Versailles
Lâu đài Versailles tọa lạc ở phía Tây Nam thành phố Paris, lâu đài Versailles hay còn gọi là Cung Điện Versailles được xây dựng từ thời Phục Hưng. Versailles là một trong năm lâu đài đẹp nhất và lớn nhất thế giới.
Versailles gồm 700 phòng, 67 cầu thang, 6.000 bức tranh, 5.000 vật trang trí nội thất, nghệ phẩm và 2.100 bức tượng.
Khi tham quan Versailles không thể bỏ qua khu vườn rộng 250 mẫu Anh, được thiết kế rất đẹp và hoành tráng. Phía sau lâu đài, có hai con kênh theo hình chữ thập giá, tạo nên một mặc nước rộng đến 23 hecta. Riêng con kênh lớn dài 1.6km...
Vẻ đẹp kỳ diệu của Versailles bất chấp sự bào mòn của thời gian và những phá hoại của con người vẫn mãi lộng lẫy, xoa hoa như cuộc sống của những bậc vua chúa.
Băng Di nhìn kiến trúc của lâu đài Versailles mà không khỏi há mồm, thật to lớn.
"Đẹp quá!!!"
Lãnh Mặc Phàm đi bên cạnh Băng Di, thấy tâm trạng của cô vui thì anh cũng thấy vui không kém. Họ tham quan hết Versailles thì đã đến chiều tối.
"Về thôi". Lãnh Mặc Phàm vuốt mái tóc đen của Băng Di, cầm tay cô đi ra ngoài xe rồi về khách sạn. Khi về đến khách sạn đã là chín giờ tối, hai người nhanh chóng đi tắm rồi ăn tối. Ngắm cảnh về đêm ở Paris. Gió ban đêm thổi nhẹ làm mái tóc Băng Di bồng bềnh theo gió, có chút se lạnh. Lãnh Mặc Phàm thấy thế liền cởi áo khoác đấp lên cho cô
"Vào trong không thôi sẽ bị cảm lạnh".
Băng Di lắc đầu, nũng nịu với Lãnh Mặc Phàm
"Em muốn ở đây thêm lát nữa".
"Chỉ năm phút nữa"
"Dạ"
Lãnh Mặc Phàm ôm Băng Di vào lòng để sưởi ấm cho cô, Băng Di cũng vòng tay ôm lấy hong của anh. Nhưng chưa đầy hai phút, Lãnh Mặc Phàm đã nghe tiếng hít thở đều của cô gái nhỏ trong lòng. Anh yêu thương bế cô vào, đặt trên dường, đắp chăn cẩn thận cho cô rồi tắt điện đi ngủ. Lãnh Mặc Phàm một tay để Băng Di gối một tay ôm cô vào lòng ngủ đến sáng.
Sáng hôm sau
Lãnh Mặc Phàm đã dậy từ sớm nhưng anh không muốn rời giường. Anh muốn cứ như vậy mãi để được ở bên Băng Di không lo lắng gì. Băng Di động người, lông mi run run mở đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông trước mặt. Nở một nụ cười dịu dàng, hai tay ôm hong Lãnh Mặc Phàm chặt hơn nói
"Ông xã, chào buổi sáng".
"Chào buổi sáng."
Lãnh Mặc Phàm cười híp mắt, rồi hôn vào trán Băng Di. Sau đó rời giường, nhưng cô vẫn nằm lì trên giường nhăn mặt
"Ôm"
Lãnh Mặc Phàm thấy Băng Di làm nũng thì phì cười, cô thật đáng yêu. Anh lại gần chỗ cô nằm, ôm Băng Do đi đánh răng rửa mặt. Băng Di vui vẻ ôm lấy cổ Lãnh Mặc Phàm, miệng không ngừng nở nụ cười.
Cả hai cùng ăn sáng rồi tiếp tục đi tham quan các nơi nổi tiếng ở Paris.
Ngày thứ hai họ đi đến Khải Hoàn Môn
Ngày thứ ba họ đến bảo tàng Picasso
Ngày thứ tư họ đến nhà thơ Đức Bà Paris...
Cứ như vậy, họ đi đến nơi này đến nơi khác để tham quan. Họ rất hạnh phúc khi sống những ngày tháng bình yên trôi qua.
Họ gách hết công việc, gia đình qua một bên để hưởng thụ những giây phút hạnh phúc ở bên nhau....
Lúc này họ đang ăn tối ở một nhà hàng sang trọng ở Paris dưới những ngọn đèn nến lãng mạng. Bỗng dưng Băng Di quay qua nói vs Lãnh Mặc Phàm
" Ước gì thời gian lúc này dừng lại... để em mãi mãi được yên bình ở cạnh anh như lúc này... em mong chuyến đi của chúng ta chậm lại một chút...."
Lãnh Mặc Phàm nghe vậy anh rất vui vì anh cũng có suy nghĩ như vậy.
" Vậy sau này mỗi năm anh đều đưa e đi du lịch ... chúng ta sẽ đi vòng quanh thế giới..."
Băng Di nghe vậy chạy ngay sang chỗ anh ôm lấy cổ anh và hôn "chụt" vào má anh cô vui vẻ nói.
" Thật sao... Cảm ơn ông xã"
Dùng bữa xong hai người trở về khách sạn nghỉ ngơi.