“Hối hận rồi, hối hận chết tớ rồi!”
Tiểu Hy thở dài
Đáng tiếc bây giờ hối hận cũng không tác dụng gì nữa!
“Ài... tớ nghe cái ý của Triệu Tịnh, hình như bố mẹ Tôn Nguyên thừa nhận cô ta là con dâu của Tôn Gia rồi, tình hình như thế này có chút khó giải quyết à!”
Không phải thế sao!
Tô Tố đã từng trải qua sâu đậm mùi vị bị bố mẹ bên nam phản đối!
Cô lúc đó bị Tiêu mẫu hại thảm hại như thế, Tiêu Quốc Cường còn xem là thái độ trung lập, Tiểu Hy so với tình trạng của cô còn tồi tệ hơn, xem ra, bố và mẹ của Tôn Nguyên đều là toàn sức phản đối bọn họ ở bên nhau
“Vậy thì cậu có dự tính như thế nào?”
Trương Hân nhỏ tiếng hỏi, cô cũng không biết bản thân có được coi như may mắn, không có gặp phải tình cảnh như của Tố Tố và Tiểu Hy, nếu như bố mẹ của Lãnh Mạc còn sống, chắc cũng khẳng định sẽ muốn chia cắt cô và Lãnh Mạc
ừm...
Trương Hân nhanh chóng giũ bỏ suy nghĩ này, nghĩ đến có hay không có làm cái gì, đằng nào cô bây giờ cùng Lãnh Mạc vẫn tốt
“Còn có thể dự tính như thế nào à” Tiểu Hy dựa vào ghế sopha, thở một hơi dài, “đằng nào quân đến tướng chặn nước đến đất ngăn thôi, chỉ cần Tôn Nguyên và tớ hai người có đủ kiên định, tớ không tin, hai người bọn tớ bây giờ còn chưa nhận giấy kết hôn, hàng này đều cuốn ở bên nhau, thực tế không được, đợi đến khi tớ có em bé rồi, hai người bọn tớ do con kết hôn rồi, thì không tin bọn họ không muốn cháu nữa”
Cũng đúng!
Đằng nào chỉ cần hai người bọn họ đủ kiên định là được rồi
Chỉ cần là bố mẹ đẻ, thì không thể đối kháng với con của bản thân thời gian quá dài, chỉ cần bọn họ còn yêu con cái của mình, cuối cũng cũng phải nhượng bộ
...
Lúc ăn cơm, một bàn đều là từng cặp từng đôi ngồi với nhau
Chỉ có Mộ Bạch một thân một mình
Tô Tố nhớ đến An Nhiên, muốn hỏi một chút, nhưng lại lo lắng lập trường của cô không tốt để miệng hỏi
Vẫn là Trương Hân nhìn ra, cô hỏi Mộ Bạch, “Mộ Bạch, lần trước anh dẫn cô gái tên An Nhiên đó, An Nhiên hôm nay làm sao mà không đến cùng anh vậy?”
Cánh tay đang gắp thức ăn của Mộ Bạch sững lại!
Tiếp sau, anh như không có chuyện gì gắp thức ăn lên, nói nhẹ nhàng, “anh và An Nhiên... đã ly hôn rồi, bây giờ cô ấy một mình trở về Anh rồi”
Trương Hân giật mình, “xin lỗi xin lỗi”
Mộ Bạch lắc đầu, “không có gì, đều đã qua rồi”
Không khí có chút ngượng ngùng
Tiêu Lăng và Lãnh Mạc nhanh chóng thay đổi chủ đề, chuyện này coi như thế là qua
Tô Tố thì không còn hứng thú ăn tiếp
Lần trước An Nhiên tìm đến cô, cô biết An Nhiên và Mộ Bạch giữa hai người bọn họ có vấn đề rất lớn, nhưng không nghĩ rằng hành động của hai người bọn họ lại nhanh như vậy, nói ly hôn là ly hôn, mà chỉ nghĩ đến nguyên nhân mà hai người bọn họ ly hôn... có thể có liên quan đến cô, Tô Tố càng thêm khó chịu
Sau bữa ăn
Tô Tố tìm cơ hội, để Mộ Bạch cùng cô ra ngoài một chút
“Tô Tố?”
“Anh và An Nhiên... thật sự ly hôn rồi?”
“Ừm!”
Nhắc đến An Nhiên, sắc mặt Mộ Bạch có chút chán nản
Tố Tố nhìn dáng vẻ này của Mộ Bạch, so với lần tụ tập trước, Mộ Bạch nhìn có vẻ gầy đi một chút, anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng, thêm đó là chiếc quần màu đen, nhìn rất phong độ ngời ngời, sạch sẽ không nói lên lời, nhưng giữa cặp mày không còn có sự ấm áp như trước đây, trong đôi mắt càng là sự lạc lõng
Tô Tố nhìn anh ấy như thế này ngược lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm
“Mộ Bạch, anh thực chất, rât yêu An Nhiên đúng không?”
Mộ Bạch cười đau khổ, “anh cũng không biết”
Anh ngồi trên chiếc ghế ở giữa bãi cỏ, hai tay chống đỡ lấy đầu, bất lực nói, “anh vốn dĩ nghĩ rằng anh không yêu cô ấy, lúc vừa mới phân chia có các kiểu không thích ứng, anh đang nghĩ, có thể chỉ là vấn đề thói quen, quyen với việc cô ấy ở bên tai anh chi chi cha cha, bên cạnh đột nhiên không có con người này nữa, khẳng định sẽ không thích ứng. Nhưng bây giờ, đều đã trôi qua lâu như thế rồi, anh vẫn không thích ứng được, anh bây giờ cũng không biết bản thân hiện đang nghĩ cái gì nữa”
Tô Tố ngồi xuống bên cạnh anh
Chỉ cần có thể, cô tình nguyện cố gắng có thể giúp tháo gỡ nút thắt trong lòng của Mộ Bạch
“Anh... tại sao lại đồng ý ly hôn với An Nhiên, em nhìn ra, cô ấy vô cùng yêu anh”
“Anh biết. chuyện ly hôn là cô ấy đưa ra, cô ấy nói... hiện tại ở bên cạnh anh quá đau khổ, vì vậy anh cho cô ấy tự do”
Tô Tố trong ngực như mắc kẹt một cục máu lớn
Cô thật sự hận không thể tìm một thanh gỗ gõ lên Mộ Bạch một cái, để giúp anh ấy có thể cảnh tỉnh được
Cùng là người phụ nữ, cô cảm nhận bản thân có thể đoán ra suy nghĩ của An Nhiên
An Nhiên yêu anh ấy nhiều như thế, cô đưa ra lời ly hôn cũng có thể là có thành phần thành thật trong đó, bởi vì không có người phụ nữ nào có thể đón nhận chồng của mình trong lòng có người khác
Nhưng mà, An Nhiên đưa ra lời ly hôn, càng nhiều hơn là...
Sợ rằng là muốn thăm dò
Thăm dò tâm ý của Mộ Bạch!
Cô ấy đang đặt cọc!
Nếu như trong lòng Mộ Bạch có cô ấy, khẳng định sẽ nghĩ cách giữ lại, nhưng Mộ Bạch không có, không những không giữ lại, còn thả tay ra
Cũng chẳng trách An Nhiên thất vọng bỏ đi
Tô Tố muốn mắng Mộ Bạch, nhưng nhìn mặt của anh tổn thương suy sụp tinh thần, lại có chút không nhẫn tâm, cuối cùng chỉ có thể thở dài, “vậy thì An Nhiên sau khi quay về Anh anh có liên lạc với cô ấy không?”
“Anh có liên lạc với cô ấy, nhưng cô ấy thay số điện thoại rồi, anh còn đi sang Anh tìm cô ấy một lần, cô ấy cũng từ trong nhà chuyển đi luôn, anh hỏi bạn bè của cô ấy, cũng không có người nào nói cho anh, không những như thế, đến những phương pháp liên lạc khác có thể liên lạc, cũng toàn bộ đều không liên lạc được với cô ấy rồi...” Mộ Bạch ôm lấy đầu, “Tô Tố, lần này cô ấy sợ rằng là hạ quyết tâm rồi, nhất định sẽ không tha thứ cho anh nữa rồi”
“Anh muốn cô ấy tha thứ cho anh không?”
“Tất nhiên!”
Tô Tố truy hỏi, “tại sao?”
Tại sao?
Mộ Bạch mở mở miệng, nhưng trả lời không được
Anh chỉ biết bản thân tổn thương An Nhiên, muốn cầu xin cô ấy tha thứ, nhưng rồi sau đó thì sao?
Tô Tố cũng ép hỏi anh, “nếu như cô ấy lúc này xuất hiện trước mặt anh, nói với anh cô ấy đã tha thứ cho anh rồi, như thế trong lòng anh sẽ dẽ chịu hơn không?”
Sẽ không!
Anh vẫn chưa có nhận thức được bản thân muốn cái gì
Tô Tố nói nhẹ nhàng, “Mộ Bạch, nếu như anh không yêu An Nhiên, thì sẽ không nghĩ cách tìm cô ấy, anh không yêu cô ấy, thì cho dù cô ấy tha thứ cho anh, bọn anh cũng không thể ở bên nhau, nếu như như vậy, còn không bằng để An Nhiên một mình yên tĩnh vun đắp vết thương của bản thân, nói không chừng đợi đến một ngày, cô ấy lại gặp được chân mệnh thiên tử, có thể quên đi vết thương của cuộc tình này mang đến”
Chân mệnh thiên tử!
Cả người Mộ Bạch cứng đơ!
An Nhiên... cô ấy sẽ có một ngày ở bên người đàn ông khác?
Mộ Bạch phát hiện, anh nghĩ đến chuyện này, trong lòng khó chịu vô cùng
Tô Tố tiếp tục nói, “đương nhiên, nếu như anh yêu cô ấy, anh đã nhận thức được bản thân không thể không có cô ấy, vậy thì anh phải đi tìm cô ấy, không quản là chân trời góc biển, chỉ cần anh có lòng đi tìm, khẳng định có thể tìm được An Nhiên, vấn đề mà An Nhiên quan tâm nhất thức chất chỉ có một, đó chính là anh có yêu cô ấy không, nếu như anh hiểu rõ tâm ý của bản thân, biết được người mình yêu là cô ấy, anh phải nói tình cảm trong nội tâm của mình cho cô ấy nghe, cô ấy nhất định sẽ tha thứ cho anh!”
“yêu cô ấy, thì đi tìm cô ấy!”