nuốt linh lực trong vòng mấy trăm mét.
 
"Hiện tại linh lực bản thân ta phối hợp với Linh La kiếm đại khái có thể phát huy ra uy lực võ kỹ hai trăm vạn độ. Cộng với thần khí bình thường có thể phát huy uy lực võ kỹ ba trăm vạn độ. Khi ta ngưng kết linh lực thành một điểm rồi tiến hành công kích vậy có thể phát ra uy lực võ kỹ sáu trăm vạn độ. Ngưng tụ linh lực vô cùng tiêu hao linh lực, nếu ta có thể chân chính lĩnh ngộ tâm pháp bộ phận thứ hai, như vậy sẽ không cần lo lắng linh lực tiêu hao nữa."
 
"Sử dụng kim chi lực có thể khiến thực lực của ta trên cơ bản tăng lên một nửa. Nhưng ta có thể sử dụng kim chi lực thì Vương Đông Cực kia cũng có thể sử dụng kim chi lực. Không biết kim chi lực có hiệu quả thế nào với cường giả Linh Hoàng."
 
Sau khi vận chuyển tâm pháp một vòng, tâm tư Hạ Ngôn có chút buông lỏng, phỏng đoán thực lực Vương Đông Cực. Vương Đông Cực hẳn là có rất nhiều kim chi lực. Một lọ kim chi lực không thể khiến thực lực hắn tăng lên bao nhiêu, hắn nếu sử dụng một lượng lớn kim chi lực vậy thì."
 
Trước khi giao thủ với Trương Bảo, Hạ Ngôn đối với thực lực cường giả Linh Hoàng cũng không có khái niệm gì. Mà sau khi giao thủ cùng Trương Bảo, Hạ Ngôn liền biết chênh lệch giữa mình và cường giả Linh Hoàng cũng không phải chỉ là một chút.
 
"Trương Bảo kia khẳng định còn xa mới bằng Vương Đông Cực. Mà ta ngay cả Trương Bảo cũng không đánh lại, càng khôngphải nói tới Vương Đông Cực."
 
Trước khi giao thủ với Trương Bảo, Hạ Ngôn cũng không nghĩ tới chênh lệch giữa mình và cường giả Linh Hoàng lại lớn tới mức như thế. Trương Bảo đột nhiên xuất hiện quả thật khiến cho Hạ Ngôn hiểu rõ hơn một chút về chênh lệch giữa mình và Linh Hoàng.
 
"Linh La tâm pháp bộ phận thứ hai không thể đột phá! Vậy cảnh giới cũng không thể đột phá!"
 
Từng ngày từng ngày cứ thế qua đi.
 
Trong thời gian mấy ngày này, ở Vân Thành người tu luyện càng ngày càng tập trung nhiều hơn. Võ đài to lớn diễn ra trận so đấu tại trung tâm Vân Thành cũng đã sớm có một lượng lớn người tu luyện ở nơi này.
 
Đương nhiên, càng đi vào trong võ đài, thực lực người tu luyện đại khái càng cao. Người tu luyện thực lực thấp chỉ có thể đợi ở bên ngoài. Cường giả Linh Sư, Đại Linh Sư, Linh Tông hiện tại rất dễ dàng có thể bắt gặp tại Vân Thành. Người tu luyện Hậu Thiên thì chỗ nào cũng có.
 
Ở trên đường phố thậm chí có thể nhìn thấy một số Hồng binh! Hồng Binh của Đại sảnh dong binh trước ngực đeo huy chương màu đỏ vô cùng hấp dẫn ánh mắt mọi người. Hồng binh gần như toàn bộ đều là cường giả Linh Tông.
 
Sáng sớm ngày thứ bảy, khu vực võ đài so đấu đã ồn ào tiếng người!
 
Võ đài thi đấu chiếm một diện tích hơn trăm vạn mét vuông, quả thực ngay cả một chỗ trống cũng không còn. Tập trung nơi trung ương toàn bộ đều là nhân vật danh chấn một phương. Năm mươi bốn Điện chủ của năm mươi bốn chủ thành trên Đại Lục ít nhất có tới bốn mươi Điện Chủ đều tụ tập ở trong này. Còn có tộc trưởng các đại gia tộc chủ thành, trưởng lão cùng một số nhân vật khác cũng phi thường nhiều.
 
- Lục huynh! Lần trước từ biệt.
 
- Ha ha! Tề huynh, lần trước từ biệt cũng đã hơn mười năm rồi hai ta không gặp nhau nhỉ? Không nghĩ tới hôm nay lại đoàn tụ ở nơi này!
 
- Đúng vậy đúng vậy!
 
Trong võ đài so đấu rất nhiều người quen gặp nhau đều đang chào hỏi lẫn nhau.
 
Mặt trời vừa lên tới ngọn cây, khu vực trung tâm võ đài so đấu liền xuất hiện mười mấy người tu luyện đang đi từ thông đạo nối với võ đài vào. Hơn mười người tu luyện này vừa xuất hiện, xung quanh bốn phía lập tức trở nên yên tĩnh lại.
 
Bởi vì hơn mười người vừa mới xuất hiện chính là Vương Đông Cực cùng một số nguyên lão của thế lực Đông Cực. Những người ngay cạnh võ đài so đấu đều là nhân vật danh chấn một phưong trên đại lục, tự nhiên có nhiều người nhận ra Vương Đông Cực Tông chủ Đông Cực tung hoành đại lục hơn ba mươi năm trước. Vương Đông Cực tuy rằng trở nên trẻ hơn nhiều, nhưng tướng mạo vẫn không thay đổi nhiều lắm. Người đã gặp qua Vương Đông Cực thoáng cái là có thể đoán ra được.
 
Đám người Vương Đông Cực đi đến vị trí ngồi trên võ đài so đấu lần lượt ngồi xuống. Sau đó một gã Phó Tông chủ Đông Cực tiến về phía trước, ánh mắt quét nhìn đám người đông nghìn nghịt phía dưới:
 
- Trước tiên ta muốn hoan nghênh các vị đã đến nơi này! Hôm nay là ngày tỷ thí giữa hai thợ rèn thần cấp của đại lục là Thần Chuy tiên sinh và Thu Thủy tiên sinh. Mà trận tỷ thí này là do Đông Cực chúng ta làm chủ sự. Thợ rèn thần cấp tỷ thí tài nghệ nhất định phi thường phấn khích, các vị có thể tận mắt nhìn thấy phong thái hai vị thợ rèn thần cấp, chỉ nghĩ đến đó thôi, kiếp này chắc chắn cũng khó có thể quên được.
 
- Tiếp theo, xin mời Thần Chuy tiên sinh và Thu Thủy tiên sinh tiến vào võ đài thi đấu!
 
Phó tông chủ Đông Cực cao giọng nói.
 
Thanh âm của hắn không ngừng vang vọng ra bốn phía, những người ở xa mấy ngàn mét cũng có thể nghe được. Tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng cấu tạo của võ đài thi đấu này cũng có chút thuận tiện.
 
Càng đi ra ngoài địa thế càng cao, cho nên khoảng cách xa mấy ngàn mét, chỉ cần nhãn lực cũng đủ vậy cũng có thể nhìn thấy chuyện xảy ra trong võ đài.
 
Vị Phó tông chủ Đông Cực này sau khi nói xong, từ trong thông đạo nối với trung tâm võ đài thi đấu có một nhân ảnh chậm rãi đi ra. Người này mặc một thân trường bào màu xám, mắt tỏa hào quang, mái tóc đỏ sậm, chính là thợ rèn Thần cấp Thần Chuy.
 
Khi Thần Chuy đi ra, trong võ đài thi đấu cũng có mấy tên tu luyện khiêng từng kiện từng kiện dụng cụ đi vào, chính là một số dụng cụ cùng vũ khí để dùng cho thợ rèn. Những dụng cụ này được chia làm hai bộ tương đương nhau. Hiển nhiên chính là dành cho hai người.
 
Thần Chuy đi đến trong trận, chậm rãi xoay một vòng hướng về bốn phía hơi ôm quyền, trong ánh mắt của mọi người liền đi tới gần một bộ dụng cụ.
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv