Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 90: Long tộc



Trong một cuộc chiến, ngoại trừ lấy sự phối hợp của game thủ là chính, quan trọng hơn chính là mức độ nhạy cảm của tổng chỉ huy với bất cứ diễn biến mang tính đột phát nào. Đặc biệt là loại chiến đấu khởi xướng lâm thời này, rất nhiều game thủ không có kinh nghiệm, mức độ phối hợp bằng 0, đúng lúc này, phải dựa vào sức mạnh của chỉ huy rồi.

Vô luận là nắm rõ cục diện chiến đấu, hay là căn cứ vào thông số trên giao diện để điều phối cá nhân hoặc tổ đội thích hợp, hoặc là đưa ra những mệnh lệnh dựa trên phán đoán tình huống, bất cứ điều nào trong ba điều này cũng đều có thể quyết định thắng bại của cuộc chiến.

Đương nhiên, cũng không loại trừ chuyện khi đang chiến đấu bỗng dưng xuất hiện tình huống đặc thù, tình huống nghịch thiên, trực tiếp nghịch chuyển toàn bộ thế cục của cuộc chiến. Bất quá, loại tình huống này thật sự là rất hy hữu, cơ bản sẽ rất ít xuất hiện, cho nên, cũng không đưa vào làm một trong số những nguyên nhân dẫn đến thành bại trong chiến đấu.

Hiện tại game thủ Bắc đại lục có thể tổ chức lại đội hình chiến đấu nhanh như vậy, thoạt nhìn nhất định là tại bên Bắc đại lục này có một vị chỉ huy ưu tú, vị chỉ huy này nhất định có nhiều kinh nghiệm hơn Chân thủy Vô Hương, càng thêm bình tĩnh tỉnh táo. Có thể nói, đây là một vị chỉ huy có thâm niên, có uy tín cũng không sai.

Xem ra, dù Chân Thủy Vô Hương đặc biệt có tiềm lực làm chỉ huy thống chiến, nhưng so về mặt kinh nghiệm, vẫn còn có chút chênh lệch, chỉ cần mài giũa một thời gian nữa đảm bảo sẽ thành châu báu.

Diệp Từ chạy một vòng, chẳng những xác định Bắc đại lục có một vị chỉ huy thống chiến vô cùng bá đạo, còn phát hiện một sự kiện khiến cô cảm thấy kinh ngạc hơn nữa. Đó chính là, trong trận đấu này, Bắc đại lục rõ ràng có hai Mục Sư có Thuật Phục Sinh, chính là do hai Pháp Sư này đang ra sức Phục Sinh, mới khiến cho đội hình chiến đấu của Bắc đại lục không tan vỡ, khiến cho không bao lâu sau khi đội trị liệu ngã xuống còn có thể tổ chức chiến đấu trong thời gian ngắn nhất.

Kỹ năng Thuật Phục Sinh này rất khó bạo ra, tuy nhiên Diệp Từ không biết từ khi mở máy chủ đến bây giờ cũng đã bạo ra bao nhiêu quyển, nhưng cô biết rõ quyển sách này ở Đông đại lục không vượt quá ba quyển, Thạch hoa Quả có một quyển, Mục Sư ngự dụng của Khinh Ca Công Tử có một quyển, còn có một bản ở chỗ Linh Độ Không Gian tứ Hải. Chỉ là cô thật không ngờ, trên tay Bắc đại lục tại Ưu thương Đàm lại có những 2 quyển, như vậy có thể khiến cô phỏng đoán, ở Bắc đại Lục, Thuật Phục Sinh này không phải là ít. [Truyện được dịch tại banlong.us]

Nghĩ đến đây, Diệp Từ liền cảm thấy nhức đầu rồi.

Đối mặt một đại lục có rất nhiều Mục Sư có kỹ năng Phục Sinh, đây chính là một việc vô cùng nhức đầu nha, một khi khai chiến, đại biểu cho việc sinh lực của bọn họ vĩnh viễn tuần hoàn, việc này đối với những đại lục mà Thuật Phục Sinh tương đối hiếm hoi mà nói, thực sự là một kích trí mệnh.

Bất quá những chuyện này tạm thời không phải việc Diệp Từ cần quan tâm, dù sao vừa mới trải qua trận chiến cùng Tây đại lục, chắc hẳn Bắc đại lục cũng không có khả năng mở thông đạo tiến vào Đông đại lục hoặc Nam đại lục nhanh như vậy, cho nên chuyện này trước tiên có thể bỏ qua, bất quá vẫn phải cẩn thận một chút

Đương nhiên, phát hiện hai Mục Sư có Thuật Phục Sinh như vậy, Diệp Từ làm sao có thể để cho họ sống, hai mũi tên lập tức đưa bọn họ về điểm phục sinh. Chính vì vậy, game thủ Bắc đại lục trở tay không kịp, cũng để cho game thủ Đông đại lục một cơ hội lấy hơi.

Hai bên ác chiến trực diện.

Diệp Từ lại phát hiện Ưu Thương Đàm vốn dĩ đang sáng sủa bốc chốc trở nên âm u, không chỉ có thế, ở chân trời phía xa, còn có sấm rền sục sôi, ẩn ẩn còn có tia chớp xé toạc chân mây.[Truyện được dịch tại banlong.us]

Trong Vận Mệnh, thời tiết thay đổi là điều cực kỳ bình thường. Trong hiện thực mưa gió sấm chớp là rất bình thường, mà ngay cả những tai họa như động đất, bão, hồng thủy có đôi khi cũng sẽ gặp phải. Cho nên, thời tiết biến hóa ở Ưu Thương Đàm cũng không khiến cho quá nhiều game thủ chú ý, bọn họ chỉ cho rằng đấy chỉ là một cơn bão sắp đi qua, cho nên không ai chú tâm tới.

Ngoại trừ Diệp Từ.

Nếu như Diệp Từ cũng là một game thủ vừa mới tiếp xúc game Vận Mệnh, chắc hẳn cô cũng giống như mọi người, không chú ý tới việc này, nhưng là, cô không phải. Hôm đó sắc trời cũng chuyển xấu như vậy, cô cũng cho rằng trời sắp mưa, nhưng tới khi tiếng sấm ầm ầm truyền đến, Diệp Từ biết rõ, cô sai rồi, đây căn bản không phải điềm báo trước cơn mưa.

Đây là điềm báo trước khi Long Tộc xuất hiện.

Long Tộc, trong Vận Mệnh là một chủng tộc vô cùng cổ xưa, bọn chúng kiêu ngạo, thông minh và tàn bạo vô cùng. Tuy quy thuận Ma Vương Naga, nhưng bọn chúng lại không hề an phận. Bởi vì Long Tộc vô cùng cường đại, Ma Vương Naga cũng không có cách nào triệt để hàng phục bọn chúng, cho nên, Long Tộc vẫn được coi là một loại sinh vật rất đặc biệt tồn tại trong lịch sử Vận Mệnh.

Chúng là động vật cao cấp nhất, ngự trị tất cả các loài động vật, chúng có nền văn minh của chính mình, cũng bởi vì không quy thuận Naga nên bị chia làm hai phái, bất quá, Long Tộc lại vẫn là một sự tồn tại vô cùng bí ẩn. Tại Vận Mệnh, sau level 120, trong Pt phó bản sẽ lần lượt xuất hiện những Boss cuối là Long Tộc, bất quá, đó đều là chuyện rất lâu về sau.[Truyện được dịch tại banlong.us]

Ở kiếp trước có game thủ đã làm một bản thống kê sơ bộ, Rồng xuất hiện trong Vận Mệnh có cấp thấp nhất là trên dưới 100, Rồng cấp cao nhất, nhìn thấy đều là dấu “???”. Cho nên, Long Tộc là biểu tượng của sức mạnh, là biểu tượng không thể chinh phục.

Long Tộc có một tật xấu, chúng cho rằng bọn chúng là giống loài cao cấp nhất trên thế giới, cho nên, thời điểm bọn chúng xuất hiện, chính là không cho phép những sinh vật khác xuất hiện. Khi Long Tộc xuất hiện, bọn chúng thường thường sẽ phun Long Tức, đem tất cả những sinh vật trong tầm mắt mình giết chết.
*Long Tức: hơi thở của Rồng.

Ở kiếp trước, gặp phải tình huống như vậy, game thủ nếu không nhanh chóng ẩn nấp, thì chính là nhanh chóng logout, hoặc là tìm chỗ chúng không nhìn thấy mà trốn,…dù sao cũng không được xuất hiện trong tầm mắt của Long Tộc, nếu không sẽ chết rất thảm.

Bởi vì Ưu Thương Đàm nằm kề một dải sơn mạch trước kia đã từng là sào huyệt của Long Tộc, cho nên, thỉnh thoảng sẽ có Long Tộc bay qua Ưu Thương Đàm, đó cũng không phải cái gì chuyện kỳ quái. Chỉ là, tình huống kia cũng chỉ có trên phim tư liệu. Diệp Từ còn chưa từng nghe qua, tại thời điểm người chơi còn trên dưới level 30, sẽ có Long Tộc xuất hiện trên bản đồ, như vậy xem ra, sau khi cô trọng sinh, gặp phải rất nhiều việc không thể giải thích.

Dù sao vận mệnh quá lớn, cho dù kiếp trước cô rất thông thạo Vận Mệnh, cũng không thể bằng được máy tính, tinh vi, cái gì cũng nhớ rõ ràng rành mạch.
*Tinh vi ở đây ko phải tinh vi tinh tướng mà là tinh trong tinh tế, vi trong vi mô.

"Báo cho tất cả mọi người, mau trốn đi, nếu không thì mau hồi Hắc Nê Thành đi." Diệp Từ vốn định cứ thế mà chạy, nhưng khi nhìn thấy nhiều game thủ như vậy vẫn còn liều chết chiến đấu hăng hái, mà chuyện ngày hôm nay bất kể nói thế nào vẫn có chút liên can tới cô, cho nên, tương đối nhiều chuyện mật ngữ cho Chân Thủy Vô Hương.

"Hả? Ý của cô là muốn rút?" Hiện tại chiến cuộc vừa vặn có lợi với game thủ Đông đại lục, cho nên Chân Thủy Vô Hương rất không thể hiểu nổi câu nói của Diệp Từ "Dựa theo tiến độ bây giờ, tối đa nửa giờ chúng ta có thể lấy được thắng lợi toàn diện rồi."

Diệp Từ thật sự chẳng muốn giải thích, hơn nữa cũng không biết giải thích ra sao, vì vậy nhàn nhạt nói: "Thời tiết bất ổn, không phải trời mưa, chỉ sợ có sự tình xấu phát sinh."

Nghe Diệp Từ nói, Chân Thủy Vô Hương ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, nghe tiếng sấm ù ù kia, anh hỏi Tiên Nhân Chưởng bên cạnh: "Cậu nói xem có phải trời sắp mưa không?"

Tiên Nhân Chưởng cũng nhìn nhìn thời tiết, gật gật đầu: "Đúng vậy."

Thế nhưng Chân Thủy Vô Hương vẫn còn có chút hoài nghi, anh cúi đầu trầm ngâm, lại phát hiện, tất cả những người đang cưỡi tọa kỵ, hoặc là những con pet được Thợ Săn triệu hồi, tọa kỵ của họ, pet của họ, toàn bộ ỉu xìu, nếu không phải là co ro trên mặt đất, thì cũng là bất an lui về phía sau. Chuyện này là thế nào?

Chẳng lẽ tình huống này thật sự bất ổn?[Truyện được dịch tại banlong.us]

Trong mây, tiếng sấm ầm ầm ngày càng vang dội, ngay sau đó là những tia chớp màu đỏ, tựa hồ muốn đốt cháy chân trời thành một mảnh đỏ rực. Cẩn thận nghe lại, cái tiếng ù ù kia hình như không phải tiếng sấm, hình như là tiếng động vật nào đó đang gầm rống. Chân Thủy Vô Hương có chút nhíu mày, cảm giác, cảm thấy tiếng rống này rất giống tiếng của động vật nào đó anh từng nghe qua, thoáng nghĩ tới, tiếng kêu này rất giống tiếng pet của Công Tử U.

Chỉ sợ, thời tiết này thực sự không phải sắp mưa, thế nhưng rốt cuộc là cái gì thì anh không nói rõ được.

Nhìn lên trời, những đám mây áp sát mặt đất, càng ngày càng thấp, Chân Thủy Vô Hương khẽ cắn môi, hô lớn trong kênh chỉ huy: "Mọi người đình chỉ công kích, mau tìm một chỗ trốn đi, nếu không thì hồi Hắc Nê Thành, những game thủ đã tử vong đừng vội chạy thi, tốt nhất cứ ở trạng thái linh hồn một lúc."

Mệnh lệnh này của anh khiến cho cả bản đồ một mảnh xôn xao. Bởi vì mọi người không thể nói chuyện trong kênh chỉ huy, cho nên kênh bản đồ bắt đầu xoát rầm rộ, đơn giản là đang hỏi nguyên nhân. Thậm chí còn có một vài game thủ kích động bắt đầu nghi vấn Chân Thủy Vô Hương không phải người Đông đại lục, mà là gian tế của Bắc đại lục, cố ý khiến mọi người buông tha thắng lợi sắp tới tay.

"Tôi biết rõ mọi người không hiểu nổi, nhưng mọi người nhìn bầu trời kìa, đây không phải là mưa đâu, trong Vận Mệnh có rất nhiều sự việc chúng ta không thể nắm bắt được, chúng ta không thể không đề phòng, vạn nhất xảy ra tình huống xấu, khiến cho mọi người tử vong rớt cấp thì có phải rất thiệt thời hay không? Cơ hội đối kháng với người Bắc đại lục nhất định còn nhiều, mọi người không cần phải vì chuyện này mà chết, đúng không?"

Tuy lời của Chân Thủy Vô Hương cũng khiến cho một số game thủ nhận ra thời tiết không ổn, nhưng vẫn còn rất nhiều game thủ còn đang tức xịt khói, không ngừng chửi bới Chân Thủy Vô Hương tại kênh bản đồ. Tình huống như vậy khiến cho Chân Thủy Vô Hương thấy rất khổ sở.

Hơn nữa đúng lúc này, anh nhận được mật ngữ của Công Tử U: "Mọi người vốn là bèo nước gặp nhau, không cần phải vì những người không nghe anh khuyên bảo mà khổ sở, bọn họ chẳng qu chỉ là miệng tiện, anh đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, mau logout hoặc là trốn đi."

Đối với lời khuyên của Diệp Từ, Chân Thủy Vô Hương chỉ cảm thấy trong nội tâm một dòng nước ấm chảy qua, nhưng là, anh vẫn lắc đầu: "Cám ơn hảo ý của cô, tôi là tổng chỉ huy, chỉ cần trên chiến trường còn một người, tôi cũng sẽ không đi. Cô đi mau đi, cô level cao, nếu như chết thì rất thiệt."

Diệp Từ không nói gì, bất quá đối với phẩm chất của người này lại phải rửa mắt mà nhìn.

Ở kiếp trước, người này không làm chỉ huy, thật sự là đáng tiếc.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv