Đôi mắt nhỏ dài âm lãnh của Dịch Cốt liếc vệ binh giữ cửa một cái, khẽ vung tay, một đội quân phòng thành Duerkesi ba trăm người liền bước chân chỉnh tề, lao vào cửa doanh!
- Làm cái gì? Lùi lại, lập tức lùi lại, đây là cảnh cáo cuối cùng!
Vệ binh đóng ở cửa doanh cũng không phải tầm thường, quân đoàn chủ lực Shigeru trọng kiến ngàn năm, vinh dự của Lanning đệ nhất binh đoàn tuyệt không cho phép bọn họ lùi bước, binh sĩ trong doanh lập tức vung trường mâu tiến tới hét lên.
Quân đoàn Shigeru không phải tầm thường, quân phòng thành Duerkesi thì phải sao? Một trận Tinh Hà,sớm đã làm ra uy danh của bọn họ tại giới lục quân trên tam đại lục!
- Nhường đường, lập tức nhường đường, đây là lần cảnh cáo cuối cùng!
Đinh đinh đang đang, trường mâu của binh sĩ quân đoàn Shigeru và thuẫn bài loan đao của quân phòng thành Duerkesi đan vào nhau, vẫn chỉ là động tác giả qua lại, nhưng không ai hoài nghi, sau một khắc sẽ có ngươi lưu huyết, tay của Dịch Cốt, cũng đã sờ vào trên thân Minh Nguyệt Tứ Thủy đao còn đang ở nguyên trạng.
Đỗ Trần lạnh lùng nhìn thấy hết thảy, không có chút ý tứ ngăn cản nào, hắn không muốn tranh hơi với những binh sĩ tầm thường này, muốn trách, chỉ có thể trách bọn họ là binh sĩ trung thành tới chết với Angius!
Mấy năm rồi? Tựa hồ từ sau khi chuyển thế cái nhìn đầu tiên thấy ánh mắt lãnh đạm của Angius, hai người mỗi lần gặp mặt đều xung đột, tranh đấu, và thậm chí câu tâm đẩu giác với nhau, muốn đưa đối phương vào chỗ chết.
Trước kia có lẽ Đỗ Trần còn muốn hỏi một câu, Angius ta rốt cuộc đắc tội với ngươi ở chỗ nào? Việc của ngươi và Mayfair dính dáng gì đến đời sau? Nhưng bây giờ, hắn chẳng muốn hỏi nữa, nếu song phương ai nhìn ai cũng đều khó chịu, vậy khó chịu tới cùng đi! Phất phất tay, Đỗ Trần lạnh nhạt nói:
- Brook, mở đường!
Trong mắt Dịch Cốt lóe lên tinh quang, trước người chợt xuất ra tầng tầng hắc vụ, như vân nước tràn ra, "Rắc rắc" tiếng kim chúc chạm vào mâu, hắn dễ dàng chấn gãy trường mâu của binh sĩ tiên phong quân đoàn Shigeru, theo đó một vòng hắc vụ, liền đem binh sĩ giằng co với quân phòng thành quăng ra ngoài.
Đỗ Trần ngửa mặt theo con đường đã dọn sạch tiến vào quân doanh!
Doanh trại lập tức náo động:
- Cảnh báo, tất cả chuẩn bị chiến đấu!
Một nhóm binh sĩ từ trong doanh lao ra, chắn trên đường tiến tới của Đỗ Trần.
Đỗ Trần lạnh lùng cười:
- Thế nào? Các ngươi dám ngăn cản đại công Lanning, thượng tướng đế quốc, điều luật nào cho các ngươi cái quyền này?
Dưới chân không dừng, những binh sĩ kia ngược lại thối lùi từng bước, đúng a, Francis hôm nay quan tước chẳng kém Angius chút nào, hắn xông vào doanh trại đưa tiền thỉnh tội liền xong việc, nhưng tội danh uy hiếp đại công tước đủ đem những binh sĩ phổ thông này tru di tam tộc a!
Đỗ Trần tiếp tục đi lên phía trước:
- Giáo chủ và thần sứ của Đỗ Trần thần giáo giá lâm, Angius chẳng những không tự thân nghênh tiếp, ngược lại sai binh sĩ ngăn trở, xem ra các ngươi quả thật muốn làm độc thần rồi!
Bọn lính hốt hoảng lui nhanh ra sau, ai cũng không có chủ ý chính xác, hoặc là nói, ai cũng không dám nhận lấy cái tội danh độc thần này.
Đỗ Trần ép bọn lính lại thối lui:
- Các ngươi có mấy cái đầu, dám cản trở viên quan bậc giáo phụ của thần thánh liên minh sao? Chẳng lẽ các ngươi muốn cản trở đại nghiệp kháng ma? Chẳng lẽ các ngươi có móc ngoặc với Ma tộc?
Chiếc mũ lớn này tuyệt không ai dám đội lên đầu, binh sĩ sợ hãi, nhưng quân lệnh bên người, ai cũng không biết nên làm thế nào mới tốt!
Cửa doanh đại loạn.
Lúc này, Angius và Charles từ đại trướng trong quân doanh đi nhanh tới, sắc mặt hai người đều âm trầm:
- Lui ra!
Bọn lính như được đại xá, tất cả thở phảo nhẹ nhõm, tản ra.
Cả doanh trại lớn yên lặng, mấy vạn tướng sĩ quân đoàn Shigeru nhìn một đôi phụ tử im lặng không nói. Phụ tử trang viên St. Kain bất hòa sớm đã không còn là bí mật, cơ hồ thiên hạ đều biết. Mọi người đều không lý giải được, Angius thù địch Francis, bằng với việc khơi khơi chém đi một cánh tay lớn nhất của gia tộc St. Kain, nghĩ một chút, nếu như phụ tử bọn họ hòa hợp, gia tộc St. Kain bắc có Charles tọa trấn quân đoàn Shigeru, nam có tuyệt đại thần tướng Đỗ Đức điều khiển quân phòng thành Duerkesi, giữa có nhân mạch ngàn năm của đế đô, cái này cường thịnh đến bậc nào? Mà Francis thù Angius, càng là một vết nhơ trên danh tự hoàn mỹ của hắn không cách nào xóa đi! Hai người hợp thì cùng lợi, phân thì cùng hại, nhưng...
Hai người không hề ngu xuẩn vì sao hôm nay đi tới bước này?
Ai có thể nói rõ đây? Chỉ có thể nói, bọn họ đều chẳng phải là chính khách lãnh huyết chân chính, mà còn người có cảm tính, có tâm tình.
Angius tới trước mặt Đỗ Trần, tay vịn bội kiếm:
- Francis, ngươi xông vào quân doanh Shigeru đáng chịu tội gì?
Đỗ Trần hỏi lại:
- Angius, ngươi kêu quan Vẫn Thần thánh liên minh báo danh mà vào đáng chịu tội gì?
- Ta là phó tổng trưởng thống soái đế quốc, ra lệnh ngươi một thượng tướng ba sao báo danh mà vào có gì mà không được?
- Ta là thần sứ Đỗ Trần thần giáo, cho dù có diện kiến giáo hoàng cũng không cần báo danh, ngươi dựa vào cái gì ngăn trở?
Lãnh đạm nhìn Angius đột nhiên biến sắc, Đỗ Trần nhếch môi cười khẩy:
- Angius, xem ra chúng ta nói chuyện không ổn rồi! Nói rõ cho ngươi, có người báo cáo ngươi và Ma tộc câu kết, phụng thần dụ của giáo hoàng đến đây điều tra, ngươi trăm phương ngăn cản xem ra là lòng sợ hãi rồi...
- Francis, ngươi dám vu hãm...
Lời của Angius bị nghẹn lại, bởi vì Đỗ Trần chậm rãi lấy ra sát phạt kim bài, Angius tự nhiên biết thứ này là gì! Thần Thánh liên minh lần hai hạ lệnh quét sạch gián điệp Ma tộc, sát phạt đại quyền nằm trong tay năm người thần bí, trước mắt còn chưa công bố, không ngờ rằng… Francis chính là một trong số đó.
Thấy bộ dạng kinh ngạc của Angius, trong lòng Đỗ Trần nói.
Khoái sướng, vì sao có loại cảm giác này? Hừ, ba năm rồi, ba năm qua hắn trải qua bao nhiêu việc, chôn xuống bao nhiêu oán hận, ai còn có thể đếm rõ? Đỗ Trần nheo mắt mỉm cười:
- Không phục sao, ta có thể cho ngươi một biện pháp giải quyết giữa quý tộc - công bằng quyết đấu!
Đại nghĩa lâm nhiên nói, giống như hắn - người đáng thương do bi phẫn trước mắt, ban cho hắn một biện pháp không quá mất mặt.
Angius há mồm ra, nhưng lại ngậm miệng lại, tên nghiệt súc này nửa tháng trước đánh bại Hải Hoàng Sainz, quyết đấu với hắn, chẳng phải là tìm chết sao?
Angius có thể trở thành danh tướng một đời, hắn có lẽ lúc này có chút xung động, nhưng tuyệt không phải là một người ngu xuẩn!
Nhưng hai người vừa tiến tới liền lạnh lùng cừu hận, lời lại nói đến mức này, Angius thật sự không có biện pháp hạ đài, tự ép mình muốn...
Charles đột nhiên tiến lên nói:
- Francis, việc điều tra trước tiên đặt sang một bên, hôm nay chúng ta mang theo vương mệnh của Baergena bệ hạ đến đây, ngươi trước tiên hãy tiếp chỉ đã!
Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào Angius mỉm cười:
- Ngươi có một nhi tử tốt đấy, hai năm nay Charles biến hóa không nhỏ, đã biết giải nguy cơ rồi!
Ngay sau khi Angius mặt đỏ tới tai, Đỗ Trần khom người nói:
- Đại công Duerkesi nghe vương mệnh!
Charles liên tục đánh mắt ra dấu với phụ thân, sai người từ đại trướng trong quân nghênh đón chiếu thư, vừa mới nghĩ, sau lưng hắn đột nhiên rùng mình ớn lạnh, len lén quét mắt qua, không biết từ khi nào ánh mắt âm trầm của Dịch Cốt nhắm vào trên cổ hắn! Lại nhìn trước mắt, Đỗ Trần còn đang trong tư thế cúc cung nghe vương mệnh...
Charles phản ứng cực nhanh, cười nói:
- Đều là người một nhà, lại là ở quân doanh của chính mình, không cần khách khí như vậy, tam đệ xin hãy bình thân...
Đỗ Trần ngẩng đầu tiếp nhận mệnh lệnh, cảm giác ớn lạnh kia của Charles mới biến mất, cười khan nói:
- Ta nói thẳng nhé, lần này giáo hoàng hạ lệnh đưa thành Duerkesi của ngươi và Lanning thành chiến khu đồng cấp, điều này làm bệ hạ Baergena hết sức không hài lòng. Người không có cách nào thay đổi được nghị quyết của thần thánh liên minh, nhưng muốn mới người kế thừa của ngươi là Alex đến đế đô ở một thời gian...
Đỗ Trần nhướng mày cười:
- Nói như vậy, bệ hạ là muốn con trai của ta làm con tin, phòng ngừa ta tự độc lập sao?
Charles cười gượng:
- Việc chẳng có cách nào, bây giờ thành Duerkesi của người đã mơ hồ vượt ra khỏi khống chế của đế quốc, bệ hạ không muốn quốc thổ bị chia rẽ, chỉ có thể dùng chút thủ đoạn nhỏ thôi!
Quay đầu lại chỉ chỉ mấy vạn đại quân của doanh trại, Charles lòng áy náy nói:
- Ngươi là huynh đệ của ta, ta sẽ không uy hiếp người. Nhưng bệ hạ có lệnh, Alex một ngày không tiến vào đế đô, bảy vạn đại quân này còn đồn trú tại biên giới của ngươi một ngày, nói rõ hết rồi, ngươi chỉ có ba con đường. Hoặc giao con tin, hoặc bị đại quân giám thị, hoặc...
Điều thứ ba hắn không nói ra. Đó là lời thần tử không nên nói!
Đỗ Trần gật gật đầu, cách làm của Baergena gây ra ít chỉ trích nhất, hắn nếu không làm như vậy, hắn cũng không xứng ngồi trên vị trí vua của Lanning.
Dù sao cũng không có một đế vương nào sẽ ngồi nhìn lãnh thổ của mình sinh ra xu thế chia rẽ.
Điểm nảy Đỗ Trần ngược lại nhìn thấy rất rõ, cũng không sinh ra bao nhiêu oán hận với Baergena, hắn nói:
- Ta sẽ không giao ra Alex, các ngươi nguyện ý đồn trú ở nơi này đi, để bệ hạ an tâm! Bất quá ta không hi vọng nhìn thấy việc quân đồn trú quấy nhiễu bách tính của ta!
Charles vội nói:
- Điều này nhất định rồi, quân kỷ của quân đoàn Shigeru là nghiêm khắc nhất!
Nói xong mấy lời này, Charles thở dài một hơi, hắn không ngờ rằng, đối diện với thủ đoạn uy bức cứng rắn như thế của Baergena, chỉ một câu nói thản nhiên tùy tiện của Francis liền bỏ đi, như vậy là tốt, chỉ cần không phải khai chiến với hắn, hết thảy đều nói được... chỉ hi vọng phụ thân đừng chọc giận hắn, mau tiễn vị ôn thần này đi, cho mọi người đều bình an.
Nhưng lúc này tuy Angius thành thật, Đỗ Trần lại xéo mắt đánh giá hắn:
- Nguyên soái đại nhân, tiếp theo chúng ta nên bàn luận chút việc của ngươi và Ma tộc nhé!
Charles chỉ cảm thấy máu đông cứng lại, tổ tiên Shigeru a, Francis hết rồi sao? Hắn thở dài, nhìn phụ thân, Francis hướng mũi giáo trực tiếp chỉ vào phụ thân, kẻ giảng hòa là hắn cũng làm không nổi nữa...
Angius cười lạnh nói:
- Chuyện gì của Ma tộc, Francis, hôm nay ngươi đắc thế, muốn chỉnh ta thì nói thẳng, Angius ta sợ ngươi hay sao?
- Bốp, bốp.
Đỗ Trần vỗ tay, thu hút sự chút ý của mọi người, trợn mắt há mồm:
- Nguyên soái đại nhân, ngài chớ nên vu hãm ta, ta có chứng cớ rõ ràng, hơn nữa là phụng thần dụ của giáo hoàng bệ hạ! Brook, mang người đóng dấu tất cả văn kiện và tùy thân của Angius, ta muốn lập tức bắt đầu điều tra Angius! Nhớ kỹ, là hết thảy đồ khả nghi!
Angius uất ức nói:
- Francis, xem ra ngươi định trơ tráo làm giả chứng cớ vu hãm ta rồi!
Hắn chậm rãi rút bội kiếm ra:
- Ngươi có thể giết ta, cũng có thể đối nghịch với ta, nhưng ngươi không có tư cách vu hãm hậu duệ thần Shigeru, đáng chết, ngươi quên tổ tiên của ngươi là ai sao? Không ngờ ngươi vu hãm hậu duệ của thần Shigeru câu kết với Ma tộc, làm tổ tiên phải xấu hổ! Ngươi, ngươi... hỗn trướng quên tổ tông!
Hắn huy mạnh kiếm:
- Quân đoàn Shigeru nghe lệnh, giết chết tên hỗn đản báng bổ thần uy của tổ tiên này cho ta!
Binh sĩ của quân đoàn Shigeru thoáng sững sờ, nhưng lòng trung thành bao năm với nguyên soái vẫn làm bọn chúng nhanh chóng bày ra quân trận, Angius lạnh lùng quát:
- Francis, hôm nay ta sẽ cho nghiệt tử ngươi một giáo huấn khó quên!
Charles khẩn trương:
- Lui ra, lui hết ra! Phụ thân, người điên rồi sao? Người làm thế này là chống lại thần thánh liên minh đó!
Đỗ Trần rất vô tội nhìn binh sĩ dưới mệnh lệnh của nguyên soái và thiếu soái không biết làm sao, hai tay dang ra:
- Nguyên soái đại nhân, ta đây đều là chấp hành nghị quyết của thần thánh liên minh a! Ngài vạn lần chớ đổ lên trên đầu ta, mọi thứ đều là vì đại nghiệp kháng ma! Ta ngươi đích xác có thù oán riêng tư, được rồi, được rồi đợi sau khi ngươi đóng dấu, ta không nhúng tay vào, giao cho thẩm phán giáo đình được chưa? Ngài hà tất kéo theo những binh sĩ này phản bội toàn thể nhân loại chứ?
Một cái mũ to tổ bố cơ hồ đem các binh sĩ nhập hôn mê rồi, quyền lực của sát phạt kim bài này đich xác khiến người ta mê hoặc.
Angius phẫn nộ biến sắc, chỉ có thể mắng thì thào:
- Nghiệt tử, nghiệt tử!
Đỗ Trần xua tay:
- Nguyên soái các hạ, chú ý từ ngữ mà ngươi dùng, ta đã không phải người của trang viên St. Kain nữa rồi!
- Nhưng ngươi vẫn còn là người họ St. Kain!
Giờ phút này lửa giận của Angius phá vỡ lý trí:
- Lăng mộ của tổ tiên ngay ở ngoài hai mươi dặm, ngươi, ngươi, không ngờ ở nơi này vu hãm hậu duệ thần Shigeru... Các binh sĩ, động thủ, các ngươi không phải là phản bội nhân loại, mà là giúp ta... Gia chủ St. Kain thanh lý một kẻ bỏ đi, phản bội tổ tiên thần duệ Shigeru!
"Thần duệ? Hừ!" Trong lòng Đỗ Trần lạnh lùng cười khẩy, trên mặt lại oan uổng nói:
- Ta còn là Đỗ Trần thần sứ, tịnh không chỉ là con cháu của thánh huy Shigeru. Nguyên soái các hạ, lời này của ngươi có chút không đúng! Muốn lợi dụng những binh sĩ này cứ nói thẳng, hà tất… ừm?
Bộ dạng vô tội của hắn làm Angius tức giận hộc máu mồm, kiếm chỉ vào Đỗ Trần.
- Giỏi, giỏi! Ngươi ngay cả tổ tiên cũng không thèm nhận nữa, ta cũng rộng rãi. Đi, theo ta tới tổ lăng, ta lần này đem ngươi trục xuất khỏi gia phả!
Trong đầu óc bạo nộ của Angius, bây giờ còn sót lại một chút lý trí chính là...
Tuyệt không thể để cho tên súc sinh này làm ra việc nhục với tổ tiên. Mẹ nó, thân là hậu duệ của Shigeru, lại vu hãm một hậu duệ khác câu kết Ma tộc giết chết tổ tiên, loại việc này quả thực có thể làm tổ tiên tức giận tới sống lại! Cũng tốt, dù sao Francis không chịu bỏ qua cho ta, vậy trước tiên trục xuất Francis ra khỏi thần phổ Shigeru, đừng để hẳn làm loại việc khiến nhân sĩ St. Kain không ngẩng đầu lên được! Muốn chết, cũng phải chết anh hùng một chút!
Lúc này Angius còn đang nghĩ đến thể diện gia tộc, còn Đỗ Trần nhìn mấy vạn đại quân, thầm nói, cũng tốt, như thế hoàn toàn bỏ hết quan hệ với Angius, sau này… hừ hừ, hắn oan uổng nói:
- Được rồi, Angius ngươi vì che giấu việc cấu kết Ma tộc, không ngờ không tiếc dùng chiêu số hủy bỏ thân phận thần duệ của ta ra uy hiếp, đi thì đi, vì nhân loại thanh trừ gián điệp của Ma tộc, ta không oán không hối!
Nói rồi, Đỗ Trần và Dịch Cốt chuyển thân bay tới tổ lăng, lăng mộ Shigeru Đỗ Trần đã đi tới một lần rồi, nó ở tỉnh Rick, bên bờ sông New Zealand, cách nơi này không quá hai mươi dặm, khoảng cách ngắn này đối với cao cấp đầu thần mà nói bất quá là chuyện vài phút mà thôi.
Angius kéo Charles theo sát ở phía sau, mấy người rất nhanh đi tới lăng mộ Shigeru có phương viên hơn mười dặm đất.
Angius mặc dù giận dữ vô cùng, nhưng lúc này cũng không quên lễ tiết, đáp xuống cửa lăng mộ, đập đầu hành lễ với pho tượng tổ tiên ở giữa lăng, sau đó kêu thủ lĩnh của kỵ sĩ đoàn mở cửa chính, rảo bước đi vào.
Tổ lăng Shigeru mấy năm qua mai táng nhiều tiên liệt của gia tộc St. Kain, bên trong ước chừng có hơn trăm lăng mộ nhỏ, mà chính giữa, cũng là lăng mộ lớn nhất tự nhiên là của Shigeru, pho tượng này nhìn gần ba mươi thước, phía trên là tượng toàn thân Shigeru, phía dưới là một tấm bia đá lớn làm nên, tiến vào cửa chính lăng mộ chính là bia đá khắc công tích của Shigeru.
Angius đi tới trước pho tượng, giận dữ nói:
- Tổ tiên ơi, ngàn năm ngay, hậu duệ của người lần thứ tư trục xuất con cháu không xứng đáng phản bội vinh quang của người, lại một lần nữa làm người tức giận, Angius hổ thẹn a!
Nói rồi, hắn quỳ gục xuống đất, trịnh trọng hành lễ.
Đỗ Trần cũng bộ dạng bi phẫn:
- Tổ tiên, vì nhân loại Francis hôm nay chỉ có thể cáo biệt vinh quang của người thôi!
Nói rồi, hắn tiến lên hành lễ, dập đầu dưới chân pho tượng cũng chính là mộ chính giữa pho tượng.
- Francis, trước mặt tổ tiên...
Angius đang muốn chấp hành gia pháp trục xuất khỏi tộc phổ, chợt phát hiên thần sắc Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào đại môn thần sắc dị thường. Tiếp đó, Đỗ Trần đang hành lễ được một nửa, tiến lên gõ lên cửa một chút, sau đó hai tay sờ khe cửa.
Angius đại nộ:
- Francis, ngươi muốn làm gì? Ngươi đâu, bắt tên hỗn đản kinh động đến sự yên nghỉ của tổ tiên cho ta.
Người của Thành Viêm kỵ sĩ đoàn cũng nổi nóng rồi, bọn họ không rõ lắm quan hệ của Đỗ Trần và Angius, nhưng Đỗ Trần ở trước mộ tổ gõ gõ đập đập, làm thật quá phận rồi? Đây chính là mộ tổ của ngươi a!
Các kỵ sĩ lập tức vây lấy!:
- Francis, ngươi muốn làm gì?
Đỗ Trần lại ngưng trọng xua tay:
- Ngậm miệng hết đi, đáng chết! Gần đây nhất ai đã vào hầm mộ của tổ tiên Shigeru? Không có ai sao? Nhưng vì sao khóa và cửa bị người ta nạy lên?
Liên Hoa Bảo Giám