Lấy Lòng Vương Phi Lạnh Lùng

Chương 49: Nàng lại đả thương hắn!



Thiên Lãnh chết lặng nhìn Linh Nhiên lao vào vòng tay Ám Minh nhõngnhẽo tố khổ, hắn đứng chôn chân tại chỗ đầu óc trỗng rỗng nhìn haingười. Bàn tay bất giác nắm chặt lại móng tay cấn vào da thịt sâu đếntóe máu chỉ là hắn hoàn toàn không phát hiện ra điều đó.

Họ Tương đó ai cho phép hắn đụng vào nàng, Nhiên Nhi là của riêng hắn bất kể là ai khác bất cứ kẻ nào cũng không có tư cách ôm nàng. Nộ khíbốc lên đầu hắn mất lý trý vung tay tung một chưởng về phía Tương ÁmMinh cơ hồ xuất toàn lực muốn đánh nát đối phương ra thành bụi. Khoảngcách giữa bọn họ khá gần nhưng Ám Minh tâm thế đã chuẩn bị sẵn sàng nênlách người thoát nạn trong gang tấc. Kình phong dữ dội xuất phát từchưởng lực tách cặp đôi nam nữ nhân đang đứng tình tứ cạnh nhau mỗingười bay một góc. May mắn cả hai người đều có võ công nên cùng tiếp đất an toàn, Linh Nhiên bắn cho Thiên Lãnh ánh mắt như muốn ăn tươi nuốtsống hắn.

- Nhiên Nhi, ta không cố ý.

Người nào đó lúc này tâm lý đã bình tĩnh ít nhiều, hắn nhanh chóngnhận ra hành động vừa nãy của mình có thể vô tình tổn thương trân bảo.Nàng có nội lực hộ thể vị trí đứng gần đương nhiên sẽ bị phản lực, hắnchỉ tâm tâm niệm niệm xả giận với họ Tương chẳng kịp suy nghĩ nhiều đếnthế. Lúc này nhận được ánh mắt giận dữ của nàng hắn bối rối chẳng biếtlàm sao cho nàng nguôi cơn thịnh nộ.

- Hoàn hảo ngươi không cố ý nếu là có sát tâm chẳng phải hôm nay ngươi trả được thù rồi sao?

Nàng cất giọng mỉa mai trước nét mặt nhăn nhó giả vờ hối lỗi của hắn, tên khốn này dám đánh lén nàng cơ đấy thật đúng là tiểu nhân bỉ ổi. Hắn muốn báo thù chứ gì, quang minh chính đại thách đấu với nàng đi, nàngđảm bảo sảng khoái nhận lời khiêu chiến.

- Ta không cố ý tổn hại nàng thật mà, nàng đừng có cho hắn ôm, ta thấy ngứa mắt ta không chịu được.

- Liên quan gì ngươi! Ai cho phép ngươi đánh lén Minh ca ca!

- Nàng thiên vị hắn quá đáng, ta mới là phu quân của nàng!

Kẻ nào đó bắt đầu nổi dóa hét tướng lên, mặt biến sắc xanh đỏ liênhồi vì ghen tỵ, nàng là thê tử của hắn điều này nàng rõ ràng nhất thiênhạ rồi. Nàng dù có thích họ Tương đó hơn thích hắn cũng không có cơ hộigả cho tên ấy, nàng đời này kiếp này chỉ có thể là thê tử của Thiên Lãnh hắn thôi.

- Nhiên Nhi, nàng tốt nhất quên hắn về với ta, hắn với nàng vốn dĩ là không thể nào, ta có chết cũng không thành toàn nàng điều này đâu.

- Không quên được.

Linh Nhiên cứng đầu hùng hồn tuyên bố, nàng trí nhớ tốt lắm làm sao quên Minh ca ca được hơn nữa tại sao phải quên?

- Nếu vậy hắn phải chết, ta không cho phép thế gian tồn tại người nàng quan tâm ngoài ta ra.

“ Đợi nửa ngày mới nói được câu này ngươi đúng là đầu óc trì trệ mà” Linh Nhiên trong bụng thầm nghĩ, mặt ngoài nàng giương mày trừng mắtsát khí bắn tua tủa về phía nam nhân vừa điên cuồng bá đạo tuyên bố câunói dở hơi kia. Hừ, ngươi biến thái vô lý càng có lợi cho ta họ LươngHoàng đáng ghét ạ.

Tình thế sau đó xảy ra nhanh như chớp, Thiên Lãnh và Ám Minh chẳngbiết là ai tấn công trước hay hai người đồng loạt công kích nhau. Bọn họ ai cũng chán ghét đối phương, dành cho đối phương sắc thái tình cảmtiêu cực nhất có thể.

Tương phủ hoa viên chẳng mấy chốc biến thành võ đài tỷ thí, họ Tương vàhọ Lương Hoàng công phu chẳng phải loại tầm thường. Nếu an tĩnh thìkhông sao nhưng khi đã đánh nhau thì quả là sẽ khiến người người xungquanh lo lắng. “Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết” cao thủ so chiêu người thường khôn hồn chớ bén mảng.

Thị vệ trong phủ kéo tới với danh nghĩa là tiếp ứng bất quá bọn họ có lòng mà chẳng đủ sức, chính xác là chủ nhân không cho phép tương trợ.Tương Ám Minh tốt xấu gì trên giang hồ cũng là Trưởng môn của Văn Hoamột trong thất đại môn phái, hắn lại là người luyện võ cơ hội tốt nhưvậy sao có thể để kẻ khác chen ngang. Đã vậy còn chưa kể tới dữ kiện hắn hận Thiên Lãnh bắt nạt thiên thần thánh thiện của hắn, thật muốn chínhtay bóp chết ác ma cho nguôi hận thù mà.

Linh Nhiên nhàn nhã hơn lực lượng khán giả vòng ngoài mỗi ngày mộtkéo tới đông hơn kia, nàng phi thân lên nóc nhà coi đánh giết cho gócnhìn thuận tiện hơn. Nàng là mấu chốt của cuộc đấu đá này bất quá nàngchẳng quan tâm, thiên hạ thái bình cũng tốt đánh chiến giết hại lẫn nhau cũng không tệ, hai nam nhân vì nàng mà đánh ta sống ngươi chết kia nàng còn lâu mới rảnh can thiệp sâu. Xem tên nào lợi hại hơn có gì nàng sẽnhúng tay sau, mọi sự phải đi theo kế hoạch Long Linh Nhiên không làmviệc thừa thãi vô bổ.

- Ngươi yêu nàng thì hãy để cho nàng yên, tại sao ngươi dai dẳng đeobám mãi không thôi, Nhiên Nhiên khó chịu vì sự xuất hiện của ngươi,ngươi không biết sao?

- Ngươi lấy tư cách gì nói với ta câu này nàng là thê tử của ta, ngươi là gì của nàng mà lên tiếng nói lời chỉ trích.

Hai tên nam nhân đang miệt mài đánh chiến trên không vẫn chẳng quênra đòn tâm lý bài xích đối thủ triệt để. Trước mặt Linh Nhiên thì “côngtử này công tử kia” lịch thiệp có lễ đủ nghĩa khí, khuất tầm mắt tầmtai của mỹ nhân liền lộ nguyên hình bày tỏ chân thật sự ghê tởm dành cho tình địch. Bọn họ xét về thực lực chưa biết ai hơn ai, đánh tới đánhlui vẫn ngang tay thắng thua khó định.

- Dựa vào hành động ngu xuẩn đáng khinh năm xưa ngươi đối với nàng,nàng là nữ nhân tốt như vậy ngươi có mắt nhìn người có sử dụng đầu ócnhư phàm nhân thường sao? Ngươi nhìn nàng đi bây giờ sống còn biết cườibiết vui vẻ như một nữ tử bình thường ư ? Tất cả đều là do ngươi hạinàng, ngươi không xứng tự nhận là phu quân của nàng.

- Ta có lỗi với nàng là chuyện của phu thê chúng ta, ngoại nhân nhưngươi xen vào làm gì ? Ta từng đối nàng tệ bạc ta sẽ biết làm thế nào bù đắp cho nàng không cần ngươi thừa nước đục thả câu.

Thiên Lãnh gằn giọng chua chát đốp trả, nam nhân này quả nhiên ngoanđộc đủ thâm sâu, hắn biết cách đánh vào điểm tử huyệt của người khác. Áy náy với trân bảo, cảm giác bản thân mình thua thiệt nàng quá nhiều làtâm tư sâu kín của hắn. Họ Tương này đủ tinh ý đủ thông minh nhận rakhúc mắc của hắn rồi dựa vào đó muốn khiến tâm trí hắn lung lay hổ thẹn. Cố gắng như vậy xem ra ngươi yêu trân bảo của ta không ít chỉ là ngươinỗ lực vô ích xuống hoàng tuyền cũng đừng trách ta.

Thiên Lãnh mắt sâu chợt lóe tia ác ý, nội lực tích ở tay trái, tayphải móc ám khí phóng ra đột ngột. Ám Minh nghiêng ngươi né tránh thoátđòn đánh lén chơi bẩn kia, hắn vừa định mở miệng nguyền rủa họ LươngHoàng thì bị một luồng nội lực mạnh kinh người ập vào ngực đau đến thổhuyết rớt thẳng xuống đất như chim bị trúng tên.

Linh Nhiên hốt hoảng phi thân tới tiếp hắn cứu lại một mạng, ánh mắthai ngươi trong giây lát khẽ lướt qua nhau thông truyền vô số dụng ý.Nàng ánh mắt nâu tròn trong chớp mắt thoáng hiện hai đốm lửa nhỏ, LinhNhiên quắc mắt bất ngờ vung tay đánh trả Thiên Lãnh một đòn uy lực đòihơn nửa cái mạng của hắn ngay khi hắn vừa tiếp đất bước lại phía haingười.

Thiên Lãnh ôm ngực thở dốc, một ngụm rồi lại một ngụm máu tươi dânglên trên cổ họng phun trên nền đất đỏ chói mắt. Hắn nhìn nàng rối rít ôm nam nhân kia biểu tình lo lắng liên cảm thấy mình thật khổ sở không sao tả siết. Nàng vì tên ấy lúc nào cũng ưu ái cho họ Tương kia, tên khốnấy chết là đáng lắm. Thiên hạ nữ tử nhiều như mây sao cứ phải giành dậtLinh Nhiên với hắn. Trân bảo là người của hắn ai cũng đừng hòng mơ tưởng cướp được.

- Ngươi thật vô sỉ, sao ngươi dám làm thế?

- Hắn tự chuốc… khụ… khụ… ai bảo hắn dám giành nàng với ta.

- Ngươi mãi vẫn sẽ không hiểu sao, ta đối với ngươi là hết duyên hếtnợ sao còn cưỡng cầu. Ngươi cố chấp như thế hại mình hại người hại Minhca ca của ta, ngươi cảm thấy đáng sao ?

Linh Nhiên “giả mù sa mưa” nàng nhìn hắn vẫn với ánh mắt căm ghétnhưng ngữ điệu hòa hoãn hơn nhiều, nhìn có vẻ như nàng đã hoàn toàn vôlực bất đắc dĩ trước tình thế hiện tại.

- Nếu ta chết ta vẫn sẽ làm linh hồn quanh quẩn bên nàng, Nhiên Nhiduyên phận giữa chúng ta muôn đời cũng gắn kết, ta sẽ không rời nàng đâu bất kể chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Nàng không thương ta sao lạithương hắn, tại sao, tại sao lại thương hắn ?

Linh Nhiên im lặng, nàng mặc xác hắn muốn nghĩ thế nào cũng được.Xuất khăn tay lau máu đọng lại bên khóe môi của Ám Minh, ánh mắt nàngnhư có như không hướng về phía bờ tường bên phải hoa viên, có người tớirồi nàng cảm nhận khí tức người trần thuần khiết rất hiếm khi sai. Tớiđúng lúc!

- Chủ nhân, ngài bị làm sao vậy?

- Công tử! Trời ạ, ngài bị thương nặng quá!

Hai kẻ mới nhảy tường làm khách không mời mà vào kia là Sử Tiết vàNgọc Nữ, bọn họ hai thân ảnh phi như chớp giật phóng tới bên người Thiên Lãnh. Thái độ cả hai gấp gáp đến độ quên mất xung quanh bọn họ thị vệTương phủ đã vây quanh đông như kiến, cung tên đao kiếm giương sẵn trựcchỉ đợi lệnh hầu hạ.

- Công tử là ai đả thương ngài, ngài nói đi thiếp sẽ không tha cho hắn!

Linh Nhiên giương mi nhìn lướt qua nữ nhân xinh đẹp gắt gao ôm lấyThiên Lãnh khóc lóc bù lu bù loa kia rồi chẳng có phản ứng gì thêm. Ngọc Nữ thấy hắn không cự tuyệt đẩy mình ra liền mạnh dạn ôm hắn chặt cứnghơn, nàng ta đang âm thầm cao hứng thiếu điều muốn nhảy nhót hát hò vìsự tiến triển này rồi cũng nên.

- Nàng nhẹ tay chút, ta khó thở !

Thiên Lãnh lần đầu nhẹ giọng nói chuyện ôn hòa với nàng ta, hắn cốnhịn cảm rờn rợn giác gai gai sống lưng vì tiếp xúc với nữ nhân kháckhông phải trân bảo kia, giả vờ có quan tâm tới nàng ta, ánh mắt chẳngquên dò xét thái độ của Linh Nhiên. Nàng lúc này đang nhìn chằm chằm nữnhân ôm hắn… trong cặp mắt kia hắn bắt gặp ẩn hiện một cái gì đó là lạ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv