*Whiing!*
Một lúc sau khi mở mắt ra, Weed bước ra khỏi cánh cổng dịch chuyển và thấy mình đang ở trong một hang động. Những cơn gió lạnh đang luồn vào cửa hang.
"Má ơi lạnh sun vòi vào rồi!"
Đây là tình huống mà cậu sẽ phải làm quen mỗi ngày.
Nhờ có kinh nghiệm chống chọi với cái lạnh, cậu không hề gặp khó khăn trước những cơn gió này.
"Có vẻ như trước sau gì mình cũng phải trở lại nơi này."
Phương Bắc.
Cậu quyết định đi đến cái nơi chết tiệt này cùng với Seoyoon.
Cậu nhanh chóng thay đồ để ngăn ngừa cái lạnh.
Đó là một bộ quần áo được làm từ lông của lũ Yeti.
Bên ngoài trong có vẻ không được đẹp mắt cho lắm nhưng nó có thể chống lại cái lạnh.
"Ấm áp giữa mùa đông giá rét, thật là tuyệt vời."
Một số người cố làm ra vẻ "cool" bằng cách mặc những bộ quần áo mỏng.
Weed cười vào mặt họ.
"Ăn mặc như thế thì sống thế quái nào được nhỉ?"
Từ xưa đến nay, quần áo càng dày thì càng tốt. Quần áo ấm sẽ không để một luồng không khí lạnh nào có thể luồn vào.
Những bộ quần áo mới được làm bằng chất liệu tốt, nhẹ và luôn thay đổi để hợp thời.
Tuy nhiên, bộ quần áo mà cậu đang mặc rất đặc biệt.
Nó được nhồi nhét bằng rất nhiều lông thú và vải bông.
Nó giống như trang phục của những ngư dân bên bờ biển hay mặc. Những bộ quần áo cực kỳ vô cùng dày. Bởi vì nó rất dày và bền nên bạn có thể mặc nó cả năm trời.
Nhưng những mặt trái của nó là, bạn sẽ không tìm thấy được một người trẻ tuổi nào mà đi loanh quanh trong bộ quần áo đó.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, cậu bị gọi là lão già trong khi đang trên đường đi giao sữa.
Đó thật là một kỉ niệm kinh khủng cùng với sốc, là một điều cậu không bao giờ muốn nhớ lại.
"Khụ khụ"
Trong khi Weed đang kiểm tra tình hình xung quanh thì cậu bắt gặp Alveron và Seoyoon.
Giám mục Alveron – người có thể trở thành Giáo hoàng. Rất thoải mái khi đi cùng cậu ta vì level cao và kiến thức của cậu về phép thuật siêu phàm bậc cao.
Nếu thiếu Alveron, để thắng được trận chiến chống lại lũ True Blood Vampire Clan là điều không thể.
Lúc này, cậu buộc phải tin tưởng vào Alveron và Seoyoon để hoàn thành nhiệm vụ.
Weed nhìn về phía Alveron và ra lệnh.
"Lạnh quá! Bây giờ hãy nhóm một ngọn lửa coi nào!"
"Vâng"
Sau khi trả lời một cách lịch sự, Alveron đi thu lượm những mảnh gỗ vụn ở xung quanh và bắt đầu nhóm lửa. Alveron tử tế và trong sáng thi hành mọi mệnh lệnh của cậu mà không một lời phàn nàn.
Trong khi đó, đôi môi của Seoyoon đã chuyển sang màu xanh đậm vì lạnh.
Alveron đang mặc một chiếc áo choàng giúp cậu không phải chịu ảnh hưởng gì của thời tiết vì cậu có thể trở thành giáo hoàng trong tương lai. Weed cũng đang mặc bộ quần áo được làm từ lông của Yeti, giúp cậu chống chịu được cái lạnh.
Tuy nhiên, Seoyoon lại không có một bộ đồ chống lạnh nào, vì vậy cô chỉ có thể để lộ ra những phần còn lại trong thời tiết giá lạnh.
Weed lấy từ ba lô ra dụng cụ và nguyên liệu để may vá.
Khi không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải đi cùng Seoyoon, cậu đã quyết định may cho cô một bộ quần áo tử tế. May mà trong ba lô vẫn còn nguyên liệu thừa sau khi may đồ cho các Geomchi.
Weed cắt da, cẩn thận từng ly từng tý khâu khâu vá vá.
Quần áo da thú dành cho nữ
Độ bền: 80/80
Phòng ngự: 25
Quần áo được làm từ lông của lợn rừng sống lâu năm.
Thợ may với sự hiểu biết tuyệt vời đã làm ra bộ quần áo với những vật liệu cao cấp.
Bộ quần áo này không quá dày, nó cho phép cử động tay và chân một cách thoải mái và nhanh nhẹn.
Hạn chế: level 250
Hiệu ứng:
Agility: +20
Mũi tên sẽ khó có thể xâm phạm
Khi được mặc bởi Vũ công, khả năng khiêu vũ sẽ tăng lên 3%
Weed hoàn thành bộ quần áo của mình và đưa nó cho Seoyoon.
"Vui lòng... hãy mặc nó"
Lịch sự một cách bất thường mà cậu cố nặn ra.
Bộ đồ mà Weed đã làm là một bộ đồ da thông thường. Nó là một trang bị mà mọi người có thể mặc bên trong một bộ áo giáp nặng nề.
Những Wizard và Priest không đủ điểm Strength để mặc những bộ giáp nặng, còn những class có thể mặc được thì thường mặc cùng với trang bị bằng da, điều này giúp tăng thêm phần nào khả năng phòng ngự.
Cậu làm bộ quần áo dựa trên số đo 3 vòng của Seoyoon, thứ mà cậu chỉ nhìn một phát là biết khi tay nghề lên cao.
Tuy nhiên, Seoyoon lại không lấy bộ quần áo.
"..."
Cô đứng nhìn chằm chằm vào bộ quần áo mà Weed đang đưa cho cô.
Một vài ý nghĩ thoáng qua trong đầu Weed.
‘Cô ấy hẳn là chưa quen với việc nhận đồ từ tay người lạ.’
Hai người đã có một khoảng thời gian đi cùng nhau trong khi cậu là con orc Karichwi, nhưng Seoyoon lại không hề biết về sự thật đó. Cô chỉ nhớ là đã gặp cậu khi đang ngồi ăn thịt nướng trong căn nhà gỗ của thầy hướng dẫn, điều đó có thể hiểu được.
Với những suy nghĩ đó, cậu cười một cách tử tế với cô.
"Không sao đâu. Cô sẽ có thể dùng đến nó. Nó được làm đặc biệt cho cô dùng, làm ơn nhanh lên và lấy nó đi nào."
Tuy nhiên, Seoyoon lại lắc đầu và chẳng nói gì cả.
‘Tại sao cô ấy lại cư xử như thế?’
Weed bối rối hướng theo ánh nhìn của Seoyoon. Cô vô cảm nhìn vào bộ đồ lông Yeti mà cậu đang mặc.
‘Không thể nào...!’
Một ý nghĩ nhanh chóng lướt qua trong phút chốc.
Weed chú ý đến vị trí của Seoyoon. Cô đang đứng ngay trước ngọn lửa. Cô gần đến nỗi cô sẽ bị bỏng nếu di chuyển thêm một chút xíu nữa.
‘Cô ấy chắc chắn rất ghét lạnh. Đó là lí do vì sao mà cô từ chối mặc cái này.’
Lí do cô từ chối không phải vì cô chưa quen với việc nhận được sự giúp đỡ.
Thật ra thì cô muốn một bộ quần áo ấm hơn thế này, nhưng không hề nói ra.
Bộ quần áo mà Weed đã làm giống như là một sự sỉ nhục cho ngành quần áo dành cho nữ, cậu còn không thèm làm thêm một lớp áo lót bên trong để làm giảm những vật liệu cần dùng.
Cô đang âm thầm quan sát và ngầm muốn một bộ quần áo khác.
Weed không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc may cho cô một bộ đồ mới. Bằng cách dùng những phần thừa còn lại (làm đồ cho gái mà keo dữ vậy trời @@) cậu làm thêm những lớp áo và lấy ra những phần dư ra để làm một bộ quần áo dày hơn.
Ngay lúc này, Seoyoon liền lấy bộ quần áo và đi ra phía sau một tảng đá để thay.
Sau khi hoàn thành việc chuẩn bị quần áo để chống lại cái lạnh, Weed quay sang hỏi Alveron.
"Thung Lũng Tử Thần nằm ở đâu vậy?"
"Nó còn được gọi là thung lũng Sendeim."
"Ồ, nó có một cái tên nguyên bản. Liệu chỗ đó có liên quan gì đến quân đoàn Undead không?"
Weed hỏi câu đó là bởi vì đa số những nhiệm vụ cao cấp mà cậu nhận đều có liên quan đến quân đoàn Undead.
Tuy nhiên, Alveron lại lắc đầu.
"Giáo hội đang điều tra về quân đoàn Undead mà Barkhan đã điều khiển. Họ phát hiện ra nhiệm vụ này không hề liên quan đến bọn Undead. Nó có dính dáng đến đế chế Niflheim cổ đại. Anh cần phải thu được nhiều thông tin hơn nữa về thung lũng Senheim từ người trưởng làng ở Morata."
"Ok"
Weed đi ra khỏi hang động.
Một khu vực tối tăm hiện ra ở phía xa.
Đó chắc chắn là lâu đài Morata, nơi mà cậu đã có một trận chiến với lũ True Blood Vampire.
Có vẻ như họ đã cho tu sửa lại những ngôi nhà ở vùng ngoại ô của trang viên, nơi mà trước đó bị phá hủy. Người dân trong thị trấn vẫn cứ tiếp tục di chuyển từ chỗ này sang chỗ kia.
"Nào đi thôi"
Weed lê bước chậm rãi hướng thẳng đến Morata.
Alveron và Seoyoon đi theo sau cậu.
Những người dân trong thị trấn chào đón cậu một cách nồng nhiệt.
"Hỡi chiến binh, chào mừng ngài đã trở lại nơi này. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên được ơn cứu mạng của ngài."
Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, ngôi làng đã được hồi sinh.
Weed là người góp công nhiều nhất cho ngôi làng. Nhờ đó, cậu được rất nhiều người dân trong làng ủng hộ. Weed bắt đầu tìm kiếm trưởng làng.
Ngôi nhà lớn nhất làng, bị phá hủy trong quá khứ nay đã được sửa lại và trở thành nhà của trưởng làng.
Ở bên trong, những mẩu gỗ đang cháy trong lò sưởi, tỏa ra sự ấp ám.
"Hỡi chiến binh, tôi chân thành cảm ơn về sự ghé thăm của ngài trong quãng thời gian khó khăn này."
"Tôi rất muốn quay trở lại đây kể cả khi không có việc gì. Tôi rất vui khi thấy ông vào dân làng vẫn khoẻ mạnh."
"Đó là nhờ vào sự bảo vệ của các Knight và Priest của giáo hội Freya."
Quái vật có thể tràn vào và xâm chiếm ngôi làng mọi lúc.
Giống như trường hợp của làng Baran, những con quái vật có thể bắt cóc con người và biến họ thành nô lệ. Tuy nhiên, nhờ vào nỗ lực của giáo hộ Freya mà bây giờ ngôi làng đã được an toàn.
Trưởng làng liền lấy ra một rỗ được chất đầy bởi những củ khoai lang nóng hổi.
"Với những gì đã trải qua, bây giờ đã đến giờ ăn tối, ngài không phiền khi tham gia với chúng tôi chứ?"
"Tôi sẽ không từ chối."
Weed ngồi xuống bàn và bắt đầu bóc vỏ khoai lang.
Seoyoon cũng lặng lẽ ngồi xuống kế bên cậu và bóc vỏ rồi lặng lẽ ăn chúng.
Lúc trước, họ cũng đã ăn với nhau trong căn nhà gỗ của thầy hướng dẫn.
‘Mỗi lần chúng ta gặp nhau, dường như đều ăn cùng một thứ. Nếu đó là sợi dây liên kết chúng ta với nhau với nhau, phải chăng chính là định mệnh?’
Họ nướng những củ khoai trên bếp lửa. Chúng tỏa ra mùi hương thơm ngát và màu vàng đặc trưng.
Miệng Weed nhồm nhoàm nhai khoai nướng.
Cảm giác mặn và ngọt lan tỏa trong miệng.
‘Phải chi có thêm một ít kim chi ở đây nhỉ’
Kỹ năng Nấu ăn của cậu đã đủ thành thạo để làm ra món kim chi. Cậu cũng đã có trong tay những nguyên liệu cần thiết.
Tuy nhiên, không thể ướp kim chi trong khi có ai đó rất muốn ăn nó. Đó là lý do vì sao những món ăn đặc biệt, như kim chi, thường xuyên được bán với cái giá cực cao.
Bởi vì nó đã trở nên phổ biến trong thế giới ẩm thực, thậm chí những người phương Tây cũng có thể ăn được, giờ đây nó cũng đã hiện hữu trong nhiều nhà hàng.
Mọi người thích ăn kim chi đến mức họ cũng sẽ ăn của những người mới làm lần đầu tiên.
Weed cần mẫn bóc vỏ và ăn củ khoai lang. Từ khi họ tới lục địa phía Bắc, không có nhiều thứ có thể ăn được nên họ đang lâm vào tình trạng đói khát kinh khủng.
Lúc đầu, Alveron ăn một cách lịch sự nhưng sau đó cậu lại trở nên vội vàng. Sau khi cậu đi chung với Weed, sự thưởng thức các món ăn của cậu đã tăng lên.
Chiếc rổ vốn được chất đầy những củ khoai lang giờ đây đã vơi đi nhanh chóng.
Weed và Alveron ăn nhiều nhất trong số đó, nhưng số lượng mà Seoyoon đã ăn cũng rất đáng kể. Sau đó Weed trông thấy biểu hiện của trưởng làng.
Người xưa có câu "Ăn trông nồi, ngồi trông hướng" - không ngạc nhiên khi đôi mắt của ông nhìn chằm chằm và khẽ nhíu mày lại.
Không hề ngạc nhiên khi ông đã cảm thấy thương tiếc cho số phận những củ khoai lang.
Weed để củ khoai lang xuống và bắt đầu nói.
"Tôi muốn biết thêm một số thông tin về thung lũng Sendeim."
Ngay cả khi không nhận được nhiệm vụ, Thung Lũng Tử Thần vẫn có quái vật để săn và kho báu để tìm. Tuy nhiên, sẽ tốt hơn nếu có được một nhiệm vụ vì nó sẽ cung cấp đủ những thông tin cần thiết và cả phần thưởng nữa.
Ông trưởng làng lặng người nhìn ra phía xa cửa sổ, như là muốn quên đi những cảm nhận về củ khoai lang. Một lớp tuyết trắng đang bao phủ tầm nhìn.
“Ngài có biết gì về những vinh quang mà đế quốc Niflheim đã đạt được trong quá khứ?”
“Tôi không biết gì về chúng cả”
Weed đã nghiên cứu riêng rẽ về lịch sử của lục địa Versailles. Đó là những câu chuyện thăng trầm về vương quốc và những người anh hùng của họ.
Nếu cậu có thể hiểu được một ít về câu chuyện đằng sau, nó sẽ giúp cậu đạt được những nhiệm vụ quan trọng. Tuy nhiên, trong tình huống này, có lẽ sẽ tốt hơn nếu cậu giả vờ ngây thơ vô số tội. Bằng cách đó có thể được biết thêm nhiều thông tin hơn, và nó có thể được coi như là một gợi ý quan trọng cho một câu hỏi khác. Trưởng làng thể hiện một khuôn mặt buồn bã.
Các củ khoai lang đã bị Weed xâu xé có thể cũng nằm trong những nỗi buồn đó. Ông có lẽ đã rất hối hận về những lời mời của ông dành cho Weed và đồng đội của cậu.
“Khi chúng tôi bị biến thành tượng đá bởi một lời nguyền xấu xa, vương quốc Niflheim vẫn còn thịnh vượng. Thời tiết rất ấm áp và dễ sống chứ không hề lạnh như bây giờ. Tôi là một trong những nhà quý tộc sống ở biên giới của vương quốc Niflheim.”
Có thể nói rằng, những cư dân ở Morata là những người rất quan trọng đối với lịch sử. Bên cạnh đó, đây còn là một ngôi làng bao hàm rất nhiều nhiệm vụ.
Nếu lục địa phía Bắc được khám phá một cách đàng hoàng, thì ngôi làng sẽ trở nên đông đúc và đầy những người thám hiểm.
“Tuy nhiên, đã có một vụ xâm lược bất ngờ của những con quái vật khi tôi còn trẻ, người dân trong nước đã phải đối mặt với sự diệt vong. Khi hoàng đế của chúng ta, người luôn sống trong vinh quang, nay thấy tính mạng mình bị đe dọa, ông đã trở nên hèn nhát và bỏ trốn cùng với các cận vệ của ông. Những con quái vật còn lại đã đuổi theo ông, có tin đồn là ông đã bị bắt. Nơi đã xảy ra việc đó là thung lũng Senheim.”
“Vị hoàng đế đó chắc giờ đã chết rồi”
“Vâng, nhiều khả năng là ông ta đã chết. Do cái chết hèn nhát của vị hoàng đế, đất nước không còn luật pháp và tan vỡ trong khi các nhà quý tộc lao vào cuộc đấu tranh giành quyền lực. Tuy nhiên, đây chỉ đơn giản là một tin đồn không có căn cứ. Chúng tôi không thể tìm ra sự thật. Đó là lý do vì sao chúng tôi cần ngài phải tìm ra nó, bất kể có là gì đi nữa, về những gì đã xảy ra trước đó.
*Ting*
Sự thật và Vinh quang
Đế quốc Niflheim đã sản sinh ra nhiều truyền thuyết vinh quang, nhưng giờ đây đã lụi tàn. Hoàng đế Eben Niflheim đệ VI là một hiệp sĩ xuất sắc và là một chiến binh không hề lùi bước. Tuy nhiên, ông đã bị lên án vì không thể duy trì tinh thần hiệp sĩ của mình khi đối mặt với cái chết.
Hãy tìm ra sự thật của sự kiện xảy ra ở thung lũng Sendeim.
Độ khó: A
Phần thưởng:
Kho báu của đế quốc Niflheim
Điều kiện nhận nhiệm vụ:
Chỉ có những người chân chính mới được lấy quest này
Phải có khả năng chịu đựng thời tiết giá lạnh cực cao
Một nhiệm vụ mới với độ khó A đã xuất hiện. Weed thở phào nhẹ nhỏm.
‘Thật là may mắn vì chỉ là độ khó A’
Cậu thầm cảm ơn vì nó chỉ là nhiệm vụ cấp A mà không phải cấp S.
Weed lén liếc sang Seoyoon.
Đôi mắt trong sáng và một làn da trắng không tì vết.
Cô, người sở hữu vẻ đẹp sẽ làm cho mọi người ngần ngại gọi cô một cách thiếu tôn trọng là vẻ đẹp của sự sợ hãi. Từ cô toát lên một vẻ đẹp quyến rũ huyền bí khó tả.
Mặc dù chỉ mặc những bộ quần áo da đơn giản mà Weed đã làm nhưng cô vẫn toả ra một vẻ sang trọng. Seoyoon có một vẻ đẹp tuyệt đối mà có thể biến bất kì bộ quần áo nào cô mặc cũng trở nên rực rỡ.
Tuy nhiên, những gì Weed có thể thấy chỉ đơn giản là một người đáng sợ.
‘Mặc dù có vẻ như mình đã nhận được một nhiệm vụ khó khăn, nhưng mình đã có người giúp đỡ cho nên mọi thứ sẽ ổn thôi’
Xét theo những gì cậu nhận thấy, khả năng chiến đấu của Seoyoon là không phải dạng vừa đâu nha. Skill mạnh mẽ, sức sống mãnh liệt, thể lực tuyệt vời, và sức sát thương rất đáng kinh ngạc.
Là một trong những class chiến đấu, có thể nói rằng tất cả những điểm mạnh đã được gom lại và đặt cùng một chỗ.
Mặc dù cũng có những người chơi, như Weed và Geomchi, có những khả năng cận chiến xuất sắc và cũng không cần dựa vào các skill của class.
Các động tác linh hoạt và nhẹ nhàng mà lại rất độc đáo dành riêng cho phụ nữ kết hợp với khả năng ứng biến hoàn hảo và kĩ năng cấp cao. Đó là một cách vừa nhanh vừa an toàn để đi săn, nếu có đủ mana.
Trên tất cả, khi Seoyoon tham gia vào một trận chiến, tâm trạng của cô đã thay đổi. Với đôi mắt đầy sát khí khi cô chiến đấu, đó là một đặc trưng của class Berserker.
Một Berserker khi giết một con quái vật, thì máu và mana sẽ được hồi lại. Mặc dù lượng hồi phục là không đáng kể, nhưng nếu một người chiến đấu ở nơi có nhiều quái vật, thì khả năng hồi phục phải nói là tuyệt vời.
Nếu class Martial Artist của các Geomchi rất mạnh trước những nhóm nhỏ quái vật thì class Berserker thì lại rất giỏi chiến đấu với số lượng lớn quái vật mà không cần nghỉ ngơi.
Kể từ khi Seoyoon đi với cậu, áp lực về nhiệm vụ đã được giảm đi.
“Tôi sẽ đi đến thung lũng Sendeim và sẽ điều tra ngay khi tôi đến nơi.”
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ!
Sau khi nhanh chóng nhận nhiệm vụ, ông trưởng làng đã trở nên thân thiện hơn.
“Cảm ơn ngài vì đã chấp nhận một nhiệm vụ khó khăn như vậy vì chúng tôi.”
“Không có gì, đó là điều mà tôi phải làm. Thay vào đó, tôi muốn xin lỗi ông vì đã không đến thăm sớm hơn. Nếu sau này có một nhiệm vụ khó khăn nào thì xin hãy cứ nói với tôi”
Đi săn quái rất tuyệt nhưng phần thưởng của nhiệm vụ còn tuyệt vời hơn.
Kể từ khi cậu có thể kiếm tiền từ việc đăng tải những đoạn video lên Hall of Fame hay ký hợp đồng với một đài truyền hình, đó là một lời đề nghị tốt.
Để nâng cao sự thân mật, cậu đã lợi dụng tình hình. Khuôn mặt của trưởng làng đã thể hiện sự ngưỡng mộ đối với người trẻ tuổi này, chứng tỏ rằng nó đã hiệu quả.
“Cho đến bây giờ, những người muốn tìm hiểu sự thật đã cử đi vô số những Knight và đoàn thám hiểm, nhưng không ai trong số họ đã quay về. Sau đó, thung lũng Sendeim đã được biết đến tên gọi Thung Lũng Tử Thần.”
“...”
Sau khi nghe những lời nói đó của ông trưởng làng, Weed như muốn hét lên.
‘Lẽ ra ông phải nói những điều này trước khi tôi nhận nhiệm vụ chứ, lão già khốn kiếp’
Tuy nhiên, sự khó khăn này hoàn toàn phù hợp với một nhiệm vụ cấp A. Từ khi cậu luôn làm mọi thứ từ đầu, cậu không sợ hãi bất cứ điều gì. Sẽ không có điều gì làm cậu lung lay sau khi đã nhận nhiệm vụ. Ông trưởng làng lại nói tiếp.
"Có phải người này sẽ đi chung với ngài?"
Ông đang ám chỉ Seoyoon.
Cô gái với một khuôn mặt còn lạnh hơn cả cái giá rét ở vùng phía Bắc.
Tuy nhiên, để chia sẻ nhiệm vụ thì cô phải tham gia vào nhóm của cậu.
Weed chìa tay ra.
"Hãy về với đội của tôi ♥"
Bạn đã mời Seoyoon gia nhập vào tổ đội
Vì cô đã gia nhập vào một tổ đội trước đó khi cô đi chung với Seechwi, đây là lần đầu tiên cô nhận được một lời mời cá nhân tham gia vào tổ đội.
Tuy nhiên, Seoyoon vẫn đứng đó.
Weed bắt đầu cảm thấy bất an.
‘Cô ấy chắc sẽ không từ chối tham gia vào tổ đội của mình khi mọi chuyện đến mức này đâu’
Điều tồi tệ nhất là cô sẽ không chấp nhận tham gia tổ đội và bỏ Weed ở lại chịu đựng một mình.
Cậu bắt đầu suy nghĩ về một khía cạnh tốt khi chuyện đó xảy ra.
Tất nhiên Seoyoon không phải là một con người lạnh lùng như vẻ bề ngoài.
Mặc dù cô rất thích chiến đấu nhưng cô không tham lam. Cô sẽ không chiến đấu với con quái vật trừ khi nó tấn công cô trước, thậm chí nếu đó có là một con quái vật hiếm chỉ xuất hiện một lần mỗi ngày và có những item tốt.
Tuy nhiên, cô lại không hề quan tâm những thứ đó.
Mặc dù cô không hề nói ra nửa lời trong khi đi xung quanh cùng với con orc Karichwi, cô có thể từ chối nhiệm vụ của Weed.
Trong khi Weed ngày càng trở nên lo lắng, Seoyoon nhẹ nhàng đặt tay mình lên trên tay của cậu.
Seoyoon đã đồng ý gia nhập vào dàn Harem của bạn
(Harem: 1 nam x nhiều nữ)
Thậm chí đến ngay cả Seoyoon cũng không thể nào hiểu nổi cảm xúc của mình. Cô sẽ đi cùng với một người lạ, mà còn lại là một người đàn ông không hề quen biết, đó là một điều không tưởng.
Điều này xảy ra nhờ có sự khuyến khích của một người lạ tên Seechwi. Thậm chí nếu có nói chuyện một cách thận trọng, nếu một người đã không muốn thì họ bắt buộc phải đường ai nấy đi.
“Thật kì lạ, sao mình lại có cảm giác thoải mái nhỉ?”
Seoyoon trở nên bối rối.
Đó chỉ là người mà cô đã từng gặp khi ở trong ngôi nhà gỗ của thầy hướng dẫn.
Tuy nhiên, vì một lí do gì đó, mà cậu lại toát ra một cảm giác quen thuộc.
***
Kể từ khi cô đi săn với các đồng đội của Seechwi, cô đã có cảm giác này.
"Lee Rien, nhanh lên lại điều trị cho Seoyoon nào!" (Lee Rien là tên của cô y tá chăm sóc cô)
Seoyoon không nói một lời. Thậm chí nếu bạn nói rằng sức khỏe của cô đã xấu đi, cô cũng không thể diễn tả nó bằng lời.
Bất cứ khi nào điều đó xảy ra sau các trận chiến, Weed luôn chắc chắn rằng họ sẽ có thời gian rảnh rỗi, để cô có thể được điều trị cho bệnh tình của mình.
Khi mà các trận chiến đã kết thúc, cậu sẽ sử dụng băng để trị thương và sửa chữa áo giáp và vũ khí.
Cũng đã từng có một thời gian trong quá khứ khi cô có cảm giác này.
Cảm giác cô nhận được khi cô đi săn cùng với con orc Karichwi tại hẻm núi Yunobu.
Con orc Karichwi, với khuôn mặt xấu xí một cách đáng sợ, nhưng nó lại có đôi mắt hiền hòa.
Ngay cả cách họ sửa chữa vũ khí cũng rất giống nhau.
Cô đã không nói nửa lời. Cô cẩn thận quan sát các biểu hiện trên khuôn mặt và đôi mắt mỗi khi cô nhìn thấy một người nào đó. Mặc dù cô không bao giờ có ý định tham gia vào cuộc trò chuyện, cô có thể xác định được tâm trạng và tính khí của một người từ việc quan sát.
Tại thời điểm đó, cô cảm thấy có một sự giống nhau giữa Weed và Karichwi.
Seoyoon không hiểu ý định của Weed, nhưng cô biết cậu chính là Karichwi, người đã âm thầm quan sát và bảo vệ cô.
Mặc dù không phải nó lúc nào cũng chính xác, nhưng cô tin tưởng cảm xúc và linh cảm của mình. Đó là lý do tại sao cô đã chọn đi chung với cậu.
***
Sau Weed rời khỏi nhà của ông trưởng làng, cậu đi vòng quanh làng Morata và thu thập thông tin. Những người dân làng, các Paladin và các Priest của Freya trở thành mục tiêu của cậu. Các Priest của Freya vẫn còn ở lại để bảo vệ ngôi làng.
Bây giờ, Weed đang thu thập đồ dự trữ cho cuộc hành trình đến thung lũng Sendeim đồng thời thu thập thông tin từ những chủ cửa hàng.
"Thung lũng Sendeim? Nó được biết đến với cái tên nổi tiếng hơn là Thung Lũng Tử Thần. Họ nói rằng ở đó có rất nhiều quái vật."
"Ông có thể cho tôi biết đó là những loại quái vật nào không?"
"Hừm... Có thể sẽ có một vài con Ice Troll. Chúng thường tụ tập ở những nơi như Thung Lũng Tử Thần".
Ice Troll!
Chúng có khả năng hồi phục cực mạnh, đã thế khả năng của chúng khi sử dụng ở thời tiết giá lạnh lại là “thánh” luôn, cho nên chúng không phải là những con quái vật dễ dàng để chiến đấu chống lại.
Tuy nhiên, Weed không hề sợ mấy con quái vật đó.
Dù sao thì họ có thể săn Ice Troll bằng cách dụ từng con một miễn sao đây là một thung lũng chứ không phải là một hầm ngục. Nó có thể rất mất thời gian, nhưng nhử từng con và xử đẹp nó thì không phải là một nhiệm vụ khó khăn.
Tất nhiên, có lẽ sẽ một số con thuộc dạng “đột biến”, nhưng nó chỉ xuất hiện mỗi ngày 1 con, nên họ cũng không còn gì để sợ.
‘Máu của Ice Troll bán được rất nhiều tiền. Nó mang lại các hiệu ứng tốt hơn so với hầu hết các loại thảo dược phổ biến, và nó cũng có thể được sử dụng để chế tạo các lọ thuốc.’
Weed, người đang cố gắng ước lượng giá trị của những thứ mà cậu sẽ cá kiếm và la liếm được.
Cậu không hề sợ hãi những con quái vật mạnh, cậu chỉ sợ những con quái vật mà chỉ rơi ra mỗi da của nó. Trong thực tế, cậu đã nhận thấy rằng không gì có thể tồi tệ hơn một con quái vật chỉ rơi ra mỗi item da rẻ tiền.
‘Nếu đó là một thung lũng, thì những dấu mốc sẽ vô cùng quan trọng.’
Nếu bạn bắn một mũi tên từ bên này sang bên kia của thung lũng, điều đó sẽ giúp bạn đi săn một cách dễ dàng hơn nhiều so với dự kiến.
Tuy nhiên, nếu những con Ice Troll chiếm ưu thế ở phía trên của thung lũng và mở rộng lãnh thổ của chúng thì nhiệm vụ sẽ trở nên thách thức hơn.
Weed không có thông tin gì về lãnh thổ của chúng.
Một nhiệm vụ tranh giành lãnh thổ với những con quái vật!
Không có cách nào khác ngoài việc tổ chức một cuộc vây hãm có hiệu quả.
Tình hình đã khác so với lúc chiến đấu với bọn True Blood Vampire cùng với Alveron và các Paladin của Freya trong quá khứ.
Lúc đó, số lượng ma cà rồng không nhiều, và không có cảm giác của một cuộc bao vây.
Mặc dù Weed sử dụng những cách khác để hỏi người dân, nhưng cậu vẫn nhận lại được các thông tin tương tự.
"Nếu bạn đang tìm kiếm Thung Lũng Tử Thần thì nó khá xa đấy. Có lẽ nó sẽ mất 1 tháng để di chuyển. Tại sao lại mất rất nhiều thời gian ư? Đó là bởi vì lãnh thổ của đế quốc Niflheim rất lớn."
"Ice Troll? Tất nhiên, là sẽ có một số con Ice Troll. Tuy nhiên, bạn không thể chỉ để ý đến mỗi lũ quái vật. Đây là một câu chuyện tôi nghe từ ông nội của tôi, có lẽ có một vài kho báu nằm ở trong đó. Đó là lý do tại sao khu vực đó cực kỳ nguy hiểm.”
Quái vật và nguy cơ tử vong vô số từ những cái bẫy!
"Họ nói rằng một số loại cảm giác khủng khiếp tràn ra từ đó vào mỗi buổi sáng. Do đó, một số loại thực vật không thể phát triển gần Thung Lũng Tử Thần được!"
"Có vài người đã phát hiện một thứ gì đó có màu trắng tinh khiết và bay xung quanh gần Thung Lũng Tử Thần".
"Tôi không biết rõ nữa, nhưng họ nói rằng ở đó có những vật thể bay rất lớn. Họ còn nói chỉ riêng cơ thể của chúng đã dài ra 300 mét. Vì nó quá khó tin nên những người thấy nó chắc đã nhầm lẫn về chiều dài."
Paladin của Freya cũng có một số thông tin.
"Thung Lũng Tử Thần? Nơi đó rất nguy hiểm. Ngoài Ice Troll ra, ở đó cũng tụ tập rất nhiều con quái vật khác nhau."
"Theo điều tra của giáo hội, có vẻ như nó là một nơi nhung nhúc những con quái vật."
“Dù cho có bao nhiêu con quái vật tụ tập hay bất cứ ai nhìn thấy chúng đều nói rằng chỉ hơi bất thường mà thôi. Chắc chắn phải có một con boss chỉ huy đám quái vật. Nó không thể là một con quái bình thường vì nó đã dẫn đầu những con quái vật khác trong hàng thế kỷ nay, vì vậy ngài cần phải cẩn thận hơn và tránh xa con boss đó ra”
"Phước lành mà nữ thần Freya đã ban cho ngài sẽ giúp cho ngài quyết đoán hơn."
Từ những thông tin và Weed đã thu được, cậu đã hình dung ra được về tình hình chung của Thung Lũng Tử Thần.
Các Paladin từ Giáo Hội Freya thường không ngập ngừng với những vấn đề bình thường.
Nếu như các Paladin có một sự cảnh giác cao độ về con boss của đám quái vật, thì không còn nghi ngờ gì về level đủ để tiễn cậu lên bàn thờ của nó.
‘Cũng không đơn giản chút nào đâu.’
Tuy nhiên, người ta phải trực tiếp trải qua tất cả mọi thứ để có thể hiểu biết chính xác về nó. Không cần thiết phải cảm thấy chùn bước khi bạn không chắc chắn về bất cứ điều gì ở nơi đầu tiên.
'Chắc chắn là phải có cách nào đó.'
Ngay cả với những thông tin về Thung Lũng Tử Thần, không có cách nào để có thể biết thêm chi tiết về những ngôi làng gần đó. Ở những nơi cách xa nhau như thế này thì sẽ không thể có được bất cứ điều gì khác ngoài những thông tin đơn giản.
Trong khi cậu cùng Seoyoon và Alveron đi quanh làng Morata, Weed đã gặp một cô bé.
Prina!
Cô bé đó là người đã bị Vampire Lord Tori biến thành bức tượng.
Prina nhỏ nhắn và dễ thương đang xách theo một chiếc túi nhỏ.
"Này ông già, ông là người đã cứu tôi phải không?"
Cậu không hề thích danh hiệu “ông già” này nhưng vẫn phải nghe thường xuyên.
Tuy nhiên, Weed mỉm cười rạng rỡ.
"Đúng thế. Tôi rất vui khi thấy em vẫn khỏe”
"Cảm ơn ông. Tôi nghĩ rằng bị biến thành đá là một điều rất kinh khủng. Tim không đập, máu không chảy, cơ thể trở nên cứng lại và cơ thể biến thành một nhà tù.... Ồ! Mà ông có thích hoa không?"
“Hoa à?"
Tất nhiên là Weed không quan tâm đến hoa. Tuy nhiên, cậu sẽ không bao giờ trả lời như thế.
"Hoa có một mùi hương rất thơm. Tôi yêu những khung cảnh yên bình mà những con bướm và ong mật đang lượn quanh một cánh đồng hoa tuyệt đẹp đang nở rộ. Không có niềm sung sướng nào bằng việc được nằm trên một bãi cỏ tươi mát mà hít thở một bầu không khí trong lành.”
Đây là Weed, người sẽ hoàn toàn đắm mình vào trong một hầm ngục âm u để săn quái trong khi chỉ mang theo một ngọn đuốc.
Một hầm ngục với bầu không khí ô nhiễm, mùi thật sự kinh tởm, và những điều không hay biết chắc chắn sẽ xảy ra. Weed tìm thấy niềm vui trong việc đi săn như một kẻ điên ở những nơi như thế.
Đó là một sở thích kỳ dị!
Tuy nhiên, cậu luôn tỏ ra là một người ân cần khi giao thiệp với Prina. Đó là bởi vì cậu không muốn làm tan vỡ giấc mơ của một cô bé.
Prina vỗ tay một cách vui vẻ.
"Thật vậy sao? Thật tuyệt. Sau đó, ông sẽ nghe lời đề nghị của tôi chứ?"
"Tất nhiên rồi!"
"Tôi nghe nói rằng ông chuẩn bị đến Thung Lũng Tử Thần. Ông có thể gieo một số hạt giống ở đó không? Giá như những bông hoa của niềm hy vọng có thể nở ở một nơi có bầu không khí ghê rợn và chết chóc. Chăm sóc những hạt giống nhỏ cho đến khi nở thành những bông hoa sẽ mất rất nhiều công sức. Nếu như chúng nở, thì người bạn mới của tôi sẽ rất vui."
*Ting*
Hoa của Prina
Cô bé có sở thích xới đất, gieo hạt, và quan sát chúng nảy nở và muốn trở thành một người nông dân trong tương lai.
Nếu bạn gieo hạt giống và chăm sóc nó thì Thung Lũng Tử Thần sẽ được hồi sinh. Cô bé sẽ rất hạnh phúc và giới thiệu bạn với bạn bè của cô.
Độ khó: A
Phần thưởng:
Được giới thiệu với bạn bè của Prina.
Các loại thảo mộc mọc ra từ hạt giống
Yêu cầu nhiệm vụ:
Phải chăm sóc và cảnh giác thật cẩn thận để bảo vệ hoa khỏi những con quái vật và để cho nó phát triển một cách an toàn.
Weed nhìn những hạt giống mà Prina đưa ra với cảm giác muốn bùng cháy.
Cô đã kéo đến nguyên một cái bao. Nó đã được lấp đầy tới miệng bằng những hạt giống.
Không thể đếm được số lượng hạt giống trong đó.
Đây là một nhiệm vụ yêu cầu trồng một cánh đồng hoa với cái đống hạt giống đó tại Thung Lũng Tử Thần.
Tham vọng của cô bé, người muốn bao phủ toàn bộ thế giới bằng hoa!
‘Đây là một yêu cầu cực kỳ khó khăn.’
Trồng vài cụm hoa thì đó là sở thích.
Nếu nhiệm vụ chỉ yêu cầu trồng hàng trăm bông hoa từ những hạt giống, tuy khó khăn nhưng hoàn toàn có thể làm được. Tuy nhiên, nếu con số đã lên tới hàng chục, hàng trăm ngàn, thì đây không phải là một công việc bình thường.
Ngoài ra, cậu sẽ phải bảo vệ cánh đồng hoa khỏi những con quái vật trong khi nó phát triển, đây thực sự là một nhiệm vụ ghê gớm.
'Mình phải gieo những hạt giống trong Thung Lũng Tử Thần. Mình có thể hiểu được là tại sao nó lại là nhiệm vụ có độ khó A’
Weed chuẩn bị lắc đầu từ chối. Bên cạnh độ khó cao, dường như nó còn bao gồm vài nhiệm vụ tẻ nhạt khác nữa. Đột nhiên, Seoyoon lặng lẽ nắm lấy cái túi vải bố có chứa hạt giống.
"Cảm ơn chị!"
Thành viên Seoyoon trong nhóm đã nhận nhiệm vụ
Seoyoon luôn như thế. Cô không dùng lời nói để nhận nhiệm vụ, nhưng cô không bao giờ từ chối yêu cầu của một ai đó.
Cuối cùng, Weed không còn sự lựa chọn nào khác và đành chấp nhận nhiệm vụ.
"Anh cũng thích trồng những hạt giống và cuốc đất. Cảm ơn em vì đã yêu cầu một nhiệm vụ dễ dàng như vậy."
Bạn đã nhận nhiệm vụ.
Cậu muốn phát khóc nhưng vẫn phải cố nặn ra một nụ cười!
Nụ cười ghê rợn nhất lúc đó.
***
Lee Hayan tràn trề hi vọng khi đăng kí tài khoản Royal Road.
Cô đã chọn tên nhân vật của mình là Yurin.
Đó là một cái tên dễ thương, trẻ trung, và nữ tính. Nhưng nó không mang nghĩa trẻ trung.
Yurin là là tên viết tắt của nhiều chữ.
Vi phạm nhân quyền! (chắc là kiểu chơi chữ của Hàn Quốc, cái này mình không rõ)
"Quái vật! Ta sẽ đánh bại tất cả."
Yurin muốn kiếm thật nhiều tiền. Cô cũng thích thu thập càng nhiều item càng tốt. Cô có rất nhiều thời gian rảnh trước khi nhập học đại học, cô có ý định làm việc chăm chỉ và nâng cao level của mình.
Yurin chọn Rhodium là thành phố khởi đầu của mình. Đó là bởi vì cô đã hy vọng rằng nếu may mắn thì cô có thể sẽ gặp được Weed.
"Tuyển người đi train ở phía trước ngôi làng"
"Chúng tôi đang tìm kiếm một Minister – Mục sư."
"Tôi là một nhà điêu khắc và đang tìm kiếm một tổ đội. Tôi có một con dao điêu khắc có thể gây ra 7 sát thương. "
"Tôi là một Bard level 35, tôi có "Song of Healing" và muốn tham gia vào một tổ đội. Sẽ thật tuyệt nếu tổ đội nào có thể đi săn trong khoảng một tuần."
Người người tràn ngập ở quảng trường trung tâm Rhodium như thường lệ.
Có rất nhiều người ăn xin, nhưng cũng có những người tìm kiếm tổ đội.
Mặt khác, đã có hàng ngàn người đã đổ xô vào plaza, nơi có các tác phẩm điêu khắc đang mặc những trang phục đẹp mắt. Có rất nhiều học sinh năm thứ ba ở các trường trung học, họ vừa mới thi đỗ kỳ thi ĐH, đang mặc những bộ quần áo cơ bản và nhìn chằm chằm với đôi mắt to tròn.
Tuy nhiên, Weed sẽ không quay lại Rhodium vào thời điểm này.
Yurin nghĩ rằng nó rất tốt.
"Tốt. Nó không quan trọng. Dù sao mình cũng không muốn bắt đầu trò chơi bằng cách nhờ vả vào người khác."
Yurin xoắn tay áo lên và bắt đầu tìm kiếm một công việc để kiếm tiền. Khi một người bắt đầu chơi Royal Road, họ không thể rời khỏi thành phố trong vòng 4 tuần đầu tiên.
Cô muốn kiếm được tiền trong thời gian này.
"Chúng tôi đang cần một người phụ giúp cho một nhà hàng, là một người có hứng thú với nghề nấu ăn."
"Con tôi rất thích đọc sách. Có ai có thể kể cho con tui nghe về những người anh hùng tuyệt vời không?"
"Hừm, gần đây có quá nhiều ruồi trong cửa hàng của tôi. Liệu bạn có thể bắt ruồi trong 5 giờ cho tôi? Tôi sẽ trả cho bạn 20 đồng."
Đây là những công việc mà Yurin có thể làm.
Cũng giống như Weed, cô cũng lặng lẽ đánh bù nhìn ở trường đào tạo. Những stat mà cô nâng cấp đều hỗ trợ việc luyện tập cơ thể mình
‘Mình sẽ trở thành một nữ Mage xinh đẹp.’
Yurin muốn trở thành là một Mage toàn năng.
Họ sử dụng những phép thuật có quy mô lớn, trên diện rộng để biến hàng trăm con quái vật trở thành cát bụi. Các Mage mà có thể gọi mưa ở các vùng đất khô cằn, phá núi mở đường, và học các phép thuật cao cấp.