Linh La Giới

Chương 209: Đặt chân



- Ha ha, các vị không cần lo lắng. Ta sẽ không cố gắng kiên trì, nếu không được lập tức đi ra.
 
Hạ Ngôn lắc đầu cười nói. Hắn cũng biết hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lo lắng cho chính mình, bất quá hắn đã quyết tâm tiến vào cơ quan trận cao cấp thử xem, đương nhiên không vì một hai lời khuyên can của hai người đã thay đổi chủ ý.
 
Thấy Hạ Ngôn đã quyết ý, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết không nói thêm gì nữa.
 
- Vậy thì Hạ Ngôn, ngươi phải cẩn thận.
 
Vương Thiên Hà cười nói.
 
Một lúc sau, Hạ Ngôn đã đi tới phía trước cơ quan trận cao cấp. Ngoại hình của mấy cơ quan trận này giống như như đúc. Thứ không giống nhau chính là người cơ quan bên trong cơ quan trận.
 
- Người cơ quan thực lực Linh Sư hậu kỳ, rốt cuộc là mạnh như thế nào? Nếu như là một người cơ quan như vậy thì khẳng định rất dễ đối phó, thế nhưng bên trong có tới hơn mười, trên trăm người cơ quan, ta nhất định phải cẩn thận một chút mới được.
 
Hạ Ngôn hơi dừng lại trước cơ quan trận cao cấp trong chốc lát, trong mắt chợt lóe lên ánh sáng.
 
Một đạo thanh âm vang lên, không khí xung quanh rung chuyển, Hạ Ngôn cảm giác được trước ngực có một cỗ khí kình sắc bén phóng tới, con mắt vừa nhìn đã thấy một cây thiết côn đen kịt xuất hiện trước mặt. Hạ Ngôn tiến tới trước cửa cơ quan trận, một gã người cơ quan cao cấp liền cầm cây gậy hướng về phía Hạ Ngôn mạnh mẽ công kích.
 
- Không hổ là người cơ quan cao cấp, vô luận là độ linh hoạt hay lực lượng đều mạnh hơn rất nhiều so với cơ quan trận trung cấp.
 
Trong lòng Hạ Ngôn chấn động, vùng bụng trong nháy mắt hóp lại.
 
Thần Hi kiếm trong tay chém ra cực nhanh, trên thân Thần Hi kiếm còn mang theo một cỗ linh lực xoay tròn, lập tức đem cây thiết côn kia dẫn hướng hơi nghiêng sang một bên.
 
Phanh!
 
Người cơ quan kia không thu thế được, một côn đánh mạnh xuống mặt đất, mặt đất kiên cố nhất thời bị đánh vỡ một mảnh. Mà Hạ Ngôn lại mỉm cười, khóe miệng nhếch lên, thân thể giống như một con cá chạch, luồn lách chui vào trong.
 
Vù vù vù…
 
Hạ Ngôn tiến vào trong cơ quan trận, liền cảm giác được ba đạo kình phong lập tức đập tới.
 
Tại cơ quan trận sơ cấp và cơ quan trận trung cấp, thời điểm vừa mới tiến vào, đều chờ thời gian mấy hơi thở, người cơ quan trong đó mới bắt đầu công kích vào người tiến vào cơ quan trận. Lúc đó, có chút thời gian dừng lại để giảm xóc và thích ứng.
 
Mà cơ quan trận cao cấp, căn bản không hề cho chút thời gian giảm xóc vào. Khi Hạ Ngôn vừa mới tiến vào trong, người cơ quan lập tức tiến hành liều mạng công kích. Nếu là người bình thường, trong thời gian nháy mắt này, sẽ bị công kích sắc bén của người cơ quan chấn trụ, do đó hơi dừng thời gian tiến hành né tránh, chỉ hơi chút ngây người, sẽ bị công kích không khách khí đánh trúng. Bất quá trước khi Hạ Ngôn tiến vào cơ quan trận đã tập trung tinh thần cẩn thận, hiện tại tuy rằng không thể hoàn toàn thấy rõ, thế nhưng Hạ Ngôn rõ ràng cảm ứng được ba cỗ kình phong này tập kích vào ba bộ phận trên thân thể chính mình.
 
Thần Hi kiếm trong tay mấy lần biến hóa, ngăn cản lại một cây thiết côn tại trung gian, sau đó thân thể nhoáng sang bên cạnh, dễ dàng tránh thoát được ba đạo kình phong tấn công.
 
- Tuy rằng độ linh hoạt và lực lượng đều gia tăng gấp đôi, bất qua ta vẫn có thể ứng phó được.
 
Hạ Ngôn không khỏi cười cười.
 
Đúng lúc này, đột nhiên tinh thần Hạ Ngôn bỗng nhiên sinh ra cảnh giác, sau đó, liền cảm giác được kình phong kết lại thành hình chiếc lưới hướng về chính mình bao phủ xuống. Kình phong kết lại thành hình chiếc lưới này vô cùng dày đặc, tựa hồ như nước cũng không thể lọt qua được. Hạ Ngôn nhướng mày, kình phong hình chiếc lưới đã tới trước người. Hạ Ngôn biết, những kình phong này đều là thiết côn hung hăng đánh về phía mình với lực lượng rất mạnh hình thành nên khí lãng. Nói cách khác, hiện tại có tới hơn mười thiết côn đang đồng thời tấn công chính mình.
 
- Nhanh như vậy!
 
Trong lòng Hạ Ngôn thầm kinh hô, cơ bắp toàn thân căng cứng, Thần Hi kiếm trong tay lập tức vũ động thành mình một cái lồng phòng ngự.
 
Keng keng…
 
Liên tiếp va chạm, Hạ Ngôn lập tức thối lui ba bước, tuy rằng Hạ Ngôn có thể đánh ra uy lực vũ kỹ hơn hai nghìn độ, thế nhưng đồng thời đối kháng với hơn mười người cơ quan, cũng không tránh khỏi khí huyết bốc lên, cánh tay tê dại.
 
Không đợi Hạ Ngôn thở dốc, người cơ quan lại một lần nữa đồng thời tiến lên công kích. Nếu như Hạ Ngôn tiếp tục thối lui, liền ra bên ngoài cơ quan trận. Những người cơ quan này, tốc độ nhanh tới dị thường.
 
Lúc này, Hạ Ngôn có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống trong cơ quan trận, vừa nhìn thấy, Hạ Ngôn không nhịn được lên tiếng kinh hô. Người cơ quan trong cơ quan trận, so với người cơ quan sơ cấp trung cấp thô hơn gấp mấy lần, hơn nữa tuy rằng hình thể người cơ quan cao cấp to lớn hơn người cơ quan sơ cấp và trung cấp, thế nhưng lại linh hoạt không gì sánh được.
 
Những người cơ quan này phối hợp với nhau cực kỳ xảo diệu, sử dụng một bộ trận pháp cũng có thể tăng lên uy lực vũ kỹ. Một người cơ quan có thể đánh ra uy lực võ kỹ khoảng một nghìn hai ba trăm độ, thế nhưng hơn mười người cơ quan cộng lại, tổ hợp thành trận pháp, uy lực võ kỹ có thể đạt tới hơn hai nghìn độ, thậm chí là ba nghìn độ.
 
Xuy.
 
Tâm niệm của Hạ Ngôn chuyển động cực nhanh, người cơ quan đã lần thứ hai phi thân tới gần Hạ Ngôn, thiết côn màu đen trong tay không hề khách khí đánh tới.
 
- Bộ trận pháp công kích này, có hơn mười người cơ quan phối hợp chặt chẽ, cho dù ta dựa vào Ảo Ảnh Thân Pháp cũng không thể hoàn toàn né tránh được.
 
Hạ Ngôn nhìn những đầu côn ảnh đang chụp xuống một chút, trong lòng gấp rút suy nghĩ tìm biện pháp ứng đối.
 
- Liều mạng!
 
Đột nhiên, Hạ Ngôn cắn răng một cái, thân thể mạnh mẽ xông thẳng về phía trước, Thần Hi kiếm trong tay hướng về phía một gã người cơ quan gần phía trước đâm ra ngoài, đồng thời Ảo Ảnh Thân Pháp vận chuyển tới cực hạn. Chỉ thấy giữa một đám côn ảnh màu đen, thân thể Hạ Ngôn giống như biết biến hình, theo côn ảnh chuyển động, bộ vị khác nhau của thân thể dĩ nhiên làm ra những động tác tránh né khác nhau. Nửa người trên tránh về phía bên phải, nửa người bên dưới lại tránh về phía bên trái. Thậm chí, nửa người trên tránh bên phải, nửa người dưới né bên trái, bộ phận trung tâm lại giống như đi lên, phảng phất như thân thể của Hạ Ngôn có thể chia làm ba đoạn khác nhau.
 
Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác, thân thể của Hạ Ngôn là một chỉnh thể, không thể nào tách xa nhau, chỉ là tốc độ tránh né thực sự quá nhanh. Lúc này, trong cơ thể Hạ Ngôn, linh lực đã đến trạng thái vận chuyển cực hạn, Tử Vân Linh Hải và Tụ Linh Huyệt cùng với mỗi một kinh mạch trong cơ thể đều hình thành một chỉnh thể hoàn mỹ. Trên thân thể da thịt truyền tới tín hiệu, sau đó Tử Vân Linh Hải và Tử Linh Huyệt lập tức vận chuyển ra linh lực tương ứng, để cung cấp cho toàn bộ động tác né tránh tinh vi nhất.
 
Vù vù vù…
 
Liên tiếp vang lên tiếng khí bạo bên trong cơ quan trận cao cấp. Thân thể Hạ Ngôn, theo những tiếng khí bạo liên tiếp, thực giống như một chiếc lá rụng trôi trên mặt biển sóng gió. Bất quá, chiếc lá rụng này cuối cùng vẫn không bị sóng biển nuốt chửng.
 
- Mở!
 
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, Thần Hi kiếm trong tay nặng nề đánh mạnh vào trước ngực một người cơ quan. Thân thể to lớn của người cơ quan dưới lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đánh lên, trong nháy mắt đã bị đánh văng ngược lại.
 
Người cơ quan này, dù sao cũng không phải nhân loại chân chính, thậm chí ngay cả tư duy của dã thú bình thường cũng không có. Bất quá, người cơ quan cũng không cảm thấy đau đớn, lại càng không bởi vì thụ thương mà thực lực giảm mạnh, mặc dù có bị đánh văng ngược lại, lập tức có thể bật dậy khôi phục chiến đấu.
 
Hạ Ngôn thừa dịp không gian hơi chút mở rộng, thân hình chớp động, liền từ trong vòng vây nhảy ra ngoài.
 
- Nguy hiểm thật, cơ thể của ta, năng lực phản ứng của kinh mạch và cơ thể đã tới cực hạn!
 
Hạ Ngôn vừa nghĩ vừa cảm thấy nguy hiểm vạn phần, những côn ảnh vừa rồi hầu như dều dán sát vào vạt áo của hắn, chỉ hơi kém mảy may liền có thể đánh trúng thân thể của hắn. Nếu như né chậm hơn một chút, Hạ Ngôn liền bị đánh trúng.
 
Trong đầu hồi tưởng lại cảnh mạo hiểm kích thích vừa rồi, Hạ Ngôn tiến một bước, thân thể vặn vẹo, hướng về phía bên phái bay vút ra ngoài. Hắn không thể để cho những người cơ quan lần thứ hai bao vây xung quanh, bằng không lần sau khó nói có bị đánh trúng hay không.
 
Chỉ cần không bị vây kín, Hạ Ngôn tự tin có thể ứng phó được.
 
Những người cơ quan này, không ngừng phối hợp vây công Hạ Ngôn, bất quá, mỗi một lần Hạ Ngôn đều có thể xảo diệu từ trong vòng vây kín mít xông ra ngoài. Hiện tại Hạ Ngôn không thể thoải mái dễ dàng trong vòng vây người cơ quan như tại cơ quan trận trung cấp. Coi như là Ảo Ảnh Thân Pháp, Hạ Ngôn cũng phải hết sức né tránh với biên độ rất lớn mới có thể không bị đám người cơ quan bao vây. Một khi bị vây kín, vậy thì Hạ Ngôn khó có thể lao ra ngoài lần thứ hai được, chỉ có thể trước khi bị vây kín lao ra ngoài mới có thể tự đảm bảo bản thân an toàn trước các người cơ quan.
 
Kỳ thực, Hạ Ngôn hiện tại cũng chỉ là đầu ky thủ xảo (*), lợi dùng lực lượng của mình mới có thể duy trì được.
 
Thời gian lặng lẽ trôi qua, linh lực của Hạ Ngôn cũng đang không ngừng tiêu hao. Cơ quan trận cao cấp này, ngay cả một khắc nhàn nhã Hạ Ngôn cũng không có, thân thể liên tục né tránh côn ảnh tấn công tới từ bốn phương tám hướng. Có đôi khi, cũng phải sử dụng Thần Hi kiếm chống đối một bộ phận công kích của người cơ quan, đôi khi dùng lực công kích đẩy lùi người cơ quan ngăn cản lộ tuyến né tránh.
 
Hai canh giờ sau!
 
- Phù…
 
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyêt đều từ trong cơ quan trận đi ra, liên tục thở dốc nặng nề mấy ngụm. Vừa rồi, tại cơ quan trận, hai người hầu như đã tiêu hao hết linh lực trong cơ thể. Bất quá, trên mặt hai người đều hiện rõ nét vui mừng nồng đậm. Bởi vì, lần này, hai người đều kiên trì được hai canh giờ mới bị bức phải lao ra ngoài. Sau một lúc lâu, sắc mặt nguyên bản ửng đỏ của cả hai người mới dần dần khôi phục lại bình thường, hơi thở cũng trở nên đều đều.
 
- Di? Hạ Ngôn chẳng lẽ vẫn còn đang ở bên trong cơ quan trận cao cấp hay sao? Lẽ nào, hắn thực sự có thể tu luyện được bên trong cơ quan trận cao cấp?
 
Thân thể Vương Thiên Hà rung mạnh, kinh hô nói.
 
Hắn nhìn quanh một phía một chút, căn bản không hề thấy bóng dáng Hạ Ngôn.
 
Mà Mễ Tuyết cũng nhíu đôi mày nhỏ lại, khuôn mặt vốn lạnh như băng cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
 
- Nếu đúng như vậy thì Hạ Ngôn cũng quá mạnh hả? Làm sao có thể mạnh mẽ hơn chúng ta nhiều như vậy?
 
Vương Thiên Hà trừng mắt to, nhìn Mễ Tuyết,.
 
- Cho dù vừa mới bước vào cảnh giới Đại Linh Sư đi nữa cũng rất khó có thể lập tức tiến vào cơ quan trận cao cấp tu luyện nha. Người cơ quan cao cấp, vô cùng lợi hại.
 
Tuy rằng chưa từng thử nghiệm qua, thế nhưng Vương Thiên Hà đã từng nghe qua rất nhiều. Trong học viện cũng có vài học viên đặc thù bốn năm mươi tuổi, trong bọn họ có vài người cảnh giới Đại Linh Sư. Khi bọn họ vừa mới trở thành Đại Linh Sư, tiến vào cơ quan trận cao cấp cũng bị đánh bật ra ngoài rất nhanh.
 
- Có thể, là bởi vì hắn có Ảo Ảnh Thân Pháp.
 
Mễ Tuyết thì thào nói.
 
- Ảo Ảnh Thân Pháp?
 
Trong lòng Vương Thiên Hà khẽ động.
 
- Cho dù là Ảo Ảnh Thân Pháp đi nữa, cũng không thể vô địch được? Gặp phải địch nhân mạnh hơn nhiều, thân pháp có lợi hại hơn nữa cũng không dùng được.
 
- Ha ha, cũng có thể Hạ Ngôn đi ra rồi, nhưng thấy chúng ta vẫn đang tu luyện bên trong cơ quan trận trung cấp, nên rời khỏi đây trước.
 
Vương Thiên Hà vừa cười vừa nói.
 
Hắn nghĩ có thể là Hạ Ngôn trong cơ quan trận cao cấp không thể kiên trì được, bị ép phải lui ra ngoài, sau đó bởi vì một nguyên nhân nào đó rời khỏi đây trước.
 
Mễ Tuyết hơi nhăn nhăn đôi mày, Vương Thiên Hà nói cũng có thể đúng, bất quá chung quy nàng nghĩ Hạ Ngôn vẫn còn đang ở trong cơ quan trận cao cấp.
 
- Vậy thì chúng ta rời khỏi đây thôi. Hạ Ngôn có thể đi trước rồi.
 
Vương Thiên Hà nhìn Mễ Tuyết một chút, lần thứ hai nói.
 
- Chờ thêm lúc nữa.
 
Mễ Tuyết trầm ngâm một lúc, sau đó lắc đầu nói. Trong đôi mắt đẹp, con ngươi trong suốt nhìn về phía cơ quan trận cao cấp, chậm rãi nhấc chân tiến tới.
 
Vương Thiên Hà cười khổ, cũng đi theo phía sau Mễ Tuyết…
 
(*) Đầu ky thủ xảo (投机取巧): dùng thủ đoạn giảo hoạt chiếm tiện nghi!
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv