Nói thì chậm nhưng khi lại đó rất nhanh. Một mảng kiểm quang ngân hắc sắc đột nhiên từ trên đỉnh tháp Linh Lung tràn ra, kiềm ảnh đầy trời ùn ùn rơi xuống nghênh đón Hải Hoàng Sainz đang bay lên.
- Lễ vật tốt!
Sainz cười lạnh lùng, trở tay ngưng kết một đạo thủy quang biến thành hình tam xoa kích, từ dưới lao lên ứng đón, kiếm quang đầy trời hợp lại làm một, rầm một tiếng cùng tam xoa kích lao vào nhau. Kết quả đầu tam xoa kích của Hải Hoàng bị đánh tan hình dạng, mà kiếm quang từng màng vỡ vụn, theo gió tiêu tán.
Hải Hoàng lơ lửng ở không trung, cười to:
- Không tệ! Ngươi đánh không thắng ta, nhưng mơ hồ sức mạnh đã chạm tới thập cấp phong hào, cũng có tư cách luận bàn với ta! Ba tháng gần nhất cùng ta qua lại, ngươi... A ha ha!
Một chuỗi cười điên cuông vang lên:
- Ra đây đi, Đại nguyên soái hạm đội phương bắc Renault... Vương tử Arthur!
Một bóng người toàn thân hắc y từ trên tháp Linh Lung bắn xuống, bay qua bên người Hải Hoàng lại không hề dừng lại một chút, chỉ quay đầu cười thản nhiên:
- Lễ vật đã đưa tới, Hải Hoàng bệ hạ, ta đợi hồi lễ của ngươi!
Dứt lời, hắn phiêu nhiên rơi xuống trước mặt Đỗ Trần, dưới chân chấn nát phiến đá trên đất, để Hải Hoàng hóng gió ở không trung.
Ba năm không gặp, Arthur cao lên rất nhiều, thân hình tuấn lãng đỉnh bạt, mái tóc dài màu vàng tùy ý xõa trên đầu vai, đại nguyên soái hắc sắc tỏa giáp bó sát người, mà sau lưng hắn đeo một thanh cự kiếm màu đen, chuôi kiếm to bằng bàn tay, phối hợp với khuôn mặt lãnh ngạo của hắn, càng hiện ra hào khí bức nhân.
Tiểu vương tử Goethe đi ở sau lưng Đỗ Trần rụt cổ lại:
- Lão thiên a, sư phụ, đây là thằng nhóc thối năm đó bị ta truy sát sao?
Arthur cũng nhìn thấy Goethe, còn mắt lạnh lùng quét qua, dọa Goethe sợ run cả người, nhưng lại cười nói:
- Francis, hắn gọi ngươi là sư phụ?
Đỗ Trần rảo bước về phía trước, cười nói:
- Luận về bối phận, hắn cũng phải gọi ngươi một tiếng sư thúc! Thế nào, ngươi không phải là muốn tìm tiểu sư điệt tính toàn nợ cũ năm đó đấy chứ?
- Ta đã khi nào nhỏ nhen như thế? Muốn tính sổ, cũng phải tìm sư phụ ngươi tính toán!
Hai người mặt đối mặt đi tới cùng một chỗ, đột nhiên đều vung nắm đấm, "Rầm" đối một quyền, tiếp cùng lớn tiếng cười to.
Phóng mắt nhìn lại, một đường Arthur đi đến, những phiến đá dưới chân hắn tất cả đều vỡ vụn, không có một cái nào hoàn hảo.
Hải Hoàng ở trên bầu trời nhìn thấy tính hình phía dưới, nhún vai nói:
- Phu nhân Betty, xem ra không ai để ý tới ta rồi, còn không mời ta tiến vào tháp Linh Lung cùng lão gia tử nói chuyện cũ sao? Arthur, lão gia tử đang đợi gặp ta, "Hồi lễ" của ta ngươi phải đợi một đoạn thời gian rồi!
Betty ý tứ cười, dẫn mọi người tiến vào tòa tháp Linh Lung cao ngất kia.
Đỗ Trần kêu Dịch Cốt dẫn mọi người theo Betty đi an trí chỗ ở, xoay người cười với Arthur:
- Nghe nói ngươi dẫn quân đội đang cùng quân trấn hải của Sainz giằng co, có dũng khí!
- Không so với ngươi được! Một trận Tinh Hà, quân phòng thành Duerkesi dương danh thiên hạ, ba ngàn đánh mười vạn! Đây mới là dũng khí, dưới trướng của ta có hai mươi vạn đại quân bảo vệ, nếu không dám khiêu chiến với Hải Hoàng, chẳng phải là khiến người ta cười rụng cả răng sao?
Hai người vui đùa cùng với nhau, lại cùng lúc chỉ vào một quán rượu nhỏ ven đường:
- Không muốn động thủ với ngươi, đấu tửu thế nào?
- Sợ ngươi hay sao?
Hai người nắm tay đi vào quán rượu nhỏ, Đỗ Trần có rất nhiều lời muốn hỏi Arthur.
Mấy năm qua, Đỗ Trần luôn ở đại lục Einstein liều mạng chiến đấu, mà Arthur ở Thương Khung đại lục cũng làm ra uy danh hiển hách! Năm đó sau khi hai người chia tay, Arthur đi tới Kim Sa Giác tòng quân, dứt bỏ thân phận vương tử từ binh sĩ tầm thường nhất cũng đã làm, ba năm qua qua sáu chục trận chiến lớn nhỏ, có thể nói là công vô bất khắc chiến vô bất thắng, tích góp công trạng thăng lên làm thượng tướng quân. Nửa năm trước, đế quốc Sauber và đế quốc Renault lại bạo phát đại chiến. Đế quốc Sauber dưới chi viện của Hải Hoàng, trên biển đánh hải quân Renault bại lui ngàn dặm, Arthur trên đường bại vong bằng vào thân phận vương tử chỉnh đốn hội quân, ngăn cơn sóng dữ. Vì vậy Sư Tâm vương thừa dịp đề bạt Đại nguyên soái hạm đội phương bắc, tướng quân kì cựu trong quân Renault đều không hề có một câu oán thán.
Hiện nay hai đại đế quốc Renault cùng Sauber đang ở góc tây bắc của Thương Khung đại lục chém giết tới khó phân thắng bại. Lúc này, hải vực tây bắc Thương Khung vị trí chiến lược liền lồi ra. Đế quốc Sauber dựa vào chi viện của Hải Hoàng, không ngừng từ đường biển đánh lén quấy nhiễu hậu phương của Renault, làm cho Alonso bạo nộ không thôi. Mà nhiệm vụ của Arthur, chính là đối phó liên quân đế quốc Sauber và Sainz trên biển.
Hôm nay đi đến khánh điển của gia tộc Tucker, Arthur lấy tiếng thay cho Sư Tâm vương đến dự lễ, nhưng âm thầm mang theo bao nhiêu nhiệm vụ không thể nói hết, dụng ý nhanh chóng hạ uy phong của Hải Hoàng, e rằng cũng không chỉ là cái dũng tranh đấu.
Trong tai nghe Arthur kể lại việc đã trải qua, Đỗ Trần đột nhiên đối với thanh cự kiếm sau lưng hắn rất hứng thú, muốn lấy tay thử cân nặng nhẹ, suýt nữa không thể nắm chắc được:
- Tên gia hỏa ngươi giỏi lắm, thanh kiếm này ít hơn có ngàn cân! Khó trách ngươi đi đường có thể ép vỡ phiến đá, uống rượu cũng không thể ngồi ghế!
Arthur cười nói:
- Một ngàn hai trăm hai mươi tư cân, Mười Tám vị tượng sư đỉnh cấp của Renault ta đã ép hàn băng huyền thiết làm ra! Ta không so được với đấu thần các ngươi có thánh khí tùy thân, chỉ có thể đem thứ gia hỏa cục mịch này theo mà thôi!
Đỗ Trần nhướng mày hỏi:
- Một kích vừa rồi, ngươi đã có phong phạm của phong hào đấu thần, tiến bộ của ngươi thật sự là vượt khỏi sự tưởng tượng của ta!
- Hóa ra ngươi cũng không rõ!
Arthur nâng chén một hơi cạn sạch:
- Ta còn đang muốn hỏi ngươi, không biết vì sao, sau khi ta đột phá cảnh giới lục cấp đấu thần, thân thể đột nhiên bắt đầu biến hóa, thể hình không đổi, nhưng tốc độ và sức mạnh điên cuồng tăng lên, vừa rồi ngươi cũng thấy, ta từ trên tháp Lung Linh cao trăm thước bay xuống...cái dựa vào chính là sức mạnh của hai chân này!
Trong lòng Đỗ Trần nháy lên một chút, Arthur còn xem là nhân loại sao? Những pháp môn luyện thể của đạo môn mình sao có thể tu luyện ra một cường giả phi nhân loại như vậy?
- Chắc là ngươi giúp ta mở ra một lĩnh vực sức mạnh chưa được biết a!
Arthur có hơi chút thất vọng, liếc nhìn bàn tay như bạch ngọc của mình, lại khẽ cười:
- Bất quá mặt kệ thế nào, ta rất thích cảm giác bây giờ, rất thích sức mạnh ngươi ban cho ta.
Đúng vậy, tại cái thế giới cường giả vi tôn này, có sức mạnh là tốt, lo sức mạnh hắn từ đâu tới làm gì chứ? Hơn nữa bây giờ không phải là lúc nghiên cứu sức mạnh, Đỗ Trần hỏi vấn đề quan trọng hơn:
- Arthur, tổ tiên của đế quốc Renault các ngươi - A Nhược nữ hoàng có lưu lại tư liệu liên quan đên tổ tiên phụ hệ của các ngươi hay không?
Trong mắt Arthur hiện lên một tia nghi hoặc:
- Ngươi hỏi cái này làm gì? Việc này chỉ ngươi hỏi thì được, kỳ thực tổ tiên của chúng ta A Nhược phu nhân là một quả phụ, không biết từ đâu thu dưỡng một hài tử làm người kế thừa...
Đỗ Trần xua xua ngón tay, Thủy Minh Thuẫn bay ra, ngăn cách hết thảy âm thanh trong gian uống rượu của bọn họ.
- Nghe qua cái tên Wolfe chưa?
Arthur nghi hoặc nhìn Đỗ Trần, chậm rãi lắc đầu.
Đầu ngón tay Đỗ Trần mân mê miệng chén rượu, lại hỏi:
- Về phần phụ mẫu của ngươi... ngươi biết bao nhiêu?
Arthur xoa cằm:
- Francis, ngươi biết gì rồi? Phụ thân ta - Choba là bị gia gia của ta tự tay giết chết, việc này mặc dù trên dưới Renault đều che giấu ta, nhưng cũng không phải bí mật quá lớn, ta đã sớm biết rồi. Nếu là cái này, ngươi trịnh trọng đến thế... chẳng lẽ ngươi biết việc mẫu thân ta?
Hắn nhoài người nhìn chằm chằm vào Đỗ Trần, vội hỏi:
- Ngươi biết mẫu thân ta là ai? Mau nói cho ta!
Arthur cho đến nay hết thảy mọi việc về mẹ hắn, hắn đều không biết! Nguyên nhân rất đơn giản, Sư Tâm vương biết chuyện thì không nói cho hắn, mà hắn lại không có tư cách tới tra cứu lượng lớn điển tịch tuyệt mật cấp thủy tinh của giáo đình.
Đỗ Trần thở dài nói:
- Mẫu thân của ngươi là đệ tử thân truyền của Margaret Thấm Thủy Hồ...
Từ chuyện Thomas kể, cho tới phần bổ sung của Thiên Đao, và đến phần bí mật cuối cùng biết được từ trong miệng Tuyết Cơ, Đỗ Trần tiết lộ tất cả.
Arthur lẳng lặng lắng nghe, khuôn mặt vẫn lãnh ngạo như cũ, nhưng nghe đến khi Margaret tự tay giết chết mẫu thân của mình, "Tách" một tiếng, chén rượu trong tay bị hắn bóp nát.
Đỗ Trần dùng ngôn ngữ đơn giản nhất nói rõ ràng mọi việc, nói xong rất nhanh, nhưng sau khi nói xong hai người lại chìm vào trong trầm mặc hồi lâu.
Lúc sau, Arthur vẻ mặt phức tạp lắc lắc đầu:
- Gia gia của ta giết phụ thân của ta, mối thù này làm ta rất mù mịt, không biết nên đối diện thế nào! Nhưng Margaret... lão yêu phụ này phải trả giá!
Nói đến đây, sát ý trong mắt hắn đã khó che đi, ánh mắt sắc bén không ngờ làm Đỗ Trần có vài phần không dám nhìn.
So với Đỗ Trần, cừu hận của Arthur đối với Margaret có thể nói càng khắc cốt ghi tâm hơn! Bởi hắn thật thật sự sự làm phế vật mười mấy năm, chịu hết giễu nóng cợt lạnh! Bởi vì người đệ tử Thấm Thủy Hồ chết kia, chính là mẹ ruột của hắn! Bởi vì hắn tới này cũng không biết đấu hồn là cái thứ gì, phải câu thông với thánh khí như thế nào, thậm chí... cả đời này e là cũng không biết được!
Mà những thống khổ này, ngay Đỗ Trần căn bản cũng không biết đến.
Sau khoảnh khắc bạo nộ, Arthur nhanh chóng tỉnh táo trở lại:
- Ngươi cho rằng chùng ta bây giờ trước tiên nên làm gì?
Phần tỉnh táo này, làm Đỗ Trần âm thầm tán thưởng:
- Với thực lực bây giờ của chúng ta, đối phó với Margaret căn bản chính là nằm mơ nói mộng, hơn nữa không nói sức mạnh bản thân của ả. Ngay cả Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn kia cũng đủ làm người ta đau đầu! Cho nên thù thì nhất định phải báo, nhưng không phải bây giờ!
Arthur chậm rãi gật đầu:
- Đúng vậy, cừu hận ghi tạc trong lòng là đủ rồi.
Đỗ Trần lại nói:
- Bây giờ ta đang tra xét việc di thể chúng thần mất tích, cũng phải tra rõ tổ tiên của chúng ta - Wolfe sau khi đi Thương Khung đại lục đã làm gì... ngoài ra, ta còn muốn đảo Borg.
Arthur hơi chút kinh ngạc, nhưng không hề hỏi tới Đỗ Trần vì sao muốn đảo Borg. Hắn trầm ngầm chốc lát, nói:
- Việc tổ tiên Wolfe sau khi đến Thương Khung giao cho ta, việc di thể chúng thần thì ngươi tự đi làm, bất quá đảo Borg là thứ yêu thích của Sainz…
Nhìn thấy nụ cười tự tin của Đỗ Trần, hắn cũng cười cười:
- Ngươi cứ phóng tay mà làm, hai mươi vạn đại quân dưới cờ của ta sẽ ngay trong đêm bắc thượng, muốn làm gì, cho ta một lời!
Một lời hứa bình thường, vậy là đủ rồi.
Đỗ Trần uống cạn bình rượu cuối cùng, giũ trường bào đứng lên:
- Đa tạ, ta cũng nên đến bái kiến lão gia tử của nhà Tucker rồi!
- Chờ chút!
Arthur đột nhiên cúi đầu, âm thanh cũng rất thấp:
- Việc vừa rồi ngươi nói, chỉ giới hạn trong hai người chúng ta biết được không? Nhất là đừng cho gia gia của ta biết!
Đỗ Trần ngạc nhiên nói:
- Sư Tâm vương mặc dù cùng cha ngươi phát sinh ra rất nhiều việc, nhưng ông dù sao cũng là đời sau của Wolfe và A Nhược, vì sao...
- Ài!
Arthur u ám thở dài:
- Như truyền ngôn của tam đại lục, hôm nay Sư Tâm vương, quả thật là một con sư tử già không răng rồi...
Lời đồn này Đỗ Trần đã nghe qua không biết bao lần, hơn nữa từ hệ thống tình báo của Thánh giáo hắn cũng càng biết chi tiết tin tức này - Hùng tâm tráng chí của Sư Tâm vương đã bị một nữ nhân làm tiêu biến hết sạch.
Lời của Arthur cũng nghiệm chứng lời đồn mà Đỗ Trần đã biết:
- Việc gia gia ta biết, nữ nhân kia cũng sẽ biết, nhưng ta nhìn không thấy tâm tư của nữ nhân kia, cho nên ngay cả gia gia, ta cũng che giấu!
Liên Hoa Bảo Giám