Du Du Phi Vân giật mình, nghe câu nói của Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên đột nhiên nhận ra vấn đề khả nghi:“Không phải mấy cậu nói bị giết vài lần sao? Sao giờ lại biến thành cô ấy tự mình giết quái đến 10% mới bị đoạt quái, sao lại không sống lại? Quá khả nghi đi……”
Chưa nói xong, Diệp Từ giống như u linh nhảy lên khỏi mặt đất, lấy cung ra bắn một tên về phía Tuyết Quang Liễm Diễm.
Trang bị của cô tốt, đối với Mục sư bình thường quá dễ, huống chi mấy người này không hề nghĩ đến cô nằm thi lâu như vậy mới sống lại, căn bản không hề phòng bị, Tuyết Quang Liễm Diễm chưa kịp kêu một tiếng, đã bị một công kích kèm theo kỹ năng bắn liên hoàn của Diệp Từ giết chết.
Ỷ Nhân Lam thấy thế liền quăng Ám Côn nhưng Diệp Từ đã tính trước tình huống này, một tên giết chết Tuyết Quang Liễm Diễm hoàn thành trên không trung.
Những người ở đây đều không phải dân pk “gà mờ”, Sau khi Tuyết Quang Liễm Diễm bị giây sát liền lập tức sống lại, xông qua. Ngoại trừ Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên tiếp tục trốn dưới tảng đá giữ chặt cừu hận của Ngạnh Giáp Cự Quy, ba người còn lại liền vọt đến bên Diệp Từ.
Mộc Thanh vừa chạy vừa ngâm nga pháp thuật, mà Du Du Phi Vân cũng xông lên đánh Diệp Từ, bởi vì trong lòng phập phồng cảm xúc của kiếp trước, Diệp Từ vẫn chưa dám nhìn mặt anh. Trong khoảng khắc rơi xuống, nhẹ nhàng nghiêng người, liền né khỏi va chạm với anh. Cô xoay người tung một cước lên người Lại Nhân Lam vừa xông đến sau lưng cô, sau đó lại một lần nữa bắn tên liên hoàn ngay trên không trung về phía Mộc Thanh.
Bạo kích kèm theo trúng độc, dù Mộc Thanh uống bao nhiêu dược thủy tăng máu cũng chống đỡ không được độ mất máu của mình, mấy giây sau liền gục.
Một hơi giải quyết hai người, Diệp Từ bắt đầu chạy đến trước mặt Ngạnh Giáp Cự Quy, vừa chạy vừa không quen phóng kỹ năng Thợ Săn Ấn Ký, buff Liệp Ưng Thủ Hộ cho mình. Sau đó quăng Độc Xà Đeo Bám vào con rùa, rồi tiếp đó lại là Xạ Kích Ngộ Đạo.
Vốn Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên phải tập trung mới giữ được cừu hận của Ngạnh Giáp Cự Quy, sợ lơ là một chốc sẽ không giữ được, hiện tại chỉ vài công kích của Diệp Từ, cừu hận lập tức bị đoạt đi, Ngạnh Giáp Cự Quy nhảy xuống khỏi tảng đá, chạy về bên Diệp Từ.
Du Du Phi Vân quát to một tiếng:“Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên, nhanh giữ quái lại.”
Mệnh lệnh này khiến Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên có khổ mà không dám nói, thứ này là Boss tự do cấp 40 đấy, không phải quái bình thường, nói giữ được liền giữ được sao. Dù anh giữ nó được, Ngạnh Giáp Cự Quy chỉ cần cắn mấy miếng là anh liền đi đời, cái này có thể xem là tai nạn lao động không?
Dù thầm nghĩ thế nhưng anh không dám trái lệnh, lập tức quăng mê hoặc. Không ngờ Diệp Từ ác hơn, trực tiếp quăng Xạ Kích Ngộ Đạo vào người hắn, Ngạnh Giáp Cự Quy lập tức quay đầu cắn Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên, anh thảm thiết một hồi liền chết.
Năm người, chưa đến 30 giây chỉ còn lại hai người.
Du Du Phi Vân đối với bốn người kia nghiến răng nghiến lợi nói:“Ai trong mấy cậu nói cô ấy PVP kém hả?”
Người nằm trên đất không dám biện minh, đặc biệt Tuyết Quang Liễm Diễm gần như giống người chết, căn bản một tiếng động nhỏ cũng không dám phát ra.
Mà người còn sống là Ỷ Nhân Lam sắc mặt xanh xao, Công Tử U giả chết tận nửa ngày mà mình một chút cảnh giác cũng không có.
Nữ Thợ Săn chẳng những có kỹ thuật tốt, lá gan lại lớn. Ỷ Nhân Lam cảm thấy anh bị đùa cợt, chẳng những kỹ thuật, ngay cả chỉ số thông minh cũng kém nữ Thợ Săn Công Tử U.
Anh bắt đầu tức giận, ác độc lao vào Công Tử U.
Mà Diệp Từ, sau khi giữ được Ngạnh Giáp Cự Quy liền dẫn nó chạy về phía hai người kia, vì cô thấy trên mai rùa của Ngạnh Giáp Cự Quy xuất hiện dấu hiệu gọi kỹ năng, mà kỹ năng này không phải gì khác, đúng là triệu hồi Hơi Nước.
Ây dà, rốt cuộc cũng đến, cô còn tưởng rằng nó sẽ không tung kỹ năng này ra đâu, Diệp Từ nhìn Ỷ Nhân Lam đứng đối diện, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Mục tiêu Ỷ Nhân Lam và Du Du Phi Vân đều đặt vào trên người Diệp Từ, căn bản không chú ý tới biến hóa của Ngạnh Giáp Cự Quy, đến lúc bọn họ trông thấy nụ cười gian xảo xuất hiện trên mặt Diệp Từ, mới giật mình, có bẫy.
Đến lúc này phát hiện đã không kịp rồi, Diệp Từ lướt qua khu vực giữa hai người bọn họ.
“Grừ” Ngạnh Giáp Cự Quy triệu hồi Hơi Nước chỉ kịp chạm đến gót chân Diệp Từ liền bắn ra ngoài. Diệp Từ đã chạy ra xa tự nhiên không hề bị thương, nhưng Ỷ Nhân Lam và Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên lại gặp xui xẻo.
Khi không lại bị Hơi Nước phun ước từ đầu đến chân.
Du Du Phi Vân lập tức cảm thấy bước đi chậm dần, xem xét thuộc tính, anh bị trúng dbuff mất 50% khả năng di chuyển và liên tục mất máu 20 giây, anh kinh hãi, vội vàng tìm dược.“Ỷ Nhân Lam, cẩn thận……”
Du Du Phi Vân vừa uống dược, vừa nhìn Ỷ Nhân Lam. Sau đó ánh mắt anh đột nhiên trừng lớn, vừa rồi Ỷ Nhân Lam còn đầy máu đột nhiên đã ngã xuống.
Cậu ấy chết thế nào? Du Du Phi Vân không hiểu, tình cờ thấy vết thương nơi gáy của Ỷ Nhân Lam, anh tỉnh ngộ. Vừa rồi hai người cùng đứng đối diện Công Tử U, Ỷ Nhân Lam đúng lúc đứng ở vị trí thích hợp Công Tử U công kích.
Nữ thợ săn nhân lúc lướt qua hai người thuận tiện dùng đao cứa cổ Ỷ Nhân Lam, tạo thành vết thương trí mạng, trực tiếp giây sát.
Mục tiêu Ngạnh Giáp Cự Quy là Diệp Từ, Du Du Phi Vân chỉ bị vạ lây, nó không thèm để ý, mở ra bốn chân ngắn ngủi tiếp tục đuổi theo Diệp Từ, đâm Du Du Phi Vân ngã xuống đất.
Du Du Phi Vân giương mắt nhìn nữ Thợ săn đang vờn con rùa, cả người rét run.
Quá mạnh mẽ.
Bất luận là kỹ thuật pve hay là pvp, kể cả việc cô dùng trí thông minh của mình để giả chết.
Đây không phải là điều người bình thường có thể làm được.
Nhất thời, Du Du Phi Vân bàn tay của anh run lên, anh biết được Công Tử U chỉ là một cá nhân, còn liên tục đạt được First kill, lại không ngờ rằng chẳng những trình độ PVE lợi hại, ngay cả PVP cũng quá mạnh mẽ.
Có thể lợi dụng toàn bộ điều kiện của hoàn ảnh, trong nháy mắt lựa chọn phương pháp có lợi nhất.
Lúc ấy cô giết Ỷ Nhân Lam, chỉ sợ…… Ngay cả Ỷ Nhân Lam cũng không đoán được rằng cô ấy sẽ nhân cơ hội lướt quan bên người mà giết anh.
Diệp Từ phóng xuất Lão Tam, nó không ngừng cắn đuôi Ngạnh Giáp Cự Quy, cô lại dẫn Ngạnh Giáp Cự Quy chạy đến phía Du Du Phi Vân.
Chẳng lẽ cô ấy muốn dùng phương thức giết Thích Ăn Khoai Tây Cá Viên Chiên đến giết mình? Du Du Phi Vân nhảy lên cao, ra sức chạy trốn.
Tuy anh đã đoán ra giết Cự Quy có thể đạt đến tấm chắn nhưng hiện giờ không phải thời cơ đó, đội ngũ 5 người chỉ còn mỗi mình anh, mà Công Tử U lại có thực lực cường hãn, sủng vật cũng chẳng kém, hơn nữa biết dùng thủ đoạn âm độc. Nếu bị cô tóm được nhất định rất thảm.
Dù Du Du Phi Vân không cam lòng, nhưng anh lại là người co được dãn được (*nhìn xa trông rộng*). Đại Đường là công hội đứng nhất nhì đại lục phía Đông này, núi xanh còn ngại gì không có củi đốt, chỉ cần có thể chạy trốn thì hắn vẫn còn cơ hội chuyển mình.
Có điều vì Du Du Phi Vân trong trạng thái chậm chạp, Diệp Từ chỉ cần chạy nhanh vài bước liền đuổi kịp, tặng anh một đao trên gối.
Đầu gối đột nhiên đau nhức, đùi phải Du Du Phi Vân liền mất đi tri giác, đùi phải mềm nhũn, quỳ xuống.
“Đùi phải của bạn bị phế bỏ.”
Phế bỏ là một loại phương thức công kích độc đáo đẩy dời bên phía PVP của Vận Mệnh, trong đó có rất nhiều liên quan đến võ hiệp Trung Quốc. Chỉ cần trong lúc PVP game thủ bị đối phương làm bị thương dây chằng, sẽ làm nơi đó bị tàn tật, không thể nhúc nhích, mà game thủ lại không thể dùng thuốc để cứu trị nơi bị phế bỏ. Biện pháp duy nhất là trở về Thành thị tìm thầy thuốc cứu chữa.
Phế bỏ chỉ là một loại trạng thái, cũng không làm mất đi điểm sinh mệnh của game thủ. Nhưng Phế bỏ yêu cầu vị trí hạ đao tinh chuẩn, tốc độ nhanh, không có tôi luyện thời gian dài chắc chắn không thể làm được.
Du Du Phi Vân bị Phế bỏ trong lòng đã kinh hoảng, loại trạng thái Phế bỏ này chỉ giới thiệu đơn giản trong tư liệu PVP, căn bản không hề cẩn thận miêu tả, anh cũng không để ý lắm, chỉ biết Phế bỏ đôi khi xuất hiện rất tình cờ, nhưng không ngờ rằng có ngày anh cũng mắc phải.
Du Du Phi Vân quay đầu nhìn Công Tử U, chẳng lẽ anh xui xẻo đến thế, ngay cả thứ này cũng bị anh gặp được? Mới nghĩ đến đây, đồi gối chân trái anh đột nhiên đau nhức, hai chân mất đi tri giác, cả người quỳ rạp xuống đất.
Tiếp đó, anh nhìn thấy Ngạnh Giáp Cự Quy đã chạy đến phía sau Công Tử U, mắt thấy Diệp Từ sẽ bị dính công kích.
Anh còn nghĩ ông trời có mắt, ác giả ác báo? Cô gái này sẽ bị Ngạnh Giáp Cự Quy giết chết sao?
Du Du Phi Vân thầm vui vẻ, không để ý đến sự đau đớn, rút kiếm công kích Diệp Từ. Ý tưởng của anh quá đơn giản, giết Diệp Từ anh sẽ không lỗ vốn, thuận tiện giết luôn Ngạnh Giáp Cự Quy, vậy anh càng kiếm lớn.
Nào biết các đốt ngón tay lại đau, tiếp đó hệ thống thông báo:“Cánh tay trái của bạn bị Phế bỏ.”
“Cánh tay phải của bạn bị Phế bỏ.”
“Mẹ.”
Du Du Phi Vân tức giận mắng, anh trừng Diệp Từ, chờ cô bị Ngạnh Giáp Cự Quy cắn chết, lại không nghĩ đến cô đột nhiên biến mất trước mắt mình. Ánh mắt Du Du Phi Vân đuổi theo phương hướng của cô, thấy cô nhảy mạnh lên cao, lộn một vòng trên không trung, sau đó dừng trên lưng Ngạnh Giáp Cự Quy, trong tay cầm Đoản kiếm để trên cổ Ngạnh Giáp Cự Quy, giơ tay chém xuống, đao kia công kích mạnh vào đầu Ngạnh Giáp Cự Quy.
“Grừ –” Cự Quy nâng cổ phát ra tiếng kêu thê lương.
Hệ thống lại thông báo.
“Game thủ Công Tử U dựa vào năng lực cá nhân thành công đánh chết Thế giới Boss tự do cấp 40 Ngạnh Giáp Cự Quy, còn bình an sống sót. Đặc biệt thưởng cho danh vọng Thế giới 8000, danh vọng Thành Hàn Phong 1000 điểm, 1000 kim tệ, 4 điểm Thiên phú.”
Kênh thế giới lại sôi trào.
Game thủ đến 20 cấp không nhiều, dựa năng lực cá nhân đánh chết Boss tự do cấp 40 chẳng phải là Bug sao? Nhất thời ai cũng hoài nghi Công Tử U, đề tài nghị luận nhiều không đếm xuể, thậm chí có người còn báo cáo người chăm sóc khách hàng, nhưng bọn họ chỉ nói “Quá trình bình thường, không xuất hiện Bug.” Kết quả như càng càng khiến kênh Thế giới điên cuồng hơn, diễn đàn dậy sóng.
Diệp Từ hoàn toàn không biết điều đó, cô đã đóng Kênh Thế giới từ sớm.
Hiện tại Diệp Từ trước trên xác Ngạnh Giáp Cự Quy, cúi đầu nhìn Du Du Phi Vân.
Cô quá bình tĩnh, hoàn toàn nhìn không ra tâm tình có dao động hay không.
Chính là người con trai này, tại kiếp trước tặng cho cô sự lừa gạt hạnh phúc nhất, cũng bỏ rơi cô một cách vô tình nhất. Cô đã từng hận anh thấu xương, thậm chí nếu gặp lại, cô muốn nghiền anh thành tro.
……